Chương 253: Còn Thiếu Một Người

**Còn Thiếu Một Người

Dịch: w8haa**

Năng lực của Thiên Hồ Biến chính là tiên tri và khống chế số mệnh, cũng là năng lực hỗ trợ cường đại nhất. Có được một vị cường giả Thiên Hồ tộc hỗ trợ bên cạnh, như vậy thì bọn họ sẽ không có bất cứ khả năng thắng nào nữa. Mặc dù thanh niên Thiên Hồ tộc này còn chưa đạt đến Thần cấp thì kết quả cũng giống nhau mà thôi.

Bọn nó càng không thể ra tay đối với thanh niên Thiên Hồ tộc, bên trong Yêu Quái tộc và Tinh Quái tộc, hoặc có thể nói là ở ngoài sáng, không có bất kì cường giả nào dám ra tay đối với tộc nhân của Thiên Hồ tộc. Một khi bị phát hiện, lúc đó sẽ trở thành đại địch của Thiên Hồ tộc, chắc chắn sẽ bị diệt tộc.

Cho nên thời điểm khi số mệnh chi lực vừa xuất hiện, khí thế hai vị Đại Yêu Vương của Khổng Tước tộc lập tức bị đè xuống, không còn ý tứ muốn động thủ nữa.

Thanh niên Thiên Hồ tộc mỉm cười nói: "Vãn bối Thiên Hồ tộc Dụ Y Nhiên, xin chào hai vị tiền bối. Lần điều tra này quả thật là lệnh từ phía Tổ Đình, bất luận là chúng ta hay các người đều phải tuân theo ý chí của Tổ Đình. Hiện tại đích thân Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng miện hạ đã cùng với Khổng Tước Đại Yêu Vương đi tra án rồi. Trước khi mọi thứ có kết quả, phiền các vị hãy phối hợp một chút, nếu không thì đến lúc quay về Tổ Đình chúng ta cũng rất khó ăn nói."

Uông Vũ đang định nói một thứ gì đó, lại bị Uông Hàm ở phía bên cạnh chặn lại. Uông Hàm thản nhiên nói: "Tốt. Vậy thì cứ theo ý của ngươi."

Hào quang màu bạc trên người hắn chợt lóe lên, số mệnh chi lực ở xung quanh dưới sự vặn vẹo của không gian lập tức tiêu tán. Ngay sau đó, âm thanh của hắn truyền khắp toàn bộ phủ Thành Chủ: "Tộc nhân Khổng Tước, toàn bộ tập hợp về phía đại sảnh."

Sắc mặt của Dụ Y Nhiên thoáng thay đổi, khống chế số mệnh của hắn vừa bị đối phương dùng thần thức xua tán đi. Số mệnh khống chế cũng không phải hoàn mỹ, đối mặt với cường giả có được thần thức thì sức ảnh hưởng là có giới hạn. Cho nên, hắn muốn dùng số mệnh áp chế hai vị Đại Yêu Vương của Khổng Tước tộc là điều không thể, điều mà hai vị Khổng Tước tộc Đại Yêu Vương lo lắng chính là sợ hắn gia tăng thêm số mệnh cho hai gã Chân Phượng Đại Yêu Vương, đến lúc đó bọn họ sẽ không thể nào thắng được.

Nhưng mà dĩ nhiên là Khổng Tước Yêu tộc không dám làm trái với ý chí của Tổ Đình, hoặc ít nhất là ở ngoài sáng, cho nên chỉ có thể lựa chọn phối hợp, điều này cũng khiến cho Dụ Y Nhiên nhẹ nhàng thở phào. Lần đến đây này của bọn họ cũng không thể khiến cho Khổng Tước Yêu tộc bỏ đi quyền khống chế Gia Lý thành được, mà chủ yếu là muốn đến định tội, tạo cho Khổng Tước Đại Yêu Vương một cái tội danh, sau đó quay về Tổ Đình theo dõi là được. Đây là thế mà Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng đang cố gắng tạo ra. Thực lực giữa Đại Yêu Vương và Đại Yêu Hoàng vô cùng cách biệt, sớm muộn gì thì mọi thứ cũng sẽ hướng về phía Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng Lâm Hề Mặc mà thôi.

Không lâu sau, tộc nhân của Khổng Tước Yêu tộc dần dần tụ tập về phía đại sảnh. Khổng Tước Yêu tộc truyền thừa nhiều năm, nhưng bởi vì sinh sản khó khăn, cho nên số lượng tộc nhân cũng không có quá nhiều.

