Chương 74: Nữ Mật Thám Nằm Vùng (trung).

Thiên việt đã tiến hành được gần hai mươi giờ, đang lúc phi thuyền phi hành trong lỗ đen, tất cả hết thảy vũ trụ đều đẩy về sau với tốc độ siêu quang, dù là ai cũng không có biện pháp làm cho phi thuyền dừng lại.

Kim Miên Nguyệt đứng ở đoạn giữa phi thuyền, trong phòng bệnh của Sư Danh Ái. Lúc này, người trên phi thuyền hẳn là đều tiến vào trạng thái ngủ sâu, đợi sau khi phi thuyền đến được Thánh Hùng tinh mới tỉnh lại. Chính là Kim Miên Nguyệt lại không ngủ, nàng mặc một bộ y phục vũ trụ bó sát người, y phục khỏa tử sắc lóe sáng trên thân Kim Miên Nguyệt, khiến nữ nhân này giống như mĩ nữ xà thần bí.

Kim Miên Nguyệt ngưng thị nhìn khoang duy trì sinh mệnh của quan tài pha lê, vẻ mặt như là nhìn một bằng hữu đã quen biết từ lâu: “Sư Danh Ái… Sư Danh Ái… “ Kim Miên Nguyệt thất thần cười cười, “Ta thật sự rất hâm mộ ngươi, ngươi đã tìm được đường ra thật tốt, tìm được nam nhân yêu ngươi, hắn thậm chí sẵn lòng vì ngươi phạm vào phong hiểm lớn như vậy.”

Sư Danh Ái đương nhiên sẽ không nói chuyện, nàng trên thực tế ngay cả nghe cũng không được, cho nên mặt không biểu tình như cũ, yên lặng nằm ở đó.

Kim Miên Nguyệt trầm mặc một lúc: “Bất quá, bọn họ không đến Thánh Hùng tinh được rồi. Qua vài phút nữa, cái gì cũng sẽ kết thúc, phi thuyền này, Dương Hạo, ngay cả ngươi cũng đều chết đi, ở trong vũ trụ các ngươi đều sẽ phân giải thành phân tử nhỏ nhất, một chút thống khổ cũng không cảm giác được.”

Trang bị dẫn lực trong phòng bệnh phi thường ổn định, vô luận thiên việt bên ngoài mang đến thôi động lực lớn bao nhiêu, nơi này như cũ không cảm giác được chút nào, chỉ là, cảm giác yên tĩnh đến cực độ, khiến cho trong lòng người tự nhiên sinh ra rất nhiều cảm xúc.

Kim Miên Nguyệt thở dài: “Kì thật ta cũng không muốn đâu, ta và ngươi biết nhau lâu như vậy, mặc dù không phải tình đồng tỉ muội, nhưng ở chung cũng không tệ lắm, mà ta cũng đâu có biện pháp gì được? ta đã đánh mất căn cơ của Lăng Phi Tinh Thần Hải, Nguyên Lão Viện sẽ không buông tha ta, ta chỉ có thể cùng Thiên Vương hạm đội hợp tác, nếu có thể giúp bọn hắn bắt được Dương Hạo, cuối cùng có thể lấy công chuộc tội.”

Trong lời nói của Kim Miên Nguyệt, phảng phất là đã sớm nhận biết Sư Danh Ái cùng Dương Hạo, nhưng từ bề ngoài nhìn vào đều là một điểm cũng không giống. Nữ nhân này đi theo Dương Hạo lên tàu Mạt Nhật, cư nhiên là để nằm vùng. Mà đáng hận chính là, bọn Dương Hạo lại sớm đã tin nàng, còn đem quyền khống chế phi thuyền giao cho nàng nữa.

Hiện tại, Kim Miên Nguyệt đem phi thuyền nhét vào trong vòng thiên việt của mê trận lỗ đen, mà tất cả tọa độ lỗ đen đều là do nàng thiết định, nói cách khác, phi thuyền của Dương Hạo sắp đi ra ở đâu, là do Kim Miên Nguyệt an bài tốt cả.

