Chương 50: Phản Triều Lưu Bức Cung (trung)

Đúng là người nói vô ý người nghe cố tình, Dương Hạo còn chưa nói muốn làm gì mà Sương Phi đã bắt đầu giãy dụa, trong miệng còn không ngừng phát ra tiếng rên rỉ. Bất quá đối với Dương Hạo mà nói những âm thanh đó chẳng hề có chút nào mê người. Nữ nhân trước mặt Dương Hạo không phải là loại hắn không thích nhưng hắn chắc chắn không thể. Mặc dù ngoại hình Sương Phi cũng là nhất lưu xuất sắc bằng không làm sao có thể vào được hậu cung của Minh hoàng, bất quá Dương Hạo hiểu rất rõ hậu quả sau này nếu hắn chạm vào người đàn bà này bây giờ.

" Nếu ta thật sự phải lên giường cùng mụ thì không phải sẽ thành cưỡng dâm mụ sao?" Dương Hạo liều mạng lắc đầu," Minh hoàng vừa mới chết, ta không thể đụng vào đàn bà của hắn, đó là đại bất kính đối với người chết."

" Ngươi cũng không phải là chưa từng đụng." Hỗn nguyên tử âm dương quái khí cất tiếng " Lần trước không phải ngươi cùng Minh hậu rất sung sướng sao?"

" Lão nói cái gì!!" Dương Hạo tựa như bị vạch trần bộ mặt thốt lên đầy giận dữ.

" Được rồi được rồi!" Hỗn nguyên tử liền hạ giọng trấn an " Ngươi chỉ bất quá là vì điều tra chân tướng mà chịu hy sinh đi, người khác vì làm nằm vùng có khi cả ngày phải ở trên giường thì sao, ngươi chỉ phải chịu có một lần toán cái gì? Càng huống chi người đàn bà này chân cũng không ngắn, muốn mông có mông, cần vú có vú , ngươi còn có cái gì bất mãn nào."

" Ta không làm, chết cũng không làm!!" Dương Hạo vẫn ngang như một con trâu " Vốn bọn họ đổ oan cho ta giết Minh hoàng lại còn thêm cường bạo Sương Phi, ta không muốn lọt vào bẫy rập của bọn họ, chuyện này tuyệt đối không thể được."

" Ngươi không làm thì sẽ không biết được bằng chứng, không có bằng chứng thì ngươi chắc chắn sẽ bị người ta định tội, thân nhân của ngươi cũng sẽ chết chắc!" Giọng nói của Hỗn nguyên tử cũng đề cao.

" Khẳng định là lão có cách khác mà, ta khẳng định đó!!!" Dương Hạo thật sự đã phát hỏa, hắn tự nhiên lấy ra một viên hỏa nhung hoàn từ trong túi thuốc nuốt vào. Hỏa nhung hoàn là loại thuốc bá đạo thế nào, ngay lập tức trong bụng Dương Hạo liền xuất hiện một luồng chân hỏa, luồng chân hỏa này cũng không phải đơn giản mà hoàn toàn bị trấn áp bởi chân khí, hơn nữa trong cơn giận dữ hắn còn hướng lực lượng của hỏa nhung hoàn đưa xuống dưới vị trí đan điền, giọng đầy vẻ uy hiếp " Nếu lão không nghĩ ra biện pháp khác thì ta hôm nay liền sẽ nướng chín một con quỷ sống, sáng tạo ra một chiêu bài của riêng Dương Hạo ta!"

Đúng là báo ứng a, Hỗn nguyên tử hôm nay kêu Dương Hạo ăn vú lợn nướng, lại còn thưởng thức khúc ruột của hắn, bây giờ đảo lại thành lão đang sắp trở thành hỏa trung thảm quỷ (con quỷ thảm thiết trong lửa thiêu). Nếu là các loại lửa bình thường khác Hỗn nguyên tử sẽ không sợ hãi, dù có gặp phải cũng là muỗi đốt inox, thế nhưng chân hỏa cũng là một trong những lực lượng lợi hại nhất thiên hạ, mặc dù Dương Hạo còn không thể xử dụng ra tam muội chân hỏa như tiên nhân nhưng cũng đã có uy lực nhất định, nếu như bị hỏa thiêu trong đan điền thì dù Hỗn nguyên tử không tan thành mây khói ít nhất cũng phải mất nửa cái mạng già, nguy hiểm như thế lão sao có thể không sợ.

