Sau khi cả đội uống sốt berry vững bụng, Aaron mở hệ thống chế tạo lên xem.
Gã dứt khoát hỏi Adam: “Adam, công việc tối ưu nhất hiện tại là gì?”
Aaron vừa dứt lời, trước mặt gã liền hiện ra một bảng vi tính tân tiến, đương nhiên chỉ một mình gã trông thấy.
Adam đáp: “Ngài đang có 3 mục tiêu cần hoàn thành đó là chế tạo Đài Quan Sát V.1, Đài Thu Phát Tín Hiệu và sửa chữa Máy Phát Điện.”
“Lõi hệ thống cần điện để hoạt động, khi không có điện thì mỗi giờ tiêu hao 60 điểm năng lượng lõi, ngài đã đốt 120 điểm, chỉ còn lại 860 điểm, thời gian lõi hệ thống đốt sạch năng lượng còn lại là 14:18 phút.”
“Cho nên nhiệm vụ tối ưu nhất hiện tại là: Sửa chữa Máy Phát Điện, hãy hoàn thành nó trước 14 giờ.”
“Nhiệm vụ hoàn thành sẽ thưởng: 8 «Bánh Xe Quân Sự», 20 «Thịt Xông Khói».”
“Ồ, còn có thưởng nhiệm vụ này?” Aaron khá bất ngờ.
“Nhiệm vụ ẩn luôn xuất hiện ở các khía cạnh chế tạo, giải cứu nhân loại, tổng tư lệnh chú ý hoàn thành để lấy phần thưởng hy hữu.” Adam giải thích.
Trong phần thưởng của nhiệm vụ sửa chữa Máy Phát Điện có «Bánh Xe Quân Sự» phẩm chất màu Xanh, đây là vật phẩm hiếm, một hơi thưởng 8 cái, Adam cũng quá hào phóng.
“Phẩm chất vật phẩm chia thành Trắng, Lục, Xanh, Vàng, Đỏ. Phẩm chất càng hiếm, khả năng chế tạo càng cao, tư lệnh Aaron nên xây dựng thêm Rương Đồ, Kho Chứa để lưu trữ vật phẩm hiếm đợi đến khi cần.”
Aaron gật gù, gã ra lệnh: “Mở bảng sửa chữa Máy Phát Điện.”
«Máy Phát Điện»
Trạng thái hư hỏng.
Nguyên liệu sửa chữa: 50 «Lõi Thép», 100 «Dây Điện Quấn», 5 «Trục Máy», 2 «Bình Nhiên Liệu», 50 «Gang», 50 «Thép», 50 «Sắt», 1 «Bình Ắc Quy».
Một chuỗi vật phẩm cần bổ sung để sửa chữa máy phát điện hiện lên, trong đó đa phần có phẩm Lục, số lượng thưa thớt khó tìm kiếm.
Aaron vuốt trán.
Nguyên liệu để sửa chữa máy phát điện cũng quá nhiều và hiếm.
Máy phát điện cũng có thể nâng cấp thành Pin Năng Lượng nhưng nó cần gã đạt cấp 30 và thu thập đủ pin năng lượng mới có thể nâng cấp.
Trước mắt, muốn sửa chữa máy phát điện, Aaron bắt buộc phải dẫn cả đội băng qua bìa rừng để thu thập đồ trong thành phố.
Đài Quan Sát V.1 và Đài Thu Phát Tín Hiệu cũng cần phải xâm nhập thành phố để tìm kiếm nguyên liệu.
Đây là một chuyến đi tiện cả đôi đường.
Tuy nhiên, cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi xuất phát.
Aaron cần chế tạo ba lô, thực phẩm hồi phục, vũ khí cho cả đội để chiến đấu cho chiến dịch này.
«Ba Lô Vải»
Cấp 1: 10 ô trống, mỗi ô có thể chứa tối đa 20 vật phẩm cùng loại.
Nguyên liệu chế tạo: 2 «Sấp Vải», 5 «Sợ Vải».
Có ba lô này trên vai, khả năng thu thập của cả đội sẽ tăng tới tối đa, tiết kiệm rất nhiều thời gian di chuyển.
