Chương 37: Hoàng Kim Tu Tiên Pháp

" Thập năm tám năm!!!" Dương Hạo trợn mắt há mồm " Lão đúng là tử lão quỷ, chỉ biết nói nhảm, tám năm mười năm đối với Vương bát đán lão bất tử như lão mà nói không toán cái gì, nhưng không phải là đã tiêu hết toàn bộ tuổi thanh xuân đẹp đẽ của ta rồi sao."

" Đồ đệ ngoan, tu tiên vốn chính là chuyện khổ muộn." Hỗn nguyên tử cố gắng biến mình thành một cao tăng đại đức " Thanh tịnh khổ tu, trường niên luy nguyệt (năm dài tháng rộng),không chịu đựng phong ba sao có thể thành chính quả chứ. Ngươi phải biết rằng, mọi người thường nói khổ tận cam lai, không chịu khổ trung khổ, sao thành nhân thượng nhân, dù có phải giống như ăn hoàng liên (tam thất) cũng không được......"

" Đủ rồi!" Dương Hạo cắt đứt giáo huấn của Hỗn nguyên tử " Ta không thèm chịu khổ như vậy, ta còn muốn thử hết thiên hạ mỹ nữ nữa chứ, ta......"

" Ngươi nói cái gì!!" Sư Sư từ nãy đến giờ vẫn mơ hồ, chỉ đến lúc nghe thấy câu này mới hiểu " Ngươi muốn thử hết cái gì......"

Dương Hạo lúc này mới nhớ ra Sư Sư căn bản là không thể được tiếng Hỗn nguyên tử nói. Chuyện này đúng là loạn thành một đống, Dương Hạo sau đó không ngừng liên mồm giải thích với Sư Sư, trong lòng thầm kêu khổ không ngớt, sớm biết như vậy đã không đồng ý nhận người đàn bà này.

Lúc Dương Hạo đang luống cuống tay chân x13 rốt cục đã từ trên mạng tìm ra một tin tức quan trọng:" Kỳ thật còn có một biện pháp có thể không cần đào mỏ mà vẫn kiếm được hoàng kim."

" Biện pháp gì?" Dương Hạo đồng thanh hỏi cùng Hỗn nguyên tử. Nếu có thể nhanh chóng tìm được hoàng kim, thì Dương Hạo sẽ có thể luyện chế chủ đan tăng lên một cảnh giới tu luyện, cũng chính là thực hiện được tâm nguyện của cả hai thầy trò.

X13 lại bắt đầu lên tiếng:" Trên Thủy miên tinh bởi vì hệ sinh vật rất thưa thớt cho nên chưa hình thành hệ sinh vật hoàn thiện, chiếm được địa vị thống trị ưu thế trên tinh cầu này là một loại động vật tên là Hoàng kim giáp xác trùng......"

" Hoàng kim giáp xác trùng?" Dương Hạo chỉ vừa nhắc lại danh từ đó nhạy cảm thuật liền phát huy tác dụng khiến hắn cảm giác được trong phạm vi mấy công lý chắc chắn đều có loại sinh vật này tồn tại.

" Hoàng kim giáp xác trùng là một loại đại hình sinh vật, bọn họ bình thường sinh sống bằng việc ăn bùn đất có chứa kim quáng, ở trong cơ thể loài giáp xác trùng có hệ thống tiêu hóa khá giống với máy luyện quáng nên nó có thể tách toàn bộ những tạp chất trong đó ra để bổ sung nguồn dinh dưỡng chỉ lưu lại thuần túy hoàng kim." X13 đọc y nguyên theo sách.

" Vậy sinh vật đó không phải là cỗ máy luyện kim rồi sao?" Dương Hạo nhanh chóng nói leo.

" Đúng vậy." X13 lượn vài vòng trong không trung rồi tiếp " Nếu không ngươi hãy đi đánh vài con hoàng kim giáp xác trùng kiếm đủ hoàng kim rồi ta sẽ có thể lập tức chế tạo đan lô, dựa theo tính toán của ta chỉ cần hơn mười phút sẽ có thể chế xong đan lô."

" Không cần phải gấp như vậy đâu." Dương Hạo vừa đi theo hướng mà nhạy cảm thuật chỉ dẫn vừa lớn tiếng nói " Chỉ cần có đủ hoàng kim thì có thể chậm rãi tạo đan lô mà."

" Thế nhưng......" X13 muốn nói lại thôi.

