Chương 116: Biến Hóa, Thu Hoạch

**Biến Hóa, Thu Hoạch

Dịch: w8haa**

Đường Tam quả thật không ngờ, dung hợp Thiên Hồ Chi Nhãn lại mang đến biến hóa to lớn như thế. Con hàng này lúc hắn dung hợp chỉ có nhị giai mà đã mạnh mẽ đến như thế rồi.

Cho dù Đường Tam đã dự đoán trước những thứ có thể thay đổi, nhưng tuyệt đối sẽ không thể tưởng tượng được sẽ có sự thay đổi lớn đến như vậy. Điều này là bởi vì Độc Bạch có Thiên Hồ Chi Nhãn tu vi Tam giai bình thường luôn có biểu hiện quá kém, làm cho Đường Tam cũng hơi xem thường loại huyết mạch cấp một này.

Trong sự phán đoán của Đường Tam, Thiên Hồ Chi Nhãn tuy rằng cường đại, nhưng phải đến khi có tu vi cao hơn thì mới có thể thể hiện được thực lực của mình, không hề nghĩ được chỉ vì sự chênh lệch cấp độ huyết mạch mà đã dẫn đến sự biến hóa lớn đến như vậy. Nếu như không phải hắn còn lá bài tẩy, chỉ sợ sau khi cưỡng ép dung hợp Thiên Hồ Chi Nhãn, hiện tại đã trở thành một Độc Bạch khác, chỉ có tu vi Tam giai, còn những năng lực còn lại vì bị Thiên Hồ Chi Nhãn khinh thường nên bài xích sạch sẽ, chỉ có thể giống như Độc Bạch, ăn rồi ngồi chờ may mắn thì mới có thể gia tăng được tu vi của mình.

Năng lượng của huyết mạch Thiên Hồ sau khi bị bàn tay lớn màu hoàng kim của bóp chặt đã sinh ra tác dụng vô cùng lớn. Ở bên trong Tinh Thần Chi Hải, nó khiến cho huyết mạch Thiên Hồ biết ai mới là trùm ở đây. Bàn tay lớn màu vàng hoàng kim này chính là một phần thần thức của Đường Tam khi chuyển thế trùng sinh mang theo.

Thần thức có thể vận dụng một cách vô cùng ảo diệu, chẳng qua từ trước đến giờ Đường Tam vẫn luôn không dám sử dụng, bởi vì sợ một phần thần thức này bị tiêu hao. Một khi phần thần thức này tiêu hao hết, hắn sẽ mất đi sự liên hệ với thế giới trước đây, cũng có nghĩa là sẽ mất đi sự bảo vệ cuối cùng.

Nhưng khi sử dụng bên trong Tinh Thần Chi Hải thì sẽ không giống vậy. Cho dù Thiên Hồ Chi Nhãn có tu vi cao hơn đi nữa, huyết mạch Thiên Hồ là huyết mạch cấp một thì cũng không thể so sánh với năng lượng của Thần cấp! Cho dù chỉ là một chút thần thức, thì đó cũng là thần thức của Thần Vương. Huyết mạch Thiên Hồ còn kém thần thức xa lắm.

Nếu như nói Thiên Hồ là người phát ngôn của vị diện này, như vậy thì sao? Đường Tam đã từng là Thần Vương, thống trị Thần Giới, là Chưởng Khống Giả của một mảnh Vũ Trụ.

Thế giới có cấp bậc càng cao thì sự áp chế càng trở nên rõ ràng. Trước mặt một phần thần thức của Thần Vương, Thiên Hồ Chi Nhãn đến ý nghĩ chống cự cũng không thể sinh ra được.

Lý do Đường Tam để cho Thiên Hồ Chi Nhãn quậy phá trong Tinh Thần Chi Hải của mình mà chỉ thản nhiên đứng nhìn rồi phân tích, chính là bởi vì còn con át chủ bài là thần thức này.

Thiên Hồ Chi Nhãn đúng là lợi hại, sau khi thôn phệ Tinh Thần Lực của mình xong thì trong lúc chuẩn bị đồng hóa, nhưng còn chưa kịp đồng hóa đã bị phần thần thức của Đường Tam bóp cho ói ra. Không thể không nói, Thiên Hồ Chi Nhãn thật sự rất mạnh, Tinh Thần Lực bị nó nôn ra đã trực tiếp hoá lỏng rồi.

