**Lạc Ấn Thứ Năm, Kim Bằng Song Dực
Dịch: w8haa**
Quả thật là như vậy, tại thời điểm dung hợp cuối cùng, hai vòng xoáy tựa như từng vòng tròn của lò xò, sau đó lồng vào nhau, tạo thành một cái lò xo chặt chẽ hơn.
Dùng sự xoay tròn có cùng tần suất, lại hơi lệch nhau một chút để chỗ thừa bù vào chỗ thiếu, biến không thể thành có thể, bằng một cách thần kì dung hợp lại làm một, sau khi dung hợp làm cho uy lực của luồng gió xoay tăng trưởng mạnh mẽ hơn trước nhiều.
Ban ngày vào thời điểm Đường Tam dung hợp đạo Phong Nhận trong khóa học thực chiến, cho dù là các sư phụ cũng không thể phán đoán ra được làm sao mà hắn có thể làm được như thế, mà hiện tại hắn dùng hai luồng gió xoáy này để ví dụ, thì mọi chuyện đã rõ ràng hơn nhiều. Sắp đặt, tần suất! Hai chữ mấu chốt này đã khắc sâu vào trong nội tâm của Vũ Băng Kỷ.
"Tiểu Đường, cám ơn ngươi." Vũ Băng Kỷ từ đáy lòng mình thốt ra, giờ khắc này, hắn dường như đã có được một linh cảm mãnh liệt.
"Hôm nay dừng tại đây đi, ta cảm thấy dường như không thể tiếp thu thêm được những thứ khác nữa. Ta cần phải trở về nghiền ngẫm, tiêu hóa thứ này trước đã. Một lần nữa cám ơn ngươi, ta đi về trước đây." Nói xong Vũ Băng Kỷ đứng lên, khom người cúi chào Đường Tam, sau đó xoay người rời đi, không hề dây dưa dài dòng. Hắn quá quý trọng linh cảm trong chớp mắt vừa đến này, linh cảm này có thể là cơ hội giúp hắn đột phá thất giai trong tương lai!
Đường Tam nhìn Vũ Băng Kỷ rời đi, trên mặt hiện ra một nụ cười thản nhiên, thầm nghĩ trong lòng: “Trẻ nhỏ dễ dạy.”
Trình Tử Chanh thấy Vũ Băng Kỷ đi rồi, cười nói: "Tiểu Đường ngươi hay thật đấy! Đến cả Đại sư huynh còn có thái độ đó với ngươi. Ta cũng đi đây, cám ơn ngươi."
Đường Tam nói: "Ngươi có thời gian có thể tiến hành thử nghiệm những gì ta vừa nói, cố gắng đem sở trường của mình phát huy ra."
"Ừ ừ, ta biết rồi. Cám ơn." Cũng không biết nàng có thật sự nghe những gì hắn đã nói không, nói xong nàng cũng đứng dậy chạy đi, khá tốt, còn chưa quên giúp Đường Tam đóng cửa phòng lại.
Đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, Đường Tam một hơi thở dài. Vũ Băng Kỷ am hiểu khống chế Băng nguyên tố, từ một phương diện nào đó mà nói, quả thật rất thích hợp học tập thủ pháp của Ám Khí Bách Giải, thủ pháp này sẽ tạo nên một sự trợ giúp vô cùng lớn lao đối với sự khống chế Băng nguyên tố của hắn, hơn nữa cũng có thể phát huy lực công kích của Băng nguyên tố tốt hơn rất nhiều.
Trên mặt Đường Tam lộ ra nụ cười thản nhiên, thu hoạch hôm nay không hề nhỏ. Hiện tại hắn có một chút do dự đó chính là có nên dung hợp huyết mạch chi lực Kim Bằng Biến để nó biến thành lạc ấn thứ năm của mình hay không?
Nếu xét về cấp độ mà nói, chắc chắn Thì Quang Biến là sự lựa chọn tốt hơn, nếu như mình có được năng lực Thì Quang Biến, không hề nghi ngờ sẽ làm cho sức chiến đấu của bản thân và thực lực tổng hợp nâng cao thêm một bước nữa. Đương nhiên Kim Bằng Biến cũng có ưu thế riêng, ưu thế lớn nhất chính là có thể phi hành, dùng để chạy trốn rất tốt. Ban nãy những gì hắn đánh giá về Kim Bằng Biến không hề sai một chút nào –Sở trường nhất của Kim Sí Đại Bằng là phi hành trong các tộc Yêu Quái, chính xác hơn là phi hành ở khoảng cách xa. Chẳng qua là không biết sau khi mình dung hợp Kim Bằng Biến lạc ấn thì mình sẽ phi hành như thế nào đây, chắc là sẽ không giống như Trình Tử Chanh biến hai tay thành cánh đâu nhỉ.