" Đồ đệ ngoan." Hỗn nguyên tử bất chợt cắt đứt lời x13, lão tựa hồ cảm giác được điều gì đó " Với bản lãnh của ngươi, dù cả đàn Hoàng kim giáp xác trùng cũng có thể giết chết chứ?"

" Đương nhiên." Dương Hạo hôm nay vừa mới giải đen lại rất muốn hiển lộ một chút thân thủ trước mặt Sư Sư cho nên liền bắn ra năm thanh phi kiếm, khí thế hung hung hướng về địa điểm cảm ứng có giáp xác trùng tiến tới.

Thế nhưng, lúc tới nơi đó lại chỉ thấy một dải đất màu lam, căn bản không có tung tích gì của đám trùng tử.

" Tiểu trùng tử đâu? Sao vẫn không nhìn thấy?" Dương Hạo hỏi x13.

X13 thanh âm rất cổ quái:" Chính là ở chỗ này, chỉ có điều chúng không đi ra mà thôi, bọn chúng chỉ khi bị kinh động mới xuất hiện."

" Ta sẽ khiến chúng bị kinh động liền!" Dương Hạo ưỡn ngực nhìn Sư Sư, năm thanh phi kiếm đều phi ra ngoài, một chiêu Tử khí đông lai vừa học không lâu chém xuống phía dải đất màu lam. Oanh một tiếng, dưới mặt đất quả nhiên xuất hiện một huyệt động lớn.

Dương Hạo đối với uy lực phi kiếm của mình bây giờ phi thường đắc ý, có điều không đợi hắn bốc phét với Sư Sư, đột nhiên đất rung núi chuyển, mặt đất dưới chân hắn chấn động kịch liệt không ngừng, một tiếng lại một tiếng nổ to hơn cả tiếng nổ vừa rồi truyền tới từ sâu dưới lòng đất.

" Chuyện gì xảy ra vậy? Chuyện gì xảy ra vậy?" Dương Hạo ngã trái ngã phải, rất miễn cưỡng mới đứng được.

X13 mang theo vẻ kinh hoàng:" Nó đi ra , hoàng kim giáp xác trùng bị kinh động đi ra rồi."

Không cần con người máy này nói nhảm Dương Hạo cũng đã nhìn thấy, vừa rồi mặt đất còn đang bằng phẳng đột nhiên nứt ra thành một kẽ lớn, từ bên trong khe nứt một con quái thú chậm rãi bò ra.

Con quái thú này cũng giống như con sâu bình thường, tròn cuồn cuộn, trên lưng cũng khải giáp, nhưng những con trùng trước mắt này cao chừng một thước, to gần năm thước, cho dù là hơn mười người cũng không thể ôm hết nó được. Càng khiến Dương Hạo trợn mắt há mồm là vì đám giáp xác trùng không chỉ khổng lồ như một ngọn núi nhỏ mà toàn thân còn phát ra kim quang lòe lòe, tựa như lớp giáp xác được làm từ hoàng kim vậy.

" Đây chính là hoàng kim giáp xác trùng?" Dương Hạo tuyệt vọng thốt lên " Nó mà gọi là trùng?"

" Đây mới chỉ là con bé." X13 giải thích " Dựa theo tư liệu thì con Hoàng kim giáp xác trùng lớn nhất có thể cao bằng hai tầng lâu, hơn nữa toàn thân giáp xác đao thương bất nhập, căn bản không có thiên địch gì, ngay cả súng đạn của loài người cũng rất khó tiêu diệt."

" Vứt cái tư liệu của ngươi đi!!!" Dương Hạo suýt ngất. Hắn vừa ra oai vì tưởng rằng giáp xác trùng chỉ là loại tiểu trùng bé như đầu ngón tay mà thôi, không ngờ nó lại khổng lồ đến thế " Giáp xác kia đao thương bất nhập vậy ta làm sao kiếm được hoàng kim a?"

" Đồ đệ...... Ngươi nhìn xem có thể chém đứt một khối giáp xác trên người nó xuống......" Hỗn nguyên tử cũng hơi sững sờ, mất nửa ngày mới xui dại một câu.

" Ta chém?" Dương Hạo ngơ ngác nhìn về phía trước, con giáp xác trùng hiển nhiên là bị Dương Hạo quấy rầy chọc giận nên đang giãy cổ, khua khoắng trong không đầy vẻ hung ác dữ tợn. Nhìn con quái thú này đừng nói là công kích mà mới chỉ tới gần một chút đã bị nó đè chết rồi.

