Rắc rắc.
Mặt đất vỡ ra, khí kình quét ngang qua, làm rung động cả đám tiến hóa giả.
"Cấp Địa, cường giả có thể khiến mặt đất rung động." Có người hoảng hốt la lên, cả đám tiến hóa giả vừa e ngại, lại vừa hâm mộ nhìn người đàn ông nọ.
Người đàn ông trung niên đi đến nơi cách đám người Lục Ẩn hơn mười mét, cất cao giọng nói: "Ta lên là Phùng Hồng, là Vạn phu trưởng của Hình Doanh, bây giờ ta hỏi một lần, trong số các vị có ai không đồng ý gia nhập Hình Doanh có thể rời đi."
Mấy trăm tiến hóa giả ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sau đó, lục tục có người bước ra.
Tuy rằng Hình Doanh mạnh mẽ, nhưng gia nhập rồi sẽ phải chịu quản thúc, rất nhiều người chưa từng đi lính, không đồng ý gia nhập là chuyện rất bình thường, Lục Ẩn cũng là một trong số đó.
Có chừng gần hai trăm người không muốn gia nhập Hình Doanh, có thể nói là gần một nửa.
Phùng Hồng nhìn đám tiến hóa giả không muốn gia nhập, thản nhiên nói: "Gia nhập Hình Doanh, không chỉ có thể được bảo đảm an toàn mà còn có thể đón người nhà đến Chung Sơn, hàng tháng đều sẽ được phân tinh thể năng lượng để tu luyện, còn được Hình Thánh truyền thụ chiến kỹ."
"Chiến kỹ là cái gì?" Có người tò mò hỏi.
Phùng Hồng lạnh lùng nói: "Thứ kỹ xảo có thể giúp ngươi phát huy sức mạnh lên đến 200% được gọi à chiến kỹ. Chiến kỹ của Hình Thánh là Bạo Phong Trảm, một khi chém ra, trên thế giới chẳng được mấy người có thể ngăn lại, các ngươi hẳn là đã thấy qua."
Cả đám tiến hóa giả đều trở nên hưng phấn, đương nhiên bọn họ đã từng thấy qua sức mạnh tiêu diệt dây leo biến dị, làm đại địa rạn nứt, phong vân biến sắc.
"Chúng ta có thể học tập Bạo Phong Trảm sao?" Có người mong đợi hỏi.
Phùng Hồng lạnh lùng nói tiếp: "Bất luận kẻ nào cũng đều có thể học tập, chỉ cần được Hình Thánh thừa nhận."
Lời này vừa nói ra, đám tiến hóa giả vốn định rời đi liền do dự, lục tục trở lại đội ngũ, mà những người có ý định dời đi chân chính chỉ còn lại chưa đến 50 người, Lục Ẩn ở trong số đó.
Phùng Hồng vung tay lên: "Dẫn bọn họ rời đi."
Chẳng mấy chốc, gần 50 tiến hóa giả đã bị mang ra khỏi Chung Sơn.
Lục Ẩn quay đầu nhìn lại, chỗ này rất nhanh sẽ không còn yên ả nữa.
Bên ngoài Chung Sơn có không ít người sống sót cùng tiến hóa giả đang tụ tập, sau khi thấy đám người Lục Ẩn bước ra liền xúm lại: "Người anh em, có muốn mua một phần bất động sản không? Có thể tìm ta, giá chắc chắn hợp lý."
"Người anh em, cần hướng dẫn viên du lịch không? Đừng nhìn ta như vậy, bên ngoài thành Kim Lăng có nhiều zombie với quái vật lắm, không có hướng dẫn viên du lịch, ngươi sẽ dễ bị bao vây đấy."
"Người anh em, cần vũ khí à? Chiến đao sắc bén, trường thương cứng rắn, cần cái gì có cái đó, nếu ngươi muốn vũ khí nóng cũng có, mua vài trái bom phòng thân đi."
...
"Có bản đồ không?" Lục Ẩn hỏi.
Một tiến hóa giả vẻ mặt gian xảo lập tức sáp lại, đầu tiên gã dùng ánh mắt hung lệ quét khắp xung quanh một vòng, dọa đám người đang muốn tiến lên xong, mới cẩn thận lấy bản đồ ra: "Người anh em, tấm bản đồ này có giá 10 viên tinh thể."
Lục Ẩn hơi cau màu: "Mười viên? Ngươi điên rồi à, một tấm bản đồ mà đòi mười viên tinh thể năng lượng, ngươi có biết chỉ một viên tinh thể năng lượng là đã có thể khiến người thường tiến hóa rồi không."
Gã kia nhỏ gọng nói: Người anh em, đây không phải là một tấm bản đồ bình thường, bên trên có có đánh dấu nơi tập trung của zombie và quái vật cường đại. Ngươi cũng đâu muốn vừa ra khỏi thành đã bị bao vây đâu đúng không. Chuyện này có liên quan đến tính mạng của ngươi, mạng của ngươi chẳng lẽ không đáng giá 10 viên tinh thể sao?"
Lục Ẩn bật cười: "Nhiều nhất 3 viên, hơn thì không có."
Gã nọ cũng sảng khoái nói: "Có thể, bản đồ đây, ngươi cầm đi."
Lục Ẩn có cảm giác như mình bị lừa, như vậy cũng nhanh quá. Có điều, hắn cũng không để ý, bàn tay đưa vào ngực lấy ra 3 viên tinh thể màu trắng có kích cỡ bằng hạt gạo đưa cho gã. Gã gian xảo kia tiếp nhận tinh thể, ánh mắt hưng phấn, tiếp đó lại thấp giọng nói với Lục Ẩn: "Người anh em, nhìn ngươi sảng khoái như vậy, ta tặng ngươi cái này, không cần cảm tạ đâu.” Nói xong gã nhét cho Lục Ẩn một viên thuốc hình tròn rồi nhanh chóng rời đi.
Lục Ẩn nhìn viên thuốc kia, ánh mắt trở nên quái dị, thứ này hắn biết, là thuốc tráng dương.
Sau tận thế có rất nhiều thực vật biến dị, những loại thuốc ở thời hòa bình đã sớm quá hạn, lợi dụng thực vật biến dị để sản xuất thuốc mang lại hiệu quả tốt hơn, loại thuốc tráng dương này Lục Ẩn đã từng nhìn thấy người khác dùng, hiệu quả kia, quả thực là vô cùng tốt, nhưng, loại thuốc này rất quý, nếu như mang ra ngoài bán giá trị sẽ không thấp hơn ba viên tinh thể, tên này lấy ở đâu ra?
Lục Ẩn cũng không suy nghĩ nhiều, tiện tay ném viên thuốc tráng dương này đi, rồi nhìn xung quanh một lát, bước ra ngoài thành.
Nhìn kỹ bản đồ, rồi lại quan sát xung quanh, cuối cùng ánh mắt Lục Ẩn dừng lại tại một ngọn núi hoang ở phía nam ngoài thành: "Hi vọng nơi này có manh mối."