**Xem Xét Thu Hoạch
Dịch: w8haa**
Các sư phụ sau khi ăn xong thì cũng đi về, các học viên sau khi ăn xong cũng như vậy. Mọi người đều không trao đổi nhiều, mỗi người đều về phòng của mình.
Độc Bạch sau khi ăn xong cũng lập tức về phòng, chỉ nói với Đường Tam một tiếng là trở về phòng tu luyện.
Khi Đường Tam đi ra khỏi nhà ăn, bên ngoài trời đã trở nên tối hẳn. Trong khoảng sân phía trước, mọi thứ đều trở nên yên tĩnh, bên ngoài các căn phòng xung quanh có treo những ngọn đèn dầu, tạo thành một khung cảnh yên tĩnh nhưng lại tràn ngập sức sống, làm cho hắn có cảm giác yên bình.
Đường Tam thở dài, trở về phòng của mình.
Vừa bước vào cửa, hắn đã nhận thấy có sự khác thường.
Trương Hạo Hiên đang ngồi trong phòng khách nhìn hắn.
"Sư phụ." Đường Tam vội vàng tiến lên chào.
Trương Hạo Hiên mỉm cười, nói: "Ngồi đi rồi nói."
Đường Tam ngồi xuống chiếc ghế đối diện hắn.
Trương Hạo Hiên hỏi: "Vẫn chưa quen sao?"
Đường Tam gật gật đầu, nói: "Đang tập làm quen. Nơi này rất tốt."
Trương Hạo Hiên nói: "Ngươi có biết chúng ta mất bao nhiêu thời gian mới có thể làm cho nơi này được như ngày hôm nay không?"
Đường Tam khá là ngạc nhiên, lắc đầu.
Trương Hạo Hiên nói: "Hơn ba trăm năm."
"Hơn ba trăm năm?" Âm thanh của Đường Tam đang từ tông thấp bỗng lên tông.
Trương Hạo Hiên thở dài, nói: "Những nhân loại phụ thuộc chúng ta không ngừng tích góp tài sản, sau đó để cho Yêu Quái các tộc biết được năng lực của chúng ta, sau đó bọn chúng dần ỉ lại vào chúng ta. Sau đó cố gắng hơn, xây dựng thị trấn này, sau đó làm cho thị trấn càng ngày càng phát triển. Chúng ta phải bước đi từng bước một. Sau đó học viện Cứu Thục được thành lập. Tổng cộng chúng ta mất hơn ba trăm năm mới làm được thế này. Nói đúng ra thì tổ chức Cứu Thục ra đời cũng hơn ba trăm năm rồi. Nơi đây có thể xem như một trong những vùng đất an lành cho nhân loại chúng ta. Nếu như trên đại lục này, nhân loại chúng ta có thể có nhiều hơn những chỗ như thế này, tộc nhân của chúng ta sẽ không phải chịu khổ nữa, đến lúc đó sẽ là một chuyện vô cùng tốt đẹp."
"Vâng." Đường Tam yên lặng gật đầu.
Trương Hạo Hiên nói: "Ngày mai ngươi sẽ chính thức bắt đầu học tập tại học viên. Hôm nay ta đặc biệt đến đây là để nhắc nhở ngươi. Ở chỗ này, việc đầu tiên mà ngươi phải làm đó là được mọi người công nhận. Công nhận ở đây không phải là việc đối nhân xử thế, mà là phải dùng thực lực. Ở học viện Cứu Thục của chúng ta, thực lực là thứ đầu tiên. Về phần đối nhân xử thế, nhìn tính cách của ngươi, ta không có lo lắng gì. Nhưng muốn có chỗ đứng, thì thực lực là thứ quan trọng nhất. Lúc cần thiết, có thể cho mọi người thấy tu vi ngũ giai. Nhưng "Huyền Thiên Bảo Lục" của ngươi thì nhất định phải giữ bí mật."
"Vâng." Đường Tam đồng ý.
Trương Hạo Hiên đứng lên, nói: " Đi đường xa cũng mệt rồi, ngươi hãy nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai còn phải bắt đầu học tập." Nói xong, hắn xoay người đi về phòng, Đường Tam cũng đứng dậy đưa tiễn.
