**Phối Hợp
Dịch: w8haa**
Đúng vậy, gió của Đường Tam đến rồi!
Liệt Địa Tích Dịch, cái tên đã nói lên tất cả, Thổ thuộc tính, năng lực sở trường là độn thổ. Thân thể cứng rắn, kĩ năng sở trường là ẩn mình vào mặt đất để tấn công khi chiến đấu. Đừng thấy con hàng này thuộc tính Thổ mà ăn chay, đây là động vật ăn thịt, chuyên săn bắt các loại Yêu thú nhỏ.
Đám người Đường Tam bị chọn làm mục tiêu cũng có nguyên nhân, bởi vì nhân loại trong mắt bọn chúng vô cùng yếu ớt. Yêu thú tuy không thông minh như Yêu Quái, nhưng bản năng săn bắt còn mạnh mẽ hơn, hầu hết các loại Yêu thú đều nguy hiểm.
Yêu thú thuộc tính Thổ, sở trường là ở trên mặt đất, cách ly bọn chúng khỏi mặt đất sẽ khiến cho sức chiến đấu của chúng bị giảm đi.
Cho nên ngay khi Vũ Băng Kỷ phát động công kích, Cố Lý thì khống chế, Đường Tam đã có sự lựa chọn của mình.
Một Yêu thú có tu vi ngũ giai, thậm chí có thể đã tiếp cận lục giai, muốn giết chết nó cũng không phải một chuyện dễ dàng, phòng ngự của đối phương quá mạnh mẽ. Cho nên việc đầu tiên đó là phải hóa giải ưu thế của nó.
Liệt Địa Tích Dịch không biết bay, trên mặt đất bọn chúng như cá gặp nước, có thể độn thổ bất cứ lúc nào để di chuyển, thậm chí có thể mượn năng lượng đến từ mặt đất để tấn công. Nhưng một khi rời khỏi mặt đất, thì sẽ không còn như thế nữa. Khi Vũ Băng Kỷ nhìn thấy Liệt Địa Tích Dịch bị Phong nguyên tố của Đường Tam thổi bay lên, mặt hắn hiện lên vẻ kinh ngạc.
Phán đoán vô cùng xuất sắc! Về phương diện phán đoán tình huống hắn cũng rất tốt, nhưng trong trường hợp suýt chút nữa đã xảy ra tai nạn mà vẫn có thể phán đoán chính xác đến như thế, vẫn là khá khó đối với hắn. Đáng lẽ ra trong trường hợp này hắn phải phóng ra những cây gai băng trên mặt đất để hạn chế đối thủ thì sẽ tốt hơn.
Mà lúc này Đường Tam đã sử dụng Phong nguyên tố cuốn Liệt Địa Tích Dịch lên không trung, Vũ Băng Kỷ tự nhiên biết nên làm như thế nào. Một con đường mòn bằng băng xuất hiện dưới chân, Vũ Băng Kỷ gia tăng tốc độ, ngay lập tức trượt đến gần Liệt Địa Tích Dịch.
"Ngưng!"
Cố Lý tiếp tục lần khống chế thứ hai của mình. Dưới tình huống tu vi chênh lệch không nhiều như thế này, tác dụng của Thì Quang Biến gần như không thể nào phá bỏ được.
Ai có thể chống chọi lại với thời gian?
Thân thể Liệt Địa Tích Dịch vừa cử động được, đang muốn phản kháng thì lại tiếp tục bị ngưng trệ trên không. Tiếp theo trong nháy mắt, hai tay của Vũ Băng Kỷ đã đánh vào người Liệt Địa Tích Dịch.
Liệt Địa Tích Dịch, ngũ giai đỉnh phong. Nói về tu vi thì chênh lệch không nhiều khi so với Phong Lang trấn lãnh chủ Phong Hùng đã từng bị Đường Tam đánh chết. Chẳng qua Yêu thú so với Yêu Quái thì sẽ yếu hơn một chút bởi vì chênh lệch về trí thông minh. Đương nhiên cũng sẽ có trường hợp khác biệt nhưng rất ít.
Mà tu vi của Vũ Băng Kỷ là lục giai, Băng tinh biến lục giai cộng với Băng nguyên tố thể, sự lạnh lẽo thấu xương lập tức làm cho Yêu thú hệ Thổ này bị đóng băng.
