Cước trình bây giờ của Dương Hạo quả thật là siêu nhanh, cũng không biết có phải vì ăn quá nhiều xuân dược hay không đã biến hắn thành một siêu nhân bay dưới đất, không tốn lâu thời gian, đã chạy tới khu biệt thự cao cấp ở phụ cận học viện.
Bởi vì đệ tử trong học viện đại đa số đều là quý tộc, cho nên ngoài túc xá của học viện còn có một loạt biệt thự phi thường hào hoa, chuyên dành cho đám đệ tử quý tộc hưởng thụ. Bất quá Ngã Ti còn có chút đặc thù, bởi vì phụ thân của nàng là đại sứ của đế quốc tại Lôi Mông Tinh nên biệt thự của nàng ở khu này cũng là hạc lập quần kê (hạc đứng giữa đàn gà - ý nói siêu cấp xa hoa).
Không chỉ có năm tầng mà trước sau đều có hoa viên rộng vài ngàn m, trên sân thượng còn có một bãi đỗ dành cho phi thuyền chuyên dụng.
Nếu là Dương Hạo trước đây thì phỏng chừng muốn tới gần cũng rất khó, bất quá bây giờ hắn đã thay đổi rất nhiều, không chỉ chạy nhanh hơn nữa nhảy cũng rất cao, bật người đã có thể lên đến hành lang lầu hai của căn biệt thự nhà Ngã Ti.
Quả nhiên, Ngã Ti đang cùng hai kẻ hồ bằng cẩu hữu Vương Chí Tuấn cùng Khải Văn nói chuyện phiếm trong phòng khách.
Khải Văn tên đại cẩu hùng cũng đứng ở bên cạnh, đang động chứng tự nhiên giơ nắm tay lên, chỉ là trên đầu còn có một miếng bông băng lớn trông rất bắt mắt, vết thương do tảng đá Dương Hạo ném trúng đầu hẳn là rất nghiêm trọng. Vương Chí Tuấn dường như không có chuyện gì, hắn có vẻ đang lấy lòng Ngã Ti ngồi ở bên cạnh.
" Chính là nha đầu kia sao?" Hỗn nguyên tử cất tiếng hỏi.
" Uy!" Dương Hạo thiếu chút nữa giật mình rơi xuống đất " Lão nói nhỏ chút có được hay không, để người khác nghe thấy bụng ta biết nói thì sớm muộn gì cũng bị bắt lại như quái vật đó."
" Ta mà hồ đồ giống ngươi sao?" Hỗn nguyên tử khinh thường hừ hừ " Ta bây giờ đã nhập vào ý thức của ngươi, nói chuyện chỉ có một mình ngươi có thể nghe thấy, hơn nữa ta còn có thể nhìn thông qua ngươi, nghe cũng thông qua ngươi."
Dương Hạo liền khẩn trương lên:" Vậy ngươi có thể giống như quái vật, dụng ý thức của ngươi thay thế ta không?"
" Chuyện đó không có khả năng, nguyên thần của ta cần một thân thể đặc thù mới có thể ổn định, thân thể của ngươi căn bản là không được." Hỗn nguyên tử xóa bỏ lo lắng của Dương Hạo rồi giục tiếp " Ngươi nên tính xem phải làm gì bây giờ đi, không lâu nữa ngươi sẽ mất mạng đó."
" Đó cũng là do lão làm hại." Dương Hạo hạ thấp giọng ấm ức " Lão mau nói cho ta biết, phải làm như thế nào?"
" Chuyện này còn không đơn giản sao." Hỗn nguyên tử ha ha cười to " Ngươi cướp lấy nha đầu bên trong kia là có thể phát tiết dược tính của xuân dược trong thân thể ngươi ra rồi."
" Cướp? Cướp cái rắm!" Dương Hạo buồn rầu cãi lại " Ngã Ti còn không lý đến ta, ngay cả ước hẹn cũng không đồng ý, càng huống chi là làm bạn gái của ta cơ chứ!"
" Ai nói cần nàng làm bạn gái của ngươi?"
" Vậy làm sao có thể lên giường?" Dương Hạo càng không hiểu.
" Uy, tiểu bổn đản, đợi ngươi chậm rãi theo đuổi được nha đầu kia thì cũng đã sớm chết lâu rồi, làm sao kịp." Hỗn nguyên tử bắt đầu nói ra chủ ý " Ta là muốn ngươi đánh ngất nàng rồi sau đó......"
" Ngươi điên rồi sao!" Dương Hạo quả quyết từ chối " Đó là cưỡng hiếp, sao ta có thể làm loại chuyện đó, nếu muốn theo đuổi nữ hài tử, vốn là phải từ từ."
" Ngừng, ngươi có kinh nghiệm hay là ta có kinh nghiệm." Hỗn nguyên tử ỷ lão cắt ngang " Đàn bà thôi, khi chưa cướp được thì còn không cho ngươi biết bộ mặt thật, đến lúc ngươi cướp được rồi thì có thể muốn làm gì thì làm đó."
" Ta không phải sắc lang giống như lão." Dương Hạo cứng đầu không nghe lão già kia nói nữa đồng thời chuẩn bị rời khỏi nhà Ngã Ti.
Thế nhưng, Hỗn nguyên tử chợt nhắc hắn:" Nếu ngươi hôm nay không cùng đàn bà thì thật sự sẽ chết đó, đừng nói ta không có đề tỉnh ngươi nhé."
" Hôm nay sẽ chết?"
