Ánh mắt đại sư vốn có chút đồi phế đột nhiên trở lên sáng ngời, hai tay hợp lại trước ngực, rất nhanh hướng phía dưới tách ra "Ra đi, La tam pháo."
'Phốc' một tiếng, một cỗ hồn lực màu tím nhạt từ trong song chưởng xuất ra, Đường Tam chỉ cảm thấy trên người Đại sư truyền ra một trận hồn lực ba động, tại trước mặt hắn đã có thêm một sinh vật.
Đúng vậy, là một sinh vật, bộ dáng nó nhìn qua rất giống một con chó, nhưng kích cỡ của nó lại như một con lợn. Thân dài quá một thước năm, vòng eo cũng không sai biệt lắm.
Toàn thân bộ lông màu tím nhạt, hai cái tai nhỏ, một đôi mắt màu lam đậm nháy nháy, ánh mắt rất hiền lành. Thân thể mập mạp bỗng nhúc nhích, chiếc mông to lớn nhất thời lắc lắc. Bốn chiếc tiểu thối ngắn, to, rất khó tưởng tượng động tác của nó chậm chạm như thế nào.
Đỉnh đầu có một cái cổ bao, hình tròn, không biết là cái gì. Nó vừa hiện ra tựu hướng phía Đại sư chạy lại, dùng chiếc đầu to của nó cọ cọ trên đùi Đại sư.
Dưới chân Đại sư mọc lên hai đạo quang hoàn, tại thân hắn du động lên xuống, quang hoàn đều hiện ra màu vàng, hiển nhiên là trăm năm hồn hoàn.
"Tiểu Tam, Tiểu Đồng, các ngươi không phải muốn biết vũ hồn của ta là cái gì sao? Đây là vũ hồn của ta, ngươi có thể gọi nó là La tam pháo, cũng có thể gọi nó trực tiếp là Tam pháo." Đại sư mỉm cười nói.
La tam pháo tựa hồ nghe hiểu những gì Đại sư nói, một đôi mắt to nhìn về phía Đường Tam, trong ánh mắt cũng có vài phần thiện ý.
"Sư phụ, đây là vũ hồn của người?" Đường Tam giật mình nói: "Nhưng là, phương thức biểu hiện của Thú vũ hồn không phải phụ thể sao? Nó tại sao..."
Trước không nói La tam pháo này là loại sinh vật gì, vũ hồn của Đại sư đã vượt qua hạn chế của phạm trù Thú vũ hồn. Đường Vũ Đồng cũng biết đây là biến dị thú vũ hồn.
La tam pháo hiển nhiên có chút bất mãn, hướng Đường Tam kêu 'la la' hai tiếng. Lại thân thiện cọ vào người Đường Vũ Đồng.
Trên mặt Đại sư toát ra một tia đau khổ: "Bởi vì vũ hồn của ta là biến dị vũ hồn. Có nhớ ta và ngươi nói về vũ hồn biến dị không, chính là Tam pháo. Chỉ bất quá, biến dị của nó hiển nhiên là theo hướng không tốt. Tại trong khi nó vừa mới giác tỉnh, hồn lực của ta mới chỉ có nửa cấp thủy chuẩn. Nếu không, như thế nào có sẽ dạng giống như này."
Đại sư lắc đầu tự giễu "Tới đây, ta giới thiệu một chút cho ngươi với Tam pháo. Sở dĩ gọi cái tên này, bởi vì tiếng kêu của nó là tiếng 'la la', mà công kích của nó cũng chỉ có thể phát động ba lần. Cho nên gọi là Tam pháo. Tam pháo, đi trước mở đường."
"La la." La tam pháo mập mạp hướng về phía trước mà đi, mặc dù thân thể béo một chút, nhưng động tác của nó cũng coi như nhanh nhẹn. Vừa đi vừa ngửi.
Quang mang của hồn hoàn trên người Đại sư lóe ra, mang theo Đường Tam đi sau La tam pháo, hướng phía trong của Liệp hồn sâm lâm mà đi.
"Khứu giác của La tam pháo rất linh mẫn, có thể phát hiện tung tích và sự mạnh yếu của hồn thú, mặc dù nó bị biến dị mà trở nên nhỏ yếu, nhưng đối với hồn lực tiêu hao cũng rất nhỏ. Cho nên ta có thể để nó bên ngoài trong thời gian dài. Cái này cho ngươi. Một kích cuối cùng để giết hồn thú phải do các ngươi tự mình hoàn thành." Đại sư lấy 2 thanh vũ khí. 1 đoản kiếm hoa lệ từ trong lòng đưa cho Đường Tam. 2 là đoản đao đưa cho Đường Vũ Đồng.
Toàn thân của vỏ đoản kiếm màu lam, phía trên khảm bảy khỏa lam bảo thạch. Chuôi kiếm có một khối ngọc thạch màu nhũ bạch, kiếm dài một thước hai tấc, mặc dù vẫn chưa rời vỏ, nhưng cầm trong tay cũng có thể cảm giác được nhè nhẹ hàn khí. Đường Vũ Đồng thanh đoản đau cũng tựa vậy.
