**Bắt Đầu Tính Toán
Dịch: w8haa**
Tính toán về pháp trận cảnh báo ở những cánh tủ phía ngoài này sẽ dễ dàng hơn nhiều, sau hơn một giờ, Đường Tam đã chắc chắn rằng mình có thể yên lặng mở ra những ngăn tủ này.
Sau khi làm xong những thứ này, cuối cùng thì trên mặt Đường Tam cũng nở ra một nụ cười, hắn có một kế hoạch.
Sáng sớm!
Trước cửa hàng học viện của Học Viện Gia Lý, một gã Đại Lực Viên Yêu đang duỗi thân thể, buồn ngủ ngáp một cái. Gã Đại Lực Viên Yêu ở bên cạnh dường như cũng bị lây, ngáp theo nói: "Làm gì mà còn chưa đến nữa? Mấy con hàng này hôm nay lười vậy ta.”
"Đến rồi!" Gã Đại Lực Viên Yêu ngáp đầu tiên nói.
Một gã Yêu Quái với dáng người thấp bé đang bước nhanh tới, hắn có một mái tóc dài màu vàng, nhìn qua vô cùng bóng loáng, cái miệng lanh lảnh, dáng người thon gầy. Hắn có một đôi mắt vô cùng lớn, con ngươi bên trong di chuyển liên tục.
"Hồ trưởng quầy, hôm nay ngươi tới hơi muộn nha!" Một gã Đại Lực Viên Yêu cười ha hả nói.
Gã được gọi là Hồ trưởng quầy là một Hồ Yêu nói: "Chậm đâu mà chậm? Là các ngươi càng lúc càng lười đó. Đi vào bàn giao với ta, sau đó thì có thể về ngủ."
"Hảo la!"
Hai tên Đại Lực Viên Yêu đi theo gã Hồ Yêu, mở cửa tiến vào cửa hàng học viện.
Mới vừa vào cửa, gã Hồ Yêu trưởng quầy đột nhiên dừng bước lại, con mắt vốn đã rất lớn nay lại càng lớn hơn. Tiếp theo trong nháy mắt, hắn đã y hệt tia chớp, phóng về chỗ quầy hàng.
Hai gã thủ vệ Đại Lực Viên Yêu giật nảy mình, vội vàng bước nhanh theo, một tên trong đó hô lên: "Hồ trưởng quẩy, làm sao thế?"
Giọng nói lanh lảnh vang lên với sự phẫn nộ của gã Hồ Yêu trưởng quầy: "Xảy ra chuyện gì vậy? Các ngươi làm việc như thế này sao? Tại sao lại có cửa tủ đang mở?"
Hai gã Đại Lực Viên Yêu vội vàng tiến lên xem, quả nhiên, ở khu vực dược thảo có một cái tủ đang được mở. Quầy hàng dược thảo này gần chỗ cửa lớn, rất dễ thấy, cho nên vừa bước vào trong thì gã Hồ Yêu trưởng quầy đã trông thấy chúng.
"Không thể! Lúc chúng ta tuần tra mọi thứ vẫn bình thường mà." Đại Lực Viên Yêu vội vàng giải thích.
Gã Hồ Yêu trưởng quầy không nói gì nữa, chỉ giữ lại vẻ mặt phẫn nộ, nhanh chóng lấy ra một quyển sổ ghi chép từ trong quầy, sau đó so sánh với những thứ còn lại bên trong ngăn tủ đang được mở kia.
Sắc mặt phẫn nộ khó coi của gã dần dần trở nên tốt hơn, miệng lầm bầm nói: "Tốt rồi, tốt rồi. Không mất thứ gì, cái gì cũng còn đây."
Hai gã Đại Lực Viên Yêu thì lại trưng ra bộ mặt ngu ngơ, hỏi: "Hồ trưởng quầy, có chuyện gì xảy ra vậy? Ngăn tủ này. . ."
Gã Hồ Yêu quầy trưởng quay đầu đầu lại liếc bọn họ một cái, nói: "Thật kì lạ, không biết tại sao cửa tủ lại mở ra, nhưng vật phẩm bên trong thì vẫn còn, không mất thứ gì cả."