Dưới sự uy bức, Hỗn nguyên tử quả nhiên rất nhanh trí, lão không hoảng hốt không vội vàng chỉ kêu to lên:" Tỉnh táo!"

" Không thể tỉnh táo được!" Dương Hạo vẫn không chịu nghe, hắn càng điên cuồng thúc dục chân hỏa " Không phải lần lão cũng nói đến nguy cơ giáo học sao, ta lần này để lão trải qua cảm giác nguy cơ giáo học một lần."

" Sợ ngươi rồi, sợ ngươi rồi!" Hỗn nguyên tử thật không hổ là một đời kiêu hùng, có thể cứng có thể mềm, xem tình hình không đúng liền lập tức đổi giọng " Ta gọi ngươi là sư phụ được chưa, ta sẽ cho ngươi làm chưởng môn của đan đỉnh phái nữa, sao phải nóng như vậy, chúng ta từ từ nói chuyện thôi."

" Ta không cần làm chưởng môn cái phái đan đỉnh phái của lão, lão thích thì đi mà làm, ta chỉ cần sự trong sạch của ta!"

" Muốn trong sạch thì phải làm cho nữ nhân này hight tới cực điểm!" Hỗn nguyên tử vẫn khẳng định " Đó là cách duy nhất rồi, tin ta đi, ta khẳng định sẽ không hại ngươi."

Lão nói còn chưa dứt lời đã khiến Dương Hạo nổi điên lên:" Lão mà không hại ta, mọi chuyện của ta cho tới hôm nay không phải đều là vì lão làm hại sao. Ta sẽ không đụng vào nữ nhân này, cho dù mụ có nổi điên lên vì thuốc ta cũng sẽ đụng vào!"

" Chờ một chút!!!" Thanh âm Hỗn nguyên tử đột nhiên thay đổi " Ngươi nói đúng rồi, đúng rồi a."

" Cái gì?" Dương Hạo bị sự thay đổi của Hỗn nguyên tử gây bất ngờ " Lão nói cái gì?"

Quả thực nguy cơ giáo học thật sự là đối với ai cũng đều có chỗ tốt, không chỉ có thể huấn luyện Dương Hạo mà cho dù trị liệu chứng lão niên si ngốc của Hỗn nguyên tử cũng rất có tác dụng, trong hoàn cảnh bị chân hỏa uy hiếp Hỗn nguyên tử liền nhanh nhẹn hẳn lên, dù có muốn giấu cũng không được, tất cả mọi điều vừa nhớ ra liền nói luôn.

" Chúng ta không nhất định phải làm cho nữ nhân lên đến cao triều, ta còn có một chiêu lợi hại hơn nữa." Hỗn nguyên tử âm hiểm hề hề nói " Đó chính là —— nghịch cao triều!!"

Dương Hạo vẫn thắc thỏm đầy lo lắng " Ta vẫn phải làm sao? Ta mặc kệ lão."

" Ngươi hiểu hay không a, ngươi biết cái gì là nghịch cao triều không?" Hỗn nguyên tử tỏ vẻ đầy khinh thường, hiển nhiên xem thường kinh nghiệm của Dương Hạo ít đến đáng thương " Nghịch cao triều là lúc làm cho nữ nhân đạt đến gần đỉnh nhưng luôn còn cách một đoạn, làm cho nữ nhân muốn sống không thể muốn chết không được. Dưới hoàn cảnh đó tuyệt đối không có người nào có thể chống lại quá ba mươi giây."

Dương Hạo trợn mắt há ngoác mồm ra, bây giờ hắn mới xem như hiểu về Hỗn nguyên tử, lão dâm trùng này quả thật mỗi lần đều có chiêu số xuất sắc.

" Có điều...... có điều là ta phải thế nào mới làm được?" Dương Hạo lo lắng cất tiếng hỏi, trong lòng đang nghĩ không biết có phải Hỗn nguyên tử lại muốn hắn phải hy sinh trinh tiết của bản thân như lần trước hay không.