Tiến vào bên trong đại sảnh đều là cường giả thất giai trở lên, thất giai trở xuống cũng không nhất thiết phải đến đây làm gì.

Tổng cộng có hơn hai trăm tộc nhân của Khổng Tước Yêu tộc từ thất giai trở lên, bọn họ đứng đầy trong sảnh. Bởi vì sự hiện diện của bọn họ mà nguyên tố không gian trong không khí cũng trở nên nồng nặc hơn.

Trong lòng Dụ Y Nhiên cũng thầm giật mình, tuy rằng Khổng Tước Yêu tộc không có sự hiện diện của Đại Yêu Hoàng, nhưng nội tình của bọn họ quả thật là thâm hậu! Bên trong những cường giả của Khổng Tước tộc đang đứng ở đây, riêng là cấp độ Yêu Vương cũng có hơn hai mươi vị. Tuy rằng cấp độ Đại Yêu Vương chỉ có hai người huynh muội Uông Hàm, Uông Vũ. Nhưng khi số lượng lớn cường giả Khổng Tước Yêu tộc tụ tập lại một chỗ, loại uy thế vô hình này vẫn khiến cho những người khác có một cảm giác áp bức mãnh liệt.

Ánh mắt của hai vị Chân Phượng Đại Yêu Vương cũng trở nên nghiêm trọng. Nơi này chính là địa bàn của Khổng Tước Yêu tộc, nếu như không phải có Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng dẫn đội, thì hai người bọn họ cũng không dám đến nơi này thể hiện.

Uông Hàm thản nhiên nói: "Toàn bộ tộc nhân thất giai của tộc ta đã đến đây đông đủ. Chuyện lần này hi vọng điều tra rõ ràng trong thời gian sớm nhất. Nếu như kết quả cuối cùng không có mối quan hệ nào với tộc ta, đến lúc đó hi vọng Tổ Đình cho chúng ta một chút công đạo."

Dụ Y Nhiên nói: "Điều đó là dĩ nhiên rồi, cảm tạ các vị đã phối hợp. Nhưng mà, ta muốn hỏi lại một lần nữa, có phải tất cả tộc nhân đạt đến thất giai của quý tộc đều đã ở đây?"

"Không sai." Uông Hàm thản nhiên nói.

Đúng lúc này, có một âm thanh rất nhỏ vang lên: "Còn có một người chưa đến."

Uông Hàm bỗng nhiên quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía đám người của mình. Khi hắn nhìn thấy là kẻ nào đã lên tiếng, trên mặt hắn lập tức hiện lên sự xấu hổ, sắc mặt cũng trở nên khó coi.

Người lên tiếng không phải ai khác mà chính là Uông Ngôn. Chính là kẻ đã từng dẫn người đi bắt Mỹ công tử nhưng không thành, trưởng tử của Khổng Tước Đại Yêu Vương.

"Còn ai chưa đến đây?" Dụ Y Nhiên đi đến hỏi, căn bản hắn không hề để ý đến việc xung quanh có bao nhiêu Đại Yêu Vương và Yêu Vương. Có sự che chở của Thiên Hồ tộc, hắn căn bản không hề lo lắng sẽ có ai động thủ với mình. Huống hồ chi, dưới sự bao bọc bởi vận mệnh gia trì, cho dù có động thủ với hắn thì cũng rất khó thành công.

Uông Ngôn cảm nhận được những ánh mắt khác nhau từ những tộc nhân của mình. Trong lúc hắn đang muốn nói gì đó, thì ở bên cạnh đã có một phụ nữ trung niên thản nhiên nói: "Còn có một đứa con lai không có ở đây. Chắc là nó đang đi học ở Học Viện Gia Lý."

Nhìn thấy nàng mở miệng, cho dù là Uông Hàm và Uông Vũ cũng không thể nói thêm được gì nữa. Bởi vì người phụ nữ này chính là chủ mẫu đương đại của Khổng Tước Yêu tộc, chính thê của Khổng Tước Đại Yêu Vương.

"Xin hỏi, ngài là?" Dụ Y Nhiên hỏi.

"Vị này chính là Vương Phi của Khổng Tước Yêu tộc chúng ta." Uông Hàm trả lời hắn.

