Đám người thủy thủ tàu nhìn với con mắt tán thưởng,vui mừng vì chúng sắp đc đánh chén 1 bữa ngon, việc mà rất lâu chúng chưa làm trên cái số phận lênh đênh gập ghềnh như sóng biển vậy. Chúng bình phẩm mọi thứ từ những cô nàng nhân tộc này vừa mắt ko, cô nàng bán nhân , thú nhân mông to , ngực bự kia tý nữa phải trà đạp một phen hay bán đc bao nhiêu tiền. Có tên biến thái hơn thì để ý tới các anh chàng elf trong xinh trai , mông cong , da trắng. 1 số thằng biến thái nhất chỉ chú ý đến các cô cậu bé thú nhân, ELF nhỏ tuổi với ánh mắt dâm đãng muốn bạo hành.Không thì lại chuyển chỉ ý qua các món ăn mới mang lên, nào là món kia lạ thế, toàn rải củ chộn lẫn ăn đc ko, rượu của bọn quý tộc thơm thật đấy, 1 trên bèn nói: thôi tý nữa cơm nước nó say, thế nào chúng ta chẳng đc hưởng dụng, thu bộ dạng dâm đãng mấy ông lại, gần sáng, xong việc thì tất cả mọi người đều thoả nguyện.
7h trời vùng biển đã tối, đêm nay có trăng, có sao, gió nhẹ.Những món ăn như salat, hoa quả dầm đều có lớp dầu chiết xuất từ hạt táo, đến rượu cũng đổ thêm một chút dầu táo vào, chế biến ngay trước mặt hải tặc, đổ ngay trước mặt hải tặc nhưng có ai biết đc đống dầu táo kia là độc đâu. Ngoài ra Long còn dặn dò thuộc hạ những người sẽ vào ăn uống cùng đám hải tặc trong phòng những đồ nào không đc ăn cùng nhau, những đồ nào ăn cùng nhau sẽ gây ra độc gây chết người . Cả đám vâng dạ và cố nhớ như in trong đầu kẻo tý nữa teo mạng. Rượu với hải tặc như nước cho người đi buôn giữa sa mạc nó quý hơn vàng. Để độc tác dụng chậm Long công mời những trên hải tặc kia mỗi tên một ly nhỏ sữa bò trước khi vào bàn tiệc. Thứ sữa này quý tộc mới đc uống vì sự ngon ngọt, bổ dưỡng của nó cũng như vì ko có cách bảo quản tốt nên rất nhanh hỏng. Muốn uống mất cả 1 đồng bạc một ly do phải dùng ma pháp băng bảo quản. Mà tiền thuê đám pháp sư thì đắt vãi ra, chỉ có những ông chủ có tiền lớn mới thuê đc để đóng băng số sữa lớn. Bây giờ đc mời miễn phí , tội gì ko uống chứ, bọn quý tộc sống sướng thật, tý nữa phải tàn nhẫn một phen để cho thỏa cơn tức vì trước giờ mình sống không bằng chó trong khi lúc nào cũng cược mạng mà bọn quý tộc chả phải làm gì lại đc cuộc sống như trên thiên đường.
Bữa tiệc bắt đầu, thuộc hạ của Long ai cũng đc uống 1 cốc sữa lớn để làm chậm cũng như ngăn độc ngấm vào cơ thể. Mỗi đứa đều ăn trước ít thức ăn để tý nữa vào chỉ uống thôi, đồng thời uống xong cũng dễ nôn ra.
