Phía bên kia, Ly Ly, Tử Nguyệt và Mộng Dao theo sau Bàng Lăng tiến vào trong Đan Tháp.
Ly Ly lo lắng cho Ma Kim, liền bảo Mộng Dao trở về trước để chăm sóc cho thằng bé.
Mộng Dao ghé tai nói nhỏ với Ly Ly:
-Ban nay Ma Kim có nháy mắt với ta, chắc là thằng bé chỉ giả vờ thôi.
Mặc dù Mộng Dao đã nói thế nhưng mà Ly Ly vẫn cảm thấy không an tâm cho lắm.
Bên trong Đan Tháp có cấu trúc thang xoắn ốc bao bọc, ở giữa là gian phòng lớn dùng để luyện chế.
Càng lên tầng trên thì đẳng cấp chứng tỏ luyện đan sư càng cao, nguyên dược liệu, tài liệu trữ trong phòng cứ thế mà đáp ứng theo nhu cầu.
Nghe bảo rằng ở tầng trên cùng tức tầng thứ chín có cất giữ cả linh thảo bát giai quý giá. Ngay cả Bàng Lăng cũng chỉ cho phép bản thân chạm ngưỡng tầng tám.
.
Không như trong Tàng Thư Các, bí tịch và các loại sách khác có thể sao chép thì sách ở trong Đan Tháp được bảo quản rất kỹ lưỡng. Chỉ có nội bộ mới có thể nghiên cứu và không được phép đem ra khỏi Đan Tháp. Đây cũng là quy tắc bất di bất dịch xưa nay.
Tuy nhiên cái gì cũng có ngoại lệ, tiểu ma vương là đại thiên tài được đồn thổi khắp Thượng Giới.
Bàng Lăng đương nhiên muốn thu nhận người như hắn thành đệ tử chân truyền, như thế thì bao xương máu khổ luyện mới không uổng công.
Bởi lẽ tu vi của Bàng Lăng đã bị giới hạn ở ngưỡng lục giai sơ kỳ vì lạm dụng đan dược. Ước chừng lão chỉ còn sống tối đa thêm bốn mươi năm nữa. Nếu như không mau chóng truyền lại kiến thức cho hậu bối thì há phải chết không nhắm mắt.
Bàng Lăng dẫn mọi người đi khắp các gian phòng trong Đan Tháp, giới thiệu các nguyên liệu quý giá coi như để họ thay lão khoe khoang với Ma Kim.
Toàn bộ đan phương, đan kỹ từ tầng một đến tầng năm, lão tạo ra mỗi thứ một bản sao rồi đưa hết cho Mộng Dao
Đống tài liệu nhiều đến mức nếu xếp thành một chồng thì xấp xỉ ngang với chiều cao của Ly Ly.
Trước khi các mỹ nhân của Tình Phủ rời khỏi, lão Bàng Lăng có đưa thêm hai viên đan quý giá và căn dặn:
-Sau khi tên nhóc kia bình phục, hãy cho nó sử dụng hai viên này. Ngoài ra, nếu nó có thể lĩnh hội được hết số kiến thức ta tặng, hãy bảo nó đến đây lấy thêm. Còn không thì đừng đến, ta không tiếp.
.
Đến chiều, cả nhóm tập hợp lại trước động phủ.
Tận mắt thấy Ma Kim bình yên vô sự, Ly Ly mới yên lòng.
Tử Nguyệt vẫn giữ thái độ lạnh lùng với hắn, mà xem ra hắn cũng chẳng quan tâm gì tới việc này, điều này càng khiến nàng càng giận hơn nữa.
Đồ đạc đã được thu xếp sẵn nên bọn họ cứ thế mà rời khỏi Ma La Cốc trở lại thiên đường Tình Phủ.
Trên đường phi hành, cả bọn lại được ngắm nhìn khung trời hoàng hôn lãng mạn.
Không ngờ Ma Kim rất có hứng thú với chỗ tài liệu này, hắn ngồi phía trước cứ mãi lật từng trang mà đọc.
Điều này làm người làm mẹ như Ly Ly cũng cảm thấy khó hiểu, nàng bèn thắc mắc:
-Ma nhi hôm nay sao siêng năng thế?
-Có đâu, chỉ là đang rảnh rỗi không biết làm gì.
-Mẹ nhìn đống này chả hiểu gì hết, khi nào có dịp thì con chỉ mẹ với.
