Chương 62: Học Viện Gia Lý

**Học Viện Gia Lý

Dịch: w8haa**

Bên trong Gia Lý thành nồng độ thiên địa linh khí vốn dĩ đã cao hơn ở bên ngoài, mà ở nơi này nồng độ linh khí lại càng cao hơn nữa, ít nhất cao hơn những nơi mà hắn đã từng thấy. Nếu như tu luyện ở nơi này, chắc chắn sẽ vô cùng dễ dàng. Đúng là một nơi tốt!

Tiếp tục di chuyển khoảng 10 phút, Đường Tam có thể cảm giác được rằng hắn càng ngày càng di chuyển lên cao. Xa xa, một bức tường cao lớn hiện lên trước mắt bọn họ. Bức tường này được làm từ gỗ của những cây cổ thụ, cao khoảng 15 mét, từ bên ngoài căn bản không thể nào biết được tình huống bên trong như thế nào.

Phía trước là hai cánh cửa, ngoại trừ cánh cửa ở trước cổng Gia Lý thành, thì đây là cánh cửa lớn nhất mà hắn từng thấy.

Cánh cửa này so với bức tường còn cao hơn một chút, phía trên cánh cửa có một tấm bảng, trên đó có khắc chữ.

"Học Viện Gia Lý!" Đường Tam đọc lên bốn chữ này.

Trương Thiên Khiếu khẽ gật đầu, nói: "Không sai, đây chính là Học Viện Gia Lý. Nơi đây cũng là học viện có cấp bậc cao nhất của Gia Lý thành. Yêu Quái tộc và Tinh Quái tộc bên trong mỗi tòa thành đều có một học viện cao cấp như thế này, chỉ có người có thiên phú tuyệt hảo hoặc là quý tộc mới có tư cách học tập ở chỗ này. Học viện cao cấp tiêu chuẩn nhập học có rất nhiều thứ phải đánh giá, kể cả tuổi, tu vi, xuất thân, huyết mạch. Người phù hợp với tất cả tiêu chuẩn mới có thể học tập ở đây."

"Đây là học viện Cứu Thục của chúng ta?" Đường Tam có vẻ hơi nghi ngờ hỏi.

Khóe miệng Trương Thiên Khiếu bỗng co giật, nhìn Đường Tam như thằng chơi đồ: "Ngươi đang nghĩ cái gì thế. Nếu có được Học viện như thế này, nhân loại chúng ta vẫn còn phải làm phụ thuộc sao? Đi theo ta." Nói xong, hắn kéo Đường Tam rời đi, không tiếp tục đi về hướng Học Viện Gia Lý, mà dọc theo một con đường nhỏ phía bên cạnh để vào trong rừng.

Di chuyển ở trong rừng, thật ra cũng là đi vòng quanh Học Viện Gia Lý, dọc theo bức tường của học viện. Di chuyển dọc theo phía ngoài tường được một lúc, bọn hắn tiếp tục di chuyển lên cao về phía đỉnh núi, giống như là ở phía sau của học viện vậy. Xa xa, một dãy phòng xuất hiện trong tầm mắt Đường Tam.

Bởi vì tường của học viện rất cao, Đường Tam không thể nhìn vào mà biết được tình huống bên trong Học Viện Gia Lý. Mà những dãy nhà gỗ trước mắt này khiến hắn cảm thấy rất quen thuộc, giống như ở Phong Lang trấn, kiến trúc không chênh lệch nhiều.

Những gian nhà gỗ này nằm tại bên ngoài Học Viện Gia Lý, Đường Tam theo sau Trương Thiên Khiếu đến gần nơi đó, lập tức chứng kiến những người đang làm việc tại đây, toàn bộ đều là nhân loại.

Có người nhìn thấy Trương Thiên Khiếu trở về, còn vui vẻ chào hỏi với hắn.

"Lão Trương, đã về rồi à. Buổi tối làm vài xị không?"

"Có vẻ không được rồi, ta vừa mới về, hơi mệt." Trương Thiên Khiếu cười ha hả nói.

Bầu không khí nơi đây vô cùng yên bình, từ khi vào cái thị trấn nhỏ này, quả thật Đường Tam nhìn thấy toàn là nhân loại.

Cảm nhận được bầu không khí xung quanh, hắn bỗng nhiên có cảm giác như trở lại kiếp trước vậy.

