Chương 16: Ông tổ họ hoàng

Chợ ngầm do ông tổ dòng họ Hoàng lập ra khi ông móc nối với đám hải tặc trốn trong cái động kiêm khe núi nó là nơi . Toàn là dân mất đất do quan lại , quý tộc, địa chủ cường hào chiếm đất. nợ nần làm cái nghề cướp biển hay cướp đường. Thế nhưng ông tổ họ hoàng đã thu lưu đám này và phát triển cái khu này thành nơi bán trân bảo dị thú những thứ hiếm lạ cho dù anh có tiền cũng ko mua được, đó là lý do vì sao mà không một chính quyền nào có thể phá nó vì những thứ bên ngoài ko có nhưng chưa chắc trong khu chợ đêm ko có.

Ông tổ họ Hoàng vốn dĩ không phải họ Hoàng ông là con nuôi thị nữ thân cận nhất của vợ thương gia họ hoàng, tên là Hoàng Vân. Mọi chuyện thay đổi khi 1 ngày đứa con trai và đứa con gái của ông trong 1 lần đi chơi vì bị 1 công tử nhà giàu trêu ghẹo và bị, thằng em xung máu đánh nhau với mấy tên hộ vệ. vì là con thương nhân nên luôn luôn có võ để phòng vệ vì sau này phải đi lại xa xôi. Nếu chỉ đánh nhau thôi còn đỡ . trong lúc chạy trốn thằng em cầm hòn đá ven đường ném lại để chạy trốn và đúng là chặn được thật khi mà hòn đá bay theo quỹ đạo gần thẳng trúng ngay bộ hạ tay công tử kia, hắn hét thảm,đám hộ vệ phải chạy lại và khiêng về. Hai người nọ chạy về và bảo vị phú thương họ hoàng kia, gia nhân đi theo kể là vị công tử kia có vết xăm con bọ cạp 2 đuôi trên cánh tay. Ông hốt hoảng yêu càu cả nhà dọn đồ , bán nhà ngay lập tức, bán tống bán tháo hang hóa, nhưng nơi nợ thì lấy giá thấp để lấy được tiền, 1 nhóm thì mua vũ khí, 1 nhóm ông phân mu xe và thú kéo, 1 nhóm ông phân mua lương thực và đổi vàng bạc, vợ thì chỉ đạo thu thập đồ đạc , còn ông thì đi vào khu xã hội đen mua vũ khí cấm và mua nô lệ. tất cả công việc đến 2h chiều thì xong . tất cả lên xe đi theo lối cổng thành phía nam nơi gần với khu đèn đỏ, khu tội phạm . nơi mà lính canh chỉ cần có tiền là cho bất cứ ai vào ra trừ khi có tử lệnh của cấp trên.

Hai người bọn họ không biết rằng tay đó là con trai của an phủ sứ , hắn là con trai của của 1 phú thương giàu có nhất vùng, vợ là con gái rượu của gia chủ tộc họ Long là quyền gia thế tộc, quý tộc truyền đời ở kinh thành , con rể ( chồng con gái cả) của hắn là tổng binh phủ Gia lâm gần đấy, cháu hắn là tổng binh của cả thành . Khi thấy con trai độc nhất của mình bị thương nặng, hắn bèn cho người gọi tất cả danh y của thành vào cứu chữa suốt từ sáng cho đến gần tối mới xong, lúc này hắn mới sực nhớ và cho người đóng cổng thành tìm người nhưng do cú ném quá mạnh, 2 hòn cà bị dập nặng 1 bên bị nát phải cắt, 1 hòn nhờ có ma pháp hồi phục nên còn giữ được nhưng do bị dập nặng nên không biết có dùng được không, còn cái cần tăng dân số nó gần như đứt quanh miệng vết thương bị nát ,dây thần kinh bị đứt, có ma pháp phục hồi nhưng do không hiểu cấu tạo tạo con người nên chỉ phục hồi chung, thịt thì xong nhưng dây thần kinh không phục hồi được nên không LÊN ĐỈNH VU SƠN được. Sau khi nghe được tình hình , các thầy thuốc cùng ma pháp sư nói như vậy hắn giận tím người , bà mẹ thì gào thét mồm cứ cầu mong các thầy thuốc cứu chữa thêm rồi gọi người về gia tộc nhà mình ở kinh thành có cách gì không. Có 1 vị pháp sư bèn nói :

- Thưa đại nhân muốn cứu chữa được cho công tử bây giờ chỉ còn cách lấy nhị của hoa bỉ ngạn mọc trong tổ của thần long tộc mà phải là hoa từng được tưới máu Thần Long trồng ở nước linh dịch thì may ra có thể phục hồi không những vết thương của công tử mà còn thay đổi thể chất của công tử, bài trừ tạp chất trong cơ thể.