Trương Hạo Hiên vừa đi đến cửa phòng, đột nhiên dừng lại, xoay người nhìn về phía Đường Tam, sờ lên đầu hắn, nói: " Học viện Cứu Thục của chúng ta còn có một quy định, sư phụ chính thức chỉ có thể có một người. Ngươi hiểu chứ?"
Nói xong, hắn vỗ vỗ bả vai Đường Tam, ánh sáng lóe lên, thân ảnh to lớn của hắn cũng đã biến mất.
Chỉ được nhận một sư phụ? Hắn đang muốn nói điều gì với ta?
Trong đầu Đường Tam xuất hiện một sự khó hiểu.
Hắn đóng chặt cửa phòng, trở lại trong phòng. Sau khi rửa mặt cho tỉnh táo, Đường Tam leo lên giường.
Hắn cũng không bắt đầu minh tưởng tu luyện, mà lấy từ trong ngực mình ra một cái cái túi nhỏ. Cái túi này dùng một loại thuộc da mà hắn cũng không biết là gì chế tạo thành, nó có màu nâu nhạt, chỉ lớn cỡ bàn tay, nhìn qua thấy rất bình thường.
Ngày hôm đó sau khi đánh chết Phong Lang trấn lãnh chủ Phong Hùng, hắn đã lấy được cái túi này, sau đó hắn vội vàng chạy đến gặp Trương Thiên Khiếu, cùng hắn đến Gia Lý thành. Từ lúc đó đến nay, hắn không có thời gian để xem xét cái túi này. Giờ mới có chút thời gian rảnh, hắn bèn lấy ra để kiểm tra thu hoạch của mình.
Lúc hắn đánh chết Phong Hùng, cái túi nhỏ này là vật phẩm duy nhất trên người của Phong Hùng, khi đó Phong Hùng vội vàng chạy trốn, đây lại là thứ duy nhất hắn mang theo, chắc chắn giá trị vật phẩm bên trong sẽ không thấp. Phong Lang trấn cho dù nhỏ bé, nhưng hắn cũng là chủ một trấn, hơn nữa hắn cũng đã làm chức vụ này không biết bao nhiêu năm rồi.
Điều quan trọng hơn nữa là khi Đường Tam thôn phệ huyết mạch chi lực của hắn đã phát hiện huyết mạch của hắn khác với những Phong Lang khác, huyết mạch chi lực của hắn quá thuần khiết. Có thể nói, thôn phệ một mình hắn, lượng năng lượng mà hắn nhận được còn nhiều hơn tất cả những Yêu Quái trước đó mà Đường Tam từng thôn phệ cộng lại. Điều này làm cho Đường Tam vô cùng bất ngờ.
Trước đây hắn không có thời gian để suy nghĩ về chuyện này, giờ ngồi nghĩ lại, lai lịch của Trấn Trưởng Phong Hùng này chỉ sợ không hề tầm thường. Cho nên là đồ vật đi theo của hắn cũng nhất định không tầm thường.
Túi nhỏ màu vàng này nhìn thì có vẻ nhẹ nhàng, nhưng chạm vào thì lại có cảm giác rất nặng nề, như đang chứa kim loại vậy. Đường Tam dùng Linh Tê Tâm Nhãn nhìn vào nó, trong lòng hắn lập tức giật mình.
Khi hắn dùng Linh Tê Tâm Nhãn cẩn thận nhìn vào cái túi này, lập tức liền phát hiện bên trong túi, có một chút nguyên tố không gian dường như lúc ẩn, lúc hiện.
Không gian chấn động ý nghĩa như thế nào, hắn vô cùng hiểu rõ. Chẳng lẽ đây là một cái túi có thể chứa nhiều vật phẩm, được gọi là Giới Tử nạp Tu Di, là một bảo vật có thể chứa không gian lớn hay sao? Nếu đúng là như vậy, hắn thật sự nhặt được bảo vật rồi!
Nên nhớ rằng, cho dù là kiếp trước ở Đấu La Đại Lục, vật phẩm có thuộc tính không gian cũng vô cùng quý hiếm. Dĩ nhiên sau này khi hắn đạt đến Thần cấp thì không còn quan trọng nữa, bởi vì chính mình cũng có thể sáng lập một không gian riêng. Nhưng nơi đây là Yêu Tinh Đại Lục, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy vật phẩm như thế này. Hơn thế nữa, nếu như cái túi này là một không gian bảo vật thì bên trong nó còn có rất nhiều vật phẩm, tùy thuộc vào không gian bên trong như thế nào thôi.
