Chương 7: Phương Hướng cùng Tách Ra

Nghe tới đây, Tần Vũ liền khóc. Hắn khóc không phải vì tương lai rạng rỡ mà là vì nhớ mẹ. Nàng đã mất được 2 năm, mỗi ngày này đều lạnh lẽo vô cùng. Trưởng thôn gia gia tuy là trưởng bối trong nhà nhưng tình cảm máu mủ chung quy khó thay thế. Tần Vũ hiện khóc vì cô đơn, vì tịch mịch. Hắn cũng khóc cho bản thân, kiếp trước gia đình tan rã, mỗi người một ngả, giấc mơ của mình thì đứt đoạn giữa chừng. Thật may mắn khi có thể sống lại lần nữa trong gia đình mới, nhưng hạnh phúc cũng chả dễ dàng khi "cha" là một kẻ phong lưu háo sắc, còn rất có khả năng hắn rời đi khi chả biết mẫu thân (Tần Anh) đã mang thai con hắn; Mẹ kiếp này của Vũ lại vì ám thương lâu dài bởi kẻ thù gây ra mà chết. Hạnh phúc liền không tròn 4 năm, nàng liền rời bỏ hắn mà đi. Nay khi nghe được nguyện vọng của nàng làm nên Võ Hồn của hắn, Tần Vũ đã không kìm nén được xúc động mà khóc. Đây có lẽ là lần thứ 2 Tần Vũ khóc tê tâm liệt phế như vậy.

Tối hôm đó, Tần Vũ mới dừng lại. Tần Vũ lấy lại bình tĩnh, suy xét con đường tương lai trong thời gian tương lai, bỗng, âm thanh của Tiểu Thu vang lên: "Thời gian một tháng đã đến, mong ca ca nhìn và nhận." Đồ vật tháng này bao gồm:

  1. Cửu Dương Chân Kinh (tổng hợp kinh nghiệm tu luyện) -- Đến từ Ỷ thiên Ký.

  2. Cửu Âm Chân Kinh -- Đến từ Ỷ Thiên Ký.

  3. Tổng kết tu luyện (Chakra/Nội lực) Hồn Lực tâm đắc -- Đến từ Naruto.

  4. Phong Thần Thối -- Đến từ Phong Thần truyện ký

  5. Lăng Ba Vi Bộ -- Đến từ Tiêu Dao Phái, Tiêu Dao Tử.

'Hạnh phúc đến thật đúng lúc' Tần Vũ cảm thán vận khí của mình.

Tần Vũ bắt đầu trên những thứ đã có và phân tích hướng đi của mình. Cửu Âm Chân Kinh có thuật súc cốt, hoán trang, dịch dung để du hành giang hồ. Cửu Dương (Thần Công) Chân Kinh có khả năng thay đổi khí tức cũng như ngưng luyện độ tinh khiết của Hồn Lực; Tu luyện tâm đắc có thể điệp gia khi có Cửu Dương Chân Kinh, khi có cả hai có thể đề thăng hồn lực đẳng cấp. Hai bộ thân pháp còn lại, một để tấn công cũng có thể mê hoặc đối thủ nguy hiểm, một cái dùng để du hành cũng vượt đường dài. Thật sự thích hợp cho việc rời thôn tân thủ.

"Đi học vẫn có thể kiếp tiền, trưởng thôn gia gia không thể chu cấp mỗi ta được nên làm công học sinh là khả năng cao." Tần Vũ phân tích tình hình kinh tế. Hắn quyết định học Vũ Hạo trong Đấu La 2, săn cá và nướng bán. Ban ngày kiếm tiền, chiều dọn dẹp và lên lớp, chuyện này có thể thương lượng sau. Tinh La đế quốc có Canh Tân thành nên việc học rèn cũng không quá xa lạ, nếu kế hoạch đầu không dùng được thì có thể đi học buổi sáng, làm thêm buổi chiều rồi đi tu luyện. Kế hoạch đầu có thể dùng Cửu Âm/Dương Chân Kinh để giả dạng cùng tập dùng sharigan, nhưng nếu không được thì đi đường cũ, luyện thể.

Đến nỗi quý tộc chó săn (tay chân) hẳn là nộp tiền bảo kê, chuyện này không lạ với chế độ quý tộc này. Còn không muốn thì xử lý từng bọn trong tối. Tần Vũ nhíu mày tự nhủ.

Để chắc chắn, Tần Vũ gọi Tiểu Thu: "Theo muội nghĩ ca ca nên lộ cái nào Võ Hồn đây? Đi học thì chắc chắn dùng Thanh Mộc Kiếm đồ giả rồi, nhưng bên ngoài thì sao?"

