Chương 191: Mưu Sát Chồng?

**Mưu Sát Chồng?

Dịch: w8haa**

Đây là quyết định mà hắn đã suy nghĩ vô cùng nhanh chóng. Đối với thân phận Tu La, Mỹ công tử chưa thể nào đoán được. Mà khi đó, mình hoàn toàn khác biệt với lúc này đây. Mà muốn tiếp cận Mỹ công tử trong những lúc bình thường, dùng thân phận Tu La chắc chắn không hề phù hợp. Thân phận đó được tạo ra để âm thầm bảo vệ nàng, là thân phận chỉ nên xuất hiện ở những lúc nguy cấp.

Nhưng mà đối với Đường Tam, hắn luôn hi vọng rằng giờ phút nào cũng có thể ở bên cạnh nàng. Cho nên hắn đã thay đổi một chút trong kế hoạch của mình.

"Nhân loại? Còn là nhân loại đồng thời có được hai loại huyết mạch? Tại sao ta lại chưa từng nghe qua về ngươi?" Hai mắt của Mỹ công tử híp lại, trong mắt có ánh sáng vô cùng lạnh lẽo xuất hiện...

Hiển nhiên nàng đã nhìn ra rằng Đường Tam đã thi triển hai loại năng lực, một loại là Phong Cương, Phong Cương giống như Sáp Sí Hổ. Năng lực còn lại là một loại năng lực có thể khống chế thực vật. Hai loại huyết mạch!

Bên trong Yêu Quái tộc và Tinh Quái tộc, sở hữu hai loại huyết mạch không phải là không có, nhưng đã là vô cùng hiếm thấy. Tình huống này chỉ xuất hiện khi cha mẹ không cùng chung một chủng tộc. Nhưng bình thường thì loại huyết mạch này luôn khá là yếu ớt, bởi vì huyết mạch không đủ thuần khiết. Loại này cũng được gọi là tạp Huyết Yêu tộc hoặc tạp Huyết Tinh Quái tộc, không hề được coi trọng. Những Yêu Quái tộc và Tinh Quái tộc như vậy, tu vi rất khó để đột phá đến lục giai, còn đột phá Thần cấp thì quả thật là hiếm như sừng rồng, lông phượng vậy.

Nguyên gốc: Phụng mao, lân giác

Khóe miệng của Đường Tam bắt đầu co giật, hắn nhận rằng vừa rồi vì để bảo vệ tính mạng, hắn đã vô tình tiết lộ một phần thực lực của mình. Tuy rằng như thế, hắn vẫn chưa sử dụng Báo Thiểm, vì sợ lộ ra thân phận Tu La của mình.

"À đúng rồi, ta có hai loại huyết mạch." Trong lúc nói, hắn nâng bàn tay phải của mình lên. Trên mu bàn tay có ánh sáng hiện ra, trên đó chính là lạc ấn Chanh cấp của tổ chức Cứu Thục.

Khi Mỹ công tử bắt đầu chịu nói chuyện với hắn, Đường Tam đã biết mình sẽ không phải chịu sự tấn công của nàng nữa, cho nên cũng không cần phải bại lộ thêm nhiều năng lực hơn làm gì.

Thân phận của tổ chức, chính là thủ đoạn tốt nhất để bảo vệ tính mạng.

"Chanh cấp?" Quả nhiên, sau khi Mỹ công tử nhìn thấy lạc ấn àny, đã thả lỏng đi một chút, Khổng Tước Linh trong tay nàng cũng dần dần được hạ xuống.

"Ngươi là kẻ đã lên kế hoạch cho lần tập kích này? Mục đích của ngươi là gì?" Mỹ công tử lạnh lùng hỏi.

Đường Tam nói: "Xua Hổ nuốt Sói, ngư ông đắc lợi." Hắn cố ý hạ thái độ của mình xuống, tỏ ra cung kính trước mặt nàng.

"Ngươi biết thân phận của ta?" Mỹ công tử thản nhiên nói.

Mà đúng lúc này, đồng tử của Đường Tam bỗng nhiên co lại. Hắn không hề do dự, hai tay vẫy về phía trước, Phong Cương bùng nổ, đẩy thân thể hắn bắn về phía sau như một viên đạn bay qua.

Hắn biết, mình gặp rắc rối rồi.

Rất hiển nhiên, thân phận Lam cấp Cứu Thục của Mỹ công tử tại trong tổ chức là bí mật rất lớn, căn bản với thân phận Chanh cấp Cứu Thục của hắn không thể nào biết được. Hắn cũng muốn giải thích một chút, nhưng ai ngờ Mỹ công tử không hề cho hắn cơ hội, cứ như vậy đã ra tay.