Từ thể khí chuyển hóa thành thể lỏng, đây là một lần lột xác quan trọng nhất của Tinh Thần Lực. Sau khi hoàn thành quá trình hóa lỏng, có nghĩa là cấp độ tinh thần của Đường Tam đã hoàn toàn tăng lên tới một cảnh giới khác.

Nếu như trong trường hợp bình thường, tu vi của hắn ít nhất phải đạt đến thất giai, Tinh Thần Lực cũng phải đột phá đến thất giai mới có thể bắt đầu quá trình này. Hiện tại gặp tình huống may mắn này đã trực tiếp đột phá. Hơn nữa, thân phận của hắn đã được vị diện này thông qua, cho nên áp lực trên cơ thể hắn đã ngày càng nhỏ hơn. Hiện tại Đường Tam cơ bản có thể kết luận, cho đến khi mình đạt đến cửu giai, sẽ không xuất hiện một sự cản trở lớn nào nữa.

Vấn đề lớn nhất trong tương lại, đó chính là thời điểm hắn thành thần. Đến lúc đó, mình sẽ bị vị diện này phát hiện một lần nữa, sau đó sẽ bị áp chế toàn diện.

Nhưng hiện tại nhìn từ mặt tu vi thì con đường từ đây đến đó vẫn còn rất xa, cho nên chuyện này cũng không phải lo lắng làm gì.

Xa xa, Trương Hạo Hiên cũng đã nhìn thấy được mọi người ở bên này. Mắt của hắn sáng như bó đuốc, liếc mắt nhìn thấy Đường Tam đang tu luyện dưới gốc cây, những người còn lại cũng đang nghỉ ngơi ở trên cây, không có tình huống nguy hiểm nào.

Chuyện gì xảy ra? Không có nguy hiểm xuất hiện? Thế nhưng lúc nãy thiên địa linh khí lại dao động rất lớn, địa điểm lại chính là nơi này! Chẳng lẽ trong bọn họ có người vừa đột phá, thực lực tăng lên rất nhiều?

Hắn không hề chú ý đến Đường Tam, ánh mắt của hắn nhìn về phía Vũ Băng Kỷ đầu tiên. Thời gian gần đây Vũ Băng Kỷ có tốc độ tiến bộ rất nhanh, nhưng hắn cũng vừa mới đột phá đến lục giai không lâu, trong thời gian ngắn muốn đột phá thất giai là điều không thể. Dù sao, lục giai đến thất giai cũng là một cánh cửa lớn.

Nếu không phải Vũ Băng Kỷ, thì là ai?

Hắn dùng Tinh Thần Lực nhìn lướt qua thân thể mọi người một lần, không phát hiện điều gì bất thường, khí tức trên người những đứa trẻ này đều rất bình thường.

Điều này lại làm cho Trương Hạo Hiên trở nên lúng túng, hắn lại nán lại thêm một chút để chờ đợi, sau đó mới xoay người rời đi.

Hắn cũng không hề biết là mọi việc mà hắn vừa làm toàn bộ đã nằm trong tầm mắt của Đường Tam.

Trước đây bởi vì tu vi chênh lệch, Đường Tam chắc chắn không thể cảm nhận được rằng Trương Hạo Hiên đã đến, trừ khi hắn vận dụng thần thức của mình. Nhưng hiện tại mọi chuyện đã khác, Tinh Thần Lực của hắn đã hoá lỏng, sự cảm nhận mọi thứ xung quanh của hắn đã tăng lên. Trương Hạo Hiên mặc dù là cường giả cửu giai, nhưng nếu nói về mặt Tinh Thần Lực, hắn chỉ có cùng cảnh giới với Đường Tam, chẳng qua là có lượng Tinh Thần Lực nhiều hơn Đường Tam mà thôi.

Sở trường của bản thân Đường Tam chính là ẩn giấu khí tức. Cho nên Trương Hạo Hiên ắt hẳn sẽ không thể nhìn ra được Đường Tam có sự thay đổi gì.

Sau khiTrương Hạo Hiên đi khỏi, Đường Tam cũng bắt đầu bình tĩnh lại. Bởi vì hắn phải gác đêm, cho nên không thể đưa mình vào trạng thái minh tưởng, chỉ yên lặng cảm nhận thu hoạch của lần này.

Thu hoạch của đêm nay thật sự quá lớn. Hiện tại hắn cảm thấy mình vô cùng may mắn khi lựa chọn gia nhập tổ chức Cứu Thục. Mới ngắn ngủi vài ngày, hắn đã thu hoạch được nhiều thứ hơn cả vài năm tu luyện. Đây chính là ưu thế của tài nguyên! Những học viên có cao cấp huyết mạch này, đối với hắn thật sự chính là những sự giúp đỡ to lớn.