Tiểu Thu nói ra ý nghĩ của mình: " chuyện này chắc ca ca đã có biện pháp, nhưng theo ý muội thì ca ca không cần để lộ Võ Hồn khi ở ngoài. Với tính cẩn thận 'bất hiển sơn, bất lộ thủy' của ca ca bây giờ thì chỉ cần dùng man lực (lực cơ bắp) để lăn lộn thôi. Dù sao trong Cửu Âm Chân Kinh ngoài 'súc cốt thuật' có thể thay đổi khuôn thể con người, nó còn có thể đổi giọng, phân thân các loại hình chiêu thức. Ca ca nếu cần thì Vạn Hồn châu có thể giúp ca ca ' thanh mộc kiếm ' có một cái chục năm hồn hoàn đi dạo, đồng thời giả thành cây gậy khi đi ra ngoài, được chứ?"

Tần Vũ như bắt được trọng điểm lời nói của Tiểu Thu. nói: "muội nói Vạn Hồn Châu có thể cho ca ca một tự do hồn hoàn mà không cần săn giết hả?"

Tiểu Thu đính chính ý tưởng của Tần Vũ: "Ca ca có thể nghĩ như vậy, nhưng thực tế nó khác. Muội ( Vạn Hồn Châu) Chỉ có thể cho ca một cái 10-90 năm hồn hoàn bạch sắc, đây là loại tự trưởng thành. Ca có thể bồi dưỡng nó thành vạn năm nếu có khả năng, nhưng nó sẽ làm ca ca tu luyện chậm đi vì nó cần Hồn Lực hiện có của ca ca, theo thời gian lượng làm chất biến, nó còn có thể làm mức đo cho ca ca để hấp thụ. Ví dụ ca ca muốn hấp thu một vòng vạn (10 nghìn) năm hồn hoàn nhưng không biết mức giới hạn, ca ca nuôi hồn hoàn có thể hiển thị giúp ca ca đâu là giới hạn cuối. Vì an toàn, ca ca có thể hấp thu chênh lệch không hơn ngàn năm, nếu không ca ca tự cầu phúc."

Tần Vũ đưa ra ý tưởng khác: "Vậy nếu ca ca bắt một cái trăm năm hồn hoàn, rồi bồi dưỡng nó lên ngàn năm thì thời gian cần sẽ ngắn hơn đúng không?"

Tiểu Thu đồng ý với thuyết pháp của Tần Vũ, trả lời: "có thể làm vậy, không thì ca ca có thể gián tiếp dùng Vạn Hồn Châu làm vật dẫn với quy tắc thế giới, dùng dư thừa Hồn lực cùng thể hiện giới hạn cao nhất của cơ thể để tự kết hồn hoàn như Hồn Thú hóa hình."

Tần Vũ vô ý nói: "Ơ hay!? Còn có vụ đó à?" Bây giờ Tần Vũ nghĩ hình như mình hơi khinh hai chữ 'Vạn Hồn'

"Rồi, cơ bản kế hoạch đã ổn. Ngủ ngon Tiểu Thu." Tần Vũ ngáp dài, buồn ngủ nói.

1 tháng sau, Hồng Anh Thôn, trước đại môn

"Mấy đứa sẵn sàng làm Hồn sư chưa?" - Thôn trưởng gia gia hí hửng. Chả biết vì sao tuổi ông ấy lớn vậy mà không ở nhà, năm này qua năm khác đều dẫn một tốp tân sinh đi nhập học, hơn nữa còn hí hửng như sắp gặp con dâu. Tần Vũ chửi bậy trong lòng nhưng vẫn híp mắt cười hề hề theo lũ thôn trẻ con đáp: "SẴN SÀNG!!!"

Khoảng 3 tiếng sau khi rời thôn, đoàn người của Hồng Anh thôn đã đến nơi. Tần Vũ ngước đầu nhìn ngôi trường trong 6 năm tới tên: Cửu Tinh Sơ cấp học viện.

Ấn tượng từ đại môn của Tần Vũ: to, lớn, cảm giác cổ kính.

Chưa chìm đắm bao lâu thì có tiếng của thủ vệ vang lên "đằng trước là ai? Không phận mời rời đi."

Có vẻ không liên quan lắm nhưng Tần Vũ bây giờ có cảm giác Dèja vu về Đường Tam, bị chặn trước cổng rồi bị cảnh vệ đuổi đi. Cũng may, sau một hồi thôn trưởng câu thông với cảnh vệ thì được cho vào. Cảm giác có hảo cảm với cảnh vệ ở đây, Tần Vũ gật đầu trong lòng rồi tiến vào đại môn. Bước vào chưa bao lâu thì Tâm Nhãn cảnh báo phải né lui.

"Rầm!!!"

Một bóng đen bay qua mặt của Tần Vũ khi hắn vừa giật lùi, hắn thấy có người nằm la liệt trên mặt đất. Rồi quay xung quanh thì thấy một con người mập mạp với bộ lông dài màu nâu đỏ, nhìn giống heo rừng. Tần Vũ ngay lập tức liên tưởng Võ Hồn phụ thể: Dã Trư hoặc đại loại như vậy. Tần Vũ lại nghĩ "phiền phức rồi."