Chương 142: Hắc Ô Thạch? Ô Kim!

**Hắc Ô Thạch? Ô Kim!

Dịch: w8haa**

Trương Hạo Hiên không biết phải nói gì, tăng cường lượng huyết mạch chi lực rót vào ngọn lửa, ngọn lửa trong lòng bàn tay hắn bắt đầu biến thành màu đỏ rực. Ngọn lửa màu đỏ rực này có nhiệt độ vô cùng cao, lò lửa cũng dần dần đỏ lên, màu sắc bên trong Hắc Ô thạch cũng bắt đầu trở nên càng ngày càng hồng.

"Không thể tiếp tục tăng nhiệt độ nữa, nếu tiếp tục thì cái lò nung này sẽ bị nổ tung mất!" Trương Hạo Hiên nhắc nhở.

"Vậy là đủ rồi! Sư phụ, phiền ngươi giữ nhiệt độ này." Nói xong, Đường Tam cầm lấy cái kẹp gắp than nằm bên cạnh, gắp một khối Hắc Ô thạch bị nung đỏ nhất đem ra ngoài.

Khối Hắc Ô thạch này đã bị lửa đốt cháy sáng đỏ bừng, ngay khi được cái kẹp gắp than mang ra ngoài đã lập tức tỏa ra lượng hơi nóng vô cùng lớn, Đường Tam đem nó đặt lên bàn rèn, tay trái dùng cái kẹp gắp than cố định nó lại, tay phải cầm chùy rèn bắt đầu vung mạnh xuống.

Đường Tam đã tu luyện Huyền Thiên Công tới đệ lục trọng, dùng Huyền Thiên Công tác động lên cái búa sắt cho nên rất nhẹ nhõm. Một tiếng "Đương" vang lên, búa thứ nhất hung hăng nện xuống khối Hắc Ô Thạch.

Trương Hạo Hiên rõ ràng chứng kiến, Hắc Ô thạch cực kì cứng rắn vậy mà đã bị bẹp xuống. Hắn lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, dưới sự nung nóng ở nhiệt độ cao, độ cứng của khối Hắc Ô thạch đã thật sự giảm xuống!

Động tác của Đường Tam cũng không hề dừng lại, búa rèn trong tay lại tiếp tục được nện xuống. Dưới tình huống tay trái của hắn còn đang giữ thanh kẹp, tay phải của hắn lại có thể vô cùng uyển chuyển, tá lực đả lực, khiến cho uy lực của từng búa tăng dần theo thời gian.

Tuy rằng đây cũng không phải là Loạn Phi Phong Chùy Pháp nguyên bản, nhưng như vậy cũng đã vô cùng kinh dị rồi.

Búa rèn được giáng xuống một cách vô cùng nặng nề, Hắc Ô thạch không ngừng biến hình, trong lúc biến hình này còn có bột màu đen rơi tứ tung.

Trương Hạo Hiên đứng nhìn Đường Tam rèn, hắn kinh ngạc phát hiện rằng thời điểm khi Đường Tam nắm lấy cây búa rèn kia, khí chất trên thân thể hắn cũng đã trở nên khác biệt, dường như cái búa kia đã trở thành một bộ phận trên cơ thể của hắn, có cảm giác như Nhân Chùy Hợp Nhất vậy.

Đường Tam cũng có cảm nhận như vậy, bởi vì ở kiếp trước của hắn, Vũ Hồn thứ hai của hắn chính là một cây búa! Tại mỗi thời điểm khó khăn, phải đối mặt với kẻ địch mạch mẽ, chuôi Hạo Thiên Chùy đó chính là lá bài tẩy của hắn, là vũ khí có sức sát thương mạnh mẽ nhất trên toàn bộ đại lục đó.

Đáng tiếc rằng, ở kiếp này hắn không còn thứ này nữa. Nhưng mà ít nhất vẫn còn cảm giác cầm chùy.

"Khi, khi, đương!"

"Khi, khi, đương!"

Từng búa từng búa đều đặn được giáng xuống, khối Hắc Ô thạch dần dần bắt đầu nhỏ đi. Không chỉ có thế, dường như còn có một chút biến hóa kì lạ nữa.

Nguyên bản ban đầu là một tảng đá đen như mực, sau khi thể tích bắt đầu thu nhỏ lại, dần dần tản ra một chút ánh sáng của kim loại, màu ám kim sáng bóng này dưới những nhát búa của Đường Tam càng ngày càng trở nên rõ ràng, dần dần có màu sáng giống như một kim loại thật sự.

