Chương 15: Ác Ma Tokuda

Ngay sau khi ngửi thấy mùi thịt nướng thơm phức, Tiểu Vũ đã không kịp chờ đợi mà ngay lập tức leo lên trên bờ, thậm chí đến cả quần áo cũng không thèm mặc.

Đối với một con hồn thú như nàng, mặc quần áo quá là vướng víu, cảm giác vô cùng khó chịu, hơn nữa, bộ quần áo kia dính đầy 'shit' cùng nước tiểu, bốc mùi hôi thối kinh khủng khiếp, cho nên, kể cả có cho thêm tiền thì Tiểu Vũ cũng không thèm mặc a.

"Oa~ Chủ nhân, Ngài nướng thịt gì mà thơm thế? Cho Tiểu Vũ ăn một miếng với!"

Nhìn thấy miếng thịt cuối cùng sắp bị Lão Dê xơi tái, Tiểu Vũ thèm rỏ cả nước dãi, ánh mắt của nàng long lanh lanh lấp lánh, kết hợp với thân thể trần chuồng, 'nude' không mảnh vải, trông cực kì đáng yêu.

Lão Dê trông thấy bộ dáng của Tiểu Vũ lúc này thì cực kì kinh ngạc.

Cmn, nàng ta ngốc thật hay đang giả vờ ngốc.

Đúng là cái đồ tham ăn a. Chẳng lẽ nàng ta vẫn chưa nhận ra miếng 'thịt nướng' này rất là 'có vấn đề' hay sao?

【Hừ hừ, cứ ăn thoải mái đi. Hi vọng tí nữa con thỏ nhà ngươi không cảm thấy hối hận.】

"Ngươi chính là sủng vật của lão phu, nếu ngươi muốn ăn, lão phu liền cho ngươi ăn a."

Một bên đem miếng thịt nhét vô mồm Tiểu Vũ, một bên, Lão dê thầm nghĩ: Chỉ một lát nữa thôi sẽ có trò hay để xem.

Tiểu Vũ ngây thơ vốn không hề biết rằng miếng thịt vừa được lão dê nhét vào mồm mình trên thực tế là có vấn đề. Ngay khi miếng thịt tiếp xúc với đầu lưỡi, nàng liền cảm nhận được một hương vị nồng nàn, ngọt canh xương ống, đậm đà thịt thăn.

"Ô ô, chủ nhân ơi, từ trước đến nay ta chưa bao giờ được ăn thứ gì ngon như thế này... ô ô~"

Miếng thịt này ngon đến nỗi Tiểu Vũ chỉ vừa mới ăn, nước dãi đã chảy ra lênh láng, thậm chí nàng ta còn ngậm miếng thịt trong mồm, cho dù đã nhai ra bã cũng không lỡ lòng nuốt.

Kể từ khi nhấm nháp miếng thịt này, Tiểu Vũ cảm thấy đống cỏ cùng cà rốt mà mình từng ăn trước kia chẳng khác gì rác rưởi.

"Thế nào, ngon sao? Đây chính là món ăn khoái khẩu của lão phu đó a.

Bây giờ nhà ngươi đã trở thành sủng vật của Lão Phu nên cứ yên tâm, nếu ngươi muốn ăn, ngay nào lão phu cũng sẽ làm cho ngươi ăn."

Lão dê xoa đầu Tiểu Vũ, ánh mắt lộ ra một nét hiền từ giống như một người ông đang nhìn đứa cháu gái bé bỏng của mình vậy.

"Ô ô, chủ nhân, ngài thật tốt... ô ô..."

Tiểu Vũ xúc động chảy cả nước dãi.

Cứ nghĩ đến tương lai, ngày nào cũng được ăn miếng thịt thơm ngon như thế này là Tiểu Vũ đã cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Từ trước đến nay, mỗi ngày làm một con thỏ ăn cỏ, nàng đã chán lắm rồi.

Bây giờ nàng đã hóa hình thành người, thậm chí còn lọt vào tay một tên Phong hào đấu la, thế nhưng không những vẫn còn giữ được tính mạng, mà mỗi ngày lại còn được ăn miếng thịt thơm ngon như thế này, thế thì Tiểu Vũ đã cảm thấy cực kì mãn nguyện.

"Được rồi, nhà ngươi cứ ở yên đây, lão phu sẽ đi làm thịt nướng cho ngươi ăn."

Nói xong, lão dê liền biến mất tại chỗ, để lại cô bé Tiểu Vũ đang khỏa thân, đồng thời thèm thịt rỏ nước dãi.

【Hừ hừ, chỉ cần mỗi ngày lão già nhà ngươi nấu cho cô nãi nãi món ngon như thế này thì cô nãi nãi có thể tha cho nhà ngươi một mạng.】Tiểu Vũ thầm nghĩ.

Trong suy nghĩ của nàng, Lão dê chỉ là một tên phế vật.

Hồn hoàn phối trí của lão ra chỉ là: 2 trắng, 2 vàng, 2 tím, 3 đen, đúng là rác rưởi không thể rác rưởi hơn.

