Trước đây, vì nó mà Hàn Phong dám ra tay kết hợp với Hồn Điện giết lão, giờ lão lại dễ dàng đưa nó ra ngoài cho một người lạ chỉ vừa mới quen.
“ Hửm, như vậy sao! Vậy lão đã tu luyện nó chưa?” Lâm Minh, giả vờ hoài nghỉ hỏi.
“ Khặc…. Chưa!” Lão ho nhẹ, sau đó nói.
“ Tuy nói chưa có ai tu luyện qua, nhưng ta đảm bảo nếu người luyện nó sẽ không lỗ vốn!” Dược Trần khẳng định rằng.
Lâm Minh biết lời nói của Dược Trần, là sự thật nhưng hắn phải giả vờ là ghét bỏ.
“ Đúng ta sẽ thử, nếu như ta chết, chắc chắn người sẽ không còn cơ hội phục sinh đâu!” Hắn giả vờ gằn giọng nói.
Thấy Lâm Minh tin tưởng lão, Dược Trần cũng sảng khoái mà đưa cho Lâm Minh Phần Quyết.
Lâm Minh cầm lấy, bắt đầu đọc, một hồi lâu hắn nhắm mắt tập trung tinh thần, may mắn là công pháp Âm Dương Long Phượng Quyết là một đặc thù nó có thể sử dụng song song với công pháp khác.
Lẽ đó mà Lâm Minh, không cần phải cải tu công pháp, điều này giúp ích rất nhiều, phải biết một khi cải tu, chỉ bàn riêng về việc hồi phục đấu khí trong chiến đầu Hoàng giai đã thua Địa giai.
Lần đầu tiên chuyển hóa đấu khí sang đấu khí của Phần Quyết cũng không mất nhiều thời gian lắm, cho nên sau gần hai giờ tu luyện, Lâm Minh đang ngồi xếp bằng liền chậm rãi mở đôi mắt.
" Thành công rồi sao?" Dược Trần ở một bên hiếu kì hỏi.
“ Nhưng quái lạ, người đã chuyển tu công pháp, sao thực lực không lui, ngược lại còn tăng!”
“ Ha ha, cái đó thì lão cũng không biết đâu, ta sinh ra đã có thiên phú, tu luyện hai công pháp cùng một lúc!” Lâm Minh lấy một lý do, nhằm đánh lạc hương Dược Trần.
Hắn không muốn người ngoài, biết về sự bá đạo của Âm Dương Long Phượng Quyết, chuyện ngày chỉ nữ nhân của hắn được biết mà thôi.
“ Đúng là trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra!” Dược Trần cảm thán.
“ Vậy chuyện tiếp theo là tìm dị hoả sao?”
“ Không chưa vội, đợi vài đồng mình của chúng ta hội họp sau đó mới tính để chuyện tiếp theo!”
“ Như vậy sao, ta có chút mệt nếu như có chuyện gì thì cứ gọi Lão!” Nói xong linh hồn Dược Trần trở lại vào nạp giới.
Sau đó rơi vào tay Lâm Minh, hắn chỉ phất nhẹ nó biến mất vào nạp giới của hắn.
…….
Sáng ngày hôm sau, lúc này trong đại sảnh, Lâm Minh đang ngồi nói chuyện với Tiêu Chiến và Đại trưởng lão.
Ngồi dưới là hai đứa con của Tiêu Chiến, đó là Tiêu Đỉnh và Tiêu Lệ.
“ Tộc trưởng, hôm này ta tới để báo với ngài và ba vị trưởng lão là!”
“ Ta có chút việc phải sắp xếp, nếu sẽ rời đi một khoảng thời gian!”
“ Không biết là cả Lâm trưởng lão và Thải trưởng lão cùng đi sao?” Đại trưởng lão hỏi thử, lão biết bây giờ Tiêu gia đang nhờ vào danh tiếng của hai Đấu Vương.
