Chương 23: Chết!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Xem xong bảng số liệu, Đản Thiên nhanh chóng điều tức lại và tiếp tục đi sâu vào trong cốc. Cốc núi âm u và tối như mực khiến nguời ta nghĩ đến đã rợn tóc gáy, càng vào sâu trong lòng Đản Thiên càng có một sự lo lắng.

" Rít "!!!!

Bỗng từ trong cốc truyền ra một tiếng rít cực đáng sợ. Nhìn kỹ về truớc Đản thiên nhận ra một cặp mắt đỏ ngầu đang nhìn mình với vẻ ăn tuơi nuốt sống.

Ực, nuốt một thanh nuớc bọt Đản thiên trầm tĩnh lại và quan sát kỹ mọi thứ xung quanh. Cặp mắt đỏ ngầy ấy không của ai khác đó chính là của lang vuơng. Thấy vậy, đản thiên bất chợt lui nhẹ lại, sau lưng đã toát một tầng mồ hôi, vạt áo đã ướt đẫm dán sát vào lưng.

Mọi động tác của Đản Thiên đều đuợc Lang Vuơng ghi tạc vào trong mắt, một sự uy áp về sức mạnh đè nặng lên nguời Đản Thiên khiến hắn không thể nhúc nhích.

" Hít ah "!!!!

Hít lấy một hơi, sự bình tĩnh của Đản Thiên đã đuợc khôi phục phần nào đó, hai con nguơi dần chuyển thành màu đỏ, các câu ngọc dần hiện lên trong mắt. Lúc này, Đản Thiên trông như một sát thần thực sự.

" Mọi thứ trong hang đều đuợc Đản Thiên nhìn rõ nhờ Sharingan, một con sói vô cùng to lớn đang nhìn chằm chằm vào chính bản thân Đản Thiên. Con sói to như một ngọn núi,toàn thân óng ánh sắc bạc, cặp móng vuốt sắc bén và hàm răng nhọn hoắc như một tác phẩm nghệ thuật trong đêm".

" Tuy hơi bất ngờ về hình dạng của lang vuơng nhưng Đản Thiên vẫn không chần chừ mà rút hết can đảm lao thẳng vào lang vuơng"

]

Bất ngờ bị tập kích bởi kẻ mà nó khinh bỉ, một luồng hoả khí bùng lên trong nguời lang vuơng, nó giơ cao móng vuốt đập xuống tính đập nát Đản thiên trong tích tắc.

Nhưng lúc này, " kích hoạt kỹ năng khát máu " Đản Thiên điên cuồng thốt ra một câu.

Cả nguời đản thiên nhuộm trong huyết sắc hai cặp mắt đỏ ngầu với ba chiếc câu ngọc trong mắt, đôi răng nanh từ từ dài ra trong miệng Đản Thiên. Thần trí Đản Thiên lúc này mơ hồ, trong đầu chỉ còn biết hành động theo bản năng.

" Giết, Giết, Giết nó Uống máu nó "

Lao vào như một tia chớp, né tránh cú đập của lang vuơng trong tích tắc. Nhưng móng vuốt của lang vuơng vẫn để lại một vết thuơng cực sâu trên cánh tay Đản Thiên.

Sự đau nhức càng kích thích tính cuồng bạo và khát máu trong nguời Đản Thiên, tiếp tục lao vào không suy nghĩ. Đản thiên nhảy tới nhảy lui như một con sóc, từng đấm từng đấm vào nguời lang vuơng.

Nhưng có vẻ mọi nỗ lực của Đản Thiên chỉ để lại một vài vết thuơng nhỏ trên nguời lang vuơng.

Sự khác biệt về sức mạnh và cảnh giới không thể bù đắp đuợc, lang vuơng nhảy bổ vào Đản Thiên, đôi vuốt màu xám bạc vung cao lên, một cỗ tiên huyết đuợc phun ra

"A A A A!!!!!!!!"

Cánh tay của Đản Thiên đã đứt lìa chỉ sau một cú cào của lang vuơng. Sự đau đớn tận xuơng tuỷ khiến mặt mũi Đản Thiên vặn vẹo vô cùng khổ sở.

" Chẳng lẽ ta lại chết ở đây sao ": Đản thiên thì thào không cam lòng với kết quả này.

Lang vuơng không bị gián đoạn bởi lời thì thào của Đản Thiên nó há to cái mồm như chậu máu của mình, cắn đứt đôi chân của Đản Thiên.

Mất máu quá nhiều, kỹ năng tái sinh cũng không đủ để giúp đản thiên sống sót, Lang vuơng từ từ gạm nhấm từng bộ phận của Đản Thiên.

Từng tiếng " răng rắc " phát ra thì nỗi đau của đản thiên càng trầm trọng. Đản Thiên không còn sức để cảm nhận nỗi đau nữa. Chiếc móng vuốt sắc nhọn từ từ giơ lên cao, như một ngôi sao trong bầu trời, vụt xuống nhanh chóng đập nát đi hộp sọ của Đản Thiên.

Còn tiếp........