Chương 5: Trời Trong sơ cấp hồn sư học viện

Đã qua hai ngày kể từ lúc giác tỉnh võ hồn Lâm Vũ đã thí nghiện bằng cách hút hồn hoàn vào võ hồn của mình nhưng vẫn không có một chút tác dụng nào cả , hồn lực trong hồn hoàn vẫn chậm rãi tán đi , chỉ có một ít hồn lực bám vào thân thể cậu giúp cậu tăng trưởng hồn lực một cách chậm rãi

“ Sao lại vậy nhỉ ta đã thức tỉnh võ hồn rối sao mà vẫn không cách nào điều khiển hồn lực thật khó hiểu , vậy thiên phú của ta nên sử dụng thế nào đây ???” Lâm Vũ thở dài buồn bực nghĩ

“ Tiểu tử đi thôi ta đưa ngươi đến Trời Trong sơ cấp hồn sư học viện , có phải võ hồn của ngươi biến dị trở thành Băng Thiết Phiến ?” Thôn trưởng quay lại hỏi

“ Đúng vậy , mà võ hồn của ta tên Huyền Thiết Băng Phiến chứ không phải Băng Thiết Phiến ‘’ Lâm Vũ thấy may mắn khi sửa lại cách gọi kịp chứ không mỗi khi có đánh nhau , đối thủ : U Minh

Huyền Quy , Tà Mâu Bạch Hổ , Hạo Thiên Chùy …. Mình thì Băng Thiết Phiến nghe quê thật sự

“ Hảo , bao giờ ngươi lên cấp 10 ta sẽ dẫn ngươi đi kiếm hồn hoàn thích hợp với ngươi “ Thôn trưởng ung dung nói

“ Hồn Thú đấy là j vậy , ta muốn biết hồn thú đấy là gì rồi mới làm ra lựa chọn “ Lâm Vũ ngạc nhiên đáp lại

“ Ngươi yên tâm đấy là hồn thú loại thực vật gọi là Kinh Cức Băng Sương loài thực vật hồn thú này biến dị từ loài Kinh Cức Sâm Lâm mà ra , do sinh sống ở vùng Cực Bắc nên mới biến dị , lúc ta nhìn tấy nó là khoảng 1 năm trước niên hạn là 385 năm có thể cho ra hồn kĩ hệ khống chế , hừ tiện nghi tiểu tử ngươi nếu không phải thằng cháu ta thức tỉnh võ hồn hệ hỏa ta chắc chắn sẽ để hắn hấp thu hồn hoàn đó ngay " Thôn trưởng vừa đi vừa nói mặc kệ Lâm Vũ có nghe hay không

Kinh Cức Sâm Lâm là loài hồn thú có lãnh địa ý thức rất mạnh thường sống ở gần các khu rừng chúng có khả năng trói buộc rất mạnh , cho ra hồn kĩ đều thuộc loại hồn kĩ khống chế rất mạnh mặc dù không có độc nhưng dây leo của chúng có rất nhiều gai sắc nhọn chỉ cần bị quấn vào người sẽ cực khó thoát ra

" Hừm , vậy biến dị Kinh Cức Băng Sương đúng là rất thích hợp ta rồi " Lâm Vũ càng nghĩ càng thấy thích hợp

. . . . .

Trời Trong sơ cấp hồn sư học viện nằm tại Trời Trong thành , Trời Trong thành phụ thuộc với Tinh La đế quốc , nhưng vì ở gần Cực Bắc Chi Địa nên bầu trời thường quang đãng do mây đã bị thổi đi bởi những cơn gió lạnh nên trong thành thường có bầu trời trong thanh , mát mẻ nên Trời Trong thành là 1 dịa điểm du lịch và là nơi dừng chân của nhiều thương nhân từ nơi Cực Bắc Chi Địa bởi vậy khiến cho Trời Trong thành mặc dù là thành nhỏ nhưng độ phồn hoa của nó không khác gì các thành trì lớn

