Chương 156: Lập Ra Kế Hoạch

**Lập Ra Kế Hoạch

Dịch: w8haa**

Cần phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ mới được. Nếu không thì làm sao có thể bảo vệ Mỹ công tử? Còn một điều cũng quan trọng nữa là, làm sao đối phó với tình địch?

Nếu gã thanh niên Hoàng Kim Sư Tử kia thật sự là tình địch của mình, với thực lực hiện tại thì làm sao mình có thể đối phó với hắn được!

Cảm giác thua kém tình địch tạo cho hắn một áp lực rất lớn. Nhất định phải nghĩ biện pháp để trở nên cường đại hơn mới được.

Muốn khiến cho Huyền Thiên Công có thể tiếp tục tăng lên, thì cần phải tiếp tục gia tăng cường độ thân thể, chỉ có cường độ thân thể đầy đủ mới có thể khiến cho Huyền Thiên Công tiếp tục tiến giai. Sau đó là tiếp tục gia tăng cấp độ cho những huyết mạch lạc ấn trong cơ thể.

Thiên Hồ Biến, Thì Quang Biến, Kim Bằng Biến cứ từ từ gia tăng cũng là một chuyện tốt, nhưng đã bị bản thân Độc Bạch, Cố Lý và Trình Tử Chanh hạn chế. Cho nên việc phát triển bị hạn chế tại mức ngũ giai, cái này không thể gấp được rồi.

Phong Hổ Biến hiện tại đã là lục giai, hiện tại cũng không có cách nào để tăng lên nữa. Lúc này, chỉ có mỗi Thiểm Báo Biến là có thể tăng lên, cùng với Thanh Ngọc Đằng mà mình vừa mới dung hợp vào không lâu.

Thanh Ngọc Đằng có ý nghĩa vô cùng đặc biệt đối với Đường Tam, bởi vì năng lực của kiếp trước rất tương đồng với nó. Cho nên hắn cần phải thử nghiệm một chút...

Nhất định phải nghĩ ra một phương pháp tu luyện mới có thể giúp hắn phát triển nhanh chóng và phương pháp này có thể lặp lại được. Hiện tại chưa cần nói tới gã thanh niên Hoàng Kim Sư Tử, cho dù là Mỹ công tử với Khổng Tước Biến chắc cũng đã thất giai rồi, nàng còn cần mình bảo vệ ư? Nàng bảo vệ mình thì có. Trận đối luyện ngày hôm nay, rõ ràng là nàng còn chưa dùng hết sức. Nhìn thái độ cung kính của những thành viên khác đối với nàng, có thể thấy được trình độ của nàng còn hơn thế rất nhiều.

Đúng vậy! Phải lập ra một kế hoạch!

Mấy ngày tiếp theo, Đường Tam đều ở trong Học Viện Gia Lý công tác, nhận được tác dụng từ Thiên Hồ Chi Nhãn, hắn lại gặp phải Mỹ công tử ba lần, hai lần là ở quảng trường phía trước Lầu Dạy Học Chính, một lần còn lại là khi hắn được phái đến chỗ khác để quét dọn.

Mỹ công tử cũng không chủ động tìm mình để nói chuyện nữa, nhưng Đường Tam lại có thể cảm giác được rằng ánh mắt của nàng đã rơi vào trên người mình. Nói cách khác, nàng cũng đã nhìn thấy mình.

Nàng không quan tâm đến mình, điều này là do Đường Tam tự suy diễn. Cũng đúng rồi, chỉ là một tiểu tử quét dọn, ai mà quan tâm đến mình chứ?

Mà mấy ngày nay, Đường Tam vẫn luôn lập ra kế hoạch. Một bên là lo lắng, tính toán kế hoạch để mình nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn, đồng thời cũng tính toán làm sao để theo đuổi Mỹ công tử.

Với tình hình hiện tại của hắn thì việc theo đuổi Mỹ công tử là điều không thể, còn một lý do nữa là độ tuổi cũng không cho phép. Nhưng mà, phải nghĩ biện pháp để tiếp cận nàng, khiến cho nàng có ấn tượng tốt với mình, để làm nền cho tương lai, cũng nghĩ cách ở bên cạnh nàng nhiều hơn.