Nếu cả hai rời đi, mà để cho hai gia tộc kia biết được, hai gia tộc đó sẽ phản kháng lại Tiêu gia, nếu vậy Tiêu gia sẽ khó lòng mà chống lại được.
“ Chỉ mình ta, còn thê tử ta sẽ ở lại đây!” Lâm Minh cũng biết điều đó vì thế hắn đã thương lượng với Thải Điệp.
Nàng cũng đồng ý ở lại, bây giờ nàng và Tiêu Linh ẩn ẩn có dâu hiện thành tỷ muội.
“ Vậy được rồi, ta xin cáo từ trước, còn về phần thê tử ta nhờ Tiêu phu nhân để ý một chút!”
“ Điều đó Lâm trưởng lão yên tâm!”
“ Đúng vậy, huynh yên tâm đi muội sẽ tự lo cho mình được!”
Nói xong Thải Điệp đưa tiễn Lâm Minh, cả Tộc trưởng lẫn Đại trưởng lão cũng đưa tiễn.
Lâm Minh do phó lại vài chuyện với Thải Điệp sau đó rời đi.
Nhìn phi hành trên trời, bóng người Lâm Minh càng xa dần, Tiêu Linh thấy nàng có chút buồn lại an ủi.
“ Thải Điệp tỷ tỷ, có muội ở đây rồi!”
“ Ừm cảm ơn muội!”
Đây là lần đây tiên hai người tách ra kể từ ngày gặp mặt, Thải Điệp có chút không an lòng.
Tiêu Chiến bên cạnh thấy vậy, hắn bèn nảy ra một ý hắn đạo “ Thải trưởng lão, nếu cô thấy buồn, thì có thể để thế tử ta đến ở cùng cho bớt cô đơn!”
“ Đa tạ, Tộc trưởng quan tâm!” Thải Điệp cũng tỏ ra đồng ý.
“ Linh muội thấy sao?”
“ Nếu Điệp tỷ thấy ổn thì muội không có ý kiện gì!”
Thấy Tiêu Linh, hiểu ra ý của minh Tiêu Chiến cười nói “ Vậy thì nàng làm đi ra, ta có công việc xin phép đi trước!”
…….
Lúc này Lâm Minh đã đến được Gia Mã thánh thành, hắn phải mất một ngày trời mới đến.
Thật ra thì chỉ mất nửa ngày mà thôi, nhưng cái thói mù đường của hắn lại nổi lên, vì thế Lâm Minh đã lạc mất.
Phải nhờ đến người đi đường, thì hắn mới có thể đến được đế đô, Lâm Minh giao một ít phí lộ để vào trong.
Hắn tiến thẳng đến Mễ Đặc Nhĩ, lúc này trong đám người có người nhận ra Lâm Minh, nàng chạy tới chỗ hắn.
“ Lâm đại nhân, ngài đã đến đây rồi sao?”
“ Tiểu Hy, sao cô lại ở đây rồi!” Lâm Minh bất ngờ vì sự xuất hiện của nàng.
Hắn nhớ là vài ngày trước, Tiểu Hy vẫn là nữ nhân viên của Mễ Đặc Nhĩ phường thị mà.
“ Hì hì, nhờ phúc của ngài mà ta đã được chuyển về tổng bộ!”
“ Chắc ngài muốn tìm tộc trưởng, để ta đi thông báo cho ngài ấy!”
“ Ừm cô vào báo đi, nói là Lâm Minh đến!”
Tiểu Hy quay người rời đi, từ lần trước nàng thông báo về tổng bộ có gặp một vị Đấu Vương, lúc đó Tộc trưởng đã điều nàng về để hỏi.
Khi hỏi xong, thì nàng được mời ra ngoài, không chỉ vậy kể từ lần đó, Tiểu Hy được chiếu cố nhiều hơn, và được đặc cách về tổng bộ làm việc.
“ Đó là ai vậy?”