Đám hải tặc thấy đồ ăn thịnh soạn , bày biện đẹp mắt, phòng đc quét dọn sạch sẽ, đã thế còn có mùi thơm nước hoa thoang thoảng , ghế ngồi thì đc trải bằng thảm nhung, bát đĩa bằng sứ cao cấp sáng bóng, trên mỗi mâm bát đều có những chiếc ly bằng thủy tinh quý giá đẹp mắt, dao nĩa bằng đồng, còn mấy chiếc khăn dùng để lau tay bằng lụa nữa chứ, khăn trải bang bằng lụa trắng tinh, bên ngoài còn có 8 nhạc công đang tấu nhạc trợ hứng, trên mỗi bàn còn một đĩa hoa quả to đùng. Đã thế đèn dầu cá với còn chụp thủy tinh lên khiến cho căn phòng sáng trang hoàng Cảnh tượng này thì ai cũng choáng mắt, dù nhốn nháo lúc trước nhưng cảnh tượng này khiến những tên hải tặc cảm thấy sự sang trọng, bản thân bỗng thấy mình sang hơn hẳn, đây là đẳng cấp quý tộc ư, cuối cùng mình đã đc trải nghiệm. Bọn chúng lặng lẽ , từ tốn bước đi như những quý ông thực sự, ngồi nghiêm trang ngay ngắn, ánh mắt ngây ngốc xung quanh, luống cuống thực hành cách để khăn ăn , cách dùng dao nĩa, mấy tên định bốc tay ăn vụng thì bị đồng bọn đánh vào tay rồi lương một cách giết người. Mọi thứ khá trầm lắng, mấy trên lâu là ở ngoài thấy lạ cũng mò vào xem thì thấy khung cảnh lạ kì, chúng trước giờ đều ăn uống nhổm nhoáng cho xong bữa, bữa ăn tự do đánh chửi nhau miến ko ảnh hưởng cho người khác là đc, bây giờ các đại lão lại ngồi im thin thít, nhưng chuyện cũng chẳng có gì khi mà lúc sau lại có mấy cô gái thú nhân hoặc mấy tên đàn ông của trong đám hộ vệ hoặc nô lệ kia rút đi ăn mất món bên trong bữa tiệc và rượu táo chúng thó trộm trong mấy cái thùng kia , có người nói : “ ôi dào, hôm nay họ uống cả Đống rượu kia cũng chẳng hết rượu của cậu chủ tôi,mình lấy một ít thì ai biết, có thấy hết nhiều rượu thì ai chất nghĩ do hôm qua uống, chúng ta cả đời có khi chỉ đc một lần uống loại rượu như này thôi”, cả lũ nhìn nhau mà cười , thế là qua chuyện, tất cả đám thủy thủ đều uống rượu . Trong phòng cho đến khi Long Cùng thuyền trưởng đi vào và mời mọi người, lúc này đám hải tặc mới bắt đầu ăn, chúng ngốc trệ. Trần đời chúng mới ăn món nào ngon như vậy, trước đây đồ chúng ăn đều là đồ cho lợn ăn, chúng ăn ngấu nghiến , không quên món rượu siêu cấp này nữa. Chúng vừa ăn vừa nghĩ , đời chỉ có thế, nhân sinh như này chẳng công gì hối tiếc, thuyền trưởng cùng Long chúc rượu nhau, đám hộ vệ cũng chúc rượu đám thủy thủ, chúng uống như chưa bao giờ đc uống, chúng ăn như chưa bao giờ đc ăn, dao dĩa gì tầm này , bốc ăn cho tiện, húp nước canh cho mau khỏi phải thìa. Long lấy lý do công nhỏ tuổi ko uống đc nhiều sau đó ra ngoài nôn, đám hộ vệ cũng ăn nhiều những món ăn ko độc hoặc những món ăn với nhau không độc, học mặc áo bông,tuy hơi nóng một chút nhưng khi uống rượu đổ xuống áo sẽ không bị phát hiện, cứ chốc lát lại ra ngoài nôn, nôn xong có thị nữ đứng đấy cho họ cốc nước súc miệng, rồi lại cả túi nước to đùng uống căng bụng rồi lại nôn sạch những gì còn sót lại trong dân dày rồi lại uống cốc to sữa bò, cứ vậy vài lần, cả đám hộ vệ bụng dân đều nôn nao,, ăn uống 1 tý là chạy đi nôn, đc gần nửa bữa tiệc cả đám nằm xuống thở, xin kiếu