Mà nơi đi ra này, Kim Miên Nguyệt đã chuyển tin tức rõ ràng cặn kẽ cho Thiên Vương hạm đội, chỉ cần Vương Mộ chỉ huy hạm đội tại đầu ra đơn giản tề xạ một lần, tất cả sự tình đều kết thúc. Mà nhiệm vụ của Kim Miên Nguyệt cũng hoàn thành.

Kim Miên Nguyệt kiểm tra máy tinh thu gọn trên cổ tay, thời gian phỏng chừng cũng không sai biệt lắm, sau không đến mười phút nữa, phi thuyền sẽ bay ra khỏi lỗ đen, sau đó biết thành tro tàn giữa hỏa pháo. Cho nên bản thân nàng phải chạy trốn trong vòng mười phút này, bằng không, nàng cũng sẽ biến thành bồi táng phẩm cho Dương Hạo bọn họ.

Kim Miên Nguyệt đang chuẩn bị thông qua cửa bên của bệnh phòng chạy đến khoang cứu sinh, mà vào thời điểm này, nàng lại nghe được một loại âm thanh quen thuộc, loại thanh âm này, nàng đã nghe qua trước đó không lâu, hơn nữa lại tuyệt đối không nên xuất hiện tại đây lúc này.

Chính là, không may lại xuất hiện rồi.

Kim Miên Nguyệt nghe được chính là một trận tiếng vang ông ông của phi kiếm. Mà loại thanh âm của phi kiếm này, sợ là toàn vũ trụ cũng chỉ Dương Hạo là có.

Kim Miên Nguyệt chuyển thân quay đầu, quả nhiên, tên Dương Hạo hẳn là phải đang ngủ lại bất ngờ xuất hiện bên cạnh quan tài pha lê của Sư Danh Ái, hơn nữa bên người hắn, còn bốn tiểu phi kiếm bay múa.

X13 và Long Vân cùng với vài hảo thủ của Hạo Kiếm Đoàn cũng đồng thời xông vào gian phòng này.

“Các ngươi làm thế nào?” Kim Miên Nguyệt toàn thân đại chấn, trợn mắt há hốc mồm, “Các ngươi không phải là đang ngủ sao? Như thế nào mà đều đến đây?”

“Ngươi không phải là cũng đang ngủ hay sao, cuối cùng cũng ở đây đó.” Biểu tình Dương Hạo rất đáng yêu, một điểm ý tứ giận dữ sau khi bị lừa cũng không có, ngược lai còn trêu chọc vẻ thỏa mãn, “Hay là nhớ ta hả, có muốn theo ta cùng nhau làm chút vận động không?”

“Ê, có tiểu hài tử, nói năng sạch sẽ chút.” Long Vân nhạt nhẽo nhắc nhở Dương Hạo.

Mấy hài tử Hạo Kiếm Đoàn đều hì hì cười trộm, mấy tiểu hài này niên kỉ chỉ là nhỏ hơn Dương Hạo một chút, trước kia lại đều là cô nhi lưu lãng tứ xứ, có lời gì mà chưa từng nghe qua.

“Cắt, lão Long, ta xem bản thân ngươi chính là một thời gian dài không làm, cho nên mới mất cân bằng hormone, chứ sao sợ ta nói chứ.” Dương Hạo liên tục bĩu môi, “Đợi lần sau nhìn thấy Lăng Phi Tinh Thần Hải, ta cho ngươi mượn vài khỏa dược, giúp ngươi đại sát tứ phương uy chấn tứ hải.”

Dương Hạo nhìn như vô ý nói ra Lăng Phi Tinh Thần Hải, nhưng lại khiến Kim Miên Nguyệt sắc mặt đại biến, nàng có vẻ như đã bị người khác lột trần thân phận, nhất thời thần tình khó khăn nhìn lên: “Dương Hạo, ngươi làm sao biết ta nằm vùng?”