Dương Hạo quay đầu lại kéo Sư Sư chạy vội:" Ta không muốn đi chịu chết, vất vả lắm mới có cuộc sống ổn một chút, bị trùng tử ăn tươi ta không thích."

" Đồ đần! Ngươi đứng lại đó cho ta." Hỗn nguyên tử quả thực giận không kìm được " Ngươi nếu muốn tu tiên thì nhất định phải làm ra đan lô, muốn làm ra đan lô lại phải kiếm hoàng kim, cơ hội bây giờ cực tốt, ngươi còn không mau xông lên!"

X13 liền thể hiện rõ quan điểm đứng cùng chiến tuyến với Hỗn nguyên tử:" Ta có biện pháp giúp ngươi kiếm hoàng kim mà căn bản là không cần giết chết giáp xác trùng hoặc phải chém xác ngoài của nó."

Trong lòng Dương Hạo không ngừng mâu thuẫn, rốt cục cũng bị hai tên kia thuyết phục, hắn khẽ cắn môi đứng lại rồi xoay người, con giáp xác trùng kia vẫn đang đuổi theo phía sau, thấy Dương Hạo không chạy nữa nó cũng dừng lại ngẩng cao cổ dựng lên, tựa hồ đang tích súc năng lượng.

" Ngươi...... Ngươi cẩn thận một chút." Sư Sư quả nhiên là đàn bà, thấy con trùng tử đã sợ hãi chỉ dám dặn dò Dương Hạo một câu rồi nhanh chóng né ra xa.

Dương Hạo cổ động chân khí toàn thân hỏi x13:" Làm thế nào mới có thể đối phó với con trùng tử này? Ta có thể phóng xuân dược ra ngoài cho chúng xỉu đi được không?"

" Vô dụng, hoàng kim giáp xác trùng là thư hùng đồng thể (lưỡng tính dục giống loài giun),xuân dược vô dụng đối với bọn họ." X13 lại lôi tư liệu ra đọc " Dù sao ngươi cũng chỉ cần hoàng kim, vậy dụng thân thể đón lấy hoàng kim là xong."

" Đón hoàng kim?" Dương Hạo không giải thích được.

" Hoàng kim giáp xác trùng khi bị uy hiếp sẽ phun ra những viên tiểu kim châu làm vũ khí tấn công." X13 rốt cục mang kế hoạch nói ra, hơn nữa còn khởi động phản trọng lực trang bị nhanh chóng bay lên cao " Chỉ cần ngươi đứng vững trước mặt nó sẽ phun ra kim châu đánh ngươi......"

" Ngươi muốn ta làm tấm bia thịt?" Dương Hạo rốt cục hiểu rõ thì ra x13 cũng giống như Hỗn nguyên tử, cả hai chỉ biết nói nhảm.

" Đúng vậy!" X13 đã bay lên rất cao, nó thật ra chỉ là phòng xa vì sợ Dương Hạo bắt nó chết thay " Chỉ mười cân hoàng kim mà thôi, ngươi cố chịu khoảng một nghìn hạt kim châu là xong, hẳn là sẽ không đau đâu."

" Sẽ không đau sao?" Dương Hạo còn chưa kịp phục hồi tinh thần lại thì đám giáp xác trùng kia quả nhiên đã tích súc xong năng lượng, chỉ thấy cái miệng đầy thịt mở ra rồi từng vật thể rất nhỏ màu vàng bắn ra.

Tốc độ của hạt kim châu hơn xa tưởng tượng của Dương Hạo, hắn thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã bị bắn trúng rồi:" Oa!!! Hảo thống a (đau quá),x13 ngươi là đồ người máy hỗn đán, sao ngươi nói sẽ không đau!!!"

Dương Hạo bắt đầu rống lên kinh thiên động địa đầy thảm thiết. Trong tiếng kêu thảm thiết lại có âm thanh tựa như liên châu pháo của hạt kim châu bắn trúng thân thể hắn, những hạt kim châu này tựa như viên đạn từ trong miệng giáp xác trùng bắn ra, bắn đến Dương Hạo sưng đầu chảy máu.

Thanh âm x13 từ trên không trung truyền xuống:" Ta là nói nếu ngươi tránh được sẽ không đau!"