-Nói thật ra là con cũng chả hiểu gì cả. Còn đang cố tìm xem trong chỗ này có chủ đề nào liên quan tới việc chữa trị Đới Mạch hay là không.
-Ồ, ra là vậy. Bảo sao con lại chăm chú đến thế. Tử Nguyệt muội ấy thật là có phúc.
-Điều con đã hứa, thì nhất định phải làm được. Dù cho đánh đổi bằng cả tính mạng này. Cũng như việc con đã hứa sẽ chăm sóc cho mẹ cả đời này vậy.
-Ma nhi của mẹ hôm nay đáng yêu quá đi. À phải rồi, lão Lăng có tặng cho con hai viên đan này.
Ma Kim cầm lấy ngắm nghía một tí rồi bỏ vào miệng nuốt trọn. Hắn cảm thấy ma lực và dục khí có sự biến chuyển, tuy nhiên vẫn là không có gì hề hấn, bởi lẽ cơ bản hai thứ này hắn đã vượt quá ngưỡng bình thường từ khi sinh ra.
Tử Nguyệt lần về này tự mình phi hành chứ không "cưỡi" Lisa chung với mọi người.
Nàng đang nóng lòng trở về Tình Phủ để lao đầu vô luyện huyết xả hết cơn phẫn nộ. Nhớ lại cái ngày khi đi tới Ma La Cốc, Ma Kim đã bắt nàng bỏ hết đồng nguyên liệu ở nhà để cho nàng chịu ra khỏi tâm cảnh tận hưởng cuộc vui chơi cùng mọi người.
"Tên ngốc nghếch, cứ tưởng ngươi sẽ dành thời gian bên ta chứ! Biết thế ta đã lén mang theo. Huyết Phúc của ta hai tuần nay chưa hấp thụ miếng huyết khí nào. Tên ngốc, đại ngốc! Chỉ giỏi đóng kịch và quậy phá." Nàng cứ thôi không nghĩ về ý chung nhân.
.
Về đến Tình Phủ thì Ma Kim vẫn cứ chui rút vào phòng riêng cắm đầu đọc chồng tài liệu thâu đêm suốt sáng.
Thời khóa biểu của Ma Kim so với xưa không có quá nhiều khác biệt.
Sáng thì Lisa phụ trách chở hắn đi Đại Công Xưởng học rèn. Hắn học tập và làm việc khá làm chăm chỉ, các kiến thức luyện ma binh khí nắm rất chắc chắn.
Trưa thì trở về Tình Phủ, nấu ăn cho các nữ nhân, đồng thời cùng lúc hóa lỏng huyết tinh thể.
Cả buổi chiều thì hắn luyện tập Khiển Xạ Kỹ và cả thể lực.
Sau đó thì đi ngắm hoàng hôn, nhâm nhi trà đạo tán ngẫu cùng các mỹ nhân.
Tối thì vào thư viên đọc sách, tuy là hắn có phần thông minh, nhạy bén, nhưng vẫn chưa đủ trình để hiểu được hết cái kho tàng tri thức này. Có điều đọc sách giờ đây cũng đã trở thành một thói quen của hắn, tuy không đảm bảo về mặt chất lượng nhưng số lượng chủ đề hắn đã liếc qua thì nhiều vô số kể.
Gần đến giờ ngủ thì Ma Kim chọn một người may mắn để khuya lẻn qua hút máu, sẵn tiện củng cố tình cảm, có mỗi Mộng Dao là hắn vẫn chưa dám rớ tới thôi. Nhưng hắn đâu biết rằng tỷ tỷ xinh đẹp ấy đã rơi vào lưới tình, bắt đầu có những suy nghĩ đồi trụy về hắn bên trong tâm cảnh.
Chuyện hôm bữa Tử Nguyệt giận dỗi Ma Kim thì cũng đã sớm được giải quyết. Nghe được tâm tình của Ma Kim thông qua việc tâm sự với Ly Ly, Tử Nguyệt chẳng còn lý do gì để giận hắn cả. Có điều vẫn là để tên nhóc vô tâm đấy chủ động tới ôm hôn thắm thiết thì nàng mới chịu bỏ qua.
Mọi việc diễn ra khá là tốt đẹp, đám người Tình Phủ chẳng có để lộ ra sơ hở gì khiến thế lực thù địch thừa cơ hãm hại cả.