Ở nơi đây, số lượng nhân loại cũng không ít, ít nhất cũng có mấy ngàn người. Mà để cho hắn kinh ngạc là, mấy ngàn người này cũng không có biểu hiện giống như là nô lệ, rất nhiều người hắn nhìn thấy đều có vẻ mặt vô cùng tự nhiên, giống như nhân loại ở kiếp trước mà hắn đã từng nhìn thấy.

Mấy ngàn người lận nha! Tất cả đều là phụ thuộc? Gia Lý thành có nhiều nhân loại phụ thuộc như vậy sao? Hơn nữa bầu không khí ở nơi đây, khác hẳn với nhân loại ở nơi khác mà hắn thấy, ít nhất nhân loại ở nơi này đều không hề khom người mà đi.

"Nơi đây, là….” Đường Tam vừa nói đến đây, miệng đã bị bịt lại.

"Ta đã nói với ngươi tên của nơi này, ngươi tự hiểu là được rồi. Người thông minh không nói nhiều, đã hiểu chưa?" Trương Thiên Khiếu nói nhỏ.

"Vâng." Đường Tam gật gật đầu.

Trương Thiên Khiếu dẫn hắn đi vào thôn trấn, vừa đi, vừa nói: "Có phải ngươi cảm thấy rất kì quái, tại sao nơi này là có nhiều người như vậy, còn không phải là nô lệ?"

"Vâng." Đường Tam nhẹ gật đầu.

Trương Thiên Khiếu nói: "Sở dĩ có cái trấn này, là bởi vì có Học Viện Gia Lý. Bất kể là Yêu Quái tộc hay là Tinh Quái tộc, chăm lo cho đời sau luôn luôn là chuyện vô cùng quan trọng. Học viện cao cấp của hai tộc lớn này đều có địa vị rất cao. Hầu như Viện trưởng của mỗi học viện cao cấp, đều là do Thành chủ giữ chức vụ. Học viện cao cấp nhất ở Thánh Linh thành còn do chính Tổ Đình quản lý nữa.

Cho nên, địa vị của Học Viện Gia Lý thậm chí có khi còn hơn cả Phủ thành chủ nữa. Hơn nữa, ở nơi này, chẳng cần phân biệt ngươi thuộc bộ tộc nào, chỉ cần có thể được học tập ở đây, chắc chắn là tinh anh. Mà cái trấn này của chúng ta, là để phục vụ cho Học Viện Gia Lý. Ngươi rõ chưa?"

Đường Tam cuối cùng cũng được thông não, thì ra sự tồn tại của trấn này phụ thuộc vào Học Viện Gia Lý, cũng đúng thật, một Học viện to lớn như thế, đối với tài nguyên và nhu cầu phục vụ đúng là lớn vô cùng. Tuy rằng nhân loại không có năng lực thiên phú gì, nhiều nhất cũng là thực lực đến từ Yêu Thần biến, nhưng nhân loại lại khéo tay, xem như là phụ thuộc hay phục vụ cho học viện dĩ nhiên là vô cùng phù hợp.

Đồng thời hắn cũng hiểu rõ tại sao tổ chức Cứu Thục gọi nơi đây là học viện Cứu Thục, nói rõ hơn thì chính là cái trấn này. Nguyên nhân chính là vì nhờ có địa vị của học viện cao cấp này, xem như nhân loại ở nơi đây cũng sẽ được bao bọc, để cho những tài năng của tổ chức Cứu Thục có thể sống sót ở nơi đây, thành ra nơi này sẽ là một cứ điểm vô cùng quan trọng của tổ chức.

Trương Thiên Khiếu dẫn Đường Tam đến trước một căn nhà gỗ ở trong trấn, đẩy cửa cổng đi vào. Hắn dặn Đường Tam ở nơi này nghỉ ngơi, sau đó hắn liền rời đi.

Sau khi Trương Thiên Khiếu đi khỏi, Đường Tam bèn quan sát xung quanh, bên trong nhà gỗ tuy rằng khá đơn sơ, nhưng đồ dùng sinh hoạt nhìn sơ qua có vẻ đầy đủ mọi thứ.

