Từ lúc ly khai, Đản Thiên đi dọc theo một cái đường nhỏ xung quanh toàn là đá vụn. Cảnh sắc hoang tàn, tĩnh lặng đến mức không rét mà run.
"Hì hì."
Tại con đường nhỏ , đột nhiên có một trận, tiếng nói, tiếng cười, tiếng động truyền ra.
Đản Thiên nâng nâng đầu, theo thanh âm nhìn lại, có mấy cái thiếu niên thiếu nữ đang đi tới, khi trước một thiếu niên cùng thiếu nữ ở trong đám người phá lệ xuất chúng, làm cho phía sau thiếu niên cùng thiếu nữ vô hình trung tựu thành làm nền.
Nhìn thấy một đám người kia, Đản Thiên không khỏi là nhíu nhíu mày, đi phía trước đám thiếu niên chính là Mã Nhạc và Tô Mộng.
Đối này Mã Nhạc, Đản Thiên tất nhiên là sẽ không quên. Hắn tuy rằng là phế vật, tuy vậy là Mã gia con của tiền nhiệm tộc trưởng thân phận, đồng dạng hàng tháng đều có trong tộc tiếp tế tiếp viện đan dược cùng tiền tiêu vặt hàng tháng, nhưng hàng tháng hắn tiếp tế tiếp viện đan dược cùng tiền tiêu vặt hàng tháng, căn bản là không đến hắn trên người, vừa mới lĩnh đến, sẽ bị người đoạt, trong đó kẻ có số lần đoạt nhiều nhất và đánh đập hắn, chính là trước mắt này Mã Nhạc.
Lúc này, đám người đã nhìn thấy Đản Thiên, lập tức có kẻ muốn vuốt mông ngựa liến lên tiếng trào phòng Đản thiên để lấy lòng Mã Nhạc.
“Ah đây không phải phế vật sao, vận cứt khỉ chó nào mà đến bây giờ còn chưa vào miệng yêu thú thế”.
“ Hừ” Đản thiên hừ lạnh xoay người rời đi mặc kệ những lời trào phúng, vũ nhục.
Hiện tại hắn chỉ muốn nhanh lên một chút kết thúc cuộc nháo kịch này , có thời gian để tiếp tục đánh quái lên cấp , thế nhưng sự tiến triển của tình hình nhưng cũng không có thể như ước nguyện của hắn.
“ Đứng lại đó cho ta “
Theo một đạo lạnh nhạt âm thanh ở vang lên bên tai , một bóng người chắn ở Đản Thiên trước mặt ngăn cản đường đi của hắn .
“Mã nhạc, ngươi muốn gì ??” Nhìn thấy Mã Nhạc ngăn cản đường đi của hắn , Đản Thiên sắc mặt không có một chút biến hoá nào nói .
“ Quỳ xuống liếm chân ta rồi có thể đi “ Mã nhạc với vẻ mặt hống hách nói.
Thấy Đản thiên không trả lời mà xoay người ly khai, Mã Nhạc càng bị chọc giận.
Mã Nhạc rống to “ Mã Thanh giết hắn, sẽ có ban thưởng“.
Mã thanh là một kẻ nội môn đệ tử trong Mã Gia vì leo lên trên mông Mã Nhạc nên rất hống hách, hắn là kẻ thường xuyên được Mã Nhạc bảo đánh Đản Thiên..
Nghĩ đến Mã Nhạc trong tay nhị cấp đan dược cùng ba cấp đan dược, Mã Thanh hưng phấn không thôi.
]
"Đi tìm chết!"
Đản Thiên huyền khí bộc phát, liền toái cúc thủ cùng bạo vân quyền đều không có dùng, trực tiếp bạo lực một quyền oanh ra.
Rầm rầm rầm... A a a...
Liên tiếp không ngừng có tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Mã Thanh muốn dựa vào huyền khí bảo vệ thân thể, nhưng đản thiện hiện tại một quyền, chỉ là một cái Tứ Giai Đản giả có thể đơn giản ngăn cản.
Lập tức, rất nhanh Mã Thanh liền bay rớt ra ngoài, thậm chí phát ra cả tiếng răng rắc, trong thân thể xương cốt đều đứt gãy mấy cây, Mã Thanh kêu thảm thiết liên tục rồi tắt thở chết.
Mã Nhạc sắc mặt đại biến: "Không có khả năng, Mã Thanh là Đản Giả tứ trọng vậy mà thoáng cái bị một quyền giết chết!"
Chợt Mã Nhạc chỉ vào Đản Thiên rống to: "Ngươi không phải ngũ giai đản giả, tuyệt đối không phải!"
Đản Thiên bĩu môi: "Ta khi nào thì nói qua ta là Ngũ giai đản giả."
Mã Nhạc nói không ra lời:……
Đản Thiên từng bước một đi về hướng Mã Nhạc.
Mã Nhạc hét lớn: "Đản Thiên, ngươi không nên, nếu ngươi giết ta Đại trưởng lão sẽ không tha cho ngươi."
Thấy Đản Thiên dừng bước, Mã nhạc lập tức vui vẻ, sau một khắc Mã Nhạc thấy mình thần trí mơ hồ, hắn cảm thấy mình đang bị trói trên một cây thập tự xung quanh là hàng chục Đản Thiên đang cầm kiếm đâm xuyên qua đan điền hắn.
Không chịu nổi vì sự tra tấn về thần hồn bởi Sharingan và bị phế Mã Nhạc sùi bọt mép và ngất xỉu.
Phế đi Mã Nhạc, Đản Thiênlại đi về hướng trước hơn hai mươi người, những người này kêu cha gọi mẹ, hy vọng Đản Thiên tha cho bọn hắn một mạng.
"Đản... Đản Thiên, chúng ta sai rồi, tha qua chúng ta a."
"Đúng vậy, chúng ta đều bị Mã Nhạc che mắt, chúng ta đáng chết, đừng có giết chúng ta a."
Đản Thiên thần sắc băng lãnh: "Nếu là ta thực lực không đủ, các ngươi sẽ bỏ qua ta sao?"
Cuối cùng hơn hai mươi cá nhân của từng gia tộc bị Đản Thiên giết chết chỉ còn mai một mình Tô Mộng tràn ngập vẻ khiếp sợ và không tin nổi.
Chém giết xong hai mươi người Đản thiên liền nghe được hệ thống thông báo mình đã lên được Đản Linh Nhất Giai.
Vì đang vui mừng Đản Thiên cũng không tính toán gì độc ác với Tô Mộng mà chỉ cho đánh ngất xỉu và phục dụng hoan thiên thảo.
Phải biết hoan thiên thảo( mê dược )là dược vật cấp thấp nhưng dưới đản linh thì không ai có thể chống cự được dược lực của nó.
Sau khi cho Tô Mộng dùng hoan thiên thảo Tô mộng gương mặt đỏ rực thần trí mơ hồ từ từ cởi quần áo, một cặp bạch thỏ cao vút xuất hiện. Thấy vậy Đản Thiên liền nghĩ ra một trò mới.
Xách lên Tô Mộng đang trong lửa dục vọng thiêu đốt, Đản Thiên ném Tô Mộng vào hang kim viên ( khỉ vàng ).
Làm xong việc Đản Thiên liền co giò bỏ chạy, không muốn chứng kiến một màn nhân thú đại chiến 300 hiệp của Tô Mộng.