Chương 20 : Đường Tam đấu với Vương Diên Phong
Bởi vì Vương Diên Phong chỉ bước một bước để né qua, cho nên khi Lăng Mộc Tuyết xoay người tấn công, trong chớp mắt, khoảng cách giữa hai bên đã rất gần, không kịp né tránh.
Một màn này khiến Vương Siêu cùng Vương Tiểu Lỗi hô lên kinh sợ. Chỉ thấy trên người Vương Diên Phong thanh quang chợt lóe lên, đạo Phong Nhận trên bả vai bỗng chốc tan biến.
Cùng lúc đó, một đạo thanh quang khác từ dưới chân hắn bắn ra, vừa vặn bắt lấy Lăng Mộc Tuyết đang rơi xuống đất, hướng lên phía trước, để nàng đứng vững vàng.
Phong Lang biến trên thân Lăng Mộc Tuyết đã tan hết, nàng thở hổn hển từng ngụm. Một màn vừa rồi khiến nàng có chút bối rối, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mà trong mắt Vương Diên Phong lại tràn đầy tán thưởng.
“Không tệ, thật không tệ. Ngươi biết rõ chênh lệch giữa chúng ta, lựa chọn giải quyết dứt điểm một lần, tập trung toàn lực vào Phong Nhận, công kích bất ngờ. Đây chính là động não để chiến đấu, rất tốt.”
Hắn đương nhiên nhìn ra được suy nghĩ cẩn thận của Lăng Mộc Tuyết.
“Lão sư, ngài thật lợi hại. Ngài vừa mới…..” Lăng Mộc Tuyết trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Vương Diên Phong nói : “Đó là một chút ứng dụng của Phong Nhận, khi các ngươi đạt đến tam giai, ta sẽ dạy cho các ngươi. Cái này cần huyết mạch lực lượng phải đủ mạnh mới có thể thi triển.”
Dù là Lăng Mộc Tuyết hay ba huynh đệ họ Vương, lúc này nhìn Vương Diên Phong đều có cảm giác như đang ngẩng đầu nhìn núi. Ngay cả Đường Tam cũng có chút chấn động trong lòng.
Trong số những cường giả nhân loại hắn từng gặp, Chư Gia Hâm là người thứ nhất, sau đó chính là Vương Diên Phong. Hắn hiện tại hoàn toàn có thể khẳng định, thực lực của Vương Diên Phong tuyệt đối cao hơn Chư Gia Hâm.
Tu vi của Chư Gia Hâm hẳn là tứ giai. Khi đó dù bị thương nặng, Chư Gia Hâm vẫn có thể giết được tam giai lang yêu. Vương Diên Phong có lẽ cũng không khác biệt lắm. Dù đều là tứ giai, nhưng khả năng khống chế phong nguyên tố của Vương Diên Phong lại cực kỳ tinh diệu.
Đó không phải là Phong Nhận đơn giản, mà là ứng dụng trực tiếp của phong nguyên tố. Ít nhất, Đường Tam chưa từng thấy điều này ở bất kỳ lang yêu nào.
Chỉ riêng lực khống chế này thôi đã khiến Đường Tam nhìn Vương Diên Phong đầy ngưỡng mộ. Điều này đòi hỏi một tinh thần lực mạnh mẽ, hơn nữa còn phải hiểu rõ về phong nguyên tố.
“Đường Tam, tới lượt ngươi.” Vương Diên Phong để Lăng Mộc Tuyết lui ra ngoài, sau đó quay sang Đường Tam nói.
Đường Tam tiến lên vài bước, suy nghĩ một chút rồi gật đầu với Vương Diên Phong.
Vương Diên Phong nhìn hắn mỉm cười.
“Bắt đầu đi.”
Đường Tam hai mắt híp lại, trong mắt bắn ra thanh quang. Thời điểm nhìn thấy thanh quang trong mắt hắn sáng lên, trong lòng Vương Diên Phong không khỏi kinh ngạc.
