Chương 12: Ước mơ

Chương 12:

Tối hôm đó khi về phòng bố cậu kể chuyện hôm nay của Long với mẹ cậu , mẹ cậu cũng choáng, mặc dù mẹ cậu cảm nhận được cậu sẽ làm được thành tựu lớn nhưng không ngờ kế hoạch lại bá đạo như vậy. Mẹ cậu cuối cùng cũng mặc kệ và quyết định cùng bố cậu tạo 1 hậu phương vững chắc.

Hôm nay bố mẹ Long về biên giới tiếp tục cuộc chiến chống phỉ, cướp, Long đi tiễn, trong xe của con ma thú hình hài như con hổ kéo đi, bố cậu hỏi cậu:

- Con trai nếu như theo kế hoạch của con thì tầng lớp quý tộc như chúng ta sẽ như thế nào?

Long khong nghĩ ngợi mà đáp luôn:

- Nó sẽ biến mất theo dòng chảy lịch sử, con cháu đời sau sẽ chỉ thấy nó trong các cuốn sách lịch sử mà thôi.

Bố Long thở dài:

- Như thế thì biết bao người phải chết, bao nhiêu dòng họ bị tuyệt diệt đây!

Long đáp:

- Cha à thế giới này, lợi ích trên thế giới này phải cùng là của mọi người, nó không tập trung vào 1 bộ phận nhỏ chỉ chiếm chưa tới 2% dân số kia. Con quét sạch lợi ích của 2% kia để 98% còn lại được sống, được chia đều lợi ích, vì vậy mà thế giới mới công bình mới không có cảnh nội bộ đấu đá nhau, mới không còn cảnh 98% kia hi sinh chỉ vì cuộc sống của 2%. Chính vì vậy mà các mâu thuẫn mới được giải quyết triệt để, lúc này con người mới giải phóng được sức lao động, giải phóng được trí óc cũng như tài năng của mình, họ tự làm chủ tài sản cũng như tính mạng của mình, không còn áp bức bóc lột nữa, đất đai cần phải phân phối lại, con sẽ đem tất cả đất đai của mình chia cho tất cả mọi người mới trung hòa lợi ích, nhờ vậy mà thế giới này mới có thể phát triển được.

Bố cậu nói tiếp:

- Nhưng như thế này cả thế giới này sẽ chống lại con, con biết sức mình con không đấu lại được dù con cường đại thế nào đi nữa?

Long đáp:

- Bố à, cả thế giới chống lại con thì con cũng chẳng sợ, lực lượng của chúng lớn đến mức nào con cũng chẳng sợ. Nói đúng hơn là cả thế giới này không chống lại con mà là chỉ 2% chống lại con vì con đem lại lợi ích cho 98% còn lại thì chả có cách gì mà 98% kia chống lại con cả, mà sức mạnh 98% kia hơn hẳn 2% còn lại,2% còn lại kia chỉ như là ánh sao băng so với ánh nắng rực rỡ của mặt trời,bố chắc thấy được sức mạnh của bình dân rồi chứ, họ như cơn sóng thần gạt phăng mọi trở ngại trên đường, quân đội đa phần từ tầng lớp thấp kém nhất xã hội mà ra, con sẽ xây dựng cho mình đội quân từ những tầng lớp này mà ra, họ sẽ chiến đấu vì lợi ích của họ, vì thứ họ phải bảo vệ dù đánh cả mạng sống, cho dù không có những vũ khí truyền thừa kia thì con cũng sẽ chiến thắng, vì không một kẻ nào có thể ngăn được cơn sóng thần này càn quét cả. Tóm lại trên thực tế thì con đã thắng từ ban đầu rồi.

Bố Long gật đầu rồi mỉm cười, ông sảng khoái nói:

- Được lắm con trai, ta sẽ cố sống tới ngày mà con thực hiện được ước mơ của mình, ta cũng rất muốn thấy cái thế giới mà nhiều kẻ mơ ước cho là không tưởng kia. Ha. Ha . ha . Con có việc gì cần ta làm nữa không.

Long đáp:

- Con muốn bố tích lũy lực lượng, thật nhiều nô lệ đủ mọi ngành nghề, của cải nhiều nhất có thể , tất cả bí mật và bố nhớ tập hợp càng nhiều tầng lớp thấp kém nhất càng tốt.

Bố Long cười nói:

- Được, khi con về lãnh địa con sẽ thấy điều bất ngờ. Mà bố nói cho con 1 bí mật nhá, bố mẹ tích lũy lực lượng cho con không phải từ bây giờ đâu mà là từ rất lâu rồi, từ thời ông nội con cơ, vì nhà ta chả có ai phân biệt chủng tộc cả nên thành cái gai trong mắt triều đình, hoàng đế và cả những kẻ muốn nhắm vào vị trí lãnh chúa ta đang giữ . Nội dung chi tiết khi nào con về lãnh địa thì biết, các dòng họ luôn có lực lượng bí mật của mình để tránh diệt tộc. Ta với mẹ con vì tài hoa xuất chúng mà có thể bị người trong họ, triều đình hại bất cứ lúc nào nên bọn đã làm điều này đề phòng bất trắc, chúng ta không có sức chống lại triều đình nên lúc cần thiết có thể ra biển lớn nhập vào vùng đất khác mà sống chứ không bao giờ chịu người ta kề dao vào cổ rồi đem thịt.

