Chương 6: Trận chiến đầu tiên

Chương 6 : Trận chiến đầu tiên

Thân ảnh nhỏ bé lao ra cực nhanh từ điểm mù của tầm mắt. Một bàn tay như bạch ngọc đánh vào con mắt của Lang yêu từ phía sau.

Lần này Đường Tam nắm bắt thời gian, vị trí, khoảng cách vô cùng chính xác.

Hắn biết rõ dù mình sở hữu một thân Đường Môn tuyệt học, có được tu vi tam cấp Huyền Thiên Công. Thế nhưng Lang yêu thiên phú dị bẩm, thân thể cường đại, đối mặt với nhau bản thân chưa chắc đã là đối thủ.

Nhất là hắn còn nhỏ tuổi, khí huyết không đủ, khẳng định không thể đánh lâu. Nếu không phải nhân loại biến thân kia đã giết một con Lang yêu, thì khi đối mặt với cùng lúc hai đầu tam giai Lang yêu, cái mạng nhỏ của mình mới là thứ quan trọng nhất.

Nhưng là một khi hắn xuất thủ, tất nhiên cần phải đánh trúng mục tiêu mới được.

Lang yêu lúc này đang cực kỳ tức giận. Mãi đến khi bàn tay của Đường Tam đánh ra tới một bên mắt của hắn, hắn mới giật mình. Hung tợn quay đầu, miệng lao thẳng tới Đường Tam cắn xé.

Tay kia của Đường Tam lúc này bắt lấy y phục hắn, nhờ thân hình nhỏ bé của mình thuận tiện kéo lông sói một phát, đổi phương hướng. Cơ hồ là kéo lật vị trí ngực của Lang yêu một cái sang phía còn lại.

Ngón trỏ cùng ngón giữa tay phải đổi thành kiếm chỉ, Huyền Ngọc Thủ thúc giục khiến hai ngón tay lóe lên một màu bạch ngọc, nhanh như chớp đâm thẳng vào mắt Lang yêu.

“Phốc!”

Ngón tay mảnh khảnh truyền vào hơi ấm gần như tức thì. Luận cường độ thân thể, Đường Tam khẳng định là kém xa tam giai Lang yêu. Nhưng bị Đường Tam nhắm trúng chỗ yếu, lại dưới tình huống đồng cấp năng lực, may mắn đã không còn.

Huyền Thiên Công thông qua Huyền Ngọc Thủ, gần như là trong nháy mắt luân chuyển vào đại não Lang yêu. Kết quả là con mắt còn lại của hắn cũng trong nháy mắt nổ tung, đại não bị xoắn thành một thứ bột nhão. Tiếng gầm gừ đột nhiên ngừng lại tựa như bị kẹt cổ, thân thể cường tráng cũng theo hướng mặt đất ngã xuống.

Mũi chân Đường Tam ở trên người hắn đạp một cái, xoay người đáp xuống nơi khác.

Một kích này có thể có kết quả như vậy vẫn là nhờ vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú kiếp trước. Hài tử thân thể gầy yếu cùng bóng đêm là vỏ bọc tốt nhất, thêm việc tam giai Lang yêu kia đang nổi cơn thịnh nộ, nhận thức cũng suy yếu.

Đối đầu trực diện, Huyền Ngọc Thủ không hẳn có thể phá vỡ lớp da của Lang yêu. Thế nhưng con mắt lại là điểm yếu. Nếu bị đâm thủng con mắt, bị rót vào Huyền Thiên Công năng lượng, đó chính là đã chết.

Hai chân tiếp đất, Lang yêu bên kia cũng không có động tĩnh gì. Đường Tam lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn không nóng lòng đi xem nhân loại kia tình hình ra sao, mà cấp tốc nằm rạp trên mặt đất, áp tai kề sát xuống, lắng nghe động tĩnh xung quanh, xem có truy binh đuổi tới không.

Thực lực của hắn bây giờ rất khó đối kháng chính diện tam giai Lang yêu. Kỹ năng cho dù tốt, nhưng thân thể còn quá nhỏ bé yếu ớt. Một khi bị đánh trúng, rất có thể sẽ tử vong. Công kích ban nãy nhìn tưởng đơn giản, nhưng hắn kỳ thật đã dốc toàn lực ứng phó, nâng ý chí tinh thần lên mức cao nhất.

Xung quanh không có động tĩnh gì xuất hiện, quả nhiên chỉ có hai tên Lang yêu này truy sát nhân loại kia mà thôi. Điều này khiến Đường Tam thở phào nhẹ nhõm, nếu không hắn cũng chỉ có thể là lựa chọn chạy trốn.

Lúc này hắn đi tới phía người kia, đồng thời duy trì cảnh giác.

Khi tới gần, hắn lập tức phát hiện lớp lông xuất hiện trên người kia đã biến mất. Điều này khiến nhịp tim Đường Tam không khỏi tăng lên mấy phần.

Trong bộ dạng đứa trẻ nhỏ bé, đối với người kia không thân không thích, biện pháp an toàn nhất trước đó là không xuất thủ và chờ Lang yêu rời đi. Nhưng hắn vẫn lựa chọn xuất thủ. Một là bởi vì kẻ bị đuổi giết chính là nhân loại. Còn có một nguyên nhân trọng yếu khác chính là, hắn đã biến thân.

Ở Đấu La Đại Lục thế giới, có Hồn sư sở hữu Thú Vũ Hồn, mang cùng loại năng lực. Còn có thể thông qua tu luyện Thú Vũ Hồn mà không ngừng trưởng thành, trở nên cường đại.