các đại ca thủy thủ vì em không chịu đc nữa, lũ hải tặc cười ầm chê bôi rồi mặc kệ, tiếp tục uống, họ đc các thị nữ dìu vào phòng nghỉ ngơi dưỡng sức vì họ mất 1/3 sức chiến đấu rồi, về đến nơi cho nôn 1 trận nữa, chiếc áo cũng cởi ra rồi vứt đi, lấy nước lau sạch người, vì thiếu gia bảo độc này có thể ngấm qua đã gây nhiễm độc, tuy ít không chết nhưng có để lại di chứng, họ lúc này nằm dưỡng sức, cho ăn chút cháo hành thì đến lúc hành động có thể hồi phục vài phần sức, có thể chiến đấu đc. Tuy nhiên đám này mới chỉ có1/3 đội hộ vệ của Long , còn 2/3 còn lại dành cho việc, bảo vệ những người yếu và thanh lý đám thủy thủ ngoài tàu . Khi lũ hải tặc đã ngà say, tên thuyền trưởng muốn dừng bữa tiệc vì đến tầm 2h sáng chúng bắt đầu hành động, giờ cũng đã muộn, chúng cần cho đám thủy thủ tỉnh rượu rồi còn cùng tàu đồng bọn làm quả đậm này , hắn nói:
- Nguyễn thiếu gia, cảm ơn ngài đã khoản đãi chúng tôi bữa tiệc thịnh soạn như này, cả đời chúng tôi cũng chưa đc đãi ngộ cũng như đc ăn ngon, rượu ngon thế này . Nhưng đám hộ vệ của ngài kém quá, ngài thì còn nhỏ không nói nhưng đám hộ vệ kia trong to cao vạm vỡ thế kia tửu lượng kém quá, có tý rượu mà cả lúc nôn thốc nôn tháo , phí hết rượu ngon.
Long bèn nói:
- Cổ nhân xưa từng nói “ rượu ngon phải có bạn hiền”. Tôi bây lạ nước , lạ cái chuyến đi này ngài lèo lái mạng sống cả đoàn chúng tôi. Ngài hiện giờ là người soi đường chỉ lối chúng tôi, người quan trọng bậc nhất chúng tôi hiện nay, không khoản đãi ngài thì không đãi ai. Còn đám kia chỉ là đám hộ vệ canh cửa , họ chỉ đc nhìn chứ có đc uống bao giờ đâu, nhất là đám vịt cạn này còn chưa ra biển lần nào nên ko tự chủ đc nên say sóng , rượu uống tý đã say. Nói thật chứ hồi ta còn ở kinh đô cũng lên thuyền thuyền chiến quân dội đi lại nhiều lần rồi nên ta chả sao cả.
Tên thuyền trưởng cười nói:
- Nguyễn thiếu gia quả là người có học có khác không như đám võ biền này , ngài nói như rót mật vào tai. Ha ha, Đúng là đám vịt cạn , cũng may chúng chỉ chỉ uống có chút, có phúc không biết hưởng, đời mấy ai đc ăn uống thế này đâu chẳng may có chết thì cũng hối tiếc không biết nhân sinh là gì , không biết thế nào là sung sướng. Thôi phúc phận này tôi và các anh em ở đây hưởng thay họ vậy.
Ánh mắt hắn lộ ra vẻ tham làm và sát ý. Bên cạnh có thị nữ nghe đc ám hiệu rượu ngon phải có bạn hiền thì đi xuống khoang thuyền bảo mọi người dưới đất bắt đầu hành động, những chiếc dao găm và kiếm đc dấu trong tay áo đi ra ngoài sang tàu và những khoảng có hải tặc đang ngủ. Làn khói mê dược Long điều chế có tác dụng cực mạnh được thổi vào từng khoang, tiếng ngáy đám thủy thủ càng ngày càng to, tức là chúng đã ngủ say mê mệt, từng người mang dao, bịt mũi bằng chiếc khăn thấm nước tiểu lặng lẽ cắt cổ từng tên hải tặc, nhiều tên mơ màng định phản kháng thì bị bồi thêm nhát ở tim. Trên sang tàu, lúc này mọi người lần lượt đi ra từ từ, người mang dao dấu vào người, hộ vệ mang kiếm, nỏ ngắn công khai họ không bị chưa ta vì họ đã mang chúng từ lúc lên tàu ko bỏ , bọn hải tặc không nghỉ ngờ gì. Họ ra ngoài nói