Sức phòng ngự của Liệt Địa Tích Dịch đúng là rất mạnh, sức chống cự cũng cao, nhưng đối mặt với sự rét buốt của Băng nguyên tố này thì thân thể nó cũng lập tức cứng ngắc.
Lúc này từng đạo Phong Nhận đã bắt đầu từ trên trời giáng xuống. Mười tám đạo Phong Nhận nối đuôi nhau bay tới, tạo thành một dải ánh sáng xanh dài.
Mỗi đạo Phong Nhận tấn công vào một vị trí vô cùng chính xác.
Sức phòng ngự của Liệt Địa Tích Dịch quả thật là mạnh mẽ, cho dù đối mặt với thủ pháp bách điểu đầu lâm, cũng phải đến đạo Phong Nhận thứ tám thì lân phiến trên cổ mới bị phá ra.
Thời điểm nó lại bắt đầu giãy giụa, chữ "Ngưng" thứ ba đã từ trong miệng Cố Lý phát ra.
Mười tám đạo Phong Nhận đã chém đứt đầu của Liệt Địa Tích Dịch có thực lực mạnh mẽ này.
Thân thể dài hơn ba mét lúc này mới rơi xuống mặt đất, Yêu thú ngũ giai đỉnh phong này rốt cuộc đã chết.
Toàn bộ quá trình chiến đấu thật ra chỉ xảy ra trong thời gian khoảng mười giây.
Trong vòng mười giây liên tục sử dụng Thì Quang Biến ba lần, mặt Cố Lý lúc này đã trở thành màu trắng xám, nhưng cũng tràn ngập sự hưng phấn.
Giết? Chỉ vậy thôi đã giết rồi?
Trong nhận thức của nhân loại bình thường, nhân loại có cùng cấp bậc với Yêu thú luôn luôn yếu hơn, Yêu thú thì lại yếu hơn Yêu Quái. Điều này là do sự chênh lệch về cường độ thân thể.
Trước đây, số lần đám người Cố Lý đối mặt với Yêu thú vô cùng ít, cho dù có thì cũng là do các vị sư phụ dẫn đội, dẫn dắt hoàn thành chiến đấu.
Nhưng hôm nay, bọn họ chẳng qua là vài tên đệ tử, tụ tập lại một chỗ đã đánh chết một con Yêu thú, hơn nữa là một Yêu thú thấp nhất cũng là ngũ giai, đây là lần đầu tiên mọi chuyện thuận lợi như thế này.
Cho dù là Trình Tử Chanh ở trên không trung, không trực tiếp tham gia chiến đấu thì lúc này sắc mặt cũng vô cùng phấn khởi.
Thắng, hơn nữa thắng rất đơn giản!
Ngay sau khi Liệt Địa Tích Dịch bị chém chết, Vũ Băng Kỷ liền xoay người nhìn về phía Đường Tam.
Bốn mắt nhìn nhau, Đường Tam giơ ra ngón tay cái với hắn.
Vũ Băng Kỷ nở nụ cười, cũng giơ ngón tay cái ra với hắn.
Nói về tu vi thì Vũ Băng Kỷ là người mạnh nhất trong tiểu đội, thế nhưng hắn biết rõ, trận chiến vừa mới diễn ra này nếu không có Đường Tam thì kết quả đã khác rồi.
Cho dù có Thì Quang Biến của Cố Lý, bọn họ cũng không thể ngăn cản Liệt Địa Tích Dịch có sức phòng ngự mạnh mẽ này độn thổ. Gió lốc của Đường Tam giúp đỡ Cố Lý khống chế đối thủ, bắt nó hiện ra, sau đó mới đến Vũ Băng Kỷ khống chế. Mà những điều này, thật ra là việc của Vũ Băng Kỷ, việc tốt nhất mà Đường Tam nên làm đó là dồn toàn bộ sức lực để tấn công, nhưng mà Vũ Băng Kỷ đã không làm tốt được việc mà mình nên làm, cho nên Đường Tam đã phải giúp đỡ mình.
