Chương 39: Trở Về

Sáng hôm sau , Lâm Vũ ba người đã trên đường quay về làng , lúc này tốc độ họ đi rất nhanh , vì không cần phải cho Như Vận luyện tập thực chiến nữa , cái cô cần bây giờ là chiêu thức mới , chứ có mỗi một hồn kĩ tăng phúc và thuật cách đấu cơ sở thì hơi ít chiêu

Đến chiều , lúc này Lâm Vũ , Như Vận và Chu Trúc Thanh đã về đến nhà của mình

" Về rồi đây , muội xuống tự mình đi đi nhá " Lâm Vũ để luôn Như Vận xuống , lắc lắc tay , bế cô bé cả chặng đường Lâm Vũ mình cũng ê hết cả tay , mới cả Lâm Vũ cũng thấy khó chịu , khi di chuyển , đã rung lắc rồi , cô bé này lại còn hay cựa quậy , mà cơ thể của Như Vận khi hấp thu hồn hoàn thứ nhất cũng trở lên lớn hơn ở nhiều chỗ , nên khi bế cô đi đường làm Lâm Vũ rất khổ cực , nhưng cúng rất vui vẻ

" Ta phải đi tắm đã , người bẩn quá rồi , thật sự là khó chịu a " Lâm Vũ nói , lúc đi đường cậu có xuất thủ mấy lần , để test skill 3 và hồn cốt , vì tối hôm trước Lâm Vũ đã dành thời gian nâng cấp hồn kĩ thứ ba lên thành hai nghìn bốn trăm năm lên uy lực tăng lên đáng kể , khiến cho khi động thủ , không cẩn thận làm máu đầy lên người

" Muội cũng vậy !" Như Vận ở bên cạnh , gật đầu đồng ý

"Vậy huynh và Như Vận tắm trước đi , muội còn đi chuẩn bị đồ ăn nữa tý muội sẽ vào sau " nói xong Chu Trúc Thanh liền đi ra chợ

" Đi thôi Như Vận " Lâm Vũ gọi lại Như Vận còn mình thì đi vào trước

" Vâng ! " Như Vận nghe vậy cũng chạy theo sau

. . . . . . . . . . .

Đến tối , Lâm Vũ lúc này đang ngồi ở phong khách , tay cầm một chiếc khăn tắm , lau khô tóc cho thân ảnh đang ngồi trong lòng hắn đọc sách , hai cái tai mèo màu vàng động động trông rất đáng yêu , mỗi lần Lâm Vũ sờ vào là Như Vận lại rụt người , Lâm Vũ hỏi thì cô bé bảo chạm vào đó rất ngứa , làm Lâm Vũ cứ ngứa ngáy muốn sờ sờ nhưng không dám vì sợ cô bé tức giận

Ngồi ở trong lòng hắn Như Vận lúc này thì đang đọc lại sách giới thiệu về hồn cốt , vì trước đó Lâm Vũ và Chu Trúc Thanh cả hai người đều không mang theo sách này và cũng chỉ giảng sơ qua thôi , nên giờ đây Lâm Vũ bảo Như Vận đọc lại một lần nữa để hiểu rõ hơn

" Này Như Vận , muội đừng nghoe nguẩy đuôi nữa , nó làm ta ngứa quá " Lúc này đuôi của Như Vận đang quăng qua quăng lại , sượt qua mặt , cằm cậu khiến cậu ngứa ngáy không chịu nổi , nhưng vì đuôi là bộ phận khá nhạy cảm lên Như Vận cũng không cho cậu tự ý sờ làm cậu không chỉ ngứa ngáy ở ngoài mà còn ngứa ngáy hết trong người , phải biết kiếp trước Lâm Vũ rất thích vuốt đuôi mèo , bây giờ có một con mèo con dạng người đang ở trước mặt mình , lại không được sờ , haizz Lâm Vũ đơn giản cảm thấy mình quá đáng thương

"Lâm Vũ ca ca , huynh đừng có sờ đuôi muội , muội cắn huynh đó " Dường như biết Lâm Vũ đang nghĩ gì , Như Vận liền quay lại , nhe răng trợn mắt nhìn rất đáng yêu

" Rồi , rồi huynh biết rồi huynh không sờ là được chứ gì " Lâm Vũ cười khổ , giơ tay đầu hàng nói , cũng tại lúc trước , Lâm Vũ trông thấy đuôi của cô liền sờ , vuốt khiến cho cô bé mặt đỏ bừng , lúc ấy Lâm Vũ còn không hiểu , sau đó đi hỏi Chu Trúc Thanh và bảo cô phụ thể võ hồn, rồi làm thử , vì khi phụ thể võ hồn thì do Chu Trúc Thanh võ hồn cũng là mèo lên giống Như Vận , mới biết được phần đuôi lại nhạy cảm như thế vì thế khiến cho Như Vận dỗi cậu tận 3 ngày , lại còn kéo Chu Trúc Thanh đi nữa , đuổi cậu đi ngủ một mình

" Cả hai người ra ăn cơm thôi " tiếng Trúc Thanh gọi từ trong bếp ra , sau nhiều năm ở cùng Lâm Vũ , Trúc Thanh đã có thể nấu cơm ngon hơn cậu rồi , nói chung Lâm Vũ kiếp trước cũng chỉ là một người biết cắm nồi cơm và nấu mì thôi , làm đồ ăn ngon đó là do có gia vị , sau khi Chu Trúc Thanh học nấu ăn , cộng thêm có Lâm vũ cho gia vị nữa , tài nấu ăn của cô đã ăn đứt Lâm Vũ , khiến cho cậu lại lùi ra ngoài , nhường bếp lại cho cô

. . . . . . . . . . . .