Uhm, nhất định phải cố gắng giúp đỡ bọn họ mạnh mẽ lên mới được, giúp đỡ bọn họ chính là giúp đỡ chính mình. Đường Tam nghĩ thầm, ngũ giai đỉnh phong rồi! Cố gắng cố định, tích lũy vững chắc cảnh giới này, sau đó có thể cân nhắc đến việc đột phá lục giai. Mà thời điểm đột phá lục giai, chỉ sợ là phải ra ngoài tìm Phong Lang để ra tay. Dù sao đây là năng lực bên ngoài của hắn.

Sáng sớm, Trình Tử Chanh ngồi trên cây vươn vai bẻ cổ. Sau một đêm nghỉ ngơi, giờ thì nàng đã thấy sảng khoái tinh thần, chỉ còn đôi bàn tay có hơi đau nhức bởi vì hôm qua tập luyện Kim Sí Phi Phong Trảm mà thôi.

Nàng vô thức nhìn xuống phía dưới, liếc mắt liền nhìn thấy Đường Tam đang ngồi dưới tàng cây. Bỗng nhiên nàng trở nên sững sờ. Dường như Đường Tam có một chút thay đổi, hình như trở nên dễ nhìn hơn một chút, dáng người không còn gầy yếu mà trở nên đầy đặn hơn. Chỉ qua một đêm, từ tướng mạo bình thường đã trở nên ưa nhìn hơn rồi.

Bên cạnh Đường Tam còn có Độc Bạch, lúc này Độc Bạch cũng học theo Đường Tam, khoanh chân ngồi yên lặng tu luyện.

Lúc này trời đã sáng rõ, mặt trời đang dần dần lên. Vũ Băng Kỷ và Cố Lý cũng tỉnh lại từ trong minh tưởng.

Ngày hôm qua, sau khi dừng lại đây một ngày, bọn họ minh tưởng tu luyện một ngày, mọi người đều cảm giác được rằng mình đã trở nên mạnh hơn trước một chút. Cố Lý rất hưng phấn, chỉ hận không thể tiếp tục ở lại đây để tu luyện Loạn Phi Phong Chùy Pháp. Dưới gốc cây, Đường Tam cảm nhận được ba người đã tỉnh dậy, cũng mở mắt ra.

Sau đó hắn huých cùi chỏ vào người Độc Bạch, hỏi nhỏ: "Cảm giác như thế nào?"

Độc Bạch mở mắt, con ngươi vẫn còn đang mờ mịt, nhưng rất nhanh đã hồi phục lại. Hắn suy nghĩ một chút rồi đáp: "Hơi hơi có cảm giác. Cặp mắt giống như được hâm nóng, rất thoải mái, còn những cảm giác khác vẫn chưa rõ ràng cho lắm."

"Xem ra cơ thể ngươi không bài xích một cách rõ ràng, ít nhất trước mắt là không có. Cho nên ngươi có thể tiếp tục tu luyện cái này. Tu luyện thứ này cần phải tích lũy, tích lũy càng nhiều thì mới có thu hoạch được."

Buổi sáng hôm nay, trong lúc những người khác còn chưa tỉnh dậy, Độc Bạch đã dậy trước, leo từ trên cây xuống. Hắn vẫn luôn nhớ rõ rằng Đường Tam đã nói rằng sẽ chỉ điểm cho hắn.

Đường Tam chờ đến lúc sáng sớm, thời điểm xuất hiện Tử Khí Đông Lai, đem phương pháp tu luyện Tử Cực Ma Đồng dạy cho Độc Bạch, sau đó Độc Bạch cùng hắn ngồi một chỗ tu luyện.

Bởi vì Tinh Thần Lực của Đường Tam tăng lên một mảng lớn, Tử Cực Ma Đồng cũng gián tiếp tăng lên, cho nên hiệu quả tu luyện hôm nay vô cùng tốt. Điều khiến cho hắn có chút kinh ngạc là Độc Bạch tuy những thứ khác đều vô dụng, nhưng tu luyện Tử Cực Ma Đồng thì lại là thiên tài. Hôm nay là lần đầu tiên hắn tu luyện mà Đường Tam đã cảm nhận được rằng đã có tử khí chui vào mắt Độc Bạch rồi. Lần trước khi hắn chỉ dẫn cho Vương gia huynh đệ và Lăng Mộc Tuyết thì điều này chưa từng xảy ra.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!