Sau một đêm vận động, với tất cả các tư thế như la hán đẩy xe bò, ông tiên trồng củ cái, 69, doggy, úp thìa v.v….
Quả thật, ăn tuỷ trong xương mới biết nó ngon, lần đầu của Lâm Minh khiến hắn không thể ngừng được.
Còn Thải Điệp sau đêm qua, nàng đã biết quan hệ là như thế nào, với các tư thế xấu hổ đó.
Bây giờ cả hai vẫn còn đang chìm sâu trong giấc nồng, sau một đêm vận động mạnh.
Lâm Minh từ từ mở mắt ra, ánh mắt của hắn hướng về phía Thải Điệp đang nằm ngủ trên cánh tay hắn.
“ Hắc, không ngờ việc chịch nó lại sướng như thế, bảo sao ai cũng thích là phải!”
Nhìn vẻ mặt thoả mãn của Thải Điệp, làm hắn có vẻ tự hào khi đã cho ăn lo nàng.
“ Mới một em thì đã là gì, hừm ta sau này sẽ ngự nữ ba ngàn hắc hắc….” Tiềng cười âm trầm phát ra từ miệng hắn.
Chụt~
Lâm Minh hôn nhẹ lên trán Thải Điệp, sau đấy thì âm thầm gọi ra bảng nhân vật.
Bảng nhân vật.
Họ tên : Lâm Minh
Tuổi : 18
Tu vi : Thất Tinh Đấu Hoàng
Linh hồn lực : Phàm cảnh Hậu kỳ
Công pháp : Âm Dương Long Phượng Quyết ( Địa giai cao cấp )
Đấu kỹ : Băng Lam chưởng ( Địa giai cấp thấp ).
Bí kỹ : Hiền Nhân Thuật ( Hokage thế giới )
Thế lực :
Hậu cung : Thải Điệp.
Balo : Mộc hệ thuộc tính linh căn x1, Thất Phẩm: Hoá hình đan x2, Huyết Mạch tạp” x1, Hoàng cực đan x10, Đấu Linh Đan x10, Kinh nghiệm luyện đan ( tứ phẩm luyện dược sư), Lôi hệ thuộc tính tính linh căn, Tam Thiên Lôi Động ( Địa giai cấp thấp thân pháp ).
Nhìn xem bảng nhân vật thoáng có chút thay đổi, hắn có chút bất ngờ.
“ Không ngờ lần đầu song tu mà lại tăng liền hai tinh, như vậy chỉ cần chịch và hấp thu dị hoả, cũng đã hơn mấy thằng khổ tu rồi!”
“ Như vậy ai chả thích!”
Hắn suy nghĩ một hồi thì cũng nhẹ nhàng rời giường, nhằm không làm Thải Điệp thức giấc.
Sau đó, Lâm Minh đi xuống phòng bếp chuẩn bị bữa sáng và thêm một ít sữa tươi cho nàng.
20 phút sau, hắn lên gọi Thải Điệp xuống ăn sáng.
“ Dậy ăn sáng, em yêu!” Lâm Minh bỏ chăn ra rồi kéo Thải Điệp dậy.
Chỉ thấy nàng đang không mảnh vải che thân, trên người có vài chỗ đỏ và dấu bàn tay của Lâm Minh để lại.
Trong chỗ thần bí của Thải Điệp không ngừng chạy ra trung tinh, nhìn xem thành quả của mình, Lâm Mình cười mỉm.
“ Để muội ngủ thêm tí nữa đi!”
“ Dậy đi, chúng ta còn sắp xếp đồ đạc, để chuẩn bị rời đi nơi này!”
“ Hừ, huynh còn nói ai là người hôm qua đã giày vò muội cả đêm hả?”
Vẻ mặt lim dim của Thải Điệp và giọng nói có chút khàn do hắn cho nàng ăn chuổi.
“ Hừm lại còn cái gì mà ông tiên trồng củ cái, doggy… làm người ta ngại muốn chết!” Thải Điệp nói với giọng giả vờ hờn dỗi, ngại ngùng nói về tư thế.
“ Hi hi, chẳng phải đêm qua muội là người nó đừng dừng lại với….. “
“ Không cho nói! “
Lâm Minh của kịp nó hết, đã bị Thải Điệp bịt miệng lại. Hắn thấy trêu đùa vậy đủ rồi, sau đó bế nàng lên rồi đi vào nhà tắm.
“ Không buổi sáng mà đừng….”
Bạch~ bạch~ bạch~
Tiếng nói của Thải Điệp vang lên, rất nhanh bị thay vào đó là tiếng bạch bạch bạch, của da thịt va chạm.
……..
Mấy tiếng đồng hồ trôi qua, hai người Lâm Minh và Thải Điệp mới sửa soạn quần áo lại để đi ra khỏi nhà.
Lâm Minh hướng tới căn nhà bên cạnh, giống với căn nhà của hắn.
“ Tuyết Chiến đại ca, có nhà không?”
Lúc này có một đứa bé gái từ trong nhà chạy ra, cô bé thập phần đáng yêu.
“ Lâm Minh ca ca, Thải Điệp tỷ tỷ, Cha muội không có nhà!”
“ Ha ha, Tuyết Lam muội muội lại đây cho ca bế nào!”
Hắn nhìn thấy cô bé thì cũng đoán được, cô bé tên là Tuyết Lam, sau này sẽ là một nhân vật chủ chốt của Mạc Thiết dong binh đoàn.
Khi Lâm Minh nhìn cô bé thì hắn đã biết được, vì vậy hắn đã có lên một kế hoạch là sẽ bồi dưỡng nàng.
Chụt~
“ Đáng ghét!”
Tuyết Lam bất ngờ khi bị Lâm Minh hôn vào má, làm nàng có chút thẹn thùng. Nhưng nàng cũng đã quen với việc đó.