" Nói nhảm!!!" Dương Hạo giờ mới cảm thấy cuộc đời của mình thật sự là quá bi thảm, có một sư phụ vô nhân đạo, bây giờ ngay cả người máy cũng học xong tính cách đó, cuộc sống sau này có lẽ không thể nào sống nổi.

Có điều dù đau thì đau nhưng Dương Hạo bị kim châu bắn vào đã không chịu được nữa hắn vội vàng vận phi hành thuật, muốn tránh đi. Nhưng rất nhanh Dương Hạo đã nhận ra là chỉ vô ích, Hoàng kim giáp xác trùng dường như có trang bị ra đa, bất luận hắn tránh đến đâu, kim châu như đã chờ sẵn rồi chuẩn xác bắn trúng hắn.

Dương Hạo thật sự là kiên trì không nổi nữa, mới vài phút thôi mà hắn đã máu tươi đầm đìa, nếu phải chịu một ngàn hạt kim châu bắn trúng có lẽ hắn chỉ còn một đống thịt vụn.

" Làm sao bây giờ? Mau ngẫm lại biện pháp đi?" Dương Hạo cuối cùng chợt nhớ ra còn vị sư phụ Hỗn nguyên tử tồn tại.

Hỗn nguyên tử lại một điểm cũng không gấp, dù sao lão bây giờ không có thân thể, cũng không cảm giác được đau đớn, dĩ nhiên còn nhàn nhã ngáp chơi một cái:" Cho nên ta nói rồi, nguy cơ giáo học là hữu dụng nhất, bình thường dạy ngươi thế nào cũng không vào, chỉ cần dạy khi sống chết trước mắt sẽ không thể quên được."

" Bớt nói nhảm, mau nghĩ biện pháp nhanh một chút." Dương Hạo nghe đã hiểu ra Hỗn nguyên tử thật sự có cách giải quyết nguy cơ.

" Nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, trụ cột thuật mà ngươi học hoàn toàn là đồ bỏ, lại còn dụng phi hành thuật để bay!" Hỗn nguyên tử bất mãn hừ hừ.

" Lão đã dạy ta phương pháp khác đâu!" Dương Hạo nhận thấy số kim châu chạm vào nhau trên không trung rồi đổi hướng khiến hắn căn bản là không có cách nào né tránh, đáng hận là Hỗn nguyên tử hoàn toàn không gấp gáp có vẻ đang trốn tránh trách nhiệm.

" Không dạy ngươi, thế ngươi không thể tự mình học sao?" Hỗn nguyên tử lại thuyết giáo " Theo lý luận mà nói, người tu tiên có thể ngự kiếm phi hành, cho nên mới được gọi là Kiếm Tiên. Nhưng......"

" Sao còn nhưng nhị gì nữa, mau vào chính đề đi." Lúc đang bị hành hạ như luyện ngục còn phải nghe người giảng lý luận Dương Hạo hận không thể đập đầu tự tử cho xong.

" Nhưng lý luận chỉ là lý luận, muốn có thể ngự kiếm phi hành, phải tu luyện đến Nguyên anh cảnh giới, còn trước đó sẽ tương đối phiền toái."

Dương Hạo cuối cùng đã rõ, Hỗn nguyên tử không phải đau khổ cho nên hoàn toàn không để ý đến sinh tử tồn vong của Dương Hạo hắn. Dương Hạo tức giận đến nghiến răng ken két, dứt khoát dụng chiêu ngọc thạch câu phần (ngọc đá đều tan),hắn cũng không trốn tránh, giang hai tay để lộ vùng tiểu phúc của mình ra (dưới rốn),để cho hạt kim châu chuẩn xác bắn trúng cái bụng hắn.

Cứ như vậy, cũng không chỉ riêng mình Dương Hạo chịu đau mà ngay cả Hỗn nguyên tử bên trong cũng đã bị liên lụy:" Ngừng!! Tử đồ đệ, ngươi quá ác độc, cái gì mà đau vậy."

" Ta chính là muốn đồng quy vu tận với lão." Dương Hạo cố cắn môi, chịu đựng cơn đau nhức kinh người " Nếu lão còn nói nhảm, tất cả chúng ta đều chết ở chỗ này."

" Ta sẽ dạy ngươi bộ phi hoa ảo ảnh thân pháp ngay đây." Tánh mạng bị đe dọa, Hỗn nguyên tử cuối cùng không dám trì hoãn nữa, chỉ liều mạng già đem khẩu quyết thân pháp tụng ra.

