**Quyết Tâm
Dịch: w8haa**
Đường Tam cũng biết rằng những người khác đang nôn nóng, nhưng mà hắn không nỡ rời khỏi Mỹ công tử! Dựa vào số mệnh gia trì, hầu như mỗi lần hắn đến học viện làm công, dù vô tình hay cố ý đều có thể nhìn thấy hình bóng của nàng, dù chỉ là đứng nhìn từ xa, nhưng mà chỉ như vậy thôi thì trong lòng hắn cũng đã an tâm rồi. Huống chi hắn còn kế hoạch phải thực hiện, hiện tại còn cần một ít thời gian nữa. Nhưng cũng đã thành công một nửa rồi.
Hôm nay hắn phải đến Học Viện Gia Lý làm việc rồi, sau khi tạm biệt Độc Bạch, Đường Tam bắt đầu rời đi, đến hậu viện của Học Viện Gia Lý.
Khi đi ngang cửa hậu viện, hắn cố ý đi chậm lại để quan sát một chút, dường như lớp phòng ngự ở nơi này cũng không có bất kì sự thay đổi nào. Nghĩ lại thì ngày hôm qua mình không ngừng thi triển Thiểm Báo Biến cảnh giới tứ giai, chỉ là một tiểu tử tứ giai mà thôi, Học Viện Gia Lý cũng không quá xem trọng chuyện này. Nhưng mà những gã đệ tử muốn tiếp tục đêm hôm lẻn ra ngoài chơi thì phải nhận xui xẻo rồi.
Hắn tiến vào Học Viện Gia Lý, nhanh chóng đi đến dãy phòng dành cho nhân viên công tác để lấy dụng cụ vệ sinh, sau đó Đường Tam liền tiến về quảng trường phía trước Lầu Dạy Học Chính để quét dọn, mọi chuyện đều vô cùng bình thường.
Trải qua một khoảng thời gian công tác ở nơi này, hắn đã quen thuộc không ít thứ ở đây, cũng quen biết những viên công tác còn lại.
Đường Tam tuổi còn nhỏ, lại vô cùng hiểu chuyện, hơn nữa làm việc rất nhanh gọn, khiến cho những nhân loại phụ thuộc làm nhân viên công tác ở đây cũng có thái độ rất tốt với hắn. Lão Mao cũng vô cùng hài lòng đối với hắn, mỗi lần giao nhiệm vụ gì cho Đường Tam công tác, hắn cũng đều làm rất tốt, cho dù là không phải phạm vi mà hắn phải làm, hắn cũng không bao giờ ý kiến gì, lão bảo gì thì làm đấy vậy thôi.
Bởi vì hắn thường xuyên quét dọn ở nơi đây, cho nên những đệ tử đi ngang qua vô hình chung cũng bắt đầu biết đến hắn, nhưng hắn cũng chỉ là một nhân loại phụ thuộc làm nhân viên công tác bình thường mà thôi, cho nên họ cũng chẳng để ý nhiều làm gì.
Đường Tam vừa quét dọn, vừa tập trung vào đội mắt của mình, yên lặng cảm nhận sự vận chuyển của Linh Tê Thiên Nhãn.
Sự kết hợp của Linh Tê Tâm Nhãn, Ưng Nhãn và Thiên Hồ Chi Nhãn, ba loại năng lực nhãn pháp vô cùng cường đại này khiến cho thế giới trước mắt Đường Tam lập tức trở nên lộng lẫy.
Các loại nguyên tố khác nhau và thiên địa linh khí ở trong không khí đều hiện trước mắt hắn, mà dựa theo sự dẫn dắt bởi Tinh Thần Lực của Đường Tam, những loại năng lượng này sẽ bay về phía hắn.
Thiên Hồ Chi Nhãn sau khi tiến vào tứ giai, từ việc có thể cảm nhận được vận khí nay đã có thể khống chế vận khí. Linh Tê Thiên Nhãn cũng biến hóa theo, chẳng những có thể thấy được những sự biến hóa một cách rõ ràng hơn, thậm chí là một số loại năng lượng chấn động mà trước đây hắn không hề biết, giờ đã có thể dẫn dắt những loại năng lượng này với một trình độ nhất định để mình sử dụng, có thể hấp thụ chúng vào trong cơ thể để tu luyện, cũng có thể thay đổi sự phân bố của chúng.
