Chương 3: Sát thê chứng đạo! (1)

Chương 3: Sát thê chứng đạo! (1)

Lý Hổ nhún vai, không nói gì nữa.

Hai người cùng nhau trở về.

Mà trong đầu Trương Thanh, vẫn đang suy nghĩ miên man:

'Tử Thành là thành trì của Thử tộc, Xuyên gia hẳn là Thử tộc, không biết bọn họ xếp hạng thứ mấy trong số các thế lực ở Tử Thành.'

'Địa vị của Nhân loại trong Ám Giới rất thấp, có thể mở đầu với thân phận hộ vệ bán thân đã có thể tính là khởi đầu may mắn.'

'Theo quy tắc của Ám Giới, ta nên nghĩ cách giết người (trừ quỷ) hoặc trực tiếp giết quỷ!'

'Giết người có thể cướp thanh máu của đối phương, tăng giới hạn sinh lực của bản thân, giết quỷ có thể nhận được điểm thuộc tính.'

'Mặc dù có giới hạn giảm dần, nhưng hiện tại ta vốn không chạm tới quy tắc này!'

'Khác với cách tu luyện của người bản địa Ám Giới, người chơi chỉ cần điểm thuộc tính là có thể tăng cảnh giới tu luyện.'

'Nhưng mà... hiện tại ta có ra tay, xác suất thành công cũng quá nhỏ bé.'

Trương Thanh khẽ cau mày.

Khởi đầu ở Ám Giới rất khó khăn.

Kiếp trước rất nhiều người bị mắc kẹt ở giai đoạn đầu không thể chuyển sang giai đoạn khác.

Đặc biệt là những người mở đầu với thân phận lưu dân, đúng là mở đầu địa ngục.

Lưu dân ở ngoài hoang dã, chính là thức ăn dự trữ của quỷ dị, chúng đói bụng sẽ đến ăn một con.

Trong quá trình liên tục chết đi sống lại, thân phận sẽ bị làm mới vô hạn.

Dẫn đến việc trọng số trong hệ thống càng ngày càng kém.

Thậm chí có người còn bị làm mới thành thức ăn đang hấp hối trên vỉ nướng...

Thật kinh khủng.

Thân phận hiện tại của mình cũng không tệ, nhưng muốn bước lên con đường tu luyện biến cường, vẫn phải nghĩ cách.

Có lẽ, dùng tiền lương đi mua công pháp là một lựa chọn không tồi.

Nhưng.

Theo như hệ thống đã nói, không thể để thê tử mang thai, nếu không, ta sẽ trở thành cống phẩm, chết ngay tại chỗ.

Nhưng rất có thể, cho dù thê tử không mang thai ta vẫn có khả năng trở thành cống phẩm.

Hộ vệ bán thân là không có nhân quyền.

Trừ khi trở thành võ giả nhập lưu.

Như vậy, giá trị của mình mới có thể tăng lên.

Sờ túi tiền của mình.

Trên người tổng cộng có 10 đồng bạc.

(1 đồng vàng = 100 đồng bạc = 10.000 đồng)

10 đồng bạc, hẳn là có thể đổi lấy một bộ công pháp cấp thấp nhất từ trong Tàng Kinh Các của gia tộc.

Chỉ có tu luyện công pháp mới có thể đột phá cảnh giới võ đạo.

Có thể đột phá cảnh giới võ đạo, mới có giá trị.

Dường như đây là cách duy nhất để vượt qua giai đoạn đầu khó khăn.

Trên đường đi, Trương Thanh đã moi được không ít thông tin từ Lý Hổ.

Ở Tử Thành, Xuyên gia xếp hạng thứ ba.

Thứ nhất là Dũ gia, gia tộc đứng đầu Tử Thành, gia tộc cấp Thành chủ, địa vị không thể lay chuyển.

Mà thứ hai là Thiết gia, hiện tại đang có mâu thuẫn gay gắt với Xuyên gia, hai bên sắp xảy ra đại chiến.

Hiện tại Xuyên gia đang chuẩn bị cho đại điển tế tổ.

Bọn họ muốn kéo dài tuổi thọ của lão tổ để liều mạng với Thiết gia, tranh giành vị trí thứ hai.

Tế tổ?

Cống phẩm!

Nếu vậy, mình càng phải nhanh chóng gia tăng cảnh giới võ đạo.

Về nhà rồi tính tiếp.

Chiều nay hắn phải nghĩ biện pháp để trao đổi công páp, buổi tối tăng ca, xem xem có thể tranh thủ tiến hành tu hành không.

Đến nỗi kim thủ chỉ của người trùng sinh…

Có rất ít tư liệu liên quan tới Tử Thành.

Nơi này không phải đại bản doanh của Trương Thanh, nhưng hắn nhớ mang máng hai sự kiện lớn.

Đầu tiên là nửa năm sau, Tử Thành bị hủy diệt, 10 người chẳng có nổi 1 người sống sót.

Mà tiếp sau đó, trong Tử Thành xuất hiện một bí bảo tên là Tinh Thần Cương, dường như là hệ thống tu luyện có thể khiến sinh linh bước vào danh sách Tự Liệt Giả.

Đến nỗi cái gì gọi là Tự Liệt Giả…

Được rồi, cái thứ đồ chơi này rất biến thái, chỉ để lại truyền thuyết. Kiếp trước, mãi tới khi toàn bộ Lam Tinh bị hủy diệt cũng chỉ có một Tự Liệt Giả.

Có tin đồn Tự Liệt Giả có năng lực chiến đấu cực kỳ đáng sợ, cường đại hệt như bật hack.

Nếu ta đã xoát ra thân phận Tử Thành thì nhất định phải tìm cách sống sót, cũng phải đạt được bí bảo kia.

Nhưng hẳn đây sẽ là một quá trình rất lâu dài…

Cùng Lý Hổ trở về khu dừng chân của hộ vệ, Trương Thanh hơi há hốc miệng.

Mẹ, hắn không biết hắn đang ở phòng nào!

Nhưng không sao…

“Hổ ca, sáng nay đa tạ ngươi đã giúp, tới nhà ta ăn chung một bữa đi.”

Nói xong hắn còn đưa tay éo Lý Hổ.

Dưới sự mời mọc mãnh liệt của Trương Thanh, Lý Hổ đồng ý. Lại tiếp sau đó, dưới sự dẫn đường của Lý Hổ, Trương Thanh đã tìm được nhà của chính mình.

Gõ cửa phòng, mở cửa là một nữ tử.

Dường như nàng 16 tuổi, ngũ quan hài hòa, mắt sáng có thần, mái tóc dày mà sáng rũ xuống như thác nước khiến nàng lại càng thêm xinh đẹp hơn.

Trương Thanh nhìn mà không dời mắt nổi.

Xuyên gia này chịu chơi thật, cực phẩm như vậy mà bọn họ lại thưởng cho một tên hộ vệ?

Trương Thanh ngẩng đầu, nhìn thanh HP của nữ tử kia.

【 Vương Nguyệt: 1000/1000! 】