“ Không biết, những thấy Tiểu Hy tổng quan rất cung kính!”
“ Ta đoán là đại nhân vậy!”
Đám nữ nhân viên không ngừng bàn tán xì xào, về Lâm Minh, thấy vậy hắn cũng hứng thú nghe các nàng nói.
Phải biết, Mễ Đặc nhĩ biết chọn người, toàn là mỹ nữ chân dài, yêu mị, đáng yêu cũng đó, để làm công việc bán đồ vật, lẫn giúp khách nhân bắn đồ đấu giá.
5 phút sau, Tiểu Hy quay lại, bên cạnh đó là hai người Hải Ba Đông và Đằng Sơn tộc trưởng của Mễ Đặc Nhĩ.
“ Lâm tiểu tử, cuối cùng người cũng đến!” Hải Ba Đông lên tiếng trước.
“ Ha ha, lão Hải nhìn lão cũng béo tốt thật đó!” Lâm Minh lên tiếng trêu chọc lão Hải.
“ Ha ha, vào trong nói chuyện!”
Hải Ba Đông kéo Lâm Minh vào trong, lúc này Đằng Sơn bị coi là người vô hình, chỉ biết theo sau.
Điều này không thể trách Lâm Minh, Lão Hải không cho hắn cơ hội nói với Đằng Sơn một tiếng.
Cả ba tiến vào một gian tiến khách, Tiểu Hy cũng được đi cũng để rót nước.
Lão Hải, đặt mông xuống ghê rồi nói “ Lâm tiểu tử, để ta giới thiệu cho ngươi người nay!”
“ Đây là Đằng Sơn, tộc trưởng của Mễ Đặc Nhĩ, ta từng nói qua!”
“ Xin chào, Đằng tộc trưởng!”
“ Lâm thiếu hiệp, không cần phải đa lễ như vậy!” Đằng Sơn vội khoát tay.
“ Như vậy, lão Hải đã nói chuyện ta đến đây, cho Đằng tộc trưởng biết chưa?”
“ Ta đã biết rồi, không biết điều thiếu hiệp nói là sự thật?”
Đằng Sơn, nóng ruột hỏi, khi hắn nghe tin Lão Hải trở về không những thế còn nói cho hắn chuyện đã xảy ra ở Tháp Qua Nhĩ sa mạc.
Hắn đã không chờ được nữa, phải biết để một người Đấu Vương tăng lên một tinh là cả một vấn đề.
“ Ha ha, như vậy đi ta gọi ngài Đằng thúc được không?”
“ Được tất nhiên là được!”
“ Còn về chuyện đó, điều khiện chắc là lão Hải cũng đã nói?”
Đằng Sơn trầm ngâm, hắn không thể đem toàn tộc ra làm trò đùa được nhưng mị lực của đan dược qua cao.
“ Ta chỉ mong, sau này Lâm thiếu hiệp đối xử không tệ bạc với tộc nhân của ta!” Hắn nói ra câu đó như là già đi mấy chục tuổi, chỉ biết thở dài.
“ Đằng thúc yên tâm đi, ta chỉ muốn Mễ Đặc Nhĩ quy thuận mà thôi, còn Mễ Đặc Nhĩ vẫn do ngài quản lý, ta cũng không muốn quản lý mất cái đó!”
“ Người nói thật sao!” Nghe thấy vậy, Đằng Sơn như hồi lại mấy chục tuổi.
Ngồi bên cạnh Hải Ba Đông, không nhịn được mà đánh hắn một cái.
Bốp~
“ Ui Ya, sao ngài lại đá ta?”
“ Đừng như trẻ con nữa hừ….”
Thấy cảnh này, Lâm Minh chỉ cười lắc đầu, đứng sa hắn, Tiểu Hy không nhịn được mà há miệng thật to, nàng vừa nhìn thấy gì.
Tộc trưởng thường ngày uy nghiêm, mà giờ đây bị Đại trưởng lão đá cũng không phản kháng gì.
