Chương 165: Không Nên Chỉ Nhìn Thấy Cái Lợi Trước Mắt

**Không Nên Chỉ Nhìn Thấy Cái Lợi Trước Mắt

Dịch: w8haa**

Đường Tam chưa vội quan sát xem bên trong kho bảo hiểm này có những vật phẩm gì, trước tiên hắn phải tìm được pháp trận hạch tâm cái đã. Pháp trận hạch tâm điều khiển mọi thứ của cửa hàng nằm ở trong cái kho bảo hiểm tốt nhất này, nằm ở bên trong một căn phòng kín ở trong kho này. Căn phòng kín này không hề có cửa sổ, cửa cũng đã được khép kín, nhưng căn phòng này không được pháp trận nào bao bọc nữa.

Về cơ bản, Đường Tam không cần phải vào căn phòng của pháp trận hạch tâm này, hắn chạm một tay vào vách tường bằng kim loại của căn phòng này, yên lặng cảm nhận sự biến hóa của năng lượng bên trong. Dựa vào sự mạnh mẽ của Tinh Thần Lực, hắn có thể cảm nhận được tất cả sự biến hóa bên trong căn phòng.

Phải nhớ rằng, lúc Đường Tam còn làm Thần Vương, hắn chính là một Thần Vương Chí Cao của Thần Giới, quản lý toàn bộ Thần Giới. Cơ quan chấp pháp cao nhất của Thần Giới được gọi là uỷ ban Thần Giới, uỷ ban Thần Giới chính là Trung Tâm của Thần Giới, là nơi cai quản rất nhiều tinh cầu. Nơi đó cũng có pháp trận năng lượng, nhưng cao cấp hơn hàng trăm, hàng ngàn lần những pháp trận năng lượng ở nơi đây.

Tuy rằng bây giờ Đường Tam không còn là Thần Vương, cũng không thể thoải mái vận dụng thần thức, nhưng kinh nghiệm của hắn thì vẫn còn. Những pháp trận này, dưới con mắt của đám Yêu Quái tộc thì có vẻ vô cùng phức tạp, nhưng dưới cái nhìn của Đường Tam thì chỉ như đồ chơi con nít mà thôi.

Một nụ cười lạnh chợt nở trên môi Đường Tam, pháp trận của Học Viện Gia Lý quả thật đúng là bình mới rượu cũ mà!

Trải qua những ngày quan sát, nhất là dưới sự quan sát của Linh Tê Thiên Nhãn đã đạt đến tứ giai. Hắn đã gần như hiểu rõ về cách thức bố trí của pháp trận hạch tâm ở nơi này, pháp trận cảnh báo ở bên ngoài học viện và nơi này không khác nhau chút nào cả, hoàn toàn có kết thể kết luận rằng hai pháp trận này đều do cùng một người làm nên.

Việc này khiến cho những thứ sau này trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Bởi vì trong đầu Đường Tam đã nhớ rõ những đặc tính của loại pháp trận này, cho nên sau này chỉ cần nhìn lại sự biến hóa của chúng một chút xíu là có thể nhớ rõ cách làm mà thôi.

Sự vui vẻ trong lòng dần dần trở nên nhiều hơn, kế hoạch của mình cuối cùng cũng có thể tiến hành suôn sẻ rồi.

Hắn không hề lấy đi bất cứ vật phẩm gì ở bên trong kho bảo hiểm. Bên trong kho bảo hiểm này có những tủ trưng bày, bên trong tủ lại có những vật phẩm khác nhau, tùy loại vật phẩm mà có cách bảo quản khác biệt, có tủ thì được đóng kín, có tủ thì chỉ cần để trưng ra như vậy là được.

Bên trong kho bảo hiểm này có rất nhiều loại vũ khí, chúng được chế tạo từ những kim loại hiếm, được phân thành hai loại là vũ khí để tấn công và phòng ngự.

Với cái nhìn của Đường Tam, những vũ khí này lộ ra vẻ quá đơn sơ rồi! Thế nhưng, hắn phải thừa nhận rằng, vật liệu để chế tạo ra những loại vũ khí này thật sự quá tốt.

Nếu như nhìn từ góc độ vũ khí, những thứ này giống như đồng nát sắt vụn vậy, nhưng mà nhìn từ vật liệu chế tạo, Đường Tam lại muốn nóng máu luôn. Hồi còn ở Đấu La Đại Lục, hắn cũng chưa từng được nhìn thấy những vật liệu tốt như vậy, chỉ có sau khi làm Thần Vương rồi, ở Thần Giới quan sát những Tinh Cầu mà Thần giới cai quản, mới có thể nhìn thấy qua những vật liệu có cấp bậc như thế này.