Đi không xa, đột nhiên La tam pháo dừng lại, đôi mắt hướng một phía mà nhìn, trong miệng phát ra hai tiếng kêu 'la la'.
Một con vật nhìn qua có điểm giống một con mèo xuất hiện ở hướng mà mắt nó có thể nhìn thấy, chính đang trên cây, cảnh giác nhìn Đại sư , Đường Vũ Đồng và Đường Tam.
Đại sư lạnh nhạt cười, nói: "Là một con mười năm Ba lan miêu. Tam pháo, không nên quấy rầy nó. Tiếp tục đi."
Đại sư mỗi khắc đều không quên dạy Đường Vũ Đồng cùng Đường Tam, một bên đi về phía trước, một bên nói với hắn "Ba lan miêu vừa rồi thuộc loại Miêu khoa hồn thú. Thân nó có tính công kích rất mạnh, nhưng chỉ cần ngươi không chủ động công kích nó, nó cũng sẽ không dễ dàng phát động công kích. Nếu là Hồn sư có hồn thú là Miêu khoa, dùng nó làm hồn hoàn đầu tiên của mình coi như là một lựa chọn rất tốt. Ngươi không nên xem nhẹ con Ba lan miêu vừa rồi. Nếu là một con Ba lan miêu đã hơn ngàn năm, đừng nói là chúng ta, cho dù số lượng gấp mười thì cũng không đủ để nó giết."
" Ân còn tiểu Đồng của con vũ hồn rất đặc biệt. Nên ta nghĩ chắc phải tự con nên tìm lấy hồn thú cùng hồn hoàn thích hợp." Đại sư ngưng một chút nói. Trên đường hắn thấy Đường Vũ Đồng không như Đường Tam tuy là song sinh nhìn rất giống nếu không phải vì Đường Tam đeo Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ cùng Đường Vũ Đồng đeo Bích Thỉen Đại Hải thì hắn cũng không nhận ra được đâu là Đường Tam đâu là Đường Vũ Đồng. À không vẫn được vì Đường Vũ Đồng đôi mắt huyết hồng 3 câu ngọc vẫn luôn hiện ra.
" Lão sư ! Của ta đệ nhất hồn hoàn phải là thực vật hệ hồn hoàn quan trọng phải là Lam Ngân Thảo niên hạn 1300 năm trở xuống." Đường Vũ Đồng lập tức nói ra ý đồ của mình. Hắn thu thập vũ hồn ít nhất là 1000 năm trở lên hồn hoàn a. Chưa kể nếu không phải tuyệt phẩm thì ít nhất phải là cao cấp cùng thích hợp hắn làm trung tâm mồi dẫn cho Sử Lai Khắc đám thiên tài dung hợp mới được.
" 1300 năm !!! Tiểu Đồng ngươi biết con số 1300 năm ý nghĩa là gì không ???" Đại sư nghe Đường Vũ Đồng báo lên ý định không khỏi nói.
" Lão sư ta biết ý nghĩa của ngàn năm hồn thú. Nhưng cũng không phải là ta coi mạng của ta như rác mà là ta muốn tin tưởng vũ hồn ta tin tưởng người thân ta." Đường Vũ Đồng kiên trì nói. Hắn không tin vào ngoại nhân nhưng người thân cùng bạn bè hắn có thể tin. Còn về vũ hồn này là cái cớ mà thôi. Thật ra hắn cũng tin tưởng vào hệ thống, hệ thống cũng đã bảo hắn có thể hấp thụ hồn hoàn niên hạn từ 2000 đến 8000 năm hồn hoàn.
" Chuyện này..... Thôi được rồi ta lựa chọn tin ngươi nhưng với 1 điều kiện. Khi ngươi hấp thụ không nổi lập tức buông bỏ ra." Đại sư lập tức khó khăn nói.
" Vâng lão sư ! Đa tạ ngài !" Đường Vũ Đồng lập tức vui vẻ. Hắn hệ thống cũng không bảo thực vật hệ bắt buộc bao nhiêu cấp nên đành phải kiếm lời một chút Lam Ngân Thảo 1300 năm trở lên vậy. 1300 năm kỳ thật là con số hợp lý nhất vì nó đã bước vào ngàn năm niên hạn chuẩn mực.
" Được rồi chúng ta lập tức đi tìm thôi !" Đại sư bất đắc dĩ nói. Lam Ngân Thảo tuy là thường gặp nhưng không có tính công kích chỉ có tính trị thương sơ bộ. Nên tìm lấy chắc cũng không khó. Còn về Đường Tam hắn chọn chính là "Độc" nhưng vẫn giữ vẫn được bản chất hệ thực vật vũ hồn cơ bản. Thế nên đoàn người cũng lập tức đi vào trong khu rừng tìm lấy hồn thú.
Hôm qua ta tính đăng chương mà lại được thông báo kiểm tra 1 tiết Toán Lý Văn nên không đăng được tha lỗi a. Thứ 2 ta đăng bù cho 2 chương nha :)