"Cái này. . . . ."

Đồng tử trong mắt Trương Hạo Hiên co rút lại, kim loại? Hắc Ô thạch vậy mà có thể giống với các loại mỏ kim loại khác, có thể rèn thành kim loại ư?

Không phải là hắn chưa từng thử qua, mà là đã thử nhưng chưa từng thành công. Điều này là bởi vì không đủ nhiệt độ? Hay là muốn rèn thử này cần phải có lực lượng cường đại thì mới có thể làm được?

Ngay thời điểm trong lòng của Trương Hạo Hiên vẫn đang tràn đầy nghi hoặc, khối Hắc Ô thạch dưới những nhát búa liên tục của Đường Tam bỗng nhiên tỏa ra hào quang. Một luồng hào quang từ bên trong nó bay lên cao hẳn vài mét, lóng lánh trên không trung tận vài giây rồi mới yên lặng biến mất. Trong lúc đó, Hắc Ô thạch cũng đã biến thành một khối kim loại có màu ám kim, thể tích lúc này chỉ còn khoảng một phần năm của ban đầu.

Đường Tam ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát khối kim loại này. Khi Hắc Ô thạch biến thành Ô Kim trước mặt hắn, tính cứng rắn của nó không biết đã tăng lên bao nhiêu lần nhỉ.

Tại kiếp trước của Đường Tam, Ô Kim chính là một loại kim loại cực kì hiếm, tựa như lông phượng, vảy rồng vậy. Đặc tính lớn nhất của nó chính là tính trơ, không phản ứng mạnh với bất kì năng lượng thuộc tính nào. Ô Kim vô cùng cứng cỏi, với tính trơ của bản thân, gần như có thể chống lại sự xâm nhập của đại đa số năng lượng thuộc tính, cho dù là làm vũ khí hay làm hộ giáp thì đều là lựa chọn vô cùng tốt.

Thời điểm lần đầu tiên Đường Tam nhìn thấy Hắc Ô thạch, hắn vẫn chưa thể xác định chính xác rằng nó có phải là khoáng thạch Ô Kim hay không. Phải đến lần thứ hai xem kĩ lại, dựa vào sự phát triển của Linh Tê Thiên Nhãn, hắn mới có thể phán đoán kĩ càng hơn, cơ bản có thể xác định rằng Hắc Ô thạch chính là khoáng thạch Ô Kim.

Lúc này trải qua sự rèn giũa, chẳng những hắn có thể xác nhận chắc chắn rằng đây chính là khoáng thạch Ô Kim, hơn nữa còn phát hiện độ tinh khiết của mớ khoáng thạch Ô Kim này tương đối cao.

Tuy rằng Ô Kim không phải là loại kim loại quá đặc biệt và quý hiếm, nhưng vô cùng thích hợp để biến nó trở thành một cái búa, bởi vì nó có sức chịu đựng rất mạnh. Hơn nữa, dùng Ô Kim để làm ám khí cũng rất tốt, dùng chúng để xuyên thấu các loại kĩ năng phòng ngự thuộc tính có thể nói là vô cùng dễ dàng.

Đây cũng là lý do Đường Tam mua toàn bộ Hắc Ô thạch ở trong cửa hàng thực phẩm, bởi vì thứ này có thể chế tạo làm ám khí. Hiện tại hắn thật sự thiếu phương thức công kích có hiệu quả, nhưng một khi có được ám khí thì mọi chuyện sẽ trở nên hoàn toàn khác biệt.

"Đây là cái gì?" Trương Hạo Hiên dùng vẻ mặt kinh ngạc mà nhìn Đường Tam.

Đường Tam nhún vai, nói: "Ta cũng không biết. Ta chỉ muốn rèn một ít kim loại, sau đó thử chế tạo vài loại ám khí có ghi bên trong « "Huyền Thiên Bảo Lục" ». Sư phụ, loại kim loại này dường như rất cứng cỏi đó."

Trương Hạo Hiên đưa tay lên, hút khối Ô Kim vào trong lòng bàn tay mình, yên lặng cảm nhận về nó. Hắn dùng lực mà vân vê, quả thật giống như lời Đường Tam nói, phẩm chất của khối Ô Kim này rất cao, vô cùng cứng cỏi, có thể xếp vào một trong những loại kim loại cứng rắn nhất mà hắn từng biết.