chuyện cùng đám hải tặc này, được 1 lúc khi độc ngấm, đám này ngấm nhanh hơn do không ăn , chỉ uống rượu đc đưa và còn làm việc nặng . Khi đám này bắt đầu có kẻ đau bụng, kẻ thì có giật sùi bọt mép thì đám người của Long ra tay mỗi tên một đao tiễn chúng về chầu ông bà, một số kẻ đau bụng nhưng cố chạy hét báo hiệu cho động bọn thì có những mũi trên xuyên ngực chúng. Có vài kẻ mà họ không giết đó là hoa tiêu trên cột buồn và 4 người chỉnh bánh lái tàu vì bình họ đeo vòng cổ nói lệ( do 2 công việc này nguy hiểm nhất là đêm tối thế này, có sao bọn nô lệ này chết không tiếc). Các hộ vệ cũng bao vây quanh phòng tổ chức tiệc không một tiếng động
Trong khoang thuyền , Long và tên thuyền trưởng nói chuyện một lúc khoảng 20p , hắn đã hết kiên nhẫn và muốn kết thúc công việc để thủy thủ của mình nghỉ sớm, để công dậy sớm làm điện hàng này vì hắn thấy thủy mình nhiều kẻ say và hắn có hiện tượng đau bụng còn Long thì quan tâm đến mấy trên đau bụng và có kẻ sùi bọt mép. Mấy tên đau bụng ra loạng choạng, chân tay đã yếu do độc bắt đầu phát ra ngoài giải quyết thì bị hộ vệ của Long phục kích bằng một mũi tên xiên táo hoặc xuyên cổ, có kẻ mới vào bước ra ngoài khoang thì độc phát sùi bọt mép đc giải thoát bằng 1 vết cắt cổ . Một thị nữ đứng trước của khoang và tháo cột tóc xuống, Long hiểu ý bèn bảo:
Thôi không còn sớm nữa mọi người đi nghỉ ngơi đi. Người của tôi sẽ dọn dẹp đống này Tôi sẽ cho thị nữ phục vụ ngài đêm nay. (Ý Long nói là các người sớm chết , người của ta sẽ dọn dẹp xác các ngươi, còn ngươi ta sẽ để thị nữ ta giết chết, rồi mấy tù nữ của ta sẽ ném ngươi xuống biển)
Thuyền trưởng như mở cờ trong bụng nói, hắn đau bụng nãy giờ , càng ngày càng đau, tuy mới râm ran đau nhưng nó đau như dạ dày căng cúng vậy, giờ đau âm it rồi, cần phải đi nhà xí ngay :
đúng vậy mọi người đã say nên mọi người về nghỉ. Cảm ơn Long thiếu gia cho anh em tôi bữa tiệc này, Long thiếu gia thiếu gia cố gắng ngủ ngon đêm nay, anh em tôi sẽ phục vụ cậu chứ đáo( Ý hắn nói Long thiếu gia ngủ ngon nốt đêm nay, cảm ơn vì bữa tiệc nên bọn ta cho người giết ngươi nên nhàng êm ái nhất, để ngươi mặc bộ quần áo đẹp nhất mà làm mồi cho cá).
Long bèn nói :
- chờ 1P cho tôi tặng ngài mộng món quà xong đã.
Long vỗ tay, trên thuyền trưởng chửi thầm :” mả mẹ mày, lúc đầu không tặng, bây giờ mới tặng , bố màu đang cần đi ị , chắc hôm nay ăn mấy đồ ko hợp này rồi”
Nghe tiếng vỗ , hộ vệ xông vào, tay cầm kiếm, đao, súng có buộc lưỡi dao. Đám hải tặc sững sờ , tên thuyền trưởng sững sờ nói:
- Long thiếu gia, thế này là sao, ngài định cướp tàu à. Chuyện ngào về Đông hoang lan tôi sẽ không hé nửa lời. Xin ngài tha chúng tôi
Long nói:
- ngươi nghĩ ta nghèo đến mức phải cướp tàu sao, ta về thì những kẻ muốn giết ta không biết hay sao hả. Những tên cướp biển bang hoa hồng đen.
Thuyền trưởng lắp bắp nói:
- Ngào nói gì tôi không hiểu, chúng tôi là thương nhân , là lương dân ngào nói tôi là cướp biển là vu oan chúng tôi. Tôi sẽ kiện ngào lên quan phủ .
Long nói,
lương dân mà mông mấy kẻ các ngươi lại xăm biểu tượng hoa hồng đen.