Lâm Vũ lúc này ngay tại Trời Trong thành cửa vào

Chắc do thành trì này chủ yếu phát triển theo phương hướng du lịch buôn bán lại còn ở cách xa rừng rậm nên mọi thứ kể cả cổng thành đều được làm rất xa hoa , điêu khắc tỉ mỉ

Lâm Vũ và Thôn trưởng cùng mọi người như nhau , đón nhận vệ binh kiểm tra , liền được tiến vào trong thành

Đi được một lúc , đén gần khu cuối cùng của con đường phía đông của thành , có thể thấy lờ mờ một tòa nhà cao lớn , cổng vòm phải cao chừng hơn 10 mét , rộng tầm 20 mét . đều là do nham thạch cứng rắn xây lên , phía dưới có hai phiến cửa bằng sắt bạc chiếu sáng lấp lánh

Nhìn qua lưới sắt , có thể thấy được 1 con đường dài , hai bên cây cối xanh tươi

Trên mái vòm ở giữa , có khắc 4 chữ lớn " Trời Trong Học Viện "

Thôn trưởng mang theo Lâm Vũ bước đến cổng chính , lập tức liền bị người giữ cửa chặn lại hỏi " Làm j . đi đâu ''

Thôn trưởng vừa xuất ra giấy danh nghạch tới nói " Vị huyh đệ này , tôi là thôn trưởng của Thiết Phiến Thôn năm nay đưa thôn dân đến trường nhập học

Người gác cổng bình tĩnh nói " Vậy sao , vậy ngươi mau vào đi , mà ngươi đi thẳng con đường này đến ngã 3 rồi rẽ trái cuối con đường này là phòng giáo vụ đấy chắc các ngươi chưa biết , trường năm nay mới đổi vị trí phòng giáo vụ

" Đa tạ vị huynh đệ '' Thôn trưởng ngạc nhiên nói nếu không phải người giữ cửa thông báo thì chính hắn cũng đi nhầm đường mất vì trong thôn do hầu hết thôn dân đều là hồn sư nên mọi người thường cho con của mình đi các thành trì lớn mà 1 danh nghạch đi võ hồn điện thì sẽ cho người có tiên thiên hồn lực cao nhất là cháu của thôn trưởng nên Lâm Vũ chỉ có thể đi Trời Trong thành trì học

" Ừm , ko có gì đây là chức trách của ta , vào đi thôi "

Trời trong sơ cấp hồn sư học viện cũng không có bề ngoài nhìn lớn như thế , chủ yếu chia làm 4 khu vực là chủ giáo học lâu , thao trường , kí túc xá , phòng giáo vụ , cứ việc chỉ là sơ cấp hồn sư học viện nhưng tính kỉ luật thì rất cao và nghiêm khắc

Sau khi làm xong thủ tục , Trưởng thôn dẫn Lâm Vũ đến kí túc xá và bảo cậu " Tiểu tử ta đã đóng học phí đủ hai năm cho ngươi rồi đó , tập trung tăng hồn lực nên thôi , chờ nghươi hấp thu hồn hoàn coi như trả hết ân tình " Vế đầu thì hắn nói to vế sau thì như lầm bầm

Mặc dù biết là hắn là cố ý nói cho mình nghe nhưng Lâm Vũ ko thèm để ý mà hắn còn khá cảm kích vì nếu Trưởng thôn không giúp hắn đóng tiền học trong vòng hai năm này thì hắn không thể chuyên tâm vào tu luyện được vì đi học vẫn phải đóng tiền chứ , bởi vậy nên cậu sẽ phải đi kiếm tiền và làm chậm trễ việc tu luyện của cậu thì chắc muốn tu luyện đến 10 cấp thì mất 2 năm mất "Phần ân tình này ta nhớ rồi , mai sau có cơ hội sẽ trả lại cho hắn " Lâm Vũ tự hỏi

Mặc dù Lâm Vũ không thích dân làng trong đó nhưng cậu biết cảm ân chứ ai đối tốt với cậu cậu sẽ đối tốt với người đó cậu .

Mai sau Thôn trưởng sẽ biết ngày hôm nay ông giúp đỡ Lâm Vũ đây là quyết định đúng đắn nhất mà cuộc đời ông đã từng làm