Trong lúc đó , cũng thời gian đó nhưng ở một khung cảnh khác , chỉ thấy trong rừng cây , có ba bóng người chật vật chạy trốn, phía sau lưng là một đàn sói , hai người lớn và một đứa trẻ và 1 con chó , không phải là một con heo , hình như cũng không phải nốt mà là một con heo lai chó mới đúng, đúng là một con heo lai chó , trong đó một người cứ một lúc lại chổng mông ra đánh rắm , con heo lai chó cũng làm y như vậy

Đó chính là nhóm Đường Tam , Đại sư

Sau khi chạy được một lúc , người thứ ba là một lão già , thấy phía sau không có đuổi theo nữa liền thở một hơi, quay người về phía Đại sư , nói " May mà có hồn kĩ của Đại sư đã che dấu mùi của chúng ta khiến bọn Ngân Nguyệt Lang không đuôi theo nữa , nếu không chắc mạng già của ta đã ở lại đây rồi "

" Viện trưởng đừng như vậy , may mà có ngươi giúp đỡ , nếu không đệ tử ta cũng không cách nào lấy được hồn hoàn " Đại sư nghe lão già nói vậy liền đỏ mặt , mặc dù đã bao nhiêu năm nhưng hồn kĩ đánh rắm vẫn là nỗi nhục của ông ta , nếu không phải tình hình nguy cấp chắc chắn ông ta sẽ không sử dụng

" Đúng vậy , đa tạ viện trưởng đại nhân giúp đỡ " Đường Tam thấy sư phụ mình lúng túng liền ở bên cạnh cung kính nói cảm tạ

Khiến cho Đại sư thoát khỏi xấu hổ , hắn gật đầu thầm nghĩ " Không hổ danh là đệ tử của ta , ứng biến linh hoạt , đầu óc nhanh nhạy , rất tốt "

" Ha ha , có gì đâu , trong trường học ra một tên học viên thiên tài như này thì ta phải hết sức vun trồng rồi , 11 tuổi Đại Hồn Sư cơ mà " Lão già cười to

Đại sư lúc này cũng chen vào nói " Đường Tam , hồn kĩ thứ hai của ngươi là gì , mau nói vi sư xem "

"Dạ , . . . Hồn kĩ của con có tên Kí Sinh , tạo ra một hạt giống , có thể triệu hồi ở bất cứ đâu trong một phạm vi , bám vào cơ thể địch nhân hấp thu chất dinh dưỡng sung quanh để khống chế địch nhân , bản thân hồn sư có thể tự truyền hồn lực vào để rút gọn thời gian hạt giống nảy mầm " nói xong , Đường Tam liền sử dụng hồn kĩ thứ hai của mình lên hai thân cây gần đó , một cái hắn truyền hồn lực vào , một lúc sau liền sinh trưởng và tạo thành các dây leo gai không ngừng siết chặt thân cây , cái thứ hai thì phải tốn gần 10 phút mới nở và trói buộc thân cây

" Hừm , hồn kĩ này cũng khá tốt đấy , nhưng có vẻ cường độ của Lam Ngân Thảo vẫn khá yếu , cái này chỉ cần hồn sư hệ cường công mạnh mẽ là không thể nào khống chế được , điểm đáng chú ý nhất là độc tố , nếu phát triển tiếp thì hơi có chút ánh sáng , còn bây giờ độc tố vẫn rất yếu nhưng chỉ với Lam Ngân Thảo mà có thể tu luyện nhanh như này , cũng khá đáng gờm rồi , với cả thiên phú chiến đấu của người cũng không tồi , xem ra Đại sư dạy bảo người rất tốt a " Lão già rất coi trọng Đường Tam ,phải biết với Lam Ngân Thảo phế võ hồn như này ,tu luyện nhanh vậy và thiên phú chiến đấu đồng dạng xuất sắc , mới 19 cấp mà đánh thắng giáo viên 25 cấp mặc dù giáo viên đó hồn hoàn chỉ là 1 bạch 1 vàng thôi

" Viện trưởng không cần lo về tính dẻo dai , ta đã tính rồi , bây giờ bổ sung cho Lam Ngân Thảo phần độc tính , sau khi lên cấp 30 bù lại phần dẻo dai cũng chưa muộn , với hồn kĩ thứ nhất khá có tính trói buộc , cộng thêm hồn kĩ thứ hai tăng thêm nọc độc và khả năng ẩn núp , cộng thêm thân pháp và thiên phú chiến đấu, Đường Tam bây giờ đều có dư lực đánh với Hông Tông, " Đại sư ghạo nghễ nói , cứ như đó là mình vậy , lòng hư vinh tăng thêm gấp đôi , trong mắt của hắn có thể nhìn thấy sự thỏa mãn

Nếu Lâm Vũ mà ở đây chắc chắn hắn sẽ phá lên cười , cậu vẫn không hiểu sao Đường Tam lại chọn bái Đại sư làm thầy , chẳng lẽ vì mấy câu nói vớ vẩn trang bức đó hay sao , mà theo Lâm Vũ thấy , đáng lẽ Đường Tam phải phát triển Lam Ngân Thảo theo con đường mẫn công , chủ yếu cường hóa sắc bén , và nọc độc chứ không phải đi khống chế , cường hóa dẻo dai và nọc độc , Đường Tam hắn biết sử dụng ám khí cơ mà , nếu mà cường hóa võ hồn Lam Ngân Thảo lên mỗi chiếc lá đều giống như sắt thép một dạng thì có phải là có dùng mãi không hết ám khí hay không , với ám khí Đường Môn cộng thêm các tuyệt học , với Hạo Thiên Chùy , sau đó một đánh xa , một đánh gần đều phải hợp lý hơn chứ