- À mà ta không nói tên, thân phận mình, người của ta chỉ thưa ta là cậu chủ với thiếu gia mà ngươi lúc vừa rồi lúc thì nói Nguyễn thiếu gia,lúc thì Long thiếu gia là sao nhỉ, ngươi biết rõ thế à.
Thuyền trưởng biết mình bị lộ, hỏng bét rồi hắn hô:
- Anh em lộ rồi xông lên giết bọn chúng đi.
Nói rồi hắn rút thanh đoản kiếm bên người định xông vào Long nhưng bụng đau dữ dội, tay chân run tẩy với lực, hắn chống thanh kiếm rồi ngồi xuống ghế.Nhìn qua Long vẫn bình thản đứng yên, mấy tay đồng bọn nằm là liệt, kẻ thì nằm xuống quằn quại kêu đau bụng, kẻ thì có giật, kẻ thì sùi bọt mép, mấy tên khỏe hơn cũng nén đau xông vào, kẻ yếu bị đâm chém chết, kẻ to cao hơn thì bị 2 khẩu súng bắn vỡ ngực rồi bị kiếm đam vào tim cho chết hẳn. Hắn biết mình bại rồi ,hắn run run nén cơn đau nói :
ngươi hạ độc bọn ta, lúc nào?
Long thảnh thơi nói với kẻ sắp chết :
Ta hạ độc các ngươi trong rượu và thức ăn.
Long nói :
- Thế ngươi có thấy thằng nào ngu mà cho thịt lợn nướng và gà luộc phết dầu táo không. Ta ăn mỗi 2 món đó. Trúng độc thế đéo nào đc.
Long vừa nói vừa hếch miệng cười, giọng nói thách thức . Tên thuyền trưởng tức sùi bọt mép, hắn cười gằn nói:
- Độc! Dùng chính mình và đồng bình cùng dùng độc làm mồi nhử bọn ta. Bọn ta thua không oan. Nhưng ngươi không thoát khỏi bọn ta đâu. Ở vùng biển này bọn ta là vua. Với tốc độ này còn lâu ngươi mới thoát
Chân tay hắn đã vô lực, buông thõng rơi kiếm xuống. Chiếc kiếm khá đẹp, nhìn cực kì sức bén , Long nghĩ chắc tên này cướp của ai làm chiến lợi phẩm . Long nhặt kiếm lên và nói :
Trụ lâu đấy, ta thấy ngươi ăn rất ít đồ salat, ngươi chủ yếu ăn đồ giống ta. Thông minh đấy, 1 like cho chú, khổ cái ngươi lại uống rượu. Chiếc kiếm này ta giữ hộ ngươi.
Còn về có vượt qua hay không thì ta nói thẳng giờ khoảng 10h hơn tầm 3-4 giờ sáng các ngươi giết bọn ta. Ngươi nói bọn ta không thoát đc thì chắc chắn là có tàu đồng bọn giúp các ngươi . Vậy nên ta tính nhá , ngươi nghe câu chuyện asin không nhanh bằng rùa chưa? Chưa hả! Này nhé vứt tất cả xác các ngươi xuống biển tàu nhẹ đi 5-6 tấn, theo cân hiện hành thì khoảng 10000 cân, vứt thêm Đống đồ đạc dụng cụ của các ngươi ta bớt thêm 3000 cân, vứt thêm Đống hàng hoá ta mang theo mà ta thấy không cần thiết như quần áo, toàn bộ rượu,một nửa số thực phẩm, Đống bàn ghế xa xỉ phẩm không cần thiết của chúng ta, cũng như các ngươi mua về tiếp tế cho đám hải tặc đang trốn các ngươi cũng bớt đc 20 ngàn cân nữa,vị chi chúng ta bớt được khoảng 33ngàn cân khoảng18- 20 tấn rồi đấy. Vận tốc các hiện tại khi thu chèo chỉ dựa vào sức gió với 1 cột buồm mở, 1 thu, 2 bên có người chèo con tàu này có tải trọng 40 tấn , chà ta nhớ loại này không phải ai cũng mua đc nha, giàu thế. Nó làm ta nhớ đến đám tàu trong truyện nước nhật xuyên không của đám Louria bị ăn hành, mà nói ngươi chẳng hiểu. Hiện giờ chèo thu, chạy bằng sức gió với vận tốc 8km/h nhưng nếu ta