Như vậy cũng được ư? Đây có phải gọi là biến rác thành vàng?

"Sư phụ, chúng ta tiếp tục đi. Tranh thủ buổi chiều nay, rèn hết mớ Hắc Ô Thạch này cho xong." Đường Tam nói ra.

Trương Hạo Hiên nhịn không được hỏi: "Vừa rồi ta thấy nó phát ra hào quang, là chuyện gì đã xảy ra?"

Đường Tam trưng ra vẻ mặt vô tội nói: "Ta cũng không biết!" Hắn cũng không thể nói với sư phụ rằng cái này gọi là nghìn rèn Nhất phẩm, là phản ứng của kim loại hiếm, nó xảy ra khi kim loại hiếm được rèn đến một trình độ nhất định. Tuy rằng hiện tại hắn còn chưa đạt đến trình độ nghìn rèn Nhất phẩm và nghìn rèn có linh của kiếp trước, nhưng mà đạt đến hiệu quả như thế này cũng là tạm ổn rồi.

Nếu như Trương Hạo Hiên không ở đây, Đường Tam thậm chí còn có thể tiến vào bước tiếp theo, tiến hành chiết xuất kim loại nữa. Chẳng qua là hiện tại hắn cũng chưa cần những thứ đó cho lắm, cứ tập trung rèn mớ Hắc Ô thạch này cho tốt là được.

Vấn đề lớn nhất của khoáng thạch Ô Kim này chính là cần phải có nhiệt độ siêu cao mới có thể rèn được, một khi biến thành Ô Kim thì ngược lại lại không cần đến nhiệt độ cao như vậy nữa, lúc đó thì nhiệt độ trong lò rèn bình thường cũng có thể tiếp tục rèn nó. Cho nên, thứ duy nhất có thể khắc chế Ô Kim chính là lửa, và đặc biệt là lửa ở nhiệt độ cao. Dưới nhiệt độ cao, Ô Kim sẽ trở nên mềm hơn, ngoại trừ điều này thì Ô Kim không sợ hãi bất kì thuộc tính nào.

Về phần không thể chịu đựng ở nhiệt độ cao này, trong tương lai Đường Tam sẽ nghĩ những biện pháp khác, ví dụ như là kết hợp với một kim loại khác để tạo thành một hợp kim mới. Nhưng trước mắt không cần cần nhắc quá nhiều như vậy, Ô Kim đơn thuần cũng đã là một nguyên liệu hoàn hảo để chế tạo ám khí rồi.

Trương Hạo Hiên tiếp tục nung nóng lò, Đường Tam tiếp tục rèn.

Rất nhanh, Trương Hạo Hiên đã phát hiện, khi vừa mới bắt đầu rèn thì Đường Tam còn có đôi chút chưa thông thạo cho lắm, nhưng thời gian dần qua, động tác vung búa rèn của hắn dần trở nên vô cùng thuần thục. Thanh búa rèn được hắn vung lên vô cùng khí thế, thỉnh thoảng còn tỏa ra hào quang. Những tiếng búa gõ xuống mang theo âm thanh dường như có một loại quy luật, khiến cho những tiếng vang thanh thúy vang lên bên trong cửa tiệm rèn.

Trải qua vài năm quan sát, Đường Tam phát hiện rằng trình độ rèn ở thế giới này thật sự quá bình thường, điều này cũng có thể là do tài nguyên ở thế giới này quá mức dồi dào, cũng có quan hệ từ việc thực lực bản thân Yêu Quái tộc và Tinh Quái tộc mạnh mẽ quá mức. Cho nên hắn cũng không thể thể hiện ra trình độ rèn chênh lệch quá mức so với thế giới này, nhưng rèn bình thường thì vẫn có thể.

Từng khối Ô Kim được rèn thành, Đường Tam cũng không vội vàng tạo hình cho chúng, việc trước tiên là đem tất cả Hắc Ô thạch tinh luyện thành Ô Kim mới là điều quan trọng nhất, bởi vì điều này cần ngọn lửa đến từ huyết mạch của Trương Hạo Hiên hỗ trợ. Đợi sau khi toàn bộ trở thành Ô Kim, hắn chỉ cần một cửa hàng rèn bình thường là đủ để có thể chế tạo ám khí rồi.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!