" Yên tâm đi, quai đồ đệ, không cần ngươi phải hiến thân đâu." Hỗn nguyên tử ra vẻ bề trên " Với năng lực của con người mà muốn khống chế cái ngưỡng đó cơ hồ là không có khả năng, nhưng chúng ta đan đỉnh song tu phái lại tinh về dược vật, chỉ cần đan dược của chúng ta vừa ra, tuyệt đối không có gì không thể."

" Loại thuốc gì? Bây giờ ta phải đến đâu chế thuốc?" Dương Hạo lại cau mày, cái lão già sư phụ này quả là thích bới chuyện phiền toái.

" Đây là một loại thuốc ngoại dụng có tên là ‘ Kim thủ ’, chính là biến dạng của hồng phu nhân mà ra. Ngươi chỉ cần có Hồng phu nhân dược phấn cùng một chút kim phấn (mạt vàng) cùng rượu cồn, sau đó dùng phương pháp độc đáo mà ta sẽ dạy cho ngươi xoa bóp một chút là có thể trực tiếp luyện ra."

Lần này lại vừa đúng lúc để Dương Hạo có cơ hội luyện ra loại thuốc mới, mọi nguyên liệu Hỗn nguyên tử vừa nói đều có thể tìm thấy đủ ở trong phòng này. Hồng phu nhân dược phấn vốn ở ngay trong túi thuốc của Dương Hạo, Minh hoàng thập phần thích hoàng kim cho nên cung điện trong ngoài khắp nơi đều là thuần kim chế tạo ra nên kim phấn càng không thành vấn đề. Cuối cùng Dương Hạo đem mấy thứ nguyên liệu kia vào trong một chén rượu, nhìn chất lỏng do rượu trộn lẫn cùng bột thuốc ở bên trong chén đang dần đặc lại thật sự là rất kinh khủng.

" Sau đó thì sao? Để cho mụ kia uống?" Dương Hạo cảm tưởng như chất thuốc trong chén kia rất có thể là thuốc độc chết người, hắn thật muốn vứt đi từ sớm rồi.

Có điều Hỗn nguyên tử lại càng ngày càng kích động:" Thứ này không thể cho nữ nhân uống như vậy mà là phải cần nam nhân ngoại dụng."

" Nam nhân?" Trong lòng Dương Hạo chợt rùng mình.

" Đúng vậy. Bây giờ, ngươi cho một ngón tay vào trong chén, để cho dược thủy thấm đều hết cả ngón tay." Hỗn nguyên tử chỉ thủ họa cước nói (khua tay múa chân).

" Nhúng vào?" Dương Hạo lại càng hoảng sợ, nhìn nhìn chất lỏng trong chén vừa có chút bọt màu trắng, lại có chút như là nước nóng, cũng có chút giống như loại axit ăn mòn xương khớp " Ngón tay ta có thể bị gì hay không đó?"

" Ngươi nhúng hay không đây?"

" Được rồi được rồi, nhúng thì nhúng." Dương Hạo nhắm mắt lại vừa cắn răng vừa dậm chân, ngón tay nhúng vào trong dung dịch kia. Nói cũng kỳ quái, chất lỏng kia ngược lại rất ấm áp thoải mái, tựa như một lớp tơ mềm bao quanh lấy ngón tay Dương Hạo, ấm áp tựa như dưới ánh mặt trời sưởi vậy.

Dương Hạo mở mắt ra vừa vặn thấy cảnh một tia chất lỏng cuối cùng trong chén rượu đang thấm vào ngón tay hắn, trong chén đã chẳng còn thứ gì, ngay cả một chút chất lỏng cũng không nhìn thấy.

" A!!!!" Dương Hạo liền kêu lên đầy thảm thiết.

" Kêu la cái gì, không sợ bị người khác nghe thấy sao!" Hỗn nguyên tử tỏ ra đầy bất mãn, lúc bình thường lão nói dù Thái sơn có sụp ở phía trước mà mặt không đổi sắc hiển nhiên Dương Hạo một điểm cũng chưa học được " Cũng sẽ không mất tay mất chân, ngươi kêu gào cái gì."