Nếu nơi này cũng có năng lực tương tự, nếu hắn có thể học được, tự nhiên sẽ có ích lợi rất lớn đối với việc nâng cao thực lực của bản thân, dung nhập vào thế giới này sẽ dễ dàng hơn!

Đường Tam ngồi xổm xuống, định lật người kia qua. Đúng lúc này, người nằm im bất động trên mặt đất kia bỗng nhiên xoay người, móng vuốt hướng Đường Tam chộp tới. Thời khắc hắn xoay người, hai người tại khoảng cách gần như vậy, mượn tia sáng lờ mờ đối mặt trong thoáng chốc.

Móng vuốt trong nháy mắt dừng lại tại không trung, không tiếp tục vồ xuống. Đường Tam cũng lập tức bật dậy, lui ra ngoài phạm vi tấn công của hắn.

“Ngươi là nhân loại?”

Người kia thanh âm có chút khàn khàn. Hắn nhìn qua hơn hai mươi tuổi, sắc mặt lúc này đã trắng bệch như tờ giấy. Tướng mạo khôi ngô tuấn tú. Miệng và mũi đều có máu tươi chảy ra.

Hắn vừa nói, tay liền khẽ buông xuống. Lúc này Đường Tam đã có thể thấy rõ, tại phần ngực bụng người này có một vết rách lớn, thậm chí ruột đã lộ ra bên ngoài, còn đang mất máu rất nhiều.

Đường Tam gật đầu với hắn, sau đó nhanh chóng đi tới. Người kia tựa hồ đã mất đi tất cả khí lực, sắc mặt tái nhợt ngã trên mặt đất, thở hổn hển. Đồng tử đã giãn ra phần nào.

Đường Tam không dừng lại, hai tay nhanh chóng bắt đầu chuyển động. Vấn đề lớn nhất của người này là mất máu quá nhiều cùng nội tạng vỡ tan. Với khả năng hiện tại thì không thể cứu vãn được. Chỉ có thể kéo dài tính mạng của hắn trong một khoảng thời gian.

Hắn cấp tốc thắt nút ở đoạn ruột đứt lìa lòi ra ngoài cơ thể, sau đó nhét trở lại vào bên trong khoang bụng, xé vạt áo để cố định vết thương, tối thiểu nhất không cho máu tươi tiếp tục chảy ra. Tiếp đó một cái tay khác đặt lên ngực hắn, đem Huyền Thiên Công công lực chậm rãi rót vào lồng ngực, bảo vệ trái tim hắn bằng một ngụm nhiệt khí.

Hơi thở của người kia dần dần bình phục mấy phần, đáy mắt cũng thêm một chút thần thái.

“Ngươi, ngươi vẫn còn con nít…… Ngươi……”

Đường Tam nói :

“Thương thế của ngươi sợ là không cứu nổi. Ngươi có nguyện vọng gì, ta có thể giúp ngươi hoàn thành, nhưng ngươi cần trả lời ta một vấn đề.”

Nghe thấy giọng nói bình tĩnh vượt xa lứa tuổi của Đường Tam, thanh niên kia giật mình, sau đó cũng không chút nào do dự, nói :

“Tốt. Ngươi hỏi đi. Nếu như ta có thể trả lời ngươi, ta lại xin ngươi giúp một chuyện.”

Không nghi ngờ gì nữa, đây là con người đầu tiên có tư duy lý trí và sáng suốt mà Đường Tam gặp kể từ khi đến thế giới này. Đây cũng không phải xuất thân nô lệ.

“Năng lực biến hóa vừa rồi của ngươi đến từ đâu? Làm sao mà có được?” Đường Tam lập tức hỏi ngay vấn đề hắn quan tâm nhất.

Nghe được câu hỏi của hắn, thanh niên kia không khỏi sửng sốt.

“Ngươi chẳng lẽ không có Yêu Thần biến? Vậy ngươi giết Lang yêu kia như thế nào?”

“Yêu Thần biến là cái gì? Cái kia là thiên phú năng lực của ta. Ta không biết thứ đó là cái gì.” Đường Tam trầm ngâm nói, đem ba chữ Yêu Thần biến ghi tạc trong lòng.

Thanh niên ánh mắt lập tức sáng lên mấy phần.

“Trời sinh thức tỉnh Yêu Thần biến sao? Năng lực của ngươi là cái gì?”

Đường Tam lông mày cau lại : “Hiện tại là ta đang hỏi ngươi.”

Thanh niên thở dốc mấy lần, nói :

“Yêu Thần biến, là nhân loại chúng ta cùng Yêu quái tộc hoặc Tinh quái tộc vì có quan hệ huyết mạch, chính là sức mạnh được truyền thừa từ phần huyết mạch đó.”

Đường Tam trong lòng trầm xuống.

“Ý của ngươi nói, là con lai?”

Thanh niên cười khổ :

“Đúng vậy, chỉ bằng cách này, chúng ta mới có thể sở hữu một chút sức mạnh. Mà những kẻ giống ta, việc thừa nhận bản thân là nhân loại, có rất ít. Đại đa số người có được Yêu Thần biến năng lực sẽ lựa chọn trở thành chư hầu của Yêu quái tộc cùng Tinh quái tộc. So với nhân loại nô lệ, địa vị cao hơn nhiều. Mà bọn ta, chưa từng cho rằng bản thân là yêu quái hay tinh quái. Chúng ta chỉ muốn giúp nhân loại có được tư cách sinh tồn thuộc về mình, không còn bị nô dịch nữa. Vậy nên, chúng ta vùng lên phản kháng.

Ta lần này vốn là muốn ám sát Phong Lang lãnh chúa, lại vì phán đoán sai lầm, bị hắn làm trọng thương. Lưu lạc tới tình cảnh này.”