Chương 5: Nói chuyện nghiêm túc
Phía bên kia trang viên tại Tiêu gia, hai thân ảnh nam nữ đang ngồi đối diện nhau, mỗi bên một tách trà. Dù là hôn thê hôn phu của nhau, nhưng đến cả một cái nhìn đều không trao tặng nhau. Thông qua đó cho thấy cả hai đều không hề bằng lòng với hôn ước này.
Đó là với Nạp Lan Yên Nhiên mà thôi, hôn ước này chính là tiền đề cho kế hoạch thâu toán Đấu Khí Đại Lục của ta. Thế nên dù hôn ước này hôm nay bị hủy, thì tương lai không xa ta với Nạp Lan Yên Nhiên nhất định phải thành hôn.
“Nạp Lan tiểu thư, chúng ta bắt đầu nói chuyện một cách nghiêm túc được rồi chứ?” Ta cười điềm đạm, ánh mắt cực kì sắc xảo nhìn vào Nạp Lan Yên Nhiên. Dù chính ta là kẻ xảo nguyệt, vô tình vô cảm. Nhưng đối với nữ sắc vẫn là có chút hứng thú.
Nạp Lan Kiệt lão đầu này đúng là nuôi cháu gái rất tốt. Thân hình này, ngực Mông lẫn khuôn mặt đó đều phải gọi là tuyệt đỉnh. Chỉ cần tưởng tượng được “thịt” nàng thôi đã khiến lòng ngực ta rạo rực rồi.
“Xem ra tên Tiêu Viêm này cũng không đến nỗi tệ như ta nghĩ nhỉ.” Nạp Lan Yên Nhiên cười mỉm, trong đầu thì bắt đầu đánh giá với nam nhân có hôn ước với mình. Ban đầu nàng tới đây cứ ngỡ tên gọi là Tiêu Viêm này là một kẻ không ra gì, phế vật, ỷ lại vào gia tộc. Thế nhưng gặp mặt và tiếp xúc một chút thì nàng có một chút hảo cảm đối với hắn.
Nạp Lan Yên Nhiên gật đầu với Tiêu Viêm.
“Về chuyện hủy bỏ hôn ước, ta chấp thuận. Dù sao thì giữa ta và tiểu thư cũng không có chút luyến ái tình trường nào cả. Đến với nhau cũng sẽ chẳng được hạnh phúc.” Ta nhìn Nạp Lan Yên Nhiên nói.
“Đa tạ huynh đã hiểu cho tâm tư của ta.” Nạp Lan Yên Nhiên nhẹ nhàng đặt tách trà lên bàn, dịu dàng đáp lại.
Đột nhiên Nạp Lan Yên Nhiên cảm nhận được cỗ đấu khí khủng bố xuất phát từ Tiêu Viêm. Nàng kinh hoảng hướng vào Tiêu viêm ngạc nhiên. Khí thế từ hắn khiến nàng phải nhảy lui về phía sau vài bước. Theo như thông tin nàng có được, thực lực Tiêu Viêm chỉ ở Tam Đoạn Đấu Khí. Nhưng sao bây giờ lại là Cửu Tinh Đại Đấu Sư, dường như đã chỉ cách một chút nữa là đạt đến Đấu Linh. À không đây là dấu hiệu chuẩn bị đột phá.
“Mạo phạm Nạp Lan tiểu thư rồi. Có vẻ ta sắp đột phá, cảm phiền tiểu thư đợi ta giây lát.” Ta nhìn khí tức đang tăng lên vượt bậc của mình. Có vẻ như linh hồn của Dược Trần đã bị linh hồn hải ta tiêu hoá một ít rồi. Hảo, đấu khí từ một gã Đấu Tông đối với Đại Đấu Sư như ta là một thứ rất bổ ích.
Ta ngồi xếp bằng trên chiếc ghế đá, hai tay trước ngực thủ ấn kỳ dị, đôi mắt nhắm khép lại. Từng đoạn hơi thở đều chầm chậm đến hoàn mỹ, từng nhịp đập từ trái tim lan truyền đến toàn thân.
Thiên địa đấu khí quy tụ lại thành một vòng xoáy trước ngực của ta. Khi nó được đưa vào bên trong, ta mở mắt ra và giải phóng đấu khí bành trướng khiến cả khu vườn bị rung chuyển.
“Đấu Linh hắc hắc, không phải Đấu Linh tầm thường mà còn là Tứ Tinh Đấu Linh.” Ta cười lớn và nói trong vui sướng. Đến thế giới này chưa bao lâu, chỉ còn một chút nữa ta sẽ có cơ hội trở thành cường giả chân chính trong mắt mọi người.
“Huynh….rõ ràng thực lực khủng khiếp như vậy! Sao có thể chấp thuận hủy hôn để chịu nhục cơ chứ? Chẳng lẽ vì thế lực Vân Lam Tông bên ta ư?” Nạp Lan Yên Nhiên ngồi xuống chiếc ghế đá với khuôn mặt hoảng hốt, há hốc mồm vì cú sốc này quá lớn.
Nghe Nạp Lan Yên Nhiên nói vậy, ta cười khe khẽ đáp lại: “Nạp Lan tiểu thư nghĩ nhiều rồi. Ta nào bận tâm đến mấy lời nói trong thiên hạ chứ. Thà mất một cái hôn ước, đổi lại được hảo cảm giữa Tiêu gia và Nạp Lan gia thì cũng đáng đấy. Nếu ta và nàng một bên nhất quyết không hủy hôn, một bên cứ quyết huỷ hôn. Thì chỉ làm quan hệ hai bên gia tộc thêm căng thẳng.”
Nghe Tiêu Viêm nói có vẻ hợp lí, Nạp Lan Yên Nhiên gật đầu đáp lại: “Có lẽ ta nghĩ nhiều thật rồi. Thật không ngờ, vị hôn phu phế vật trong lời đồn của ta lại là một con quái vật ẩn mình.”
“Ẩn nhẫn thấu nhân tâm! Chỉ có như thế mới thấy được kẻ nào tốt kẻ nào xấu với mình. Đó là đạo lý ta tự rút ra.” Ta tiếp tục bốc phét.
Ta quay lưng bước ra khỏi trang viên, nhưng đột nhiên xoay nửa khuôn mặt lại nói với Nạp Lan Yên Nhiên: “Nạp Lan tiểu thư, nếu như sau này tiểu thư có việc gì cần giúp đỡ. Thì cứ nói với Tiêu Viêm ta, ta thề với thiên địa chứng giám sẽ tận tâm tận lực giúp đỡ. Nếu nuốt lời sẽ bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán.”
“Nếu vậy thì ta có chút việc muốn nhờ huynh đây.” Nạp Lan Yên Nhiên không do dự nói thẳng.
Ta có chút ngạc nhiên khi được nhờ cậy sớm đến như thế.
“Cách Ô Thản thành này năm mươi dặm ở phía tây, ở đó có một khu rừng nhiễm trong huyết tử sắc khí. Ta và Cát Diệp ngoài việc đến đây thoái hôn, thì cũng tiện đường làm nhiệm vụ giải quyết vấn đề ở khu rừng đó. Để tránh huyết tử sắc khi đó lan truyền đến những nơi khác.” Nạp Lan Yên Nhiên nói ra điều mình cần nhờ giúp đỡ.
Chuyện này không được nhắc đến trong truyện.
Xem ra sự thay đổi của Tiêu Viêm trong nguyên tác đã dẫn đến rất nhiều thứ xảy ra.
“Được, ta sẽ giúp dù gì cũng đã thề với thiên địa rồi cơ mà.” Ta cười mỉm đáp lại.