Chương 221: Trồng Hoàng Kim Mộc

**Trồng Hoàng Kim Mộc

Dịch: w8haa**

Sau nửa giờ, Đường Tam khôi phục lại tinh thần mới mở mắt ra.

Hắn đứng dậy, đi đến trước mặt các thiếu nữ Hồng Hồ, hỏi các nàng: "Các ngươi đã từng học minh tưởng chưa?"

Hồng Nhất là đại tỷ của mười bảy thiếu nữ còn lại, nàng khẽ gật đầu, nói: "Đã từng học qua, trước đây trong tộc chúng ta đã được dạy. Bởi vì chúng ta đều đã thức tỉnh huyết mạch, bọn họ nói rằng minh tưởng có thể tăng lên cảnh giới của huyết mạch, nếu chúng ta có thể làm được thì sẽ trở thành phụ thuộc. Thế nhưng sau này họ phát hiện huyết mạch của chúng ta quá mỏng manh, liền..." Nói đến đây, đôi mắt của nàng bắt đầu đỏ dần.

Đường Tam gật đầu, nói: "Học qua là tốt rồi. Từ hôm nay trở đi, mỗi ngày các ngươi ngoại trừ việc ăn và ngủ, còn lại hãy dành toàn bộ thời gian để minh tưởng quanh vòng tròn này, nhưng mà phải cách xa vòng tròn ba mét. Đây là nhiệm vụ đầu tiên mà ta bố trí cho các ngươi, nhưng các ngươi phải nhớ kỹ, không được tiến vào bên trong vòng tròn này, càng không thể đụng chạm, phá hư bất kì thứ gì bên trong nó. Mọi người đã rõ chưa?"

Các thiếu nữ Hồng Hồ nhao nhao gật đầu, biểu thị mình đã hiểu rồi.

Trương Hạo Hiên quay đầu nhìn về phía Đường Tam, lông mày cau lại nói: "Pháp trận ngươi xây dựng ở chỗ này, nếu như có Yêu Thú mò đến thì phải làm sao? Các nàng không thể ngăn cản được Yêu thú phá phách đâu."

Đường Tam mỉm cười, nói: "Yêu thú chắc chắn sẽ không đến. Pháp trận này của ta còn có tác dụng trừ Yêu nữa." Hoàng Kim Mộc chính là một nhánh thuộc Hoàng Kim Thụ, trong tất cả các loại thực vật, chúng sở hữu thuộc tính sinh mệnh rất mạnh mẽ. Đối với bất kì loại dã thú nào đều có tác dụng bài xích, mà thông qua pháp trận, Đường Tam đã phóng đại tác dụng này lên. Cho nên về căn bản, chúng sẽ không dẫn dụ Yêu thú mò đến.

Trương Hạo Hiên nói: "Mục đích pháp trận này của ngươi là để làm gì?"

Đường Tam nói: "Trồng cây. Ta cảm thấy rằng sau một lần trăng tròn nữa thì nó sẽ mọc rễ, nảy mầm."

Trương Hạo Hiên sững sờ, hỏi tiếp: "Ngươi muốn trồng Hoàng Kim Mộc?"

Đường Tam nhẹ nhàng gật đầu.

Trương Hạo Hiên nói: "Thứ này không phải là không có bất kì tác dụng nào ư?"

Đường Tam mỉm cười nói: "Đó là do đám Yêu Quái tộc không hiểu được tác dụng diệu kì của nó. Ta tin rằng ở bên phía Tinh Quái tộc kia, hẳn là có một vài Tinh Quái hiểu được đôi chút, nhưng cũng chỉ là da lông mà thôi. Thứ mạnh mẽ nhất của bản thân Hoàng Kim Mộc này chính là có thể hội tụ sinh mệnh lực, nương theo sự phát triển của nó, nó sẽ hấp thu rất nhiều thiên địa nguyên khí sau đó chuyển hóa thành sinh mệnh lực. Những cô nương tu luyện quanh nó, sau khi đạt đến trình độ nhất định chắc chắn sẽ được sinh mệnh phản hồi, sẽ có chỗ tốt đối với việc kích thích huyết mạch."

Đôi mắt của Trương Hạo Hiên sáng lên, nói: "Còn chúng ta thì sao? Cũng có thể ư?"

Đường Tam gật đầu, nói: "Bây giờ còn chưa được, bởi vì nó còn chưa phát triển. Nhưng nếu như nó phát triển thành đại thụ che trời, sinh mệnh lực mà nó ẩn chứa có thể tẩm bổ cho những cá thể mạnh mẽ hơn, đối với chúng ta đều có lợi."