Không có vật phẩm nào bị mất, cho nên cũng loại bỏ khả năng hai gã Đại Lực Viên Yêu này biển thủ. Huống chi, hai gã Đại Lực Viên Yêu này chẳng qua chỉ chịu trách nhiệm làm thủ vệ tuần tra, căn bản sẽ không biết cách để mở tủ, nếu chúng cố gắng mở tủ, hệ thống cảnh báo sẽ vang lên.
"Tốt rồi, không mất gì là tốt rồi." Hai tên Đại Lực Viên Yêu cũng nhẹ nhàng thở phào.
Gã Hồ trưởng quầy cũng chưa hề thả lỏng, lập tức đi vào phía sau, hướng về chỗ những cái kho bảo hiểm.
Phía bên trong, nơi có những kho bảo hiểm có một cánh cửa ngăn cách với bên ngoài. Hắn mở cửa đi vào, xem xét tình huống bên trong, xem những cái kho bảo hiểm.
Có một điều mà bọn họ không hề phát hiện ra, rằng khi Hồ trưởng quầy đẩy cánh cửa đi vào bên trong, một bóng đen đã vụt ra, chạy ra khỏi cửa hàng học viện.
Dãy phòng của nhân viên công tác.
"Xin lỗi lão Mao, ta đã đến muộn, hôm nay ta thức dậy hơi trễ." Đường Tam dùng vẻ mặt áy náy nói ra.
"Không sao, cũng không muộn mấy phút, lần sau chú ý một chút là được. Đi làm việc đi." Lão Mao khẽ cười nói.
"Vâng, ta đi liền đây."
Nhìn thấy Đường Tam cầm lấy dụng cụ vệ sinh và đi ra ngoài làm việc, ánh mắt của lão Mao trở nên hiền từ hơn rất nhiều. Đứa trẻ này đã đến đây một tuần, biểu hiện vô cùng xuất sắc, tay chân lanh lẹ, không nói nhiều lời, công việc giao cho hắn làm rất tốt, hơn nữa còn quét dọn vô cùng cẩn thận. Thời gian một tuần lễ này, lão Mao cũng đã được chủ nhiệm phòng giáo vụ tán dương hai lần rồi, những khu vực làm tốt được khen đều là những khu vực mà Đường Tam quét dọn. Cho nên Đường Tam chắc chắn sẽ được chuyển thành nhân viên công tác chính thức, bắt đầu từ tuần này, mỗi tuần hắn chỉ cần quét dọn ba lần, nếu có tình huống gì đặc biệt thì mới cần đến. Mỗi tuần sẽ kết toán lương một lần, được lĩnh hai mươi Yêu tệ. Đối với nhân loại phụ thuộc mà nói, thì đây đã là một thu nhập đáng kể rồi.
Hai mươi Yêu tệ đủ để cho một nhân loại phụ thuộc ăn no mặc ấm ở Gia Lý thành này, nếu như tiêu xài tiết kiệm một chút thì sẽ còn để dành được kha khá, huống chi Đường Tam mới chỉ là một đứa trẻ mười tuổi.
Kết thúc một ngày công tác, Đường Tam trở về học viện Cứu Thục. Sau bữa tối lại tu luyện cùng Độc Bạch một chút. Một tuần lễ này, Tinh Thần Lực của Độc Bạch phát triển nhanh hơn trước một cách rõ rệt, phương pháp tu luyện mới của Đường Tam rõ ràng là hữu hiệu đối với hắn, khiến tốc độ phát triển Tinh Thần Lực của Độc Bạch nhanh hơn trước rất nhiều. Huyết mạch Thiên Hồ không hổ là huyết mạch mạnh mẽ nhất, khiến tốc độ phát triển của Độc Bạch vô cùng nhanh.
Hôm nay không cần phải đến Học Viện Gia Lý phía bên kia. Có nghĩa là lại có thể tu luyện tại học viện Cứu Thục.
Sau khi Đường Tam và Độc Bạch cùng tu luyện thể lực, Đường Tam trở lại gian phòng của mình, bắt đầu lấy giấy bút ra ghi ghi vẽ vẽ, dựa theo những gì mà mình đã nhớ, chuẩn bị cho kế hoạch tiếp theo.
Đường Tam rất cẩn thận. Một tuần lễ tiếp theo, hắn không thử nghiệm việc lẻn vào cửa hàng học viện nữa, mà chỉ công tác, tu luyện, làm những chuyện bình thường.
