Chương 35: Đường Tam Xuất Trận

Chương 35 : Đường Tam Xuất Trận

(Translator + Editor: Minh Thương)

Với sức lực xông tới trực diện của tên nhím, hắn hoàn toàn tin tưởng có thể hạ gục được Thiểm Báo. Điều hắn sợ chính là tốc độ của tên Thiểm Báo. Mà Thiểm Báo né được cú tông trực diện của hắn, vậy thì, trong tình huống hắn cứ toàn lực xông tới như vậy chắc chắn sẽ xông ra ngoài rất xa rồi, nhất định sẽ bị thua cuộc.

Nếu nói những loài như Hào Trư* tộc cùng Bạo Hùng tộc* thuộc phe mạnh bạo trong cuộc đấu va chạm, thì Thiểm Báo tộc* là đại diện cho phe sử dụng kỹ xảo.

Khi tuyển thủ phe lực lượng* gặp phe dùng kỹ năng, trước tiên phải cố gắng hạn chế kĩ năng của đối thủ. Theo nguyên tắc, hai bên phải tông vào nhau trong vòng ba giây sau khi vào vòng biên, sau đó dựa trên khoảng cách đo được mà quyết định ai là người thắng.

Tên nhím chẳng dùng toàn lực xông tới, vì ngay cả khi nó không dùng toàn lực, với bộ da dày sau lưng hắn, chỉ cần tông cú trực diện cũng đủ thắng lợi. Điều duy nhất khiến hắn e ngại là hướng né đòn của đối thủ, mà những cái gai của hắn đã hạn chế điều này, cho nên, hắn rất có tự tin thắng trận.

Tên Thiểm Báo tứ giai kia cũng chẳng hề hoang mang trước tám cái gai nhọn, lao về phía trước rất nhanh như cũ, cứ điên cuồng chạy thẳng về trước như thể không hề nhìn thấy cái gai chắn đường nào. Mà chỉ cần hắn không hướng ra ngoài né tránh, thì tám cái gai kia sẽ không trúng hắn được.

Hai bên nháy mắt đến gần vòng biên.

Tử quang* trong mắt Đường Tam lóe ra, mọi thứ hắn nhìn vào dường như chậm lại. Răng nanh của tên nhím đã nâng lên, mà thân thể lao về phía trước của tên Thiểm Báo lóe ra ánh vàng, năng lực báo thiểm* phát động*. Bóng dáng hai bên nháy mắt lồng vào nhau.

“Bịch” một tiếng, tên nhím lao ra khỏi vòng biên, còn gã báo nhảy thẳng lên về phía trước, xoay mình một cái trên không, rồi vững vàng tiếp đất ở giữa vòng biên.

Không còn nghi ngờ, tên Thiểm Báo tứ giai này đã giành được thắng lợi.

Hầu hết bọn yêu quái đều không nhìn rõ được chuyện gì đã xảy ra trong lúc va chạm, bởi vì tốc độ của tên Thiểm Báo quá nhanh. Sau khi hắn ta chiến thắng, xung quanh nhất thời kinh ngạc.

Đường Tam đã thấy rất rõ ràng. Khi hai bên sắp va chạm, tên Thiểm Báo kia đã nhảy người lên ngay lúc sắp bị tông. Hắn xoẹt qua nanh nhím, rồi chân sau đạp mạnh vào lưng đối thủ.

Gã nhím tuy không toàn lực tấn công, nhưng cũng dùng lực xông tới, rất khó phải ngừng gấp, chỉ có thể giảm tốc độ từ từ. Hơn nữa, hắn đã phóng gai chặn hết các đường lui của Thiểm Báo, tưởng rằng có thể trực tiếp xông lên, kết quả lại bị Thiểm Báo xẹt qua đỉnh đầu. Lực húc tới của tên nhím kết hợp với cú đạp của tên báo, hắn sao có thể không văng ra khỏi vòng biên ?

Cú đạp này của tên báo trực tiếp chuyển sức mạnh thành lực đẩy, lấy khả năng khống chế cơ thể kinh người của bản thân để rơi chính giữa vòng biên, kết quả lập tức trở nên rõ ràng.