Mười giây, chỉ mười giây ngắn ngủi, tiểu đội chắp vá tạm bợ bọn họ vậy mà có thể săn bắt được một Yêu thú ngũ giai. Tại học viện cũng có nhiệm vụ săn bắt Liệt Địa Tích Dịch, hơn nữa phần thưởng cũng không hề nhỏ. Phần thưởng của nhiệm vụ săn bắt Liệt Địa Tích Dịch này là một đồng Nguyên tố tệ. Lân phiến của con hàng này vô cùng giá trị, nhưng mà cũng rất khó giết được nó, một khi nó cảm giác không ổn thì sẽ ngay lập tức độn thổ bỏ chạy, cho dù là cường giả mạnh hơn cũng rất khó bắt được.
Nhưng hôm nay cứ như vậy, bọn họ đã giết được một con.
"Quá tuyệt vời!"
Độc Bạch từ phía sau cái cây nhảy ra, mặt mày vô cùng hớn hở.
Hắn không hề tham dự chiến đấu, cho nên sẽ không biết rõ các chi tiết trong trận chiến đấu này. Dưới cái nhìn của hắn, tất cả là do các đồng đội của mình quá mạnh mẽ!
Sau ba tiếng hét của Cố Lý, một con Liệt Địa Tích Dịch đã bị đánh chết.
"Lợi hại!"
Lúc này, Cố Lý cũng đã trở về trước mặt mọi người, giơ ngón tay cái lên về hướng Đường Tam.
Hắn là người sáng suốt, dĩ nhiên có thể thấy được, trận chiến vừa rồi ai là người có tác dụng lớn nhất.
Đường Tam cười nói: "Thật ra lần này, công đầu thuộc về sư huynh Độc Bạch đó."
"Hả? Hắn? Tại sao là hắn?" Trình Tử Chanh có chút không phục, nàng không hề tham dự chiến đấu, đến bây giờ còn cảm thấy hơi tiếc nuối.
Đường Tam nói: "Bởi vì hắn là người phát hiện ra kẻ địch! Thiên Hồ Chi Nhãn của sư huynh Độc Bạch khiến huynh ấy có được cảm giác nhất định, nhưng bởi vì tu vi còn chưa đủ nên chưa rõ ràng lắm, nhưng khi huynh ấy có cảm giác không thoải mái, tức là sẽ có nguy hiểm phát sinh, chúng ta phải trở nên cảnh giác. Nếu không một khi bị đánh lén như vậy, bất kì người nào trong chúng ta dính phải đều sẽ bị thương nặng."
Trong lòng Cố Lý vẫn còn đang sợ hãi liên tục gật đầu, lúc đó hắn căn bản không kịp thi triển Thì Quang Biến, mà nhân loại bình thường thì sức phòng ngự lại không mạnh, nếu bị cái đuôi của Liệt Địa Tích Dịch đâm trúng, lúc đó không chết thì cũng bị mất đi lớp da nha!
Độc Bạch mở trừng mắt, mình quan trọng như vậy sao? Thật ra lúc đó hắn cũng không quá chắc chắn. Đường Tam nói với Vũ Băng Kỷ: "Đại sư huynh, tiểu đội chúng ta là một tập thể. Chuyến đi này thu hoạch được cái gì đều chia đều cho tất cả, người cảm thấy như thế nào?"
Vũ Băng Kỷ chăm chú nhìn hắn, không chút do dự gật đầu nói: "Lẽ ra nên như vậy. Liệt Địa Tích Dịch nếu như ta nhớ không nhầm thì phần thưởng của nó khoảng một đồng nguyên tố tệ."
"Ây da, phát tài, phát tài rồi!"
Độc Bạch hưng phấn khoa tay múa chân, nhảy tưng tưng quanh thi thể Liệt Địa Tích Dịch.
Vũ Băng Kỷ lắc đầu cười, nói với Trình Tử Chanh: "Chanh tử, ngươi tiếp tục quan sát xung quanh, ta thu thập thi thể của Liệt Địa Tích Dịch một lát."
Nói xong, Vũ Băng Kỷ nâng tay trái lên, lúc này Đường Tam mới phát hiện trên cổ tay trái của hắn có một cái vòng tay, trên vòng tay có những đường vân kì lạ, có năng lượng hơi yếu tỏa ra.