cho người của ta và đám nô lệ chèo thuyền của ngươi, mở 2 cột buồm, đồng thời chạy liên tục phân 2 ca sáng chiều liên tục chèo thì chắc ta sẽ tăng tốc độ lên gấp hơn 2 lần nhỉ. Lúc đấy đám tàu chiến của các ngươi chạy đến thì chúng ta đi được xa rồi, mặc dù các ngươi chạy nhanh hơn nhưng mang theo cả Đống người và đại bác, thì cũng không nhanh lắm giỏi nhất là gấp rưỡi tàu này trong hiện tại mà thôi. Bọn ta luôn nhanh hơn, đã thế, chúng chỉ mang lương thực đủ vài ngày vì có các ngươi, đến nơi hết nửa lương thực, giỏi lắm thềm 1 ngày dự phòng, ai nghĩ thất bại đâu, còn lượng thực về nữa,giỏi lắm đuổi đc bọn ta 2 ngày. Mà ta nhớ đám nộ lệ các ngươi đông nhưng các ngươi ki bo không chịu dùng vòng cổ cho đám này vì đắt nên các ngươi chỉ dùng ấn ký nô lệ, khi chủ chết, thì ấn ký hết tác dụng, chỉ còn lại vết bớt mờ do mà thuật để lại để phân biệt những nô lệ vô chủ với người bình thường, cái này hay dùng trong quân đội và trại, chợ nói lệ này, đám nói lệ của ta cũng thế, đám giá cao thì vòng, đám giá thấp thì ấn kí, chủ trước khi chết làm pháp thuật truyền cho con . Khi đồng bọn các ngươi ở điểm này thì bọn ta ở điểm khác rồi , bọn ta liên tục chèo, bọn chúng ngày đi , đêm bỏ chèo, động thuyền buồm , bọn chúng sẽ không bao giờ đuổi kịp ta. Ha ha ha.
Bổng có người người vỗ vai , Long giật nảy mình chửi:
- Mẹ nó, thằng nào dọa tao
Tên lính giật mình lùi phía sau, lắp bắp nói:
- cậu chủ hắn chết rồi
Long ngơ ngác nhìn, nó chết thật rồi, chết không nhắm mắt luôn, Long nói:
- Nó chết lúc nào sao ko đứa nào bảo tao.
Tên lính ngu ngơ nói :
- nó chết lúc cậu nói 1 nửa chuyện đến đoạn vứt bọn hắn xuống biển.
Long chửi:
Má nó , làm tao tốn nước bọt , tốn thời gian, tốn một Đống chất xám giải thích cho nó hiểu
- Ai cho nó chết mà nó đc phép chết chứ. Mẹ cái thằng chết chả xin phép ai cả.
Đám lính ngốc trệ , thế mà cũng nói được, làm quý tộc , gia thế lớn đúng là muốn nói gì thì nói.
Long quay sang bảo thuộc hạ:
Dọn dẹp đi, làm như những gì ta nói, tiện thể buộc tất cả những tên hải tặc này vào thùng hàng, chọc thủng thùng hàng để chúng chìm xuống biển. Chúng ta đang trong vùng an toàn cần bí mật, Lương thực và nước ngọt cùng vũ khí giữ lại, còn lại vứt tất xuống biển kể cả rượu, bàn ghế, vứt hết hoặc bớt đi. Gọi đám nói lệ dậy đứa nào làm việc trên bong thì cho lên bong, kéo hết buồm ra, đứa nào chèo đc thì chèo,thông báo với người của ta cũng tham ra chèo và làm việc trên bong. Người già, trẻ mít trên 5 tuổi nấu ăn, tất cả những ai trên 12 tuổi đều phải làm, kể cả ta và các ngươi. Lúc này chúng ta cần thời gian , và tốc độ . Cứ 4 tiếng thay ca 1 lân, những người làm từ chiều đến giờ thì cho nghỉ ngơi. Tất cả còn lại làm việc không chạy nhanh chết cả lũ.
Tất cả mọi người làm việc theo lời cậu chủ dặn , ai làm , ai nghỉ cứ như cậu chủ phân phó. Đoàn người nhanh chóng làm việc chỉ nửa giờ là giải quyết xong Đống vật nặng.