Trương Hạo Hiên thở sâu, nói: "Tác dụng của pháp trận này của ngươi chính là kích thích sự phát triển của nó?"

"Đúng. Tụ Linh Trận có tác dụng ngưng tụ thiên địa linh khí, nếu như chỉ đem cắm những nhánh Hoàng Kim Mộc này xuống mặt đất thì chúng cũng sẽ phát triển, nhưng có lẽ cần phải trải qua thời gian trăm ngàn năm thì mới có thể lớn lên được. Mà tác dụng của Tụ Linh Trận chính là biến bọn chúng thành trung tâm, tăng tốc việc hấp thu thiên địa nguyên khí trong trời đất, xúc tiến sự sinh trưởng một cách sâu sắc, khiến bọn chúng cố gắng nhanh chóng mọc rể, nảy mầm, qua đó có thể hấp thu càng nhiều thiên địa linh khí hơn. Tốc độ hấp thụ của chúng cũng nương theo quá trình phát triển mà càng ngày càng lớn, hình thành một vòng tuần hoàn."

Trương Hạo Hiên nói: "Vậy trên lý thuyết mà nói thì có phải pháp trận này đều có tác dụng với tất cả các loại thiên tài địa bảo?"

Đường Tam nói: "Đúng vậy, chẳng qua là trong quá trình phát triển của đại đa số các loại thiên tài địa bảo đều sẽ tỏa ra một vài thứ, quá dễ để nhận biết, sẽ dễ đưa đến những phiền phức không cần thiết. Trừ phi là có một tồn tại vô cùng mạnh mẽ bảo vệ."

Trương Hạo Hiên gật đầu, nói: "Ta hiểu rồi. Trận pháp này có thể bán cho tổ chức hay không?"

"Bán?" Đường Tam ngạc nhiên.

Trương Hạo Hiên nói: "Cũng không thể lấy không của ngươi được, ngươi có thể đưa ra yêu cầu. Hơn nữa, dùng thứ có giá trị mới có thể đổi lấy tài nguyên của tổ chức được. Ta sẽ che giấu giúp ngươi." Hắn vẫn luôn không hề báo cáo sự thật về Đường Tam, trong đó có rất nhiều nguyên nhân nhưng nguyên nhân chính là để cho Đường Tam có thể thoải mái phát triển hơn. Mà tốc độ phát triển của người đệ tử này luôn luôn vượt quá dự tính của hắn.

Đường Tam nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Được, ta sẽ chỉnh sửa lại một chút rồi sau đó sẽ vẽ lại cho người, sau đó sẽ dạy người khắc họa pháp trận này như thế nào."

Thấy Đường Tam đáp ứng vô cùng vui vẻ, trên mặt Trương Hạo Hiên lập tức nở nụ cười, vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: "Dường như càng ngày ta càng có thể thấy được tương lai rồi."

"Chắc chắn sẽ có tương lai." Đường Tam mỉm cười nhìn hắn.

Các thiếu nữ Hồng Hồ tự nhiên rất nghe lời, nghe theo những lời Đường Tam đã dặn dò, ngồi quanh bên ngoài Tụ Linh Trận tu luyện. Bây giờ Hoàng Kim Mộc giờ mới bắt đầu hấp thu Linh khí, còn không có Năng Lượng Sinh Mệnh phản hồi, nhưng thiên địa linh khí hội tụ đến Tụ Linh Trận cũng đi ngang qua người các nàng. Những Linh khí này sẽ dựa theo sự phát triển của Hoàng Kim Mộc mà ngày càng tăng nhiều, lúc mới bắt đầu sẽ là chậm nhất, nhưng lại thật sự thích hợp với các thiếu nữ Hồng Hồ mới chỉ đạt đến cấp độ nhất giai, nhị giai này. Có thể giúp huyết mạch chi lực của các nàng trở nên vững chắc.

Đường Tam quan sát các nàng minh tưởng một lát, những thiếu nữ này có tâm tư rất đơn thuần, tiến vào trạng thái minh tưởng cũng không khó, nhưng Trương Hạo Hiên vẫn quyết định lưu lại, trông coi nơi này một khoảng thời gian, hắn cũng muốn ở lại quan sát hiệu quả của Tụ Linh Trận ở phạm vi gần. Hắn để Đường Tam trở về một mình, quay về vẽ pháp trận rồi sau đó quay trở lại đưa cho hắn là được.