Lúc này mọi người mới vỡ lẽ nhưng liền nhanh chóng đen lại. Tìm được thần long tộc đã là cái thể loại chỉ có thể là may mắn , mà hoa bỉ ngạn mọc trong tổ thần long thì suốt mấy nghìn năm lịch sử các triều đại thì chỉ có 15 cây được tìm thấy , 8 cây bị thần long tộc ăn khi con người tấn công vào tổ ,7 cây còn lại thì hoàng đế Đường tộc là Viêm Minh ăn cách đấy 1500 năm , Hùng vương thứ 1 dùng 1 cây, ngoài ra còn mấy cây còn lại nghe nói do mấy tay chưởng môn phái mấy phái võ lớn và giáo chủ thành lập 1 tôn giáo nào đó.

An phủ sứ tức khí lên não sai người điều tra người làm hại con mình sau đó huy động cháu mình, con rể đưa thân binh và tư quân của lão lên đến 1000 người đi đuổi giết nhóm họ hoàng. Tối đến các cánh quân 3 nơi ắt đầu lùng sục quanh các ngõ ngách của thành rồi tỏa người đi các hướng. cuối cùng thông qua xã hội đen biết được đoàn người đi cổng Nam thì cứ theo hướng đó mà chạy.

Đoàn người rồng rắn chạy thật nhanh , tối giản mọi thứ. Mỗi người có 2 bộ quần áo, chăn thì mỗi người 1 cái chăn mỏng cho mùa thu, lương thực tối giản đủ 3 ngày, muốn ăn vào thành trấn ăn là xong, ngựa nhiều gấp đôi, con này mệt thì con kia thay thế, con nào mệt quá ảnh hưởng đến đoàn tại đồng không thì giết thịt,tại thành trấn thì bán rồi mua bổ sung, cứ vậy đi cả ngày lẫn đêm . Đến ngày thứ 10 thì do sử dụng dịch trạm của triều đình nên bên An phủ sứ đã liên hệ được 1 ông anh họ làm Lãnh binh Phủ Tuyên Hoa chặn đường, cùng lúc đó đám tư binh của an phủ sứ cũng đến. Cuộc chiến nổ ra , ai cũng biết cuộc chiến này không có tù binh chỉ có sống chết, tất cả mọi người trong đoàn buôn tham ra người chết cũng phải kéo người chết cùng, họ có lợi thế đông ngang 2 phía cộng lại , vũ khí tốt, nhiều loại hiện đại , thuốc nổ. 2 phía kia chỉ có gươm giáo và cung tên nhưng được cái là tinh nhuệ và kinh nghiệm chiến tranh đông người và kỵ binh. Cuộc chiến đãm máu, tất cả vũ khí đều được sử dụng, tất cả thủ đoạn đều dùng, kể cả đánh bom liều chết . Cuối cùng gươm gãy tên bay, cuộc chiến kết thúc khi tộc trưởng họ Hoàng cũng là 1 tay có võ nghệ cao giết tên lính cuối cùng phe an phủ sứ. chiến tường la liệt người chết, chân tay vung vãi. Kiểm kê lại chỉ còn 3 hộ vệ thương nhẹ, 3 tỳ nữ bình thường, 5 hộ vệ thương nặng nhưng cứu đc, thiếu gia, phu nhân, lão gia chết rồi, chỉ còn lại tiểu thư bị thương ở đùi , may vết thương không sâu cũng không mất nhiều máu. Đoàn người 10 người thu om tất cả những gì có giá trị nhất và mang đi đc, bỏ lại hết lương thực , chỉ để lương thực 1 ngày đường, mang theo mấy cái xe ngựa rồi rời đi. Xác cả 2 phe bị vứt lại không dọn để tránh bị nghi ngờ là có người còn sống. Sau đó , ông tổ dòng họ Hoàng thay tiểu thư nhà mình đang bị sốc tâm lý quản lý đội buôn, sau 2 năm , khi tiểu thư lấy lại bình tâm, bà thịt luôn ông tổ họ Hoàng . Đời Hoàng Vân lên hương từ đấy , người sáng lập ra một dòng họ có ảnh hưởng cả chính trị lẫn kinh tế