Trải qua thêm vài ngày tính toán kế hoạch, trong đầu Đường Tam dần hiện ra một kế hoạch vô cùng hoàn hảo.

Có những chuyện nhân viên quét dọn Đường tam không thể hoàn thành, vậy thì đổi thành một Đường Tam khác là được.

Màn đêm buông xuống, đám thầy trò ở học viện Cứu Thục cũng đã ngủ hoặc là đã minh tưởng rồi. Toàn bộ học viện cũng chìm vào trong màn đêm yên tĩnh.

Đường Tam yên lặng mở cửa phòng mà không gây ra bất kì tiếng động nào, lúc này hắn đã đổi thành một bộ đồ màu đen, lặng yên chui ra ngoài.

Hắn dùng Tinh Thần Lực để che đậy lại sự hiện diện của bản thân, để cho thân thể của mình hoàn toàn hòa vào trong màn đêm. Để ẩn giấu một cách tốt nhất, thậm chí hắn còn dùng một chút khí tức thần thức để đưa vào Tinh Thần Lực, giúp sự ẩn thân này trở nên tốt hơn nữa.

Hắn bắt buộc phải làm như vậy, bởi vì dù sao thì sư phụ Tư Nho cũng là cường giả thần cấp, cảm giác của hắn rất mạnh, chỉ cần sơ sẩy là sẽ có khả năng bị hắn phát hiện.

Hắn vô cùng cẩn thận rời khỏi học viện Cứu Thục, sau khi ra khỏi Học viện Đường Tam mới bắt đầu tăng tốc. Rất nhanh thôi hắn đã rời khỏi phạm vi của thị trấn nhỏ, thẳng tiến về phía Học Viện Gia Lý.

Hai nơi này cũng cách nhau không xa cho nên rất nhanh thôi Đường Tam đã đến khu vực tiếp cận Học Viện Gia Lý.

Hắn không hề nóng lòng hành động. Trước tiên hắn dừng lại, cảm nhận sự biến hóa của khu vực xung quanh, trong hai trong mắt có ánh sáng màu trắng phát ra.

Linh Tê Thiên Nhãn được mở ra!

Hiện tại hắn đang sử dụng năng lực dự đoán, cảm nhận của Thiên Hồ Chi Nhãn, tuy rằng với tu vi tam giai đỉnh phong hắn vẫn chưa thể biến đổi được số mệnh, nhưng phán đoán may mắn hay không vẫn có thể làm được.

Thiên Hồ Chi Nhãn thần kỳ ở chỗ sự khống chế đối với số mệnh của chúng, một khi có thể tu luyện tới cấp độ thần cấp trở lên, thậm chí có thể hóa thân thành số mệnh, cho dù người sở hữu Thiên Hồ Chi Nhãn không có bất kì sức chiến đấu nào, cũng không có ai dám tấn công, bởi vì số mệnh không cho phép.

Đường Tam yên lặng cảm nhận, Thiên Hồ Chi Nhãn Tam giai đỉnh phong làm cho Đường Tam biết rằng không có nguy hiểm nào. Sau khi kiểm tra xong, hắn biết mình có thể hành động rồi.

Hắn phóng người lên trong im lặng, rất nhanh đã tiếp cận khu vực cận kề của Học Viện Gia Lý.

Thông qua việc quan sát gần một tuần lễ, hắn đã phân tích được vài thứ về nơi này.

Những khu vực trung tâm của Học viện Gia Lý đều có những pháp trận phòng ngự vô cùng cường đại. Những pháp trận này được chế tạo như thế nào Đường Tam cũng không biết, nhưng chúng lại chưa đủ trình độ để ngăn cản Đường Tam phân tích đặc tính của chúng.