Phi hoa ảo ảnh thân pháp cũng là một tuyệt chiêu của đan đỉnh song tu phái, là do một nữ đệ tử sáng tạo, một bộ thân pháp này phải sử dụng chân khí bổn phái phổ vào, các động tác trong thân pháp tựa như hoa rơi trong gió bay múa, cho dù là ai cũng không thể đoán trước được quỹ tích chuyển động cho nên thân pháp này mau lẹ kỳ dị, khó có thể bị bắt.

Hơn nữa bộ thân pháp này còn có thêm tác dụng lợi hại, đó chính là có thể làm mê mẩn tâm hồn người khác, năm đó sau khi nữ đệ tử sáng tạo ra thân pháp này một khi sử dụng có thể khiến cho người xem dù muốn ngừng cũng không thể, tựa như ăn xuân dược khiến tinh thần liền bị huyễn tượng mê hoặc. Cho nên Phi hoa ảo ảnh thân pháp cũng được gọi là mê dược lưu động, cũng trở thành một chứng cớ khiến Đan đỉnh song tu phái bị coi là tà phái.

Dương Hạo lần đầu sử dụng thân pháp, đương nhiên không có khả năng phát huy ra toàn bộ uy lực nhưng dưới chân khí thúc dục hắn dĩ nhiên cũng có dáng có thế, cả người tựa như ảo ảnh, di chuyển qua lại trong một không gian không lớn lắm.

Hoàng kim giáp xác trùng quả nhiên không thể bắn trúng kim châu vào hắn nữa, cho dù là bắn ra dày đặc hơn nữa cũng chỉ bắn vào ảo ảnh của Dương Hạo. Giáp xác trùng dường như có linh tính, nó bị chọc giận cuối cùng mở rộng miệng ra một lần bắn ra ngoài hơn mười hạt kim châu, số kim châu giống như nan quạt lao về phía Dương Hạo bịt kín mọi chỗ xung quanh Dương Hạo.

Đối với chiêu này thân pháp Dương Hạo lại mất đi hiệu lực, bất luận hắn dùng sức né tránh thế nào cũng không có biện pháp chạy thoát khỏi phạm vi công kích của làn đạn hình nan quạt.

" Lại không được!" Dương Hạo khổ không chịu nổi, cũng không biết có phải đám trùng tử cố ý chơi hắn hay không mà bây giờ mỗi hạt kim châu đều hướng về phía đầu Dương Hạo bắn tới, mặc dù có chân khí hộ thân, tạm thời còn không có nguy hiểm tính mạng nhưng Dương Hạo lại bị bắn đến đầu đầy u, cả khuân mặt đều sưng lên tựa đầu heo.

" Phóng kiếm!!" Hỗn nguyên tử quyết đoán ra lệnh.

Dương Hạo bây giờ đã tương thông tâm ý nên không chút nào trì hoãn, năm thanh phi kiếm đã ra khỏi vỏ, huyền phù bên người.

" Vi sư bây giờ truyền cho ngươi tuyệt chiêu phi kiếm của Đan đỉnh song tu phái ‘ Ngự ’ tự huyền!"

Ngữ điệu Hỗn nguyên tử có vẻ thận trọng hiếm khi gặp, hiển nhiên lần này truyền thụ đã là bí kỹ bất truyền chính thức của sư môn.

Dương Hạo lập tức ngưng chú tâm thần, kiên nhẫn nghe từng chữ Hỗn nguyên tử truyền thụ, đây quả là một bộ kiếm quyết tinh diệu vô cùng khiến Dương Hạo thậm chí nghe đến quên cả di chuyển, chỉ lặng đứng ở đó, trong miệng không ngừng mặc tụng kiếm quyết tinh yếu.

Nhưng kỳ quái là, lại không có một viên kim châu nào đánh được vào thân Dương Hạo, chỉ thấy trong lúc Dương Hạo không ngừng mặc tụng, bên người hắn năm thanh phi kiếm bắt đầu bay lên xoay tròn, những thanh phi kiếm tựa như có tự ý thức, dựa theo kỳ dị quỹ tích bay lượn, bất luận kim châu bắn tới dày đặc thế nào nhưng năm thanh phi kiếm lại như lớp lông vũ đỡ hết, ngay cả một chút gió ở chung quanh cũng không thể lọt vào.

