Chương 2: Thân phận mới

Khi Long ngủ các ký ức của kiếp trước cứ ùa về nén dần trong trí nhớ của cậu đến khi nó đến đoạn cậu chết thì đột ngột một luồng ký ức lạ nói rằng cậu nhâp vào xác của 1 đứa trẻ tên là Nguyễn Kim Long 7 tuổi,có bố tên Nguyễn Văn Nam là con người và mẹ tên Elena Rose Lincol là bán tinh linh . Bố cậu là hầu tước lãnh chúa của vùng đất Kim Sao tận cùng đất nước này.

Long bị đưa vào thủ đô được 1 năm với danh nghĩa là lên kinh đô được triều đình học tập rèn luyện rồi sau này tiếp quản lãnh địa hoặc làm quan trong triều đình nhưng thực chất là làm con tin. Đất nước này tên là nước Kim Việt ở đại lục Chân Đăng, thủ đô là Kim Thành, một trong 3 quốc gia lớn nhất có nền kinh tế cũng như quân sự một 9 một 10 với 2 quốc gia còn lại, đất nước của người Việt do hoàng tộc họ Kim cầm quyền, vị vua đầu tiên của triều đại này tên là Kim Thế Trung còn vị vua hiện tại là Kim Trọng Hoàng vị vua đời thứ 13 , hoàng tộc đã truyền đến đây được 330 năm.

Vào cái ngày Long trùng sinh kinh đô, vùng phụ cận xảy ra một trận động đất nhiều công trình, kiến trúc nhà dân bị sụp đổ, hoàng cung được xây dựng trên nền đá cứng đồng thời nó cũng được xây dựng bằng đá hoa cương nên cực kì chắc chắn . Tuy nhiên trong hoàng cung còn có những công trình bằng gạch, gỗ nên khi động đất xảy ra những công trình này hoặc bị phá hủy hoặc thiệt hại nặng và nơi ở của Long nằm trong các công trình bằng gạch bị hư hại nặng. Khi động đất một thanh xà rơi xuống đập vào đầu cậu rồi cậu lăn xuống gầm giường nhờ vậy mà cậu thoát chết ,đó là tất cả những gì mà một đứa trẻ 6 tuổi có thể nhớ được.

Sau khi ngủ 1 ngày, vào tối ngày hôm sau Long tỉnh lại nằm trên giường, à không phải nói là một tấm phản đặt ở ngoài trời với cái đầu băng bó , may mắn là chân tay không bị sao, hắn hiện giờ đã biết mình xuyên không như mấy truyện livenover của Nhật hay tiểu thuyết của Trung Quốc.Hắn khá thẫn thờ vì mình lại tự dưng bay đi đến một thế giới xa lạ không có người thân, bạn bè, Tổ quốc, không mục đích, không nhiệm vụ . Rồi hắn khóc, không có tiếng khóc nhưng khuôn mặt méo mó, nước mắt cứ rơi ứt đầm cái khăn làm gối đầu.Bỗng bên cạnh cậu có một tiếng nói non nớt:

- Anh ơi anh đau quá nên khóc à?

Tôi quay sang nhìn thì thấy cố bé có cái tai chó( tai sói) có lông trắng khuôn mặt khá xinh xắn tuy hơi lấm lem, đôi mắt trong veo nhìn rất là Kwaii đang nằm nép vào trong lòng của một người phụ nữ và cả 2 đều đeo một chiếc vòng kim loại ở cổ. Long bèn đáp lại:

- Ukm, anh đang cực kì đau đớn đây, đau thật đấy, từ bé đến lớn giờ anh mới đau như thế này đấy

Cô bé bịt miệng cười nói:

- Trông anh chỉ lớn hơn em một chút vật mà nói như người lớn

Long mỉm cười rồi mới nớ người ra rồi nhìn xung quanh rồi quay lại nhìn kĩ cô bé nằm bên cạnh hắn rồi lắp bắp nói:

- Em không phải con người ?

Cô bé nhìn hắn ngạc nhiên nói:

- Tất nhiên, đa phần những người nằm dưỡng thương tại đây đều không phải loài người

Đầu hắn cứng đơ như là có một luồng thông tin quá tải gây đơ máy tính vậy, mất một lúc hắn mới tiếp nhận và sắp xếp thông tin rồi thầm nghĩ:

“ thế éo nào mình lại lạc trôi vào thế giới Fantashy thế này, mặc dù bố mày thích xem anime và đọc manga thỉnh thoảng cũng óc mong ước thử vào thế giới đấy chơi tí cho biết để rồi lập 1 dàn harem cho vui nhưng đó chỉ là tưởng tượng thôi éo phải sự thật, Trời ơi, hãy nói cho con biết đây éo phải sự thật đi.”

