Không biết qua bao lâu, Lục Ẩn lại phun ra một ngụm máu nữa, sóng khí bên ngoài cơ thể bắn ra bốn phía, lật tung doanh trướng, khuếch tán ra phạm vi vài trăm mét, máy giám thị bên ngoài doanh trướng đều bị bật lên, cây cối bị lật tung lên hết.
Động tĩnh này khiến cho cả HÌnh Doanh chú ý, ngay lập tức có hai tên Vạn phu trưởng phóng về phía Lục Ẩn.
Một người trong đó chính là Phùng Hoành, một người khác là nữ, dung mạo vũ mị, trong mắt tràn đầy vẻ tò mò.
Hai tên Vạn phu trưởng xuất hiện trong đống phế tích bên ngoài doanh trướng mà Lục Ẩn đang ở, nhìn vào bên trong: "Là Vạn phu trưởng tân nhiệm Lục Ẩn?" Phùng Hoành lớn tiếng hỏi, đám tiến hóa giả thuộc quân đội ở phía sau thì cẩn thận dò đường tiến lên.
Chẳng mấy chốc, Lục Ẩn đã ra khỏi doanh trướng, sắc mặt trắng bệch, bước chân cũng hơi loạng choạng: "Thật có lỗi, quấy rầy hai vị, ta chính là Lục Ẩn."
Phùng Hoành cùng nữ tử vũ mị kinh ngạc nhìn Lục Ẩn: "Sao ngươi lại suy yếu đến mức này?"
Lục Ẩn nở nụ cười đắng chát: "Trước đó được nhìn thấy Hình Thánh thi triển chiến kỹ, có chút ngứa tay nên muốn thử một lần không ngờ thất bại, bản thân cũng bị thương."
Phùng Hoành hiểu ra, cười nói: "Lục huynh đệ quá nóng lòng ròi, chiến kỹ không phải là thứ người nào cũng có thể khống chế, hơn nữa cũng không thể thực hiện nó trong thời gian ngắn được, Vạn phu trưởng ở Hình Doanh chúng ta đều có cơ hội được Hình Thánh đích thân chỉ điểm, ngươi cũng đừng nóng vội."
Lục Ẩn cũng gật đầu tán đồng: "Đã rõ, đa tạ Phùng huynh dạy bảo."
Phùng Hoành khoát tay, cũng không bày dáng vẻ huấn luyện viên ngày thường: "Đừng khách khí, đều là huynh đệ Hình Doanh, là chiến hữu dựa vào nhau, cùng đối mặt với tận thế trong tương lai cả. Ta sẽ cho người sắp xếp một nơi khác, ngươi cứ dưỡng thương trước đi, đúng rồi, cần bác sĩ không?"
Lục Ẩn nói: "Không cần, chỉ bị chút vết thương ngoài da và hơi mệt mỏi thôi, không cần bác sĩ đâu."
Phùng Hoành gật gật đầu: "Được, vậy chúng ta đi trước, Lục huynh nghỉ ngơi đi." Nói xong liền liếc mắt ra hiệu cho nữ tử vũ mị.
Nữ tử gật gật đầu, lại liếc mắt nhìn thoáng qua Lục Ẩn, sau đó mới rời đi.
Lục Ẩn đi theo binh sĩ vào doanh trướng bên cạnh: "Chúng ta cáo lui trước, Lục quân trưởng có dặn dò cứ lên tiếng gọi là được." Binh sĩ thi lễ chào Lục Ẩn xong thì đi ra.
Lục Ẩn gật gật đầu, bước vào bên trong, ánh mắt trở nên vô cùng hưng phấn, xen lẫn là sự thấp thỏm cùng mong chờ. Tố thể đã thành công, hơn nữa, còn mang đến cho hắn một bất ngờ lớn. Lục Ẩn đưa tay, một viên xúc sắc lớn cỡ bàn tay chậm rãi nổi lên, tản ra ánh sáng mờ ảo. Nó có sáu mặt, giống như một cái xúc xắc bình thường, mỗi mặt là một con số, tổng cộng có sáu nút.