Vừa suy nghĩ, Đường Tam vừa thử mở cái túi, đồng thời đem Tinh Thần Lực của mình thử tìm kiếm bên trong.
Trong nháy mắt, khi Tinh Thần Lực của hắn tiếp xúc với cái túi, cái túi bỗng phát ra ánh sáng màu xanh nhạt, Đường Tam có thể cảm nhận được bên trong đó có một nguồn năng lượng đang chống cự, ngăn cản hắn nhìn vào bên trong. Quả cầu năng lượng này tuy không mạnh mẽ, nhưng lại vô cùng mềm dẻo, tựa như một lớp phong ấn, nhẹ nhàng ngăn cách Tinh Thần Lực của hắn ở bên ngoài.
Trong nội tâm Đường Tam bỗng nhảy số, không thu lại Tinh Thần Lực, mà vận chuyển Phong Lang Biến lạc ấn, trên người hắn cũng phát ra ánh sáng màu xanh nhạt.
Quả nhiên, sau khi hắn dùng Phong Lang lạc ấn, Tinh Thần Lực lại va chạm với lớp năng lượng phong ấn kia, nhưng lần này lớp phong ấn đã tan đi.
Bởi vì bên trong Phong Lang lạc ấn của Đường Tam, hầu hết năng lượng chủ yếu đến từ huyết mạch chi lực của Phong Hùng. Dù sao, năng lượng trong huyết mạch của Phong Hùng còn lớn hơn tất cả Phong Lang hắn từng thôn phệ cộng lại. Điều này cũng có nghĩa là cái túi nhìn có vẻ tầm thường này là một vật phẩm đã nhận chủ. Vật phẩm có thể nhận chủ, có nghĩa là nó cũng đã có được một ít linh tính.
Tinh Thần Lực của Đường Tam tiếp tục tiến vào bên trong tìm kiếm. Sau một lúc, trên mặt Đường Tam đã tràn ngập sự vui mừng.
Trong túi lúc này tràn ngập một màu xanh. Không gian bên trong cũng không hề nhỏ, nhìn sơ qua có thể thấy lớn hơn ba mét vuông. Nếu nói về xếp hạng của các vật phẩm có thể trữ vật thì cái túi này cũng không phải dạng vừa đâu.
Bởi vì vật phẩm dạng không gian như thế này, vấn đề đầu tiên chính là phải làm cho không gian bên trong trở nên ổn định. Mà không gian càng lớn thì duy trì sự ổn định này lại càng khó hơn. Lớp da bên ngoài của cái túi này chắc hẳn là dùng da của một loại Yêu Quái có thuộc tính không gian, mà bên trong làm bằng cái gì thì Đường Tam cũng không rõ nữa. Nhưng không gian bên trong ổn định như thế, lại lớn hơn 3 mét, có thể suy ra cái túi này đã là một bảo vật rồi.
Mà bên trong cái túi này, cũng không có đồ gì nhiều, toàn bộ chỉ là tiền.
Trong bên trong, hấp dẫn sự chú ý của Đường Tam chính là một loại tiền tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt, bên trong có rất nhiều Phong nguyên tố màu xanh nhạt đang di chuyển.
Loại tiền tệ này là lần đầu tiên Đường Tam nhìn thấy, nhưng với rất nhiều Phong nguyên tố di chuyển bên trong, hắn có thể đoán được đây là cái gì. Đây là một loại nằm trong hệ thống tiền tệ của Yêu Quái tộc, xếp hạng thứ ba, tên là Nguyên tố tệ, hơn nữa loại này vô cùng phù hợp với Phong Lang nhất mạch, đây chắc chắn là Phong nguyên tố tệ.
Bên trong cái túi nhỏ này, Phong nguyên tố tệ có rất nhiều, khoảng chừng hơn trăm đồng. Đây là một khoản tiền không hề nhỏ! Ngoại trừ cái này, bên trong còn có rất nhiều Phong Linh Thạch. Mà những Phong Linh Thạch này, mỗi viên đều vô cùng trong suốt, vô cùng khác biệt với những Phong Linh Thạch mà Đường Tam đã từng thấy trước kia. Phong Linh Thạch tinh khiết như vậy có giá trị bao nhiêu Đường Tam cũng không rõ lắm, nhưng nhất định sẽ vô cùng đắt đỏ.