Hắn đang cực kì sốc khi mà mình bỗng dưng như một sinh vật lạ giữa đám đông vậy nhưng với tâm lí thích nghi nhanh của một điệp viên và của một người lính hắn bèn bình tâm lại và suy nghĩ cẩn thận:

“ đây là một thế giới Fantashy, tức là ở đây có những chủng loài không phải con người nhưng có hình dáng giống con người ít hoặc nhiều. Ở đây vẫn còn chế độ phong kiến, đa thê không phải là chuyện hiếm, ở đây có nô lệ tức là vẫn còn thịnh hành chế độ nô lệ. Mình là con trai độc nhất của một lãnh chúa, sau này mình sẽ trở thành lãnh chúa , mình là bá chủ một vùng, đại gia tiền nhiều như nước sông Đà, mình có khoa học, có kiến thức hiện đại có thể làm đủ thứ để kiếm tiền,có thể lập dàn harem đẩy đủ chủng loài và mình có thể sử dụng nhiều tư thế … he….he…..hé”. Khi nghĩ đến dàn harem thì mồm hắn vừa chảy nước dãi vừa nở một nụ cười dâm dê đê tiện khiến có bé người có cái tai chó( sói ) dùng hai cái tay nhỏ bé của mình che dấu khuôn mặt sợ hãi.

Nhưng rồi hắn lại bình tâm suy nghĩ “ mình chưa biết gì về thế giới này chưa biết nó hình dạng ra sao có bao nhiêu chủng tộc, bao nhiêu quốc gia, tình hình chính trị ,kinh tế,xã hội, quân sự, từng nơi đến cả lãnh địa của mình ra sao mình còn chả biết , nếu nó giống fantasy thì thế giới này có ma thuật hay đấu khí hay nội công gì không xem ra phải tìm hiểu kĩ càng mới được. Muốn tìm hiểu được phải hỏi , dọc sách trong thư viện hoàng gia, mà hiện giờ mình đang trong thân phận con tin nên phải biểu lộ để tránh nghi ngờ. Mà thôi nghĩ nhiều vừa mệt óc vừa đau đầu nghỉ tí cho khỏe, sáng mai tính sau” rồi hắn mặc kệ trăng sao ngủ một cách ngon lành.

Hôm sau, sau khi khỏe hơn cậu bắt đầu nói chuyện và giúp đỡ các nỗ lệ và những người bị thương xung quanh mình để tạo lập mối quan hệ và để dò hỏi thông tin, các nô lệ và người bị thương xung quanh ai cũng trố mắt nhìn Long. Long thấy ái ngại không hiểu, vì hỏi chạy đén giúp hoặc bắt chuyện làm quen thì mọi người toàn quỳ xuống lạy và nói : “ kẻ hèn này không làm tốt việc phải để ngài tự tay làm xin ngài trách phạt hoặc kẻ hèn này nào dám nhờ công tử chắm sóc chỉ sợ làm bẩn tay công tử” rồi một đứa trẻ tầm 14-15 tuổi với chiếc mũi cao mái óc hơi hung đỏ ngồi trong các căn lều bạt che được mưa gió nhìn cậu cười và nói :

- Mày là quý tộc mà lại đi quan tâm tới lũ nô lệ và lũ nô bộc làm gì thật là mất mặt quý tộc chúng ta quá, đi gần mày tao không dám xưng là quý tộc nữa thật mất mặt ,không biết bố mẹ, dòng họ dạy dỗ mày kiểu gì

Một đứa 12 tuổi bên cạnh cùng tuổi chen ngang :

- Đúng vậy thân phận cao quý như chúng ta mà lại nói chuyện quan tâm đến lũ súc vật ấy thật là mất thân phận.

Một đứa khác cũng tiếp lời:

- Để đám súc vật đấy chỉ cần chạm vào vạt áo của ta là ta sẽ thay ngay cái áo đấy,sợ nó làm ô uế tấm thân ngàn vàng.

Một đứa con gái tầm 10 tuổi khác bồi thêm:

- Nó giúp đỡ đám nô lệ loài người ta thấy mất thân phận rồi không ngờ nó còn đi giúp lũ bán nhân, tinh linh,người chả ra người thú chẳng ra thú. Thật kinh tởm và bẩn thỉu

Rồi một lũ quý tộc trẻ con thiếu niên khác cũng nhao nói “ ĐÚNG VẬY”. Long cảm thấy trong lòng sốc và tức giận chỉ muốn nhào qua và sút tung mõm lũ quý tộc con ấy khiến chúng môi răng lẫn lộn đến mức bố mẹ chúng nó không nhận ra con mình. Tuy nhiên vói tâm lý thép của điệp cậu giữ được bình tĩnh và dừng hành động giúp đỡ các nô lệ để khỏi bị chú ý nhưng tụi nó không buông tha :

- Hình như đấy là thằng Kim Long có mẹ là bán tinh linh, mà bán tinh linh cả con người lẫn tinh linh đều ghét bỏ, không hiểu sao bố nó đường đường là trưởng họ mà lại lấy cái thứ súc vật ấy nhỉ, đúng là súc vật luôn đi cùng với nhau

Long trong lòng giận lắm nhưng cũng không làm gì được cả thế giới phân biệt chủng tộc, phân biệt giai cấp cực mà cậu thân cô thế cô chống lại thế nào chả bị dập ngay trong trứng nước, thế nào triều đình cũng lấy cớ đó để diệt tộc. Long lủi thủi đi vào lán trại của mình với tâm trạng nặng trĩu,trong lòng thầm chửi đám quý tộc con kia “ một lũ ngu nếu chúng mày là quý tộc sao hoàng tộc lại sắp xếp cho chúng mày ở cùng với chỗ nô lệ, có khác nào coi mình chả khác nào nô lệ, có khác chỉ khác ở chỗ chúng mày giàu hơn và có quyền hơn nô lệ một chút mà thôi nhưng vẫn là dê béo cho hoàng tộc thích thịt lúc nào chả được”