Phong Cương tan vỡ, Đường Tam dường như nhìn thấy một con Khổng Tước rất lớn ở ngay trước mặt mình đang từ từ xòe đuôi. Mọi thứ xung quanh dường như đều đã bị ngưng đọng lại, chỉ trong chớp mắt không gian xung quanh cũng đã xuất hiện tầng tầng lớp lớp dày đặc, khiến cho hắn không thể nào cảm nhận được đây là hư ảo hay hiện thực. Vô số không gian dày đặc mang theo những luồng khí vô cùng sắc bén đang hướng về phía hắn.

Đường Tam há to miệng, có cảm giác trong miệng hơi chua chát thì phải.

Mỹ công tử có ý định chắc chắn phải giết hắn rồi. Một đòn này, với thực lực hiện tại của hắn thì không thể nào ngăn cản được.

Hắn thật sự muốn nói với Mỹ công tử rằng, em yêu à, em có biết hay không, em đang mưu sát chồng mình đó!

Hắn càng không nghĩ rằng, thần thức mà mình luôn cất giấu, chờ đến một ngày dùng để bảo vệ Mỹ công tử trong tương lai, vậy mà giờ đây không dùng không được rồi.

Nếu không dùng đến nó, một khi chết trong tay vợ mình, điều này sẽ vô cùng trớ trêu rồi.

Thời điểm tính mạng bị đe dọa như thế này thì không thể do dự được nữa, hai con ngươi trong mắt Đường Tam lập tức sáng lên, một vòng hào quang vô cùng kì lạ xuất hiện nơi đáy mắt của hắn.

Đó là một vòng hào quang màu vàng, hào quang màu vàng kì lạ này vô cùng chói mắt. Những chuyện đã trải qua trong kiếp trước, trong chớp mắt bắt đầu hiện lên trong đầu hắn, ánh mắt hắn trở nên lơ đãng, nhưng lại tràn đầy sự ấm áp.

Hắn ngước mắt nhìn lên không gian trùng điệp tràn đầy nguy hiểm kia, sau đó từ từ nâng lên tay phải của mình, trong hư không làm động tác nắm giữ thứ gì đó.

Mà đúng lúc này, dường như cảm nhận được thứ gì, những không gian trùng điệp kia cũng bị ngưng trệ lại. Cũng đúng lúc này, một âm thanh như sét đánh vang lên: "Thủ hạ lưu tình!"

Động tác chuẩn bị nắm giữ những không gian trùng điệp kia của Đường Tam cũng đồng thời dừng lại ngay lúc đó.

Ngay sau đó, một đám lửa vô cùng nóng bỏng đã ngay lập tức lao đến, ánh sáng của ngọn lửa bốc lên, quét sạch mọi thứ xung quanh thân thể Đường Tam, bảo vệ hắn ở bên trong.

Ánh sáng màu lam nhanh chóng rút đi như thủy triều, lộ ra hình dáng của Mỹ công tử. Giờ phút này, trong mắt của nàng lộ ra vẻ ưu tư, như đang suy nghĩ điều gì đó, hoặc cũng có thể là do không biết nên giải quyết hắn như thế nào.

Trương Hạo Hiên ngăn cản trước mặt đường tam, thở phào hổn hển. Cũng may là còn kịp, suýt chút nữa là toang rồi!

Nếu mình đến chậm hơn một bước nữa thì chỉ sợ đệ tử bảo bối của mình, hài tử mà hắn đặt sự hi vọng lớn nhất sẽ bị người nhà giết chết rồi.

Mỹ công tử quay đầu nhìn về phía Trương Hạo Hiên.

"Đừng hiểu lầm. Là người một nhà. Hắn là đệ tử của ta." Trương Hạo Hiên lập tức hạ giọng, nhanh chóng giải thích với nàng.

Hàng lông mày của Mỹ công tử cau lại, sự suy tư trong mắt nàng cũng biến mất. Nàng thản nhiên nói: "Mặc dù hắn là đệ tử của ngươi. Nhưng bí mật về cấp bậc của ta là thứ mà hắn có thể biết ư?"

Đầu của Trương Hạo Hiên nhảy số vô cùng nhanh chóng, hắn ngay lập tức hiểu rằng Đường Tam đã bại lộ thân phận Chanh cấp Cứu Thục trước mặt Mỹ công tử rồi. Mà biểu lộ thân phận Cứu Thục trước mặt Mỹ công tử cũng có nghĩa là hắn đã biết rằng Mỹ công tử cũng là một thành viên của tổ chức Cứu Thục.