Đến đứa trẻ bị coi là quậy phá như Lisa mà giờ đây ra đường đã biết nói cảm ơn và xin lỗi, rất chi là lịch sự và lễ phép. Ma Kim thì khỏi bàn, trừ khi có chuyện gì đe dọa tới hạnh phúc của đại gia đình Tình Phủ thì mới khiến hắn để tâm. Chứ mỗi lần ra ngoài hắn giấu thân phận như mèo giấu cứt ấy. Nguyên do là hắn linh cảm sắp có điều kinh khủng gì đó sẽ xảy ra.
.
Đã hai tháng trôi qua kể từ cái ngày bọn họ trở về từ Ma La Cốc, đây là lần đầu có khách quý ghé thăm.
Khi Ma Kim chuẩn bị lên đường tới Đại Công Xưởng như mọi ngày thì bắt gặp Vô Diện tiền bối đứng chờ ngay trước cửa phủ.
Ma Kim như một đứa trẻ lao tới ôm chầm lấy Vô Diện, ngẩng mặt lên với dáng vẻ thơ ngây:
-Lâu lắm rồi mới gặp lại ngài, tiền bối. Ta nhớ ngài lắm đó.
-Đồ mà ngươi nhờ. Ta đã thu thập được rồi.
-Quao, Vô Diện tiền bối là nhất. Ngài có đem theo luôn không?
-Ngươi bỏ tay ra trước đã.
-He he, tiểu bối thất lễ.
Ma Kim hai mắt sáng rực, liền xòe hai tay ra đón lấy cuốn sách Huyền Mộng Trận và bí tịch Thực Tâm Pháp.
-Ta có việc gấp cần làm, không tiện ở lâu, việc còn lại ngươi tự lo liệu.
Dứt lời Vô Diện lại biến mất, Ma Kim sung sướng vẫy tay chào tạm biệt và cảm ơn rối rít vào khoảng không.
Sau đó Ma Kim vẫn đi tới Đại Công Xưởng học tập, có điều trước khi ra về, hắn có xin Hoang Khung cho nghỉ phép một thời gian. Tất nhiên là để hắn dùng toàn lực nghiên cứu cách sử dụng Huyền Mộng Trận và lĩnh hội Thực Tâm Pháp.
Sau khoảng một tuần điên cuồng nghiên cứu, Ma Kim cuối cùng cũng đã hoàn thành các bước như nô lệ từng căn dặn. Giờ đây hắn nóng lòng muốn thấy được hình dáng của vị "tiên nữ" kiêm "nô lệ" đó.
.
Thực Tâm Pháp là loại công pháp thượng phẩm giúp cho cho tâm cảnh trở nên chân thực. May mắn đây chỉ là một loại công pháp bổ trợ nhằm tăng cường ngộ tính khi học bí tịch trong tâm cảnh nên không kén chọn trường phái tu luyện. Điều này giúp cho Ly Ly với sự giúp đỡ của Hắc Long, trong tâm cảnh chỉ vài ngày đã luyện thành nhất giai.
Vừa hay đã đến kỳ hạn một năm, Ma Kim có thể tự tin giúp cho mẫu thân thăng lên tứ giai trung kỳ, đổi lại thì xin nhẹ luôn cái công pháp bằng thiên phú siêu bá đạo.
.
Ma Kim thẳng thừng đề cập đến việc ân ái. Ly Ly tuy chờ đợi đã lâu nhưng khi được nghe chính miệng hài nhi nói ra thì không khỏi xấu hổ và mặc cảm. Nhưng mà chỉ sau vài giây ngắn ngủi, khi da thịt được vuốt ve và lưỡi chạm lưỡi thì nàng chẳng còn đoái hoài gì tới thân phận giữa hai người
Ma Kim dùng vóc dáng trưởng thành để tiến hành giao hợp. Dù sao thì việc chênh lệch kích thước cũng khiến cho hắn dễ hành sự hơn hẳn.
Ma Kim mút nhũ hoa khác với cách bú mẹ thông thường. Hắn dùng môi dưới khẽ chạm nhẹ vào phần nhô ra rồi xoa đều, thi thoảng cắn nhẹ khiến sữa trào ra ngoài.
Với khe suối róc rách và hàng cỏ mơn mởn của Ly Ly thì hắn thoải mái úp mặt vào, kê mũi hít hà mùi vị thơm tho không đâu sánh bằng.