Việc tối hôm qua bị bại lộ dĩ nhiên không phải là chuyện tốt lành gì, nhưng Linh Tê Thiên Nhãn đã tiến hóa, thôi thì đây xem như là một sự đền bù cũng được.
Hắn tiếp tục vừa quét dọn, lại vừa quan sát sự chấn động của những luồng năng lượng khác nhau ở trong học viện. Rất nhanh hắn đã tìm được năng lượng của pháp trận phòng ngự và pháp trận cảnh báo bao phủ Học Viện Gia Lý.
Loại pháp trận cảnh báo này thật ra là một cái lồng năng lượng vô hình, cái lồng năng lượng này bao phủ toàn bộ Học Viện Gia Lý, nếu như gặp phải một kẻ địch mạnh mẽ, vậy thì số lồng năng lượng cần để phòng thủ sẽ vô cùng khổng lồ. Nhưng nếu như chỉ đơn giản là phát ra cảnh báo, cũng chỉ cần một tầng mỏng là được rồi.
Tầng năng lượng mỏng manh này có màu đỏ nhạt, nếu như không phải dùng Linh Tê Thiên Nhãn, hơn nữa là còn tiến hóa đến tứ giai, thì cho dù là Đường Tam có dùng Tinh Thần Lực ở trạng thái lỏng để quan sát thì cũng rất khó để nhìn thấy luồng năng lượng vô hình này.
Hiện tại hắn không chỉ có thể chứng kiến, mà còn có thể cảm nhận một cách mơ hồ về một chút quy tắc vận hành của dòng năng lượng này và quy luật vận hành của nó. Đây chính là điều mà Đường Tam chờ mong nhất.
Nắm giữ được quy tắc vận hành và quy luật, có thể khiến hắn cảm nhận rõ được sự biến hóa bên trong, sau đó thử nghiệm với luồng năng lượng xung quanh thân thể mình, thử dung hợp vào trong quy tắc này. Nói tóm gọn lại là, một khi mà hắn thành công thì khi hắn đi xuyên qua pháp trận cảnh báo, lồng năng lượng này sẽ nghĩ hắn là một phần tử của nó, đi qua cũng sẽ không phát ra cảnh báo. Chỉ cần hắn có thể thành công, thì cần phải đi cửa làm gì nữa? Leo tường vào cho nhanh gọn là được rồi.
Hơn nữa, hệ thống cảnh báo bao trùm toàn bộ học viện này và hệ thống cảnh báo trong cửa hàng chắc chắn đều có cùng nguồn gốc, cho nên thứ này sẽ có giá trị nghiên cứu đối với Đường Tam.
Đồng thời thông qua sự quan sát bằng Linh Tê Thiên Nhãn, Đường Tam còn phát hiện, ngoại trừ pháp trận cảnh báo bao trùm toàn bộ học viện, còn có một pháp trận năng lượng bao trùm toàn bộ học viện nữa. Đó có thể là pháp trận ngưng tụ năng lượng.
Pháp trận này so với pháp trận cảnh báo thì càng đơn giản hơn nữa, nhưng tác dụng thì lại lớn hơn nhiều, nó hút thiên địa linh khí đưa vào bên trong Học Viện Gia Lý, cho nên linh khí ở nơi đây nồng đậm hơn nhiều so với bên ngoài.
Tổng cộng chỉ có hai pháp trận bao trùm toàn bộ nơi đây, tác dụng đều không tệ. Nhưng mà, dưới cái nhìn của Đường Tam, hai pháp trận này vẫn còn quá đơn sơ, nếu như không phải là do tu vi của hắn còn chưa đủ mạnh, cũng không đủ tài nguyên, hắn có thể chế tạo pháp trận đơn giản nhưng lại cao cấp hơn thế này rất nhiều lần.
Sau khi trải qua một ngày quan sát bằng Linh Tê Thiên Nhãn, pháp trận cảnh báo đã bị Đường Tam tìm hiểu khoảng bảy, tám phần, chỉ cần thêm vài ngày là hắn sẽ hoàn thành việc hiểu rõ thứ này mà thôi.
Sau khi kết thúc công việc của một ngày, Đường Tam đang chuẩn bị trở về học viện Cứu Thục, từ dãy phòng dành cho nhân viên công tác, Đường Tam đang đi trên con đường nhỏ quen thuộc dành cho nhân loại phụ thuộc làm việc ở nơi đây.