Đối với người sở hữu Phong Lang huyết mạch, huyết mạch trong cơ thể càng mạnh, phong nguyên tố lại càng hòa hợp. Có thể chưởng khống càng nhiều phong nguyên tố. Mà khí tức phát ra trên người mạnh hay yếu, thông qua thanh quang trong mắt liền có thể phán đoán được.
Mới chỉ qua nửa tháng tu luyện, Vương Diên Phong kinh ngạc phát hiện thanh quang trong mắt Đường Tam so với thời điểm mới tới, rõ ràng mạnh lên rất nhiều.
Hắn còn chưa kịp suy nghĩ thì Đường Tam đã xuất thủ. Tay phải nhấc lên, một đạo Phong Nhận dài chừng ba tấc bay vụt ra ngoài. Thời điểm Phong Nhận bay ra, không hề xuất hiện tiếng rít, chỉ nhằm hướng Vương Diên Phong mà lao tới.
Vương Diên Phong sớm đã đoán được Đường Tam sẽ không chủ động lao về phía mình, bởi vì bản thân Đường Tam không hề thi triển Phong Lang biến. Chủ động nhào lên khi cường độ thân thể không tăng là một lựa chọn không sáng suốt.
Nhưng khiến hắn kinh ngạc chính là, đạo Phong Nhận này khi được phóng thích lại không hề có một âm thanh xé gió nào truyền ra, khác hẳn với Phong Nhận bình thường.
Vương Diên Phong không nhúc nhích, đợi đến khi Phong Nhận sắp đến gần mới chuẩn bị né tránh. Bằng kinh nghiệm chiến đấu, bất kể đối mặt với đối thủ như thế nào, hắn cũng sẽ tiết kiệm sức lực nhiều nhất có thể, một chút cũng tuyệt đối không lãng phí.
Một khắc này, phong nhận trước mắt hắn đột nhiên biến mất.
Đúng vậy, chính là biến mất, hắn chỉ cảm thấy hoa mắt, Phong Nhận kia vậy mà đã biến mất.
Tiêu tán? Năng lượng không đủ để duy trì Phong Nhận?
Không có khả năng! Khoảng cách hai bên chỉ là năm sáu mét. Cho dù là thời điểm Đường Tam mới thức tỉnh, sử dụng Phong Nhận công kích mình cũng không có vấn đề, làm sao có thể đột nhiên biến mất?
Đúng lúc này, Vương Diên Phong đột nhiên cảm thấy con mắt đau nhói. Chỉ thấy một đạo thanh quang trước mắt. Thanh quang dập dìu, xuất hiện tại trán hắn.
Vương Diên Phong theo bản năng lui về phía sau từng bước, trong lòng thất kinh.
Trúng!
Đạo Phong Nhận này đã đánh trúng Vương Diên Phong, hoàn toàn không thể né tránh, thậm chí còn không thể bắt được quỹ đạo của nó. Đạo này vô thanh vô tức chém trên trán hắn, nếu không phải hắn có Phong Lang năng lượng hộ thể, lần này hẳn là đã đổ máu.
“Cái này sao có thể?” Vương Diên Phong nhìn Đường Tam ánh mắt liền thay đổi.
“Tiếp tục!”
Vương Diên Phong hướng Đường Tam quát.
Đường Tam nhấc tay trái, một đạo Phong Nhận nữa lại bắn ra. Giống như cái trước, không hề phát ra một âm thanh nào.
Khoảng cách giữa hai bên rất gần. Lần này khi Đường Tam phát ra Phong Nhận, trong nháy mắt, trong tay Vương Diên Phong cũng phát ra một đạo Phong Nhận, tốc độ cực nhanh, bay thẳng tới hướng Phong Nhận của Đường Tam, trực tiếp muốn ngăn cản.