Cái mạng của gã chỉ có 14 giờ đếm ngược mà thôi, phải trân trọng từng giây.
“Trước mắt nên thu thập hết tất cả tài nguyên và xử lý lũ xác sống xung quanh căn cứ.” Aaron quyết định.
Tiếng chân và tiếng gầm gừ của lũ xác sống vẫn đang văng vẳng bên tai, bọn chúng đang lang thang bên ngoài vách tường.
Nếu không tiêu diệt chúng thì sớm muộn cũng thành mối hoạ.
Aaron cần có một góc nhìn tổng quát để bảo vệ căn cứ.
Gã châm điếu xì gà lên hút, sau đó mở bảng chế tạo lên xem, lựa chọn mục phòng thủ, trong đó có «Tháp Canh» có thể chế tạo.
«Tháp Canh»
Công dụng: Tháp canh cao 10m, cung cấp tầm nhìn trong phạm vi 100m.
Nâng cấp để Tháp Canh để trang bị thêm vũ khí phòng thủ.
Nguyên liệu chế tạo: 20 «Gỗ», 50 «Đinh», 20 «Dây Thừng».
“Libra, cậu mang cả đội xuống căn cứ lòng đất, thu thập tất cả tài nguyên có thể thu thập cho tôi.” Aaron hạ lệnh.
Gã có gỗ, nhưng đinh và dây thừng thì không. Tuy nhiên, bên dưới căn cứ lòng đất có rất nhiều vật dụng được tích lũy hơn 5 năm năm, chắc chắn có nhiều thứ hữu ích.
“Yes sir.” Libra nhận lệnh.
Cả đội cyborg lập tức bước xuống tầng hầm thu thập tài nguyên.
Cyborg được hệ thống thiết lập để nhận biết tài nguyên của hệ thống, nói dễ hiểu hơn thì bọn hắn có chức năng như “Tự động nhặt”, chỉ cần phát động thì sẽ nhặt sạch tài nguyên hữu ích trong tầm mắt.
“Anh định làm gì tiến sĩ?” Mei tò mò.
“Chuẩn bị cho chuyến đi vào thành phố.” Aaron từ tốn đáp.
“Thật?!” Mei nhướng mày.
“Tôi cần rất nhiều tài liệu để chế tạo thiết bị, binh lính của tôi sinh ra để làm điều đó.” Aaron gật đầu, gã trêu: “Sao? Tới tận lúc này cô còn sợ chết à?”
“Tử thủ chỗ nào chúng ta cũng chết đói mà thôi Mei, thà hi sinh để đổi lấy một ít hy vọng còn hơn ngồi chờ chết.”
“Tôi chỉ bất ngờ.” Mei nhún vai.
Aaron nói đúng, sinh tồn là một chuyện, nhưng muốn cứu rỗi thế giới này thì tử thủ không phải cách.
Mei xiết chặt nắm đấm, cô không ngại hi sinh, trước đó là hi sinh vô ích, nhưng lúc này Aaron có khả năng chế tạo phi thường, nên cô không ngại đương đầu nguy hiểm để tìm kiếm cơ hội cho nhân loại.
Mei ngẩng đầu nhìn trời, liếc nhìn bốn phía, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Anh có cảm giác Trái Đất đang bị mờ đi không? Tôi không nhìn rõ mặt trời.”
“Và dường như nhiệt độ không khí đang lạnh lên.”
Nghe vậy, Aaron không vội đáp lời, gã rít xì gà một hơi thật sâu, đưa tay chăm củi, rồi thản nhiên đáp: “Chuyện gì đến rồi sẽ đến.”
“Cuộc đại tuyệt chủng kỷ Phấn trắng thứ hai đã bắt đầu.”
Lời này nói ra khiến cho Mei giật mình. Gã lạnh nhạt giải thích: “5 năm rồi, e rằng toàn bộ nhà máy hạt nhân trên toàn thế giới đã tự hủy, các đầu đạn hạch nhân của các quốc gia cũng đã kích nổ toàn phần.”
“Nó dư sức tạo ra vô số trận sóng thần, núi lửa phun trào. Thứ khiến cô không nhìn rõ mặt trời chính là bụi và khí thải, nó sẽ dẫn đến sự nguội lạnh toàn cầu và làm sụp đổ hệ sinh thái.”