Trong lúc đó, hắn dường như cảm giác được cái gì đó. Từ xa xa, hai hình bóng đang đi về hướng của hắn.
Nhìn thấy hai người này, bước chân của Đường Tam dừng lại trong vô thức, biểu cảm trên mặt hắn trông có vẻ khá bực bội.
Mỹ công tử xuất hiện với một bộ đồng phục, hôm nay nàng buộc tóc lên cao, lộ ra một cái cổ trắng nõn, mà ở bên cạnh nàng chính là Hoàng Kim Sư Tử Cẩu, không biết đang nói gì với nàng.
Đường Tam cúi đầu xuống, tiếp tục đi về trước, cố gắng bắt kịp bọn họ, để giả vờ vô tình đi ngang qua mà thôi.
"Lần này hãy đi rèn luyện ở Sơn Mạch Gia Lý với chúng ta. Yên tâm đi, có ta bảo vệ, cho dù có gặp phải Yêu thú cửu giai, chúng ta cũng có thể đối phó được. Ngươi đã nhiều lần từ chối rồi, ta thấy các vị sư phụ cũng bắt đầu ý kiến." Quỷ Hoàng Kim Sư Tử Cẩu kia nói nói với Mỹ công tử.
"Hm, để ta suy nghĩ chút đi." Mỹ công tử lạnh lùng đáp.
"Còn suy nghĩ cái gì nữa! Ngươi lo lắng về điều gì à? Chúng ta đi cùng nhau, sẽ không có bất cứ chuyện gì có thể xảy ra. Ra ngoài rèn luyện là nhiệm vụ mà đệ tử năm tư trở lên đều phải trải qua. Sang năm là chúng ta sẽ phải làm bài kiểm tra cho năm thứ sáu rồi, điểm của việc ra ngoài rèn luyện không hề ít nha. Lần này chúng ta ra ngoài, về phần thu hoạch ta sẽ chia cho ngươi nhiều một chút, giúp ngươi kiếm nhiều điểm rèn luyện hơn."
"Chừng nào xuất phát?" Mỹ công tử hỏi.
Hoàng Kim Sư Tử Cẩu vui mừng quá đỗi, hắn đáp ngay: "Năm ngày sau, kế hoạch là như thế này. Chúng ta sẽ thăm dò khu vực sinh hoạt của Sáp Sí Hổ. Nghe nói khoảng thời gian trước khu vực sinh hoạt của Sáp Sí Hổ có một chút náo loạn, chưa rõ lý do là gì. Cho nên nhiệm vụ của lần rèn luyện này chính là tìm kiếm ở khu vực Sáp Sí Hổ này."
"Được rồi."
Lúc này là vừa đúng lúc Đường Tam đi ngang qua, ánh mắt của Mỹ công tử hơi liếc nhìn về phía hắn, nhưng nàng cũng không hề nói gì, mà cuộc đối thoại giữa Mỹ công tử và Hoàng Kim Sư Tử Cẩu, Đường Tam đã nghe rõ ràng, rành mạch.
Ra ngoài rèn luyện, khu vực sinh hoạt của Sáp Sí Hổ?
Con hàng Hoàng Kim Sư Tử Cẩu chắc chắn là không hề có ý định tốt đẹp! Ra ngoài rèn luyện là phải ở chung cả ngày với nhau, sau đó ngủ lại ngoài trời như kiểu dã ngoại, thằng quỷ này chắc chắn là đang tìm cơ hội để gần gũi Mỹ công tử. Khốn nạn! Sao ta có thể cho phép chuyện này xảy ra được!
Trong vô thức, Đường Tam nắm chặt nắm đấm của mình, rèn luyện hả? Sáng hôm nay Độc Bạch vừa mới hỏi mình chừng nào lại tiếp tục đi. Xem ra…đã đến lúc rồi?
Nhưng mà, khi mình đi chắc chắn sẽ có các vị sư phụ theo sau. Với tình huống như vậy, làm sao có thể nửa đường chạy qua chỗ gã Hoàng Kim Sư Tử Cẩu này để phá rối được?
Cái này coi bộ phải có người mình quen biết đi theo, ví dụ như sư phụ Trấn Trưởng thì mới có thể được nha.
Hm, vậy thì phải tính toán một chút mới được, kế hoạch mà lúc trước mình đã lên cũng phải gấp rút thi hành luôn vậy.
Nghĩ đến đây, tron đầu Đường Tam đã xác định được những gì mình cần làm.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!