So với kỹ năng của tên nhím, đúng là một trời một vực ! Đường Tam thầm nghĩ, nếu để hắn chỉ điểm* cho con nhím này, vậy thì…sẽ không bảo tên kia phóng gai phong tỏa đường lui của đối thủ sớm như vậy, mà phải phóng ra ngay lúc hai bên va chạm.

Mặc dù tốc độ Thiểm Báo nhanh, nhưng với khoảng cách gần, bên dưới đột nhiên phóng ra tám cái gai nhọn thì hắn cũng không cách nào đoán ra được phương hướng, cũng chắc chắn vô cùng nguy hiểm. Chỉ cần một cái gai trúng người hắn, cũng đủ làm hắn mất mạng.

Đáng tiếc là tên nhím đã không thể phát huy hai kĩ năng vốn có của hắn, mà tên Thiểm Báo này, bất kể là sử dụng tốc độ, hay tâm lí bình tĩnh, đều ở thế thượng phong*.

Trận đấu tiếp theo, cũng đã chứng minh cho suy đoán của Đường Tam đối với tên Thiểm Báo này.

Tên báo này đã chiến thắng liên tiếp bốn trận, tất cả đều bị hạ gục bởi tốc độ và kỹ năng của hắn ta.

“Đến lượt ta rồi. Ngươi đi chết đi !”

Ở khu vực chờ thi bên cạnh sàn đấu, một tên Yêu tộc tê giác một sừng , dáng người vạm vỡ rống to.

Sức lực phòng ngự cùng lực tông húc chính là ưu thế lớn nhất của hắn. Hắn nghĩ kĩ rồi, đối mặt với tốc độ kinh người của tên Thiểm Báo, hắn cứ trực tiếp lao vô vòng biên va chạm. Dù cho đối thủ có kỹ năng gì, dùng lên người hắn cũng vô dụng, hắn nhất định có thể chiến thắng đối thủ.

Nhưng mà, ngay lúc hắn muốn bước ra, bên cạnh hắn đột nhiên truyền đến tiếng nói: “Chờ một chút, còn chưa đến lượt ngươi.”

Tên tê giác tứ giai cao gần ba thước sửng sốt giây lát, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy đứng trước hắn là một thân thể gầy gò mà trước đó hắn không hề nhận ra.

Dáng người nhỏ gầy che kín một mảnh vải trên mặt, không nhìn rõ tướng mạo, nhưng nhìn dáng người thì có thể nhìn ra đó là một con người, hơn nữa còn là một con người rất ốm yếu.

“Lộn xộn cái gì, cút qua một bên !” – Tên tê giác chuẩn bị giơ tay gạt hắn qua một bên. Nhưng thân ảnh nhỏ bé ấy lại từng bước một vọt vào trong sân đấu, giơ cao lên thẻ số thứ tự của hắn.

Tứ giai, số sáu !

Đúng vậy, đây chính là thể số thứ tự của Đường Tam. Hắn đã đăng kí đầu tiên khi báo danh, cho nên, trong số tất cả những người dự thi, hắn xếp vị trí số sáu.

Thiểm Báo là số một, thắng lợi bốn trận, hiện tại rốt cục đến lượt Đường Tam lên sàn.

Tên tê giác trước đó đứng sau Đường Tam, vẫn luôn theo dõi tình hình trên sân đấu, nhưng không hề phát hiện ra sự tồn tại của Đường Tam.

Trong khoảnh khắc Đường Tam bước vào sân đấu, xung quanh bỗng chốc kinh ngạc.

Đối với Yêu Quái tộc mà nói, một tên người hầu* loài người đột nhiên xuất hiện ở sàn đấu va chạm, hơn nữa còn là tứ giai, thực sự khiến bọn chúng kinh ngạc.

Tên loài người ốm yếu này lấy đâu ra can đảm mà bước lên thi đấu vậy, lại còn che hết mặt?

Che mặt cũng không có gì lạ, tầng lớp người hầu sẽ không giống bọn nô lệ – có thể bị giết bất cứ lúc nào. Nhưng nếu đắc tội yêu quái cường đại* rồi bị ghi thù, cũng đều sẽ chết. Chỉ là, ai cho hắn cái gan mà đến đấu trường này vậy ?

Trong mắt tên Thiểm Báo thắng liên tiếp bốn trận tứ giai lóe ra ánh nhìn tàn ác, hắn khè lưỡi liếm vài cái răng nanh của chính hắn.