Lâm Minh lấy trong nạp giới ra, lục phẩm đan dược Đấu Linh Đan.
“ Đây là lục phẩm đan dược Đấu Linh Đan, có thể giúp Đấu Vương tăng lên nhất tinh mà không có tác dụng phụ, nhưng cả đời chỉ ăn được một viên!”
“ Đan dược lục phẩm!”
Lúc này, Hải Ba Đông và Đằng Sơn chấn kinh, bọn hắn cũng không ngờ trên đại lục lại có đan dược như vậy.
Chẳng qua do tây bắc địa vực, ở vùng hẻo lạnh của Đại lục, lên họ không biết đến Đấu Linh Đan là chuyện bình thường.
“ Còn đây là Phục Linh Tử Đan, ngũ phẩm có thể khôi phục cho người vừa giải phong ân!”
Rồi đưa cho hai người, Hải Ba Đông cầm Phục Linh Tử Đan, hắn không ngờ có thể khôi phục đến Đấu Hoàng.
“ Hai người luyện hoá nó đi, xong ta có chuyện cần bàn với hai người!”
“ Ừm….” X2
Xong rồi, hai người bắt đầu xếp bằng, phục dụng đan dược, thấy thế Lâm Minh đứng dậy đi ra ngoài hóng mát.
Không quên kéo theo Tiểu Hy, lúc này nàng bị Lâm Minh cầm tay kéo đi. Mặt Tiểu Hy, đỏ như đít khỉ.
Đi tới chiếc bàn đá được đặt tại trước sân, hắn ngồi xuống kéo Tiểu Hy vào lòng, lúc trước có Thải Điệp ở cùng hắn, nêu không có cơ hội ra tay với nàng.
Nhưng giờ thì đã có, mới đầu gặp nàng, hắn rất bất ngờ khi một người có thể giống nhau như thế, chỉ khác là Tiểu Hy của thế giới này trắng hơn và quyến rũ, với bộ sườn xám tôn lên dáng vẻ mê người của nàng.
Bị hắn kéo vào trong ngực, Tiểu Hy lúc này tim đập thình thịch, nàng biết chuyện gì sắp xảy ra.
Hắn nâng cằm của nàng lên, rồi nói “ Đã có ai bảo nàng giống với người khác chưa?”
Tiểu Hy, lắc đầu thấy vậy, Lâm Minh hôn lên đôi môi màu tím yêu dị của nàng.
Nàng bị bất ngờ, Tiểu Hy muốn đẩy Lâm Minh ra nhưng bất thành.
Bốp~
Tay hắn đánh mạnh vào mông trái của nàng, sau đó Lâm Minh chuyển qua bóp, xúc cảm phải nói là không diễn tả được.
Cặp mông của nàng khác với của Thải Điệp, nó to hơn của Thải Điệp, xúc cảm có vẻ lẩy lên.
Sau vài phút hai người mới tách môi ra, chỉ thấy một đạo sợ tuyến nước bọt chạy ra rơi vào trước ngực của Tiểu Hy.
Ầm~
Trong đại sảnh phát ra tiếng nổ, làm cho Tiểu Hy giật mình, đẩy Lâm Minh ra, rồi đứng dậy sửa lại bộ sườn xám cho chỉnh thề sau đó chạy đi.
“ Há còn ngại sao!” Hắn đưa cánh tay bóp mông nàng lên ngửi, chả khác gì tên biến thái.
“ Lần này thả cho nàng, lần sau đã sẽ làm thịt nàng hắc hắc….”
Lâm Minh cười tà, rồi đi vào trong đại sảnh, chỉ thấy trong này trở thành một mơ hỗn độn.
Đằng Sơn bị dính vào tường, trên sàn xuất hiện nhiều mảnh băng, Hải Ba Đông đứng ở giữa ngạo nghễ đá vào mông Đằng Sơn.