“Đương nhiên sớm biết rồi, làm ơn đi.” Dương Hạo lặng lẽ dậm chân, phần nhiều ý tứ làm đối phương lo lắng, “Lăng Tử Yên tiểu tỉ, hương vị tử hàn mị đặc thù như vậy trên người ngươi, ta muốn không biết cũng khó mà.”

Lần này mặt Kim Miên Nguyệt thật sự là như tro tàn, bởi vì nàng biết, chính mình đã hoàn toàn bị người ta nắm giữ. Kim Miên Nguyệt này không ngờ lại là lão bản Lăng Tử Yên của Lăng Phi Tinh Thần Hải trên Lôi Mông tinh, mặc dù thân hình diện mạo hai người hoàn toàn bất đồng, nhưng đích xác lại là cùng một người.

“Trước đây nghe nói, trong Nguyên Lão Viện của đế quốc, có một nguyên lão trực thuộc đặc sứ, tên là Thiên Diện Mị.” Long Vân thô bạo quát, “Không nghĩ tới, chúng ta vậy mà có vận khí tốt, có thể nhìn thấy hai mặt bất đồng của ngươi.”

“Hai lần?” Dương Hạo giống như đã phát hiện tân đại lục, “Lão Long, nguyên lại lúc ở Lôi Mông tinh, ngươi cũng thường xuyên đến Lăng Phi Tinh Thần Hải à, thật là đồng đạo nha!”

“Lần tới mới bàn đi.” Long Vân nén giọng nói, “Bàn chính sự quan trọng hơn.”

“Lăng Tử Yên… Kim Miên Nguyệt… dù sao thì cũng là bạn cũ thôi.” Dương Hạo vẫn cười tà tà, “Ta thật không rõ lắm, ngươi thế nào lại đi theo ta, chẳng lẽ là thật sự ham muốn ta hay sao?”

“Ham muốn ngươi? Làm như ngươi đẹp trai lắm!” Lăng Tử Yên hừ lạnh.

Dương Hạo nhân cơ hội này liều mạng gật đầu: “Cái đánh giá này chính là đi thẳng vào vấn đề đó, ta không có ưu điểm gì khác, chỉ là người rất đẹp trai, thật sự là khổ não mà.”

“Đẹp cái đầu ngươi!” Lăng Tử Yên nghiến răng nghiến lợi, nàng đối với tác phong vô lại của Dương Hạo thật là không có biện pháp, chỉ có thể đem sự thật nói ra: “Ta bổn lai ở Lôi Mông tinh là Lăng Tử Yên, chính là làm tai mắt cho Nguyên Lão Viện… “

“Chẳng lẽ Vương Thao muốn khống chế Lôi Mông tinh là ý của Nguyên Lão Viện sao?” Dương Hạo tỉnh ngộ tại đây.

Lăng Tử Yên không trả lời, nhưng cũng như là ngầm thừa nhận rồi, nàng nhìn xung quanh, khắp nơi đều là người của Dương Hạo, bản thân xác thật không có chỗ để tránh, lần lữa một hồi rồi lại nói: “Sau khi Vương Thao bị ngươi giết, nhiệm vụ của ta hoàn toàn thất bại, Nguyên Lão Viện trách tội xuống tới, đem ta giáng chức xuống làm quản lý viên trạm không gian phụ cận kia, đâu có biết được, lại đụng phải tên ôn thần nhà ngươi.”

Dương Hạo lúc này mới minh bạch, khó trách bên trong trạm không gian kia ngoại trừ người máy thì không có một người thật nào quản lý cả, nguyên lai Lăng Tử Yên sớm đã lẩn vào đám lõa thể nữ nhân rồi.

“Ta ngay cả trạm không gian kia cũng quản lý không được, bị Nguyên Lão Viện biết được, khẳng định là sẽ bị trọng phạt.” Lăng Tử Yên sắc mặt tái xanh, có thể thấy được Nguyên Lão Viện trừng phạt đáng sợ thế nào, “Cho nên ta khẩn cấp liên lạc với Thiên Vương hạm đội phụ cận, tự mình đi lên phi thuyền của ngươi làm nội gián.”