Đó là chỗ tinh diệu của " Ngự" tự huyền. Hỗn nguyên tử mặc dù bình thường làm việc điên tam đảo tứ(ý nói làm việc hồ đồ),nhưng dù sao cũng chính là truyền nhân của Đan đỉnh song tu phái. Trong thời kỳ hưng thịnh của Đan đỉnh song tu phái mấy ngàn năm trước, bất cứ người tu tiên nào cũng đều biết Đan đỉnh phái còn được xưng đan kiếm song tuyệt.

Đệ nhất tuyệt chính là đan dược, bọn họ không cần luyện khí tu tiên mà chỉ cần sử dụng đan dược cũng có thể từng bước tăng lên đến lúc phi thăng thành tiên. Còn nhất tuyệt kia chính là phi kiếm. Kiếm pháp phi kiếm của Đan đỉnh song tu phái thiên kỳ bách quái, nhưng bất luận biến hóa thế nào cũng không tách khỏi ngũ tự huyền (năm chữ chính),mà " Ngự" tự huyền chính là chiêu kiếm pháp chuyên để phòng ngự trong ngũ tự huyền.

Truyền thuyết năm đó từng có hàng trăm người tu tiên Phục khí phái vây công một đệ tử của Đan đỉnh song tu phái, không sai biệt lắm có hàng trăm thanh phi kiếm đồng thời công kích, đầy trời đều là bảo kiếm ngân quang xán xán, nhưng gã đệ tử Đan đỉnh song tu phái lại chỉ vận dụng" Ngự" tự huyền, một người một thanh phi kiếm đã có thể chống đỡ trăm thanh phi kiếm công kích vài canh giờ. Có thể thấy được điểm lợi hại của bộ kiếm quyết này.

Bây giờ Dương Hạo mặc dù mới nhập môn học nhưng kiếm quyết quả thực cường hãn vạn phần, cho nên hắn được năm thanh phi kiếm xoay quanh thân thể bảo vệ một giọt nước cũng không lọt, dù có thêm nhiều kim châu bắn tới cũng bị phi kiếm chắn lại. Đấu một hồi như thế con Hoàng kim giáp xác trùng dù sao cũng thông minh, nhận ra mình thế nào cũng không có biện pháp phá vỡ phòng ngự bèn dứt khoát ngừng lại, xoay người bỏ đi. Vì con trùng tử kia thật sự là thể tích quá khổng lồ, trên đường vội bỏ chạy lại khiến mặt đất rung động, phong vân biến sắc.

Dương Hạo thấy con giáp xác trùng rốt cục bỏ đi, cả người chợt nhẹ bẫng đặt mông ngồi xuống dưới đất, vừa rồi nhìn như không phải dùng sức kỳ thật toàn bộ tâm lực đều đã dồn vào việc điều khiển phi kiếm khiến Dương Hạo mới cảm giác thoát lực.

X13 quả nhiên là tên chết nhát, con Hoàng kim giáp xác trùng vừa đào tẩu, nó lập tức từ bầu trời phi xuống, không biết từ nơi nào lấy ra một cái rổ, nhanh nhẹn thu tập số kim châu trên mặt đất.

Số kim châu này chính là đổi bằng máu thịt của Dương Hạo, mặc dù hắn không còn khí lực cử động chút nào nhưng vẫn cố gắng cất tiếng nói vô lực:" X13, nhặt nhạnh đầy đủ một chút, đừng bỏ sót viên nào, còn thừa ra bao nhiêu chúng ta cũng có thể bán lấy tiền."

" Miễn cưỡng đủ dụng là tốt rồi." X13 vừa thu tập, vừa cân thử, kim châu mặc dù nhiều nhưng cần mười cân cũng rất khó khăn mới đủ.

Con người máy này vừa thu tập kim châu xong rồi lại chất thành đống trên mặt đất, từ bên trong thân thể tròn trịa toát ra hai cánh tay cơ giới, dụng nhiệt quang dong luyện chỗ hoàng kim đó.

" Ngươi đang làm gì vậy?" Dương Hạo cau mày.

" Chế tạo đan lô của ngươi." Lúc trước, Dương Hạo đã đưa thiết kế của Xích kim minh lô vào trung ương xử lý của x13. Trước khi A Mạn Đạt giao x13 cho Dương Hạo đã đặc biệt tăng mạnh năng lực chế tạo của người máy này cho nên chế vài cái đan lô