Một tuần lễ này bằng vào vận khí của mình, Đường Tam lại gặp Mỹ công tử được hai lần. Mỗi lần nhìn thấy nàng, Đường Tam lại có cảm giác “mặt trời chân lý chiếu qua tim”.
Điều duy nhất khiến cho tâm trạng của Đường Tam trở nên dao động đó là, trong khoảng thời gian ở Học Viện Gia Lý này, thời điểm hắn nhìn thấy Mỹ công tử, có một lần hắn thấy thanh niên Hoàng Kim Sư Tử tộc cũng đi cùng nàng.
Tuy rằng Mỹ công tử không có bất kì thái độ thân mật nào với hắn, nhưng tâm tình của Đường Tam vẫn cứ cảm thấy bất ổn. Tuy rằng tuổi tác của mọi người vẫn còn nhỏ, nhưng mà tên "Hoàng Kim Sư Tử Cẩu" kia lại rất ưu tú!
Đúng! Hoàng Kim Sư Tử Cẩu chính là biệt danh mà Đường Tam đặt cho hắn.
Đối với việc này, Đường Tam cũng không biết phải làm sao, bởi vì kế hoạch của hắn cần phải có thêm thời gian mới có thể hoàn thành. Với thực lực trước mắt, hắn vẫn chưa đủ khả năng. Nhất định phải nhanh chóng hoàn thành kế hoạch!
Màn đêm buông xuống. Đêm đen như mực luôn tạo cho con người ta một cảm giác thần bí, mọi thứ xung quanh cũng trở nên yên ắng, chỉ có một người đang hành động.
Đường Tam yên lặng, không một tiếng động rời khỏi học viện Cứu Thục, rời khỏi thị trấn nhỏ của học viện, muốn nhân dịp này lẻn vào cánh cửa hậu viện của Học Viện Gia Lý.
Hào quang màu trắng trong mắt hắn bắt đầu lập lòe ẩn hiện, Linh Tê Thiên Nhãn đã được mở ra, hắn đang yên lặng cảm nhận vận khí của mình hôm nay. Tối nay hắn đã nhờ Độc Bạch tăng thêm vận mệnh cho mình, cho nên vận khí hẳn rất tốt. Nhưng tính hắn vốn cẩn thận, cho nên vẫn phải tự mình kiểm tra lại thêm một lần nữa.
Đường Tam ở phía sau cửa chờ đợi, vận khí vẫn đang chiếu cố Đường Tam. Hai con ma men đang cặp kè đi đến, nhỏ giọng kêu cửa.
Thủ vệ lén lút đẩy cửa ra để cho bọn họ vào.
Đường Tam cũng thừa cơ hội này từ một góc tối phóng ra, Báo Thiểm được thi triển, hắn chuẩn bị sử dụng cách thức như lần trước để lẻn vào.
Nhưng mà ngay trong nháy mắt, trong nội tâm của hắn bỗng dưng rung động một cách vô cùng kịch liệt.
Không ổn!
Ngay lập tức, hắn dừng Báo Thiểm lại, chân phải chạm xuống mặt đất, bật ngược lại, lộn một vòng về phía sau.
Cùng lúc đó, một bàn tay lớn giơ ra chụp vào vị trí mà đáng lẽ hắn sẽ tiếp đất, nếu như hắn không ngưng kĩ năng Báo Thiểm, thì có lẽ đã bị bắt rồi. Một âm thanh đầy giận dữ vang lên: "Ai? Kẻ nào dám can đảm xông vào Học viện ta!"
Một luồng khí thế vô cùng cường đại bộc phát, một hình bóng mang theo hào quang màu xanh dương lao ra, phóng thẳng về phía Đường Tam.
Bát giai! Ít nhất là bát giai. Dưới khí thế mãnh liệt kia, hắn lập tức hiểu rõ ngay. Cảm giác vô cùng nguy hiểm lại ập tới, Đường Tam bật một bước xa thoát ra khỏi vị trí cũ, đôi chân bắt đầu thi triển Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, dưới tình huống sắp xảy ra tai nạn, đã né được hai tia chớp xông tới.
Báo Thiểm được phát động một lần nữa, dưới sự vận chuyển liên tục của Huyền Thiên Công, Báo Thiểm được thi triển liên tục, Đường Tam muốn mượn rừng cây ở phía sau để để bắt đầu lẩn trốn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!