“Nguyên lai là vậy.” Dương Hạo vuốt vuốt cằm, làm ra bộ dáng rất trí tuệ, “Thoạt nhìn, hình như cũng là ta hại ngươi mà ra.”

“Biết thế là tốt!” Lăng Tử Yên trừng hai mắt, căn bản không cảm thấy đúng sai gì.

“Vậy làm sao giờ?” Dương Hạo chính là rất vô lại, “Không thôi ta lại lấy thân để đền bù.”

“Không cần đâu… Không cần đâu… “ Lăng Tử Yên khóe miệng ẩn ẩn lộ xuất vẻ tươi cười, từ sau khi Dương Hạo bắt được nàng, nàng chính là lần đầu tiên mỉm cười, “Ta xem thật sự không cần phải vậy đâu, dù sao các ngươi cũng chết thôi, không cần ngươi phải đền trả đâu.”

“Ta sẽ chết?” Dương Hạo hắc hắc cười ngu ngốc, “Hiện tại hình như người muốn chết chính là ngươi đó, ta cho ngươi chọn cách chết thật tốt, là muốn ăn xuân dược đến chết hay là đánh rắm đến chết?”

“Ăn xuân dược tương đối tốt.” Long Vân gật gật đầu, nghiêm trang nói.

“Ta một mực nói nhảm với các ngươi, chẳng lẽ các ngươi không thấy kì quái sao?” Lăng Tử Yên triển hiện ra mị lực tuyệt thế của bản thân, khóe miệng vừa nhếch, nụ cười khiến tâm thần người ta rung động, “Ta trong thời gian trì hoãn, vẫn kéo dài tới các ngươi không có biện pháp vãn hồi nữa.”

“Là ý gì?” Trong lòng Dương Hạo chấn động, cuối cùng khẩn trương đứng lên.

“Tọa độ của lỗ đen là do ta thiết định, ta tịnh không có đem đầu ra đặt ở Thánh Hùng tinh, mà là thiết kế ở một vùng trống trải trong vũ trụ cách rất xa Thánh Hùng tinh hệ, ở đầu ra kia, Thiên Vương hạm đội đã sớm bố trí tốt rồi, chỉ cần các ngươi vừa xuất hiện, sẽ hung hãn đột kích các ngươi, cho các ngươi hoàn toàn tan thành mây khói.” Lăng Tử Yên phi thường tự tin vào thành công, “Ngay khoảng thời gian ta và các ngươi nói chuyện này, các ngươi đã bỏ qua thời cơ dừng phi thuyền lại, mà hiện tại, các ngươi rốt cuộc không còn kịp rồi, chỉ có thể an an tĩnh tĩnh đợi hơn một phút nữa, đợi tới lúc toàn bộ các ngươi cùng nhau tiêu tan.”

“Chúng ta sẽ chết?” Trong mắt Dương Hạo phóng xuất lãnh quang.

“Các ngươi quả thực chết chắc rồi.” Mắt Lăng Tử Yên vui vẻ đến híp cả lại, “Trừ phi các ngươi có thể ngăn cản một lần tề xạ của Thiên Vương hạm đội, theo ta được biết, Vương Mộ tư lệnh sử dụng hạm đội phiên bản của Vương Giả Chi Trận, là một trong những vũ khí vũ trụ uy lực lớn nhất.”

Bầu không khí lạnh lẽo phiêu đãng bên trong khoang phi thuyền, Lăng Tử Yên cùng Dương Hạo nhìn chằm chằm đối phương không yếu thế, mà bên ngoài vũ trụ thanh hắc sắc, đã ám phục sát cơ. Như là một ám thú tiềm tàng đã lâu, tùy thời vọt ra, đem Dương Hạo nuôt sống.