- À mà cậu Scolt , cậu Lâm, dì Lan của con cũng tham gia đấy, chỗ tích trữ nhà mình này toàn nô lệ nên hoàn toàn tin tưởng.

Long lúc này cũng hơi ngớ người, đúng rồi ha, mình còn có 1 ông cậu là người lùn 100% được ông bà nhặt được khi đi qua ngôi làng người lùn bị chiến tranh tàn phá, lúc đấy cậu vẫn còn nằm trong nôi ông bà ngoại thấy trên nôi có chữ Scolt nên dùng chữ đấy đặt tên cậu, ten đầy đủ của cậu là Trần Văn Scolt, tính ra bây giờ cậu được 19 tuổi rồi, cậu Lant Fendorf thuộc tộc hawccs tinh linh thì nhặt được khi ông bà tiêu diệt 1 đám cướp và cậu là nô lệ còn sống duy nhất bị bọn cướp được từ 1 thương buôn nô lệ năm nay cậu cũng 22 tuổi rồi , dì Lan là thuộc tộc Agasa ông bà nhặt được dì khi dì đang nằm trong tay mẹ dì, mẹ dì chết trên lưng có mấy mũi tên của quân Đường Kính lúc đấy dì tầm 4-5 tháng tuổi bây giờ bà ấy đã 17 tuổi rồi, Long nhớ khi mình 4 tuổi hình như bà ấy 13-14 tuổi là đứa khỏe nhất vùng trong cùng độ tuổi đánh cho anh bà và mấy đứa trẻ trâu trong xóm XML .

Long bất ngờ rồi đấy không ngờ ông với cả bố mình ẩn dấu xâu a, 2 người bá vãi, nhờ vậy mà cậu càng tin tưởng mạnh mẽ vào sự thành công của kế hoạch mình vạch ra. Chiếc xe ma thú đi chầm chậm tới cổng thành, Long chỉ tiễn cha mẹ đến đấy, mẹ cậu vừa ôm cậu vừa khóc không nỡ xa cậu nhưng bà đành nghẹn lòng mà từ biệt thứ quý giá nhất của bà,còn Long đành nhìn theo chiếc bóng của bố mẹ đến khi khuất hẳn mà lòng nặng trĩu, đúng là tình cảm, nhất là tình cảm gia đình là thứ chả ai có thể coi nhẹ nó được.

Cuộc sống cứ tiếp tục thời gian cứ trôi đi qua tháng 14 thì là tết, tết ở đây cũng náo nhiệt chẳng kém quê nhà nhưng mà đồ ăn ở thế giới này là chán nhất mặc dù có bánh chưng, bánh dày nhưng Long sắp phát điên rồi, các món ăn không luộc thì nướng, không nướng thì hầm, không có phi hành mỡ, các loại canh chỉ có luộc hới củ hầm, chỉ có nướng sau hoặc luộc. hầm sau đó cho tý muối món xào thì mới xuất hiện gần đây các nhà hàng biết làm thì giữ nó hơn giữ của. Cậu muốn cho thế giới này biết tinh hoa ẩm thực là thế nào( nấu ăn là thứ giải trí để cậu bình tâm sau mỗi lần làm nhiệm vụ, có việc cần suy nghĩ hay giải tỏa cảm súc, làm chủ yếu để giết thời gian nên thành tài lúc nào không biết nhưng chỉ là loại nấu nấu ăn ngon hơn người bình thường tương đương với đầu bếp nhà hàng 1 sao còn đến sao thứ 2 thì phải dành cho những người tâm huyết học cấp bậc chuyên ngành mới lên được, giống như cuộc thi vua đầu bếp vậy, nhưng được cái nguyên liệu vẫn thế hơn nhau cái tay nghề thôi).

Trong các ngày lễ tết Long cố gắng ăn chơi nhất có thể cùng với đám con cái quý tộc, hoàng tộc, không 1 cuộc vui nào thiếu cậu ăn chơi hết mình, nhưng cậu lại chẳng có nổi 1 người bạn, vì 1 ai cùng chí hướng với cậu. Nhờ vậy mà số tài sản của cậu ngày một nhiều,cậu ngày 1 giàu lên. Tết bắt đầu từ ngày 15 tháng 14 đến ngày 15/1 năm mới, trong 1 tháng đấy nhờ số lần đi dự tiệc kín lịch, vaò chỗ ăn chơi kín lịch, trộm của cả đám người lớn lẫn trẻ con, thanh thiếu niên, cả nam lẫn nữ ,cả đàn ông lẫn đàn bà nên tài sản của cậu tăng lên 10 triệu kim tệ trong đó có 7 triệu ngân phiếu, 290000 là trang sức, 100000 tiền mặt. Cậu đưa gần như toàn bộ nô lệ cậu cho bố mẹ, chỉ giữ lại vài người lớn, mấy đứa trẻ mồ côi, sau đó sau khi hết tết cậu lại tiếp tục mua, nô lệ, tiêu chí vẫn như cũ.

Hôm nay ngày 30/1 kinh thành hôm nay náo nhiệt hẳn khi mà Huỳnh Mai Tiến dẫn quân về đồng thời cũng là ngày xem mặt các con cái của hoàng đế.