Từ biệt Trương Hạo Hiên, Đường Tam tự quay trở về học viện Cứu Thục, vẽ trận pháp này đối với hắn rất đơn giản. Lúc trời chạng vạng tối thì hắn đã vẽ xong. Nhưng mà trong ngày hôm nay Đường Tam cũng không quay trở lại đó nữa, Trương Hạo Hiên bảo hắn ba ngày nữa hãy quay trở lại. Hắn chuẩn bị tối nay tiếp tục trở về Học Viện Gia Lý phía bên kia để tu luyện. Tinh Thần Lực của hắn dần dần phát triển, đã sắp đạt đến Cửu giai đỉnh phong viên mãn, bởi vì huyết mạch chi lực còn phải chờ những đồng đội, không thể tiếp tục tăng lên được nữa, cho nên hắn muốn tiếp tục đánh bóng Tinh Thần Lực của mình, nuôi dưỡng Thần Thức.

Ngay khi Đường Tam đang chuẩn bị rời khỏi học viện Cứu Thục, nhưng vừa ra khỏi cửa đã gặp phải Vũ Băng Kỷ đang đứng trước mặt.

Nhìn thấy Đường Tam, Vũ Băng Kỷ thoáng ngạc nhiên, nhưng sau đó nhanh chóng chạy đến gặp hắn.

"Đại sư huynh." Đường Tam cười chào hỏi với hắn.

"Muốn gặp ngươi quả thật là khó khăn! Các sư phụ sắp quên rằng có ngươi là học sinh rồi đấy. Sao mà ngươi đến cả đi học cũng không đến vậy?" Vũ Băng Kỷ tức giận hỏi.

Đường Tam gãi gãi đầu, nói: "Gần đây sư phụ Trấn Trưởng vẫn luôn tự dạy ta, ban ngày ta lại đến Học Viện Gia Lý ở bên kia để làm công, cho nên thời gian ta ở học viện cũng ít đi."

Vũ Băng Kỷ nói: "Cảm ơn Tử Dương quả của ngươi, Trấn Trưởng đều đã nói với chúng ta. Tử Dương quả có hiệu quả vô cùng tốt, Tinh Thần Lực của ta tăng lên rất nhiều, đã bắt đầu hóa lỏng rồi."

Đường Tam cười nói: "Đó vốn là thu hoạch của tất cả mọi người, không phải chỉ mỗi mình ta. Đại sư huynh gần đây tu luyện như thế nào rồi?"

Nghe hắn nói đến chuyện tu luyện, đôi mắt của Vũ Băng Kỷ lập tức sáng lên, nói: "Rất tốt. Tinh Thần Lực tăng lên khiến cho việc điều khiển Băng nguyên tố trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Hiện tại về cơ bản thì Băng châm có thể được ngưng tụ ra ngay lập tức, giai đoạn tăng tốc thứ hai thì ta đang cố gắng hoàn thiện hơn. Ngươi còn có thủ đoạn gì mới có thể dạy ta không?"

Đường Tam đang cười thầm trong bụng, hắn biết rằng đây mới là nguyên nhân chính mà Vũ Băng Kỷ muốn gặp hắn. Dù sao thì về việc không đi học, Trương Hạo Hiên đã sớm sắp xếp cho hắn rồi.

Đường Tam nói: "Băng châm và việc gia tốc lần thứ hai đã hoàn thành, vậy thì huynh có thể luyện một vài thủ pháp phức tạp được rồi."

"Còn có thứ phức tạp hơn nữa ư?" Lần này, cặp mắt của Vũ Băng Kỷ quả thật là đang phát sáng.

Kể từ khi hắn bắt đầu học tập điều khiển Băng nguyên tố cùng với Đường Tam, hắn có thể cảm nhận rõ ràng rằng thực lực của mình đã tăng lên rất nhanh, không chỉ về mặt cấp độ, mà còn sự cảm nhận với Băng nguyên tố và cả phương diện vận dụng. Hiện tại hắn cùng với Quan sư phụ đối chiến, khi vận dụng kĩ năng gia tốc lần thứ hai có thể khiến hắn không rơi vào thế hạ phong.

Đường Tam gật đầu, nói: "Ta dạy cho ngươi một thủ pháp phức tạp nhất, thứ quan trọng đầu tiên là Băng Châm, thứ hai là giai đoạn tăng tốc, và cuối cùng là dung hợp với Băng bạo thuật. Nếu như ngươi có thể luyện tốt thứ này, về căn bản sẽ không có đối thủ trong cùng cấp bậc."

"Nhanh dạy ta đi." Vũ Băng Kỷ dường như thốt lên ngay lập tức, nhưng sau khi nói ra, hắn lại cười hì hì tỏ vẻ xin lỗi.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!