Học Viện Gia Lý có một pháp trận phòng ngự tổng thể, hoặc có thể nói là pháp trận báo động. Dù sao thì diện tích của Học Viện Gia Lý là quá rộng lớn, nếu làm một pháp trận phòng ngự thì sẽ tiêu tốn rất nhiều năng lượng. Nhưng nếu chỉ là báo động thì sẽ không có vấn đề gì cả. Một khi có người ngoài leo tường vào, thì pháp trận sẽ cảnh báo ngay lập tức. Sau đó hắn sẽ phải đối mặt với các cường giả của học viện.

Pháp trận này bao trùm toàn bộ học viện, không hề có bất cứ góc chết nào. Điều này thì không cần đoán Đường Tam cũng biết. Cho nên, các bộ phận bên trong Học Viện Gia Lý cho đến bây giờ cũng không còn tầng phòng ngự nào đặc biệt nữa. Bảo vệ bên ngoài chính là tốt nhất rồi.

Đường Tam không hề vội vàng một chút nào, hắn tiến về phía cánh cổng mà hàng ngày mình đi vào Học viện để làm vệ sinh, kiếm một góc gần đó ngồi đợi.

Hắn thu lại khí tức của mình, cứ ngồi đợi như vậy.

Thời gian chờ đợi cũng không quá lâu, khoảng mười lăm phút về sau, mục tiêu mà hắn chờ đợi đã xuất hiện rồi. Để đề phòng mọi trường hợp, đêm nay hắn cũng tu luyện chung với Độc Bạch, hơn nữa còn khiến Độc Bạch gia tăng số mệnh lên bản thân mình, khiến Độc Bạch tiêu hao năng lượng của Thiên Hồ Chi Nhãn mới có thể giúp hắn sau khi hồi phục lại phát triển thêm một chút.

Đã được số mệnh gia trì, người mình đợi mà không thấy mới là điều không bình thường.

Hai hình bóng lén lút đi đến chỗ cửa nhỏ của hậu viện Học Viện Gia Lý, sau đó hắn nhìn thấy hai kẻ này đang cởi đồ. Không sai, bọn họ đang cởi quần áo. Bọn chúng cởi quần áo đẹp trên người, sau đó mặc vào đồng phục học viên của Học Viện Gia Lý.

Nhìn qua có thể thấy hai gã Yêu Quái này khoảng chừng hai mươi tuổi, sau khi thay đổi đồng phục học viên, ai nhìn qua cũng chỉ nghĩ rằng đây là hai học viên bình thường.

Cho dù đang đứng cách bọn chúng khoảng ba mét, nhưng Đường Tam cũng có thể ngửi thấy mùi rượu trên người chúng.

Bọn này uống không hề ít nha!

"Meow, Meow ——" một tên Yêu Quái trong đó phát ra tiếng mèo kêu.

Không lâu sau, cánh cửa nhỏ ở hậu viện Học Viện Gia Lý bắt đầu mở ra, hai gã Yêu Quái tiến vào rất nhanh.

Cơ hội tới!

Đường Tam hành động ngay lập tức, toàn thân co lại như một cái lò xo bị nén, dưới sự bảo hộ của bóng đêm, hắn bắt đầu phóng tới, lúc sắp đến chỗ cánh cửa, thân hình của hắn chợt lóe lên, biến mất.

"Hả?" Thủ vệ mở cửa nhíu nhíu mày, dường như vừa rồi hắn cảm nhận được thứ gì đó, nhưng lại không phát hiện được gì.

"Cám ơn huynh đệ." Hai gã đệ tử Yêu Quái tộc lúc này đã đi vào, một tên móc từ trong người ra một bình rượu, kín đáo đưa cho gã thủ vệ canh cửa.

"Sau này các ngươi về sớm một chút, ta chờ hơi lâu rồi đấy, đi đi." Gã thủ vệ này đưa bình rượu lên lắc lắc xem thử bên trong có bao nhiêu, sau đó xoay người đi về phòng gác.

Hai tên đệ tử Yêu Quái tộc cũng rời đi rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã biến mất vào màn đêm.

Có một điều bọn họ không biết, là Đường Tam đã dùng Báo Thiểm với tốc độ gần như Thuấn Di qua được cánh cửa này, chạy thẳng đến một góc tối ở gần đó.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!