"Là lỗi của ta. Hắn là đệ tử duy nhất của ta, ta kì vọng rất nhiều đối với hắn, cho nên cũng đã lỡ cho hắn biết một vài bí mật. Lúc trước hắn gặp được người ở học viện, ta lo lắng hắn sẽ gây phiền toái cho người. Chuyện này ta sẽ chịu phạt trước tổ chức."

"Học viện? Hắn cũng ở Học Viện Gia Lý?" Hào quang trong mắt Mỹ công tử lại lóe lên, nhưng lần này không còn sát khí nữa.

Trương Hạo Hiên vội vàng gật đầu, kéo Đường Tam từ sau lưng mình ra ngoài.

Ánh sáng vàng trong mắt Đường Tam đã biến mất, sau lưng cũng vô cùng lạnh buốt, mồ hôi lạnh chảy đầy người. Thiếu chút nữa! Trong chớp mắt vừa rồi, suýt chút nữa hắn đã bộc phát thần thức của mình rồi.

Trong nháy mắt khi nghe được âm thanh của Trương Hạo Hiên, hắn đã bắt đầu thu lại thần thức của mình, nếu không thì đã không kịp nữa. Bởi vì có Trương Hạo Hiên ngăn cản, cho dù mình thật sự bị Không Gian chi lực của Mỹ công tử đánh trúng, chỉ cần không chết ngay lập tức thì nàng cũng có thể thu hồi Không Gian chi lực của mình lại. Có sư phụ ở đây, bảo vệ cái mạng nhỏ của mình cũng không phải là vấn đề gì quá lớn cả.

Chẳng qua là có một điều khiến cho hắn có cảm giác vô cùng kì lạ, đó là dường như Không Gian chi lực của Mỹ công tử đã bắt đầu được thu hồi ngay trước lúc âm thanh của Trương Hạo Hiên vang lên. Mà sau khi âm thanh của sư phụ mình xuất hiện, Mỹ công tử đã giải tán toàn bộ sức mạnh của mình, nhưng thu hồi thì trước đó đã bắt đầu.

"Tháo mặt nạ ngươi xuống, để cho Mỹ công tử nhìn một chút." Trương Hạo Hiên đánh vào ót Đường Tam.

Tiểu tử này quả thật luôn khiến cho người khác lo lắng, nếu như mình đến chậm một chút nữa, hậu quả sẽ không thể nào tưởng tượng được.

Trong lòng Đường Tam cảm thấy vô cùng khó chịu, ta là Thần Vương đó, vậy mà ngươi lại đánh đầu Thần Vương!

Hắn tháo xuống mặt nạ của mình, lộ ra bộ dáng vốn có.

Khi Mỹ công tử nhìn thấy khuôn mặt hắn, nàng không khỏi ngẩn ngơ, mở trừng hai mắt. Qua một cái chớp mắt, nàng dường như đã không còn lạnh lùng như trước nữa.

"Là ngươi?"

"Khục khục, là ta." Đường Tam gật gật đầu, cười khổ nói.

Mỹ công tử nhìn hắn, lại nhìn Trương Hạo Hiên. Sau đó nàng đi về hướng hai con Sáp Sí Hổ bát giai vẫn còn nguyên vẹn kia. Nàng đi đến trước mặt một con, đưa tay chạm vào trán của con Sáp Sí Hổ này, ngay lập tức xuất hiện một sự dao động không gian vô cùng kì diệu và mơ hồ. Đường Tam có thể cảm nhận được, trong lòng bàn tay của Mỹ công tử giống như có một cái vòng xoáy không gian, Không Gian chi lực trong cơ thể Sáp Sí Hổ cứ như thế đã bị nàng hút đi.

Trong nháy mắt tiếp theo, thân thể yếu đuối của con Sáp Sí Hổ bát giai vậy mà vẫn còn hô hấp, tuy rất yếu ớt. Vậy mà lại thật sự chưa chết!

Con còn lại cũng được nàng xử lý y như vậy. Sau đó hai con Sáp Sí Hổ bát giai liền bị Mỹ công tử thu vào trong túi trữ vật của mình.

Sau đó nàng mới nhìn về hướng Trương Hạo Hiên, nói: "Lần sau không thể có chuyện như thế này nữa."

"Vâng." Trương Hạo Hiên cung kính, hướng về nàng cúi đầu.

Ánh mắt của Mỹ công tử liếc nhìn Đường Tam, sau đó thân hình của nàng bỗng lóe lên, biến mất trong rừng sâu.

Ánh mắt của Đường Tam vẫn như thế, thủy chung vẫn chỉ nhìn mỗi mình nàng, mãi cho đến khi hình bóng của nàng biến mất không còn gì nữa.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!