Với chút trình độ này, chỉ cần cho Tiểu Vũ thêm một chút thời gian, đợi nàng tu luyện tới cảnh giới Phong Hào Đấu la, thì nàng ta sẽ dễ dàng đè lão dê xuống đất ma sát.

Về phần cái xích chó trên cổ có khả năng tự hủy, hahaha, Tiểu Vũ nhổ vào. Nàng vốn không hề để nó vào mắt có được hay không.

Cmn, tự hủy thì sao, Tiểu Vũ nàng sợ chắc. Mọi người nên nhớ nàng tuy chỉ là 1 con thỏ ăn cỏ, nhưng lại sở hữu một đống hồn kĩ cực kì bá đạo a.

Điển hình như 【Vô Địch Kim Thân】chẳng hạn. Có hồn kĩ này rồi thì Tiểu Vũ còn sợ cái rắm, có mà cho cái xích chó phát nổ thoải con gà mái nha.

Đúng vào lúc này, Lão Dê bất ngờ bay trở về, trên tay thì xách theo 3 con thỏ.

Tiểu Vũ trông thấy cảnh này, trong lòng liền lo lắng bất an.

【Cmn, lão ta xách theo 3 con thỏ, à không, 3 tên đồng loại của bản cô nương về làm gì? Không lẽ lão ta định làm thịt 3 đứa chúng nó a.】

Tiểu Vũ nghĩ nghĩ một lúc, liền nhớ lại lời nói lúc trước của lão dê, là sẽ làm thịt nướng cho nàng ăn, thậm chí còn nói đây chính là món khoái khẩu của lão ta.

Không thể nào, không thể nào.

Sẽ không có chuyện món ưa thích của lão dê chính là Thịt thỏ nướng a.

Tiểu Vũ âm thầm gào thét trong lòng.

Cmn, ai đó làm ơn nói cho nàng biết đây không phải sự thật đi.

Nếu món khoái khẩu của lão dê chính là thịt thỏ nướng, vậy thì lúc trước miếng thịt mà Tiểu Vũ vừa ăn chính là... thịt thỏ a.

Nghĩ đến đây, sắc mặt của Tiểu Vũ bỗng nhiên tái nhợt.

Lúc này, nàng chỉ hi vọng những điều mình vừa mới nghĩ ra chỉ là chuyện hoang đường, tuy nhiên, giọng nói của tên ác ma Dê già bỗng chốc vang lên, đập tan đi ảo tưởng trong đầu nàng.

"Chậc chậc chậc, vừa nãy Lão phu nướng thỏ hơi ít, ăn không đã cho lắm. Bây giờ Lão phu liền làm thịt 3 con thỏ một lúc, ăn cho nó sướng cái mồm a.

Tiểu Vũ ngươi cứ yên tâm. Một khi đã làm sủng vật của Lão phu thì có thể ăn thịt thỏ thoải con gà mái. Thỏ luộc, thỏ rán, thỏ sào xả ớt, vv... Thịt thỏ chính là món khoái khẩu của lão phu, cho dù mỗi ngày ăn thịt thỏ thì lão phu cũng sẽ không thấy chán.

Ách... Tiểu Vũ ngươi làm sao rồi?"

Lão dê mồm nói tay làm, một bên thì nói liến thoắng, một bên thì đã bắt đầu công việc chế biến thức ăn, vặt lông cắt tiết, vv...

Đợi đến khi nhìn lại thì đã thấy Tiểu Vũ hoảng sợ, sắc mặt tái nhợt không còn giọt máu.

"Đợi đã, ngươi... ngươi.. nói gì cơ. Miếng thịt mà ta vừa ăn là... là thịt... thỏ sao?"

Tiểu Vũ run rẩy lẩy bẩy hỏi.

"Đúng a, không phải vừa nãy nhà ngươi còn khen thịt thỏ rất ngon, thậm chí còn nói rằng lão phu đối xử với ngươi 'thật tốt' sao?" Lão dê đã biết còn cố hỏi.

Đây chính là thứ trong truyền thuyết gọi là 'giết người tru tâm', lão ta muốn làm cho Tiểu Vũ phải trả giá về những lỗi lầm năm xưa của mình.

Hừ, ai bảo lúc trước nàng ta dám ra lệnh cho Đại Minh, Nhị Minh, hai thằng súc sinh kia đánh lão dê một trận.

Đổi lại là người khác thì lão dê đã thiến xong giết, thế nhưng mà đây lại là Tiểu Vũ a.

Các cụ có câu: 【Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi.】

Lão dê vẫn còn ghi hận Tiểu Vũ, cho nên lão ta liền nghe lời các cụ, cho nàng nếm thử 'ngọt bùi' bằng cách nướng thỏ cho nàng ta ăn a.

"Ọe ọe~ Ngươi... ngươi là tên ác ma. Ọe ọe~"

Nghe được câu trả lời từ miệng của lão dê, biết được thứ mình vừa ăn chính là thịt thỏ, Tiểu Vũ ngay lập tức nôn mửa, thậm chí còn dùng tay móc họng, chỉ hận không thể ngay lập thức phun ra toàn bộ những thứ mà mình vừa mới ăn.