"Nguyên lai là Vương Phi." Dụ Y Nhiên hơi khom mình hành lễ, bởi vì chủ mẫu của một bộ tộc đều có địa vị rất cao. Vị Vương Phi này không chỉ tướng mạo xinh đẹp, mà khí tức huyết mạch cũng làm cho hắn có cảm giác không thể nào cảm nhận rõ ràng, ít nhất cũng là cường giả cấp độ Yêu Vương.

"Cũng đã đến tận cửa để uy hiếp chúng ta, không cần phải giả bộ khách khí làm gì. Mệnh lệnh của Tổ Đình, chúng ta chắc chắn sẽ tuân theo, cũng sẽ không để lại bất cứ khuyết điểm nhỏ nhặt cho các ngươi bới móc làm gì."

Vừa rồi, vị Vương Phi này đang thay mặt con trai mình, giải thích cho toàn bộ tộc nhân. Không biết lúc này trong đầu nàng đang suy nghĩ gì, nhưng mà đây chính là nhi tử của nàng, nàng không thể để cho nó mất mặt trước những người ngoài được.

"Không biết là có thể nhờ Vương Phi sai người gọi đứa con lai này đến được không nhỉ?" Dụ Y Nhiên khẽ cười nói.

Khổng Tước Vương phi liếc nhìn hắn, thản nhiên nói: "Đứa con lai này luôn luôn được sủng ái nên tự kiêu, không nghe lời của ta. Các ngươi muốn gọi nó thì tự đi tìm là được."

Ánh mắt của Dụ Y Nhiên khẽ động, hắn nói: "Quyết định như vậy đi."

Trên không trung của Gia Lý thành.

Hai bóng người xuất hiện từ trong hư không.

Lúc này trời cũng không còn sớm nữa, Mặt Trời ở phía xa cũng đang dần lặn đi, chuẩn bị đêm đến

Hai bóng người này ở trên không trung nhìn về phía bầu trời chiều, lặng im thật lâu không nói gì.

"Ngươi chịu thua rồi ư?" Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng Lâm Hề Mặc cuối cùng cũng phải mở miệng trước.

"Thua? Ngươi nghĩ là ngươi thắng?" Trên khuôn mặt của Khổng Tước Đại Yêu Vương lộ ra nụ cười trào phúng.

Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng lắc đầu, nói: "Không, lúc trước ta đã thua. Mặc dù ta không muốn thừa nhận, nhưng bây giờ nghĩ lại, quả thật là đã thua. Vì để tranh đoạt được phần cơ duyên kia, ta đã bỏ qua tình cảm chân thành của đời mình. Mặc dù dưới cái nhìn của đại đa số tộc nhân, điều này là không đáng kể. Thế nhưng bọn chúng căn bản không thể hiểu được cái gọi là tình yêu. Những năm gần đây, trong lòng ta dường như luôn luôn có một con kiến đang gặm nhấm nội tâm mình vậy. Cũng chính là bởi vì mối thù này khiến ta luôn không cam lòng, khiến cho trong lòng ta luôn luôn chịu sự thống khổ, khiến cho ta cố gắng tiến về phía trước và đột phá. Bất luận là bao nhiêu đau đớn đều không thể so sánh được với sự đau đớn trong lòng, cuối cùng ta cũng phá tan tầng ngăn cách, trở thành như hôm nay. Nếu như cho ta cơ hội một lần nữa, có thể lựa chọn lại..."

"Thì ngươi sẽ làm như thế nào? Ngươi sẽ vứt bỏ cơ duyên, lựa chọn nàng?" Khổng Tước Đại Yêu Vương liếc mắt hỏi.

Tinh Phượng Đại Yêu Vương cười khổ lắc đầu, đáp: "Không biết nữa, nhưng ta nghĩ là ta vẫn sẽ lựa chọn như lúc trước. Bởi vì kể cả ta và ngươi, trên người chúng ta đều đang gánh vác vận mệnh của chủng tộc mình, đều có sứ mệnh phải phục hưng chủng tộc. Kể từ khi cha ta và cha ngươi cùng nhau lưỡng bại câu thương về sau, Tinh Phượng nhất mạch chúng ta chỉ còn có mười bảy tộc nhân. Nếu như ta không thể nào quật khởi, chỉ sợ bên trong Chân Phượng không còn tồn tại nhất mạch chúng ta nữa, qua không bao lâu, chúng ta sẽ triệt để biến mất. Vì vận mệnh của chủng tộc, nhi nữ tư tình đã không còn quan trọng nữa."

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!