Có rất nhiều Yêu Quái tộc thuộc loại phi hành, nhưng năng lực thiên phú của bọn chúng cũng không phải là phi hành, phi hành chỉ là bản năng của bọn nó, sinh ra đã có sẵn. Giống như Bạch Đầu Chuẩn Yêu, năng lực của bọn chúng là Ưng Nhãn chứ không phải là phi hành.
Suy đi tính lại, phi hành vẫn là thứ quan trọng nhất, trước khi đạt đến cấp độ Thần cấp, hắn muốn bay lên trời thì e rằng chỉ có dùng năng lực Yêu Thần biến mới có thể làm được. Cùng lắm thì về sau có hàng tốt hơn thì lại thay thế Kim Bằng Biến là được. Về phần Thì Quang Biến, trước tiên có thể nghĩ biện pháp lấy một dấu ấn của nó đặt trong cơ thể, chỉ cần không hấp thụ là được.
Suy nghĩ đến đây Đường Tam không còn do dự nữa, lập tức trở lại phòng ngủ, lên giường khoanh chân ngồi xuống, sử dụng Huyền Thiên Công bắt đầu dung hợp huyết mạch chi lực của Kim Bằng Biến.
Năng lượng Huyền Thiên Công trong cơ thể bắt đầu di chuyển, huyết mạch chi lực tỏa ra, màu da cam lạc ấn biểu tượng của Kim Bằng Biến dưới sự kích thích của Huyền Thiên Công bắt đầu sáng lên một cách chậm rãi. Hào quang nhẹ nhàng làm cho người ta có một cảm giác kỳ diệu, loại cảm giác này vô cùng kỳ lạ, thời điểm khi hắn bắt đầu dung hợp cái lạc ấn này, cảm giác của hắn vô cùng khác với khi dung hợp những lạc ấn trước đây. Không biết có phải là bởi vì Kim Bằng Biến có cấp độ cao hơn hay không. Giờ khắc này, hắn rõ ràng cảm nhận được huyết mạch của mình đang phát sinh một chút biến hóa, lực lượng của thân thể dường như trở nên mạnh mẽ hơn, sự biến hóa rõ ràng nhất là ở hai cánh tay của hắn.
Mặt khác, bốn cái lạc ấn còn lại dưới sự kích thích của lạc ấn Kim Bằng Biến, cũng tỏa ra ánh sáng ẩn hiện, huyết mạch chi lực của bản thân Đường Tam rõ ràng tăng lên một cách toàn diện.
Huyết mạch chi lực tăng lên, cũng có nghĩa là thân thể của mình cũng được tẩm bổ. Loại tẩm bổ này, sẽ để cho tố chất thân thể Đường Tam tăng cường hơn, có thể thừa nhận nhiều năng lượng hơn trước.
Hiệu quả luyện thể của Huyền Thiên Công vốn là rất mạnh, lúc này tại năm dấu lạc ấn dưới sự kích thích của nó, làm cho huyết mạch trong cơ thể Đường Tam bốc lên, toàn thân nóng lên một chút, khí tức cơ thể cũng tăng lên. Trước đó huyết mạch chi lực của Phong Lang trấn lãnh chủ Phong Hùng chưa được hấp thu hoàn toàn lại tiếp tục được hấp thụ một cách nhanh chóng, hướng về cấp độ ngũ giai đỉnh phong.
Kim Bằng Biến quả nhiên là khác biệt! Phần huyết mạch chi lực này tuy rằng chỉ có Tam giai, nhưng Đường Tam cảm giác rằng nó cùng với bốn loại huyết mạch chi lực trước đây đều không giống, đây là sự khác biệt về cấp độ hay sao? Trong đầu Đường Tam tự hỏi. Chờ sau này gặp lại sư phụ Trấn Trưởng, hỏi hắn một chút về vấn đề này.