Nhìn chung thì chuyện giường chiếu giữa họ không xảy ra vấn đề trái ý. Thậm chí lần này Ly Ly cảm thấy dễ chịu hơn so với lần mây mưa đầu tiên.
Cả hai không dâm khẩu trong lúc hành sự, nếu có khi chỉ thoang thoảng tiếng rên rỉ mà thôi. Tuy vậy, vì hai mẹ con cùng chung dòng máu, chung vũ hồn, tâm linh cứ thế được liên kết chặt chẽ, những xúc cảm không cần dùng lời nói để diễn tả với nhau.
Lúc này cơ thể nhỏ nhắn của Ly Ly đang được thân xác to lớn săn chắc của Ma Kim ôm trọn. Nàng đối với hình thể này tỏ ra yếu đuối, muốn được đối phương chở che thay vì chính nàng phải đùm bọc thằng bé trong vai trò là người mẹ.
Tưởng hài nhi đã ngủ nên Ly Ly buộc miệng nói ra nguyện ước trong lòng:
-Mẹ yêu con, Ma Kim! Con phải mãi mãi ở bên mẹ đấy!
-Con xin thề!
Ma Kim bất ngờ rót vào tai Ly Ly khiến cho nàng như bị một luồng sét đánh xuyên qua, toàn cơ thể khẽ giật một cái, dòng tinh hoa đọng lại ở khe suối lần nữa bị tràn ra ngoài.
.
.
Đầu tiên là dựng trận, Huyền Mộng Trận lấy linh thạch làm tài nguyên khởi động. Tám khúc gỗ xếp thành hình bát giác, ở giữa đặt hai viên linh thạch.
Ly Ly cầm trên tay Thần Trí Ngọc, đứng trên chỗ linh thạch rồi bật Thực Tâm công pháp để điều khiển trận.
Giờ thiêng đã đến, chính là khi mặt trăng lên tới đỉnh và bị che khuất bởi mây.
Ly Ly niệm chú. Những khúc gỗ bùng cháy, khói tỏa nghi ngút, trở thành một làn sương mù dày đặt bị nhốt trong phạm vi hình bát giác.
Vì là lần đầu thử nghiệm nên Ma Kim không dám cho những nữ khác vào cùng. Chỉ có hai mẹ con cùng tiến vào tâm cảnh.
.
Không gian xung quanh tựa hồ như giấc mộng mà Lisa từng trải qua, đều có những đám mây trắng xóa và làn gió man mát nhè nhẹ thổi.
Mỹ nhân bí ẩn kia dần dần xuất hiện trước mặt. Làn da trắng nõn nà với đường cong hoàn hảo, cái vẻ đẹp độc lạ mà không ai sánh bằng.
Ly Ly vô thức chầm chậm bước đến về phía vị cô nương ấy. Nàng mông lung như một trò đùa, đúng, giây phút tiếp theo nàng sẽ nhận ra bản thân chỉ là trò đùa không hơn không kém, mà kẻ chơi đùa với nàng đã chơi đùa với toàn vũ trụ này.
"Xoẹt"
Thật chất còn chẳng có tí tiếng động gì phát ra, đơn thuần là do Ly Ly tự cảm nhận được thông qua thị giác.
Mỹ nhân phía trước bị xẻ dọc làm đôi. Một đường cắt hoàn mĩ đến nỗi máu của cô ta chẳng hề văng tung tóe mà chỉ khẽ ứa ra, thật chất thì hai nửa có thể đứt lìa từ đỉnh đầu xuống háng.
Như có ai đó giúp Ly Ly thoát khỏi mị ảnh, hoặc đây là lúc nó chuyển sang ác mộng, nàng sực nhớ đến mục đích của mình đến đây là gì và còn cả Ma Kim đang ở bên cạnh. Nàng vội quay sang nhưng trước mặt nàng không còn là hài nhi của nàng nữa.
Một khí chất khiến Ly Ly không khỏi run sợ, linh hồn nàng như muốn thoát khỏi cái thể xác nhỏ bé này, cơ mà vốn dĩ trong này chẳng có thể xác đúng nghĩa.
Cái luồng áp lực mạnh mẽ khiến cho bản năng sinh tồn của nàng bùng cháy lên, nàng quyết định đơ người đứng im đó, đây là biện pháp duy nhất mà lý trí mách bảo để duy trì sự tồn tại.
Đó cũng là sự thành kính mà mọi sinh vật trên vũ trụ cần có khi đối diện với Ngài.