" Ân." Hỗn nguyên tử thanh âm bình tĩnh như chẳng có gì phát sinh " Loại cảm giác đau ở vùng bụng đó cách vài tiếng lại sẽ phát sinh một lần, hơn nữa càng ngày càng đau nhức, tới lần thứ năm máu của ngươi sẽ nghịch lưu, sau đó bạo tễ."
Hỗn nguyên tử nói rất xác định, biểu là không có biện pháp nào có thể đình chỉ đoạn quá trình đó.
" Ta chỉ có thể......" Dương Hạo muốn nói lại thôi.
" Đúng vậy. Ngươi chỉ có thể tìm đàn bà để phát tiết hết dược tính của đan dược mà thôi."
" Đan dược của lão đúng là đồ dởm, làm gì có ai dụng xuân dược để luyện đan cơ chứ." Dương Hạo thực sự nổi giận mắng, hắn cũng có đọc qua một vài tiểu thuyết tu tiên, người khác luyện đan đều là dụng tài liệu thần kỳ, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua dụng xuân dược.
" Đó mới gọi là đặc sắc đó." Hỗn nguyên tử dường như rất đắc ý.
Dương Hạo ngồi ở trên lan can, hai chân đong đưa ra ngoài:" Ta vẫn không muốn, mặc dù Ngã Ti không tốt ta nhưng cũng không thể làm chuyện được."
" Ngươi tỉnh đi, trên thế giới này nếu không phải ngươi đối với người ta tốt thì người khác cũng đối với ngươi như vậy đâu." Hỗn nguyên tử nhắc hắn " Ngươi hãy nghe xem người ta đang nói cái gì kìa."
Nghe lão nhắc Dương Hạo cũng vểnh tai, cố gắng nghe lén. Vương Chí Tuấn cùng Ngã Ti đang bàn luận về Dương Hạo.
Giọng Vương Chí Tuấn chẳng có chút lo lắng nào đang vang lên:" Hôm nay tên tiểu tử kia thật là vô dụng, mới bị ta đánh một chút đã văng đi mất rồi."
" Ngươi thì giỏi rồi. Thế mà bình thường còn khoe khoang với ta rằng tự mình rất lợi hại nữa chứ."
" Nhưng tại tên tiểu tử thúi kia vi pháp sử dụng nguyên lực mới có thể như vậy thôi." Vương Chí Tuấn cự lại " Bất quá không ngờ được đem nguyên lực truyền lên thân thể mình sẽ bộc phát ra sức mạnh lớn vậy."
Ngã Ti sắc mặt lạnh lẽo: "Thể diện của ngươi thì tốt rồi, nhưng sao còn muốn kéo ta theo, làm hại ta phải giúp ngươi đem tên đại cẩu hùng kia cùng trở về nhà chứ?"
" Nàng yên tâm đi, không ai biết đâu." Vương Chí Tuấn cười cười " Tên Dương Hạo kia đã ngã xuống giếng, nói không chừng bây giờ đã chết rồi."
" Nếu thực đã chết rồi thì tốt." Ngã Ti phát ngôn chẳng hề động dung " Sau này bớt được có người tới phiền ta, một tên tiểu tử thúi mà cũng dám theo đuổi ta."
Dương Hạo ở bên ngoài nghe vậy sắc mặt trắng bệch, hắn không ngờ thiên sử Ngã Ti của mình mà cũng độc ác như vậy, quả thực nàng chỉ coi hắn như rác rưởi. Tiếp đó, lời Vương Chí Tuấn nói càng làm cho Dương Hạo càng thêm phẫn nộ.
" Dương Hạo đã chết rồi nếu học viện hỏi tới thì làm sao bây giờ?" Vương Chí Tuấn mặc dù bình thường khẩu khí không nhỏ, thế nhưng đụng việc thì cũng hơi khiếp đảm.
Nhưng Ngã Ti căn bản là không lo chút nào, thản nhiên nói:" Mấy lão già ở học viện mà cũng dám bất bình với ngươi sao?"
" Ta không sợ người của học viện mà là lo người nhà Dương Hạo gây sự thôi." Vương Chí Tuấn cau mày rầu rĩ " Đã là bình dân đệ tử thứ ba mất tích rồi, vạn nhất người nhà hắn làm rùm lên sẽ rất khó dẹp yên được."
" Nhất không làm nhị không ngớt, giết hết cả nhà hắn thôi, dù sao đều là bình dân gia tộc, chết cũng không có gì." Ngã Ti mặt không đổi sắc nói chuyện giết người như không, đến cả Vương Chí Tuấn cũng giật nảy người.
Dương Hạo đang ở ngoài cửa sổ nghe lén càng phẫn nộ đến phát run, hắn quả thực đã hiểu được cảm giác thiên băng địa liệt là thế nào, Ngã Ti không ngờ lại ác độc đến vậy, bất quá hắn chỉ là muốn theo đuổi nàng mà thôi vậy mà nàng không chỉ muốn giết hắn, hơn nữa lại còn muốn giết hết cả nhà hắn khiến toàn thân Dương Hạo nóng như phát hỏa.
" Ngươi chọn người yêu quả là tinh tế a." Hỗn nguyên tử cười trộm.
" Tức chết ta thôi! Tức chết ta thôi!!" Dương Hạo khẽ giậm chân " Vừa rồi lão nói làm thế nào đánh ngất nàng? Mau nói cho ta biết."
" Được rồi, ha ha, tự ngươi cố gắng đi nghe, mà ngươi nghĩ cái loại đàn bà này vẫn thủ tiết sao?" Hỗn nguyên tử nhắc nhở Dương Hạo " Khi nha đầu kia trở về phòng sẽ là lúc cơ hội tới đó..."