“ Muội lớn rồi, có phải con nít đâu mà cứ hôn má!” Tuyết Lam phồng má, đáng yêu nói.
“ Ha ha, ai bảo Tuyết Lam nhà chúng ta đáng yêu phải không Thải Điệp?” Nói xong Lâm Minh quay sang hỏi Thải Điệp.
“ Đúng vậy!”
“ Hôm nay, ca đến bảo cho cha muội là bọn ta sắp phải rời khỏi đây rồi!”
“ Lâm Minh ca ca đi đâu thế?” Trong mắt Tuyết Lam xuất hiện vài giọt nước mắt.
Tuy là mới quen biết với Lâm Minh và Thải Điệp, trong nửa năm qua, nhưng nửa năm qua hai người đối với Tuyết Lam rất tốt, thường cho kẹo lẫn đồ ăn ngon.
Bây giờ khi nghe tin, hai người sắp đi làm cô bé không nỡ rời xa.
“ Ha ha, muội không cần phải buồn, bọn ta có chút việc sẽ phải rời xa nơi này một thời gian!”
“ Tuyết Lam đáng yêu, yên tâm đi bọn ta sẽ trở lại thăm muội mà!”
Thải Điệp tiếp lại gần, ôm lấy Tuyết Lam sau đó hôn nhẹ vào má cô bé.
“ Có thật không, hai người phải hứa với muội!”
Tuyết Lam sợ hai người thất hứa, vì thế dơ tay muốn kéo tay để giữ lời hứa.
“ Muội yên tâm đi!” Thải Điệp của dơ tay lên móc lấy ngón út rồi hứa.
Còn Lâm Minh, lấy từ trong nạp giới một hộp đan dược, trong đó có Hồi Khí đan, Ngưng Huyết Tán, Phục Sinh Đan tất cả đều là mấy trăm viên, ngoài ra có 3 lọ bên trong chứa Tụ khí tán tam phẩm đan dược.
“ Muội hãy cầm cái này, khi nào cha muội về thì đưa cho ông!”
“ Sau này có khó khăn gì thì cứ tìm ca hiểu không. “
Sao hắn lại đưa nhưng đan dược này cho Tuyết Chiến, chỉ đơn giản là Lâm Minh muốn kết giao với hắn sau đấy từ từ làm thịt Tuyết Lam.
Lâm Minh sẽ không bỏ qua bất cứ mỹ nhân nào, mà hắn gặp cả.
Đây coi như là quà đặt trước, sau này Tuyết Lam sẽ là của hắn.
Khi xong xuôi mọi chuyện, hắn và Thải Lân chào tạm biệt Tuyết Lam rồi đi tới cửa tiệm của Hải Ba Đông.
Cửa Hàng “ Cổ Đồ ”.
“ Lão Hải, các người chuẩn bị xong chưa?” Lâm Minh cùng Thải Điệp bước vào bên trong.
Lúc này bên trong không có thay đổi gì nhiều, chẳng qua chỉ là được dọn dẹp đôi chút.
“ Xong rồi, Giờ chỉ cần đợi là xuất phát thôi!” Hải Ba Đông cùng Nguyệt Tử đi đến trước mặt của Lâm Minh.
“ Ừm được, về phía Mễ Đặc nhĩ sao rồi!”
“ Ta đã thông báo cho Đằng Sơn trước rồi, a giới thiệu chút Đằng Sơn là tộc trưởng của Mễ Đặc Nhĩ….”
Lâm Minh nghe Hải Ba Đông giới thiệu về Đằng Sơn, ông là tộc trưởng của Mễ Đặc nhĩ cũng là một trong thập đại cường giả của Gia Mã đế quốc, tu vi Đấu Vương.
“ Bát Tinh Đấu Vương sao, vậy được chỉ cần hắn theo ta việc để hắn đạt tới Đấu Hoàng là chuyện dễ dàng!”
“ Đấu Hoàng sao!” Trong mắt của Hải Ba Đông có chút buồn phiền.
Tuy là được giải phong ấn, nhưng phải mất nửa năm nữa mới có thể Khôi phục đến cấp bậc Đầu Hoàng.
“ Được rồi, Lão Hải Dẫn đường đi!”
“ Ừm “
Sưu~
Phía sau của Hải Ba Đông xuất hiện Hàn Băng Song Dực, sau đó ôm lấy Nguyệt Tử rồi bay đi.
Sưu~ sưu~
Đằng sau là Lâm Minh với Băng Hoả Linh Dực, còn Thải Điệp đạp không mà đi.
Bây giờ thì Hải Ba Đông mới biết là, nữ nhân tên Thải Điệp kia mới là Đấu Tông, còn Lâm Minh gia hoả đó sau vài ngày không gặp mà đấu khí đã hùng hậu hơn trước.
“ Lâm Minh tiểu huynh đệ, năm nay người bao nhiêu tuổi vậy?”
“ Lão Hải, ta sợ nói ra người sẽ giật mình đó, năm nay ta mới tròn 18!”
“ Cái gì….” Hắn lảo đảo, tựa hồ sắp rơi xuống, một lát sau thì ổn định lại.
“ Không ngờ thiên phú của Lâm Minh tiểu huynh đệ là khủng bố như vậy!”
“ Còn vượt xa cả Vân Vận của Vân Lam Tông.”
Khi nghe đến hai từ Vân Vận, làm cho Lâm Minh hiếu kì, bây giờ cách cốt truyện 19 năm vì thế hiện giờ Vân Vận chắc còn đang là đệ tự chân truyền của Vân Sơn.
Nếu thế tính ra, tu vi hiện giờ của nàng mới chỉ ở mức Đấu Linh hoặc Đấu Vương.