Nhưng một màn quỷ dị xuất hiện, Phong Nhận Đường Tam phát ra, trên không trung vẽ ra một đường vòng cung ưu mĩ, thời điểm sắp va chạm đã tránh được đạo Phong Nhận của Vương Diên Phong.
Sau đó, giống như khi nãy, đạo Phong Nhận biến mất khỏi tầm mắt Vương Diên Phong. Vương Diên Phong không chút do dự, xung quanh thân thể trong nháy mắt dâng lên một vòng gió lốc màu thanh quang. Thanh quang lóe lên, đạo Phong Nhận kia xuất hiện sau lưng hắn, sau đó bị đánh tan.
Vương Diên Phong trên mặt lúc này chỉ có kinh ngạc. Hắn biết rõ bản thân tại phương diện chưởng khống phong nguyên tố cực kỳ xuất sắc, tại toàn bộ Phong Lang trấn chưa chắc có ai có thể so sánh, ngay cả Phong Lang trấn lãnh chúa cũng không thể.
Về phương diện này, chỉ có vị Đại Tế Ti thâm sâu khó lường kia mới có khả năng vượt qua hắn, bởi vì nàng sở hữu huyết mạch chi lực vô cùng mạnh.
Hắn vạn vạn không nghĩ tới, một thiếu niên tám tuổi, ở trước mặt mình lại có thể thực hiện ra cái thao tác xuất sắc đến thế. Một lần, có thể coi là trùng hợp, nhưng liên tiếp hai lần?
Đều là không một tiếng động, nhưng lại khống chế vô cùng tinh xảo, có thể khiến Phong Nhận biến mất trước mặt hắn. Đây quả thực có thể nói là thần kỹ!
Làm sao hắn biết được, ở kiếp đầu tiên, Đường Tam đã sống đến hai mươi tám năm tại tông môn của hắn. Nơi đó gọi là Đường Môn. Đường Môn am hiểu nhất chính là ám khí cùng dùng độc.
Đường Tam đối với ám khí say mê đến điên cuồng, vì vậy mà bí quá hoá liều, học trộm nội môn Huyền Thiên Bảo Lục, chính là Huyền Thiên Công, Huyền Ngọc Thủ, Khống Hạc Cầm Long, Tử Cực Ma Đồng, Quỷ Ảnh Mê Tung cùng Ám khí bách giải lục đại tuyệt học, đem lục đại tuyệt học phát dương quang đại.
Về sau sự tình bại lộ, hắn lựa chọn cái chết, nhảy vực rửa tội, lần đầu trùng sinh. Hắn đến một nơi gọi là Đấu La Đại Lục. Nhờ vào Đường Môn tuyệt học, kết hợp năng lực Vũ Hồn, cuối cùng tu luyện thành thần, trở thành nhất đại Thần Vương.
Trong lục đại tuyệt học Đường Môn, tác dụng của năm loại đầu chính là để hỗ trợ ám khí bách giải.
Đường Môn ám khí chia làm hai loại lớn.
Một loại là cơ quan ám khí được chế tạo bằng thủ nghệ tinh xảo.
Hai là thủ pháp ám khí dùng công lực thâm hậu tự thân thi triển. Kiếp trước tại Đấu La Đại Lục, Đường Tam có phụ thân là một thợ rèn, còn là cao thủ thâm tàng bất lộ, nhất đại chùy vương. Đường Tam học cách rèn sắt, kết hợp ám khí bách giải, đã tạo ra rất nhiều loại cơ quan ám khí chấn kinh thiên hạ.
Mà ở kiếp này, hắn mang theo thần thức cùng trí nhớ của kiếp trước mà đến, kinh nghiệm so với lần trùng sinh trước không biết nhiều gấp bao nhiêu lần. Tại đây cơ hội chế tạo cơ quan ám khí căn bản không có, hiển nhiên sẽ đem càng nhiều tinh lực để tu luyện thủ pháp ám khí.