Thiên địa linh khí nơi đây vô cùng nồng đậm, tuy rằng không biết so với bên trong Học Viện Gia Lý sẽ chênh lệch như thế nào, nhưng ít ra so với Phong Lang trấn thì hơn nhiều, thậm chí so với nhiều nơi ở Gia Lý thành cũng là nhiều hơn rồi.

Không biết nơi này có cách tiệm trà sữa Mỹ công tử ở khu chợ trung tâm có xa hay không nữa, chờ sau khi mọi việc ổn thỏa, cần phải đi thăm hỏi một chút mới được. Trong nội tâm Đường Tam thầm suy nghĩ.

Có tận mấy ngàn phụ thuộc nhân loại sống ở nơi này!

Đây là lần đầu tiên hắn thấy nhiều nhân loại sinh sống thoải mái như vậy, giống như là vùng đất hứa vậy, ít nhất so với những gì hắn đã từng thấy trước đây thì điều này quả thật là sự thật.

Không lâu sau, Trương Thiên Khiếu đã trở về. Cùng trở về với hắn còn có một gã nam tử có thân hình cao lớn.

Người nam tử này nhìn qua cũng khoảng ba bốn mươi tuổi, chiều cao khoảng chừng hai mét, thân thể vô cùng cường tráng, hai cánh tay trần truồng lộ ra cơ bắp rắn chắc trông như những tảng đá bóng loáng. Hắn có khuôn mặt cương nghị, nhưng ánh mắt lại hết sức bình thản.

"Chính là hắn sao?" Nam tử cao lớn hỏi Trương Thiên Khiếu.

Trương Thiên Khiếu đối với hắn vô cùng cung kính: "Đúng vậy, ta đã kiểm tra rồi. Nếu người cảm thấy lo lắng, có thể tự mình kiểm tra."

Nam tử trung niên yên lặng gật đầu, hướng về Đường Tam nói: "Theo ta."

Đường Tam không nói gì, đã đến nơi này thì phải cần có sự tin tưởng. Lập tức, hắn đứng lên, cùng với nam tử trung niên và Trương Thiên Khiếu, đi ra ngoài. Nam tử trung niên này tại trấn này địa vị rõ ràng không hề thấp, trên đường có người nhìn thấy, đều chủ động chào hỏi với hắn.

Từng người đều gọi hắn là Trấn trưởng. Rõ ràng vị này chính là Trấn Trưởng của cái trấn này. Nhân loại làm Trấn Trưởng, mà không phải là Yêu Quái do Yêu Quái tộc phái tới, như thế có chút kỳ lạ, trong nội tâm Đường Tam thầm suy nghĩ.

Nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, chẳng qua là yên lặng đi theo phía sau nam tử trung niên.

Phía sau trấn, trước một căn nhà gỗ, Trấn Trưởng cùng Trương Thiên Khiếu dẫn Đường Tam đi vào.

Căn nhà gỗ này lớn hơn căn ban nãy một chút, nhưng bên trong cũng không có trang trí gì nhiều, nhưng mà linh khí nơi đây có vẻ nồng đậm hơn một chút.

Ánh mắt Trấn Trưởng vô cùng bình tĩnh, nhìn Đường Tam nói: "Giới thiệu một chút về ngươi, kể cả thiên phú của ngươi."

Đường Tam lời ít ý nhiều nói: "Ta là Đường Tam, đến từ Phong Lang trấn, chín tuổi. Có được năng lực Phong Lang Biến, am hiểu điều khiển Phong Nhận."

Nghe Đường Tam bình tĩnh giới thiệu, cũng không hề có chút kiêu ngạo, hai mắt Trấn Trưởng híp lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Trương Thiên Khiếu: "Lúc trước ngươi nói hắn cấp bốn?"

Trương Thiên Khiếu gật gật đầu, nói: "Đúng vậy. Ta cùng hắn đối chiến qua, Phong Nhận của hắn ta suýt chút nữa cũng không ngăn cản được, kỹ thuật điều khiển Phong Nhận của hắn ta thấy vô cùng ấn tượng. Ta cũng hỏi qua Vương Duyên Phong, Vương Duyên Phong nói, hình như lúc nhỏ hắn có vô tình gặp được người của chúng ta, nhận được chỉ bảo một chút. Hơn nữa, tuổi còn nhỏ như thế đã có thể tu luyện tới tứ giai, thiên phú đúng là tương đối tốt."