Những kim loại này nếu như để cho hắn chế tạo, thì việc chế tạo ra được Thần Khí cũng có thể xảy ra. Nhưng mà, cuối cùng thì Đường Tam cũng không hề động chạm đến những thứ này. Bởi vì căn bản là hắn không hề muốn lấy đi bất cứ vật phẩm nào ở nơi này.

Bởi vì, với sự am hiểu của hắn về những pháp trận này, hắn hoàn toàn có thể biến nơi này thành vườn không nhà trống.

Không cần nhìn hắn cũng có thể đoán được rằng bên trong những cái kho bảo hiểm này chắc chắn sẽ có những thứ quý giá như túi không gian để trữ vật, cho nên việc dọn sạch những cái kho này quả thật là chuyện vô cùng dễ dàng.

Nhưng một khi mà hắn làm như vậy, chắc chắn sẽ tạo ra một cơn bão cực kì lớn ở Học Viện Gia Lý. Để không bị bại lộ, hắn cần phải nhanh chóng chạy trốn khỏi nơi đây. Hắn có thể đi được đấy, nhưng mà thị trấn nhỏ của học viện thì phải làm sao bây giờ? Đối tượng bị nghi ngờ đầu tiên sẽ là những nhân loại phụ thuộc đang công tác ở nơi đây, sau đó sẽ tiến hành điều tra, tra khảo những nhân loại phụ thuộc này, nếu lỡ đâu bị lộ ra Học Viện Cứu Thục thì phải làm sao?

Đây đều là những điều mà hắn cần phải cân nhắc. Hơn nữa, nếu như hắn có thể lấy đi những vật phẩm ở đây bất cứ lúc nào thì cũng không cần phải nóng vội làm gì, cứ để chúng được bảo quản ở chỗ này là được, đến lúc thời cơ chín mùi thì lại đến lấy tất cả đi là được rồi. Dĩ nhiên điều kiện đầu tiên là phải không còn mối bận tâm nào nữa. Ít nhất phải đảm bảo được rằng Học Viện Cứu Thục sẽ an toàn, khi bị điều tra thì nhân loại phụ thuộc ở thị trấn nhỏ của học viện sẽ không khai ra thứ gì. Nếu không thì một khi Học Viện Cứu Thục bị điều tra ra, lúc đó rắc rối sẽ không hề nhỏ.

Cho nên từ khi bắt đầu việc này, Đường Tam đã không nghĩ đến việc trộm sạch sẽ nơi này, mà muốn đảm bảo rằng lúc nào cũng có thể đến đây, sau đó sẽ tính đến chuyện khác.

Đường Tam đi ra khỏi kho bảo hiểm này, chọn kho bảo hiểm ở vị trí thứ ba, dùng cách cũ mở ra cửa kho bảo hiểm đó. Sau khi nắm rõ được pháp trận hạch tâm, mở ra những kho bảo hiểm này lại là chuyện quá dễ dàng đối với Đường Tam, có khi còn nhanh hơn so với việc dùng chìa khóa năng lượng.

Cánh cửa kim loại được mở ra, thiên địa linh khí vô cùng nồng đậm ập tới. Đường Tam cảm nhận được, thân thể của mình bởi vì hấp thụ lượng linh khí vô cùng nồng đậm này mà trở nên đỏ hơn.

Ở dãy ngoài của cửa hàng có vô số ngăn tủ chứa đựng Linh Dược. Bên trong kho bảo hiểm thứ ba này cũng giống vậy, chứa đựng toàn bộ đều là Linh dược.

Những loại linh dược này tỏa ra lượng thiên địa linh khí quá là nồng đậm, khiến cho không khí bên trong kho bảo hiểm này dường như đặc sệt lại.

Đương nhiên, bởi vì có quá nhiều loại Linh dược khác nhau, cho nên những linh khí này cũng trở nên hỗn tạp. Phải biết rằng, điều này xảy ra khi mà những loại Linh dược này đều đã được đóng kín.