Đám nô lệ gọi dậy tuy khó chịu nhưng chúng quen với việc bị hành hạ, khi biết thay chủ mới họ đều tỏ ra bình thường vì quen rồi, khi Long nói nếu như chăm chỉ làm việc, chạy nhanh đến Đông Hoàng Lan, chạy khỏi đám hải tặc đang đuổi giết thì hắn sẽ thuê pháp sư giải trừ thân phận cho chúng, đám nô lệ huyết khí bừng bừng xung phong đi làm, Long bảo chỉ cần 1 nửa làm thôi, còn lại thì nghỉ ngơi đi, đến ca thì làm tiếp , ko ai tranh việc đâu mà sợ , chỉ cần cố gắng trong 2-3 ngày nữa thì lúc đấy cứ thong động mà làm. Con thuyền nhẹ đi nhiều , đi nhanh hơn, 1 / 3 đoàn người cùng 1/2 nói lệ hùng hục chèo , căng buồm. Những người của Long lúc đầu công chèo lớ ngớ nhưng về sau đc chốt bảo tận tình của nô lệ cũ đồng thời hoà theo tiết tấu họ liền quen hơn nhưng vẫn không nhanh đc theo suy nghĩ của Long khoảng 16-18km/h, kịch kim như thiết kế tàu kiểu này, nó chỉ đc 12-13km thôi.
Quá chậm Long bèn làm một suy nghĩa táo bạo để tăng nhanh tốc độ tàu, hắn cho hộ vệ kiểm tra hàng hoá con tàu nhập về. Ngoài những thứ như vào vóc, chăn màn, dụng cụ ăn uống, cốc chén, bàn ghế, đồ sứ đã vứt ra thì công lại vũ khí như đao, chuỳ sắt ,đại đao cán dài, kiếm, thương , cung tên, nỏ, thuốc nổ, súng hỏa mai , lương thực thì chủ yếu là gạo, thịt khô, muối, gà sống nguyên con, trứng để trong thùng trấu và hoa quả. Ngoài ra còn 3 rương châu báu và một tập ngân phiếu dày cộp như cuốn sách Hắn nói :
Vũ khí thì vứt hết đống đại đao cán dài,chuỳ sắt và kiếm. Lương thực thì mang một số gạo cho những người làm bếp để hôm nay họ nấu 2 bữa đêm và sáng sớm, gà sống thì hôm nay cho thịt hết chuẩn bị cho 2 bữa này, số còn lại Giang thật mặn để giữ đc lâu ăn trong mấy ngày, để trong mấy cái nồi lớn, chúng ta không có thời gian nấu nướng đâu, thừa bao nhiêu vứt hết xuống biển, trứng thì chuẩn bị cho 2 bữa và ngày hôm sau còn thừa vứt sạch, kể cắt thùng đựng, hoa quả vứt đi 1 nửa,thịt khô vứt đi 2/3, muối vứt đi 2/3. Chúng chuyển thứ này về căn cứ cho nhiều người nên dù vứt đi hơn nửa thì cũng thừa đủ cho chúng ta. Chúng ta phải cung cấp đủ chất để mọi người có sức làm việc quần quật mấy ngày này
Ngoài ra đồ ăn chúng ta mang theo thì vứt hết gạo đi, thịt khô mang theo cũng vứt hết đi, hoa quả để lại,tất cả đồ dùng kim loại trừ đồ dùng nhà bếp, còn lại trong kho này không phải vũ khí được chọn thì vứt hết trừ 3 rương châu báu. Trên các phòng, trừ đèn, mỗi người 1 chăn mà 1 mền lót và hành lý mọi người thì vứt hết. Mấy người theo ta lên phòng thuyền trưởng kiểm tra xem trên này , ngoài giấy tờ những cái gì không, kiểm tra xong thì cái bàn làm việc, khung tranh , cái giường, tủ đồ, trừ giấy tờ làm việc của hắn đập ra rồi vứt hết xuống biển.
Nhờ vứt được đống đồ đó mà con tàu đã chạy được tầm 15-16km/h, thế tạm ổn rồi. Cứ như vậy đoàn người hồ hởi căng sức chay đua thời gian, chay đua với cái chết đang theo phía sau