“66 triệu năm trước, khủng long vì vậy mà tuyệt chủng, đến hiện tại chính chúng ta sẽ được nếm trải.” Aaron tức cười.
Mei nghi hoặc: “Chúng ta sẽ lạnh chết sao?”
Aaron gật đầu: “Rất nhiều thứ để tôi và cô chết, ngộ độc khí, cạn kiệt lương thực, giảm thân nhiệt.”
Nghe đến đây, Mei rơi vào trầm mặc, cô thở dài phiền muộn, nói không tuyệt vọng là giả.
Aaron bật cười, “Giờ bi quan còn quá sớm, khủng long cũng sống đến vài triệu năm sau mới tuyệt chủng, chúng ta còn có thời gian để chuẩn bị cho thế hệ mai sau.”
“Chẳng lẽ trí tuệ của con người lại thua loài khủng long sao? Huống chi còn có tôi ở đây.” Aaron nhướng mày.
Mei hé môi cười.
Gã luôn là vậy, chỗ dựa tinh thần cho cả đội.
Mei lúc này đã hiểu cảm giác gấp rút của Aaron, treo trên đầu nhân loại bây giờ là vô số thanh đao sắt bén, bọn chúng có thể rơi xuống bất kỳ lúc nào.
Mei sẽ không cho rằng gã nói đùa khi nhắc đến thế hệ mai sau.
Ở hiện tại, nhiệt độ đang lạnh dần, không khí ô nhiễm, xác sống đi đầy đất, thế hệ này đã hết hy vọng cứu vãn.
Tất cả cố gắng bây giờ là tiền đề để thế hệ nhân loại mai sau sống xót.
Bất chợt Aaron trầm ngâm: “Thứ đáng lo là xác sống. Có vẻ như lũ nấm đang tiến hoá nhanh hơn kể từ khi Trái Đất giảm nhiệt độ.”
“Tôi biết việc đội 7 người xâm nhập thành phố là cực kỳ nguy hiểm, nhưng chúng ta không còn cách khác.”
“Vâng.” Mei nghiêm túc gật đầu.
Đúng lúc này, cửa hầm đột nhiên mở ra, Libra 5 người tay xách nách mang đủ loại vật liệu đặt lên mặt đất.
Do không có ba lô hành trang, tất cả nguyên liệu đều được bọn hắn ôm bằng tay.
Aaron lập tức đi đến ngồi xổm xuống xem, may mắn là trong đống vật liệu này có rất nhiều «Sấp Vải» và «Sợi Vải».
Gã lập tức vung tay chế tạo 5 cái ba lô hành trang phát cho 5 thành viên cyborg.
Có ba lô trên lưng, đội cyborg lần nữa trở về hầm, thu thập toàn bộ tài nguyên đem lên.
Nhân lúc bọn hắn trở về hầm, Aaron hạ lệnh: “Mei, tôi và cô đi loot toàn bộ vật liệu có trên người lũ xác sống trong căn cứ.”
“Chú ý đừng đi sát tường quá.” Gã thận trọng nhắc nhở.
Vách tường có khả năng làm giảm khả năng cảm ứng mùi và nhiệt độ của lũ xác sống, thế nhưng nếu tiếp cận quá gần bọn chúng vẫn có thể nhận ra và tấn công vào vách.
Tường gỗ này trông có vẻ chắc chắn nhưng nó không đủ bền trước sự tấn công dồn dập của đám F2.
“Vâng.”
Mei mặc dù thắc mắc trên thân xác lũ xác sống này có gì để khai thác, nhưng cô vẫn tuân thủ mệnh lệnh, hướng về xác con xác sống gần nhất dùng dao lục lọi.
Đây là những cái xác bị hạ gục trong chiến dịch Wall.
Ở đằng kia, Aaron nói vọng tới: “Nhớ bổ đầu chúng ta để lấy viên tinh thạch bên trong, nó là thứ quan trọng nhất đấy.”
Mei theo lệnh của gã, một hơi lấy dao bổ tét đầu con xác sống dưới chân ra, đập vô mắt cô thật sự là một viên tinh thạch nâu sậm trong đó.