Đường Tam đứng yên lặng cảm nhận một chút, hắn có thể cảm giác rõ ràng rằng nơi này có hơn trăm loại Linh dược, trong đó bất kì loại Linh dược nào ở đây đều có tác dụng lớn hơn Quả Long Cân mà hắn đã từng sử dụng. Về phần Linh dược có cấp bậc như Quả Long Cân, đều nằm ở những ngăn tủ phía bên ngoài kia, không có tư cách nằm ở trong kho bảo hiểm này.

Nhiều quá, thật sự là có quá nhiều rồi. Khó trách tu vi của đám Yêu Quái tộc đều tăng lên nhanh như vậy, bởi vì có quá nhiều linh dược cấp bậc cao như thế này, chỉ cần sử dụng chúng thì việc gia tăng tu vi chỉ là chuyện trong thời gian ngắn. Tuy rằng Đường Tam có phần nghi ngờ về việc đám Yêu Quái tộc có thể phát huy ra công dụng lớn nhất của những linh dược này hay không, nhưng mà cho dù không biết cách, chỉ cần ăn như ăn trái cây thì với số lượng như thế này, kiểu gì cũng có tác dụng lớn rồi!

Đây quả thật là một bảo tàng! Nơi này chính là một nơi cực kì tốt cho việc tu luyện.

Đường Tam hít một hơi thật sâu, bắt đầu vận chuyển Huyền Thiên Công, hút thiên địa linh khí nồng đậm đã trải qua chọn lọc vào trong cơ thể, sau đó lại truyền chúng vào bên trong năng lượng của Huyền Thiên Công. Mới chỉ hít có một hơi, đã khiến cho huyết mạch của hắn có cảm giác rung động rồi, tốt quá, thực sự là quá lợi hại.

Đường Tam không vội vã, mà trước tiên đi một vòng quan sát, muốn tìm hiểu thêm về những loại Linh dược này. Tuy rằng thực vật ở thế giới này có rất nhiều khác biệt với Đấu La Đại Lục mà hắn đã từng ở, nhưng thuộc tính năng lượng thì lại tương đồng, kiếp trước Đường Tam là người có được năng lực của thực vật chi Vương, cho nên việc phân biệt các loại thực vật sẽ trở nên dễ dàng hơn những người khác rất nhiều.

Dựa theo sự phân tích của Đường Tam, điều khác biệt giữa thực vật và Tinh Quái tộc sẽ tương tự như sự khác nhau giữa Yêu thú và Yêu Quái tộc. Bọn chúng đều có sinh mệnh, chẳng qua là thực vật chưa thể tu luyện đến mức sinh ra được linh trí, cho dù năng lượng của chúng có cường độ cao hơn đi nữa thì cũng chỉ có thể trở thành một thiên tài địa bảo, chưa thể trở thành Tinh Quái được.

Thế nhưng, bất kể là thiên tài địa bảo hay là Tinh Quái, về nguyên bản thì chúng đều giống nhau. Mục tiêu thứ nhất trong kế hoạch của Đường Tam, chính là những thực vật cao cấp bên trong kho bảo hiểm này.

Nếu dựa theo sự phương pháp phân chia dành cho Yêu thú thì những thiên tài địa bảo này cũng sẽ phân chia theo cấp bậc, cao nhất sẽ tương đương với cửu giai, sẽ được gọi là Chí Bảo. Mà đến lúc đạt đến Thần cấp tất nhiên sẽ sinh ra linh trí, cho nên là thiên tài địa bảo chưa đạt đến thần cấp, đều chỉ có thể làm Linh dược, không thể trở thành Tinh Quái được.

Đường Tam đi đến hàng tủ trưng bày đầu tiên, nhìn vào một cái tủ, tấm chắn trước ngăn tủ này trong suốt giống như được làm bằng thủy tinh. Bên trong cái tủ này là một cây dây leo màu tím đen.

Trên thân của dây leo này có những gai nhọn nhỏ, tỏa ra hào quang âm u, vừa nhìn qua cũng biết không phải là loại lương thiện gì.

Đường Tam đã trải qua chương trình học về các loại thiên tài địa bảo, Học Viện Cứu Thục có dạy học về mặt này, nhưng mà tri thức về chúng cũng không được đầy đủ. Các vị sư phụ cũng chưa từng dạy về loại dây leo này, nhưng Đường Tam thông qua sự quan sát đối với bề ngoài, cũng có thể đoán được tác dụng khái quát của nó. Sau đó hắn bắt đầu quan sát bằng Linh Tê Thiên Nhãn, ngay lập tức có thể biết được phẩm chát của loại dây leo này.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!