Đây là thiên phú. Chỉ có một số rất ít người, sau khi tu luyện tố thể xong mới sản sinh ra thiên phú.
Thiên phú rất thần kỳ, không ai biết nó đến từ đâu, có rất nhiều học giả trong vũ trụ cho rằng thiên phú là bí mật ở nơi sâu nhất của nhân loại, đại biểu cho xuất thân viễn cổ của một người, nhưng mà loại giải thích này chỉ là suy đoán, chưa có ai chân chính nghiên cứu ra được thiên phú.
Lục Ẩn cũng không quan tâm đến nơi xuất phát của thiên phú, thứ hắn quan tâm là bản thân của thiên phú.
Trước khi đến Trái Đất, hắn đã từng nghe nói rất nhiều về sự mạnh mẽ của thiên phú, mỗi một người tu luyện có được thiên phú đều là kỳ tài, luôn được các thế lực lớn trong vũ trụ mời chào, trong đó sự kiện nổi danh nhất chính là dù cho là người tu luyện có thiên phú gì đều có thể trực tiếp gia nhập Thanh Niên Bình Nghị Hội của vũ trụ.
Ánh mắt Lục Ẩn cháy rực nhìn viên xúc xắc. Mặc dù hắn cũng có thiên phú rồi, nhưng nói thế nào đây, trông nó có hơi cổ quái, có điều, quan trọng nhất vẫn là công dụng của nó.
Nhìn xúc xắc trôi nổi trên hư không, Lục Ẩn nhẹ nhàng một chút, xúc xắc cấp tốc xoay tròn, sau đó chậm rãi dừng lại, sáu mặt bắt đầu biến hóa, trong đó năm điểm mặt trực tiếp biến mất, chỉ lưu lại một điểm mặt, là —— một điểm.
Lục Ẩn nhìn chằm chằm một chút, trong đầu không hiểu sao lại xuất hiện công dụng, có thể ngẫu nhiên lấy được bất kỳ thứ gì trong Ngưng Không Giới của bất luận kẻ nào.
Lục Ẩn còn chưa kịp phản ứng, xức xắc phát ra một chùm ánh sáng bắn vào hư không, trong nháy mắt biến mất, phảng phất mở ra một thông đạo, sau đó, một viên tinh phiến rơi xuống đất, xức xắc trở nên ảm đạm vô quang, sau đó biến mất.
Lục Ẩn sững sờ nhìn tấm tinh thể rơi xuống đất, đây chính là nó giúp ta trộm trở về, không, lấy về đồ vật?
Lục Ẩn cầm lấy tinh phiến, nhìn một chút, sau đó lấy ra bộ phận kết nối cá nhân từ trong Ngưng Không Giới, cắm vào tinh phiến, phía trước một tấm màn sáng hiện lên, xuất hiện ba chữ lớn - Thiên Tinh Công.
Lục Ẩn ngơ ngác nhìn màn hình lóe lên, bóng người, vũ trụ, tinh vân, chưởng ấn, ước chừng qua nửa giờ, tinh thể vốn cắm vào bộ phận kết nối cá nhân tự động tiêu hủy, lúc này mới đánh thức Lục Ẩn.
Lục Ẩn rung động, hắn biết mình có được thứ gì đó vô cùng quan trọng.
Thiên Tinh Công là một môn công pháp hấp thu tinh năng tu luyện, bắt chước tinh thần vận chuyển, trên lý thuyết mỗi khi bắt chước một ngôi sao vận chuyển, tốc độ hấp thu tinh năng liền tăng nhanh một phần. Bản Thiên Tinh Công này tuy rằng chỉ là sơ cấp, nhưng lại ẩn chứa phương pháp bắt chước tám ngôi sao vận chuyển, nói cách khác, chỉ cần Lục Ẩn tu luyện thành công, tốc độ hấp thu tinh năng của hắn sẽ tăng cao gấp tám lần.
Gấp tám lần, hiệu suất khủng bố cỡ nào, mà trong Thiên Tinh Công còn ẩn chứa một bộ chiến kỹ, tên là Thiên Tinh Chưởng, chưởng xuất ra ngôi sao, tuyệt đỉnh cường đại.