" Sẽ không mất tay mất chân." Dương Hạo thốt lên đầy bi sảng, hắn dồn sức rút ngón tay từ trong chén ra, nhất thời, cả cung điện dường như có tia chớp chợt lóe lên. Thì ra ngón tay Dương Hạo sau khi ngâm trong dung dịch Kim Thủ đã hoàn toàn biến thành màu vàng, khó có thể nói đó là một ngón tay mà rõ ràng chính là một chiếc kim côn " Sao lại thành như vậy được, dược thủy làm thế nào chui vào trong ngón tay của ta được?"

" Thế này có là gì?" Hỗn nguyên tử kiến quái không trách (thấy chuyện khác thường mà vẫn bình tĩnh) " Ta cũng nói trước với ngươi rồi, loại thuốc này có tên là Kim thủ chính vì như vậy. Nó sẽ khiến tay ngươi biến thành có ma lực, chỉ cần chỗ mà ngón tay ngươi chạm qua thì nữ nhân sẽ nhanh chóng bị thiêu đốt, hơn nữa còn tiến vào trạng thái nghịch cao triều."

" Ngón tay của ta sau này có thể biến trở lại bình thường hay không?" Dương Hạo còn chưa hết lo về sau này rất có thể vĩnh viễn hắn sẽ phải mang theo chiếc kim côn này.

" Biến trở lại để làm gì, Kim thủ rất khó tạo ra được a, sau này nếu ngươi thích nữ nhân nào thì chỉ cần lấy tay đụng vào nàng một chút là được, đảm bảo sẽ khiến nàng ta chạy theo ngươi liền." Hỗn nguyên tử cười gian ác " Huống chi màu vàng rất phú quý a, hay là đồ đệ ngươi đem cả mười ngón tay nhúng vào, như vậy so với bộ răng nạm vàng của người khác còn lợi hại hơn a."

Dương Hạo nghiến răng dùng hết toàn lực mới không khiến mình bị tức mà xỉu đi, hắn tưởng rằng mình đã sớm quen với bản lãnh gây họa của Hỗn nguyên tử, thế nhưng bây giờ mới biết được thì ra mọi chuyện trước kia đều bất quá mới chỉ là bì mao mà thôi, Hỗn nguyên tử chắc chắn sẽ không ngừng phát huy bản lĩnh già mà nghịch ngầm của lão trong tương lai mất.

May mắn rằng vì không có thời gian nên Dương Hạo mới không kịp tranh luận cùng Hỗn nguyên tử một phen, bất kể hậu quả Dương Hạo hắn bèn vứt hết sang một bên, hắn cũng không nhiều lời với Hỗn nguyên tử mà tranh thủ cúi xuống Sương Phi vẫn đang nằm trên mặt đất giãy dụa.

Dương Hạo thiếu chút nữa đã không kìm được, mắt hắn cố nhắm lại ráng sức định thần sau đó mới làm theo lời Hỗn nguyên tử, dụng kim thủ khẽ vuốt dọc theo những điểm mẫn cảm của nữ nhân.

Thì ra kinh mạch của nam nữ mặc dù tương tự nhưng tác dụng lại không hề giống nhau. Có những kinh mạch của nữ nhân chủ yếu đều là chỗ mẫn cảm, hơn nữa còn phân bố khắp toàn thân. Dược hiệu của Kim thủ quả nhiên càng mạnh hơn hồng phu nhân, Dương Hạo bất quá mới chỉ khẽ vuốt ve thôi mà toàn thân Sương Phi đã bắt đầu run run. Cảm giác của nàng quả thực đang chìm trong một nỗi thống khổ khó có thể chịu nổi, mỗi khi sắp đạt tới đỉnh thì không biết có chuyện gì mà lại bị hạ xuống, cứ tuần hành như vậy Sương Phi đã gần như phát cuồng, mồ hôi toát ra chảy khắp toàn thân nàng như tắm.

" Nói! Rốt cuộc là ai sai khiến ngươi đổ oan cho ta?" Dương Hạo cũng học thông minh, tra hỏi vòng quanh.