Rất nhanh huyết mạch chi lực của Kim Bằng Biến đã được hấp thụ hoàn toàn. Đường Tam mở to mắt nhìn xung quanh.
Lúc này trời đã về khuya, nhưng hai con ngươi của Đường Tam lại trở nên phát sáng lên. Hắn chậm rãi hít sâu một hơi, vận chuyển Huyền Thiên Công, bắt đầu kích thích màu da cam lạc ấn trong cơ thể mình.
Đường Tam rõ ràng cảm giác được một luồng năng lượng kỳ lạ lập tức từ trong cơ thể phát ra, tiếp theo trong nháy mắt hắn liền nhìn thấy hai luồng ánh sáng màu da cam từ bên trên hai cánh tay của mình kéo dài ra, sau đó tiếp tục kéo dài ra phía bên ngoài nữa, hóa thành hai cái cánh màu da cam đang giãn ra.
Quang dực này có chút hơi mờ ảo, nhưng thật sự tồn tại. Đường Tam khẽ di chuyển hai cánh tay một chút, màu da cam lạc ấn trong cơ thể hắn lập tức trở nên sáng ngời, sau đó thân thể của hắn trở nên nhẹ nhàng, linh hoạt hơn vài lần. Hắn tiếp tục di chuyển hai cánh tay, làm động tác như đang đập cánh muốn bay lên trên.
Sau đó hắn lại kích thích Phong Lang huyết mạch lạc ấn, Phong nguyên tố lượn lờ xung quanh, cứ như vậy hắn mở ra hai cánh, lơ lửng giữa không trung.
Hai mắt Đường Tam sáng rực, quả nhiên là có thể bay! Cái này có chút lợi hại. Không tệ, không tệ, hắn rất hài lòng.
Hắn thay đổi suy nghĩ, thu lại Huyền Thiên Công, quang dực trên hai tay cũng mờ dần, một lần nữa trở về mặt đất. Dung hợp lạc ấn thứ năm hoàn tất, lúc này hắn đã có thêm năng lực Kim Bằng Biến có thể bay rồi!
Cho đến thời điểm hiện tại, Đường Tam thật sự còn chưa hiểu rõ hoàn toàn về thế giới kì lạ này, nhưng thời gian dần trôi qua, hắn cũng bắt đầu có cảm giác thích thú đối với thế giới này. Hắn có thể khẳng định, cấp độ của thế giới này kỳ lạ này tuyệt đối không kém hơn Đấu La Đại Lục mà mình đã từng ở. Đám Yêu Quái tộc và Tinh Quái tộc vẫn có vài thứ dùng được đó! Đã có năng lực phi hành, sự sinh tồn của hắn đã có thể trở nên đảm bảo hơn. Hơn nữa hắn cũng đã chứng minh thực lực của mình cho các vị sư phụ thấy, không biết ngày mai có thể xin một chút quyền lợi hay không đây?
Nghĩ tới đây, trong lòng của hắn cảm thấy có một chút ấm áp, sự nhiệt tình đối với việc tu luyện lại quay trở về. Hắn trở lại trên giường, vận chuyển Huyền Thiên Công, cố gắng tu luyện, tiếp tục hấp thu huyết mạch chi lực của Phong Hùng.
Ơ học viện Cứu Thục mọi chuyện đều như bình thường. Sáng sớm, tiếng chuông báo giờ ăn vang lên, đánh thức mọi người đang tu luyện, đi ăn điểm tâm!
Nhưng mà, đối với Đường Tam mà nói vẫn có một chút sự khác biệt. Thời điểm ăn điểm tâm hôm nay, hắn phát hiện ánh mắt các vị sư huynh, các sư tỷ nhìn mình vô cùng khác biệt.
Ngày hôm qua, thời điểm mọi người nhìn mình, tuy rằng cũng có sự thiện ý trong đó, nhưng hầu hết mọi người cũng không quan tâm đến mình cho lắm. Nhưng hôm nay khi hắn tiến vào nhà ăn, các sư huynh, sư tỷ hầu như đều vô thức nhìn về phía hắn, sau đó chủ động chào hỏi với hắn.
Trận chiến ngày hôm qua của Đường Tam và Vũ Băng Kỷ, đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mọi người. Vũ Băng Kỷ tạo chín tấm băng thuẫn cũng suýt chút nữa không thể ngăn cản một đạo Phong Nhận của Đường Tam, bọn họ có thể cản được sao?