Nhìn thấy Đường Tam lên sân đấu, hắn cực kì hưng phấn, thắng liên tiếp bốn đối thủ, sức bền của loài Thiểm Báo nói về thiên phú, cũng không được xem là loài đứng đầu, hắn tự biết chính mình thật ra rất khó kiên trì bốn trận đấu.

Nhưng mỗi lần thắng một trận, lại càng gần chức quán quân hơn, dù sao, cũng chưa từng có ai thắng được liên tiếp mười trận. Cấp bậc thi đấu càng cao thì càng ít xảy ra trường hợp như vậy, bởi vì ai cũng mạnh, ngay lúc đâm vào nhau, dù là sức bền hay thương tổn cũng đều rất lớn.

Mà tên nô dịch* loài người Đường Tam này xuất hiện, theo hắn thấy, không chỉ tiết kiệm sức lực cho hắn, mà còn giúp hắn giành thêm được một trận thắng, điều này không còn gì tốt hơn. Hắn đã thấy được tên tê giác sẽ đấu trận tiếp theo, đối với Yêu tộc tê giác, hắn thực sự không có biện pháp tốt nào. Xét về thiên phú chủng loài, gã tê giác không chỉ mạnh hơn, mà càng là trời sinh khắc chế hắn.

Tên Bạo Hùng tộc thất giai nhìn tên Thiểm Báo, rồi nhìn lại Đường Tam, trong mắt hiện ra tia hung tàn:

“Giáo huấn* hắn ! Bắt đầu !”

“Giáo huấn hắn !”

“Giáo huấn hắn !”

Bọn yêu quái sau một hồi kinh ngạc gầm lên những tiếng chói tai. Một tên người hầu dám xuất hiện trên đấu trường tứ giai, theo bọn chúng thấy, đã là một sự sỉ nhục đối với chúng.

Thiểm Báo di chuyển, hắn thậm chí còn không sử dụng năng lực của bản thân, chỉ dựa vào tốc độ của bản thân mà đi về phía Đường Tam.

Tuy là trận đấu va chạm, nhưng khoảng khắc tông vào nhau, dùng móng vuốt bản thân xé toạt đối thủ chẳng qua chỉ là chuyện dễ xơi.

Đường Tam ngay sau đó cũng chuyển động, ánh sáng màu xanh giữa mắt phát ra, cơ thể hắn cũng không có thay đổi gì nhiều, nhưng rõ ràng có phong nguyên tố tụ tập, trên người xuất hiện một tầng lất phất sáng xanh.

Gió ? Ánh sáng xanh ? Hắn có huyết mạch Phong Lang ?

Ánh mắt tên Thiểm Báo tứ giai càng trở nên hung ác. Phong lang cùng với Thiểm Báo là kẻ thù không đội trời chung, dù cho đối phương chỉ là kẻ hầu, hắn cũng là người hầu cho Phong Lang tộc.

Trong số bọn yêu quái đang xem trận chiến tất nhiên có Phong Lang tộc, khi chúng nhìn thấy người hầu này thực sự thuộc tộc của chúng, cảm giác đầu tiên là thấy nhục. Tên nô dịch này chắc chắn sẽ thua tên Thiểm Báo. Đây là mang đến sự sỉ nhục cho Phong Lang tộc !

*Xem lại chú thích Hào Trư, Bạo Hùng và Thiểm Báo ở chương 33 34.

*Lực lượng: đồng nghĩa sức mạnh, mạnh mẽ, mạnh bạo. Trường hợp này là nói về phe dùng sức mạnh cơ bắp, mạnh là được.

*Tử quang: ánh sáng tím – ánh sáng từ chiêu Tử cực ma đồng của Đường Tam.

*Phát động: kích hoạt, bắt đầu sử dụng kỹ năng báo thiểm.

*Chỉ điểm: hướng dẫn, chỉ dạy, trường hợp ở đây là bày ra mưu lược giúp con nhím kia.

*Thế thượng phong: giỏi hơn, trên cơ người khác.

*Người hầu + nô dịch: xem lại chú thích chương 34.

*Cường đại: mạnh mẽ, to lớn.

*Giáo huấn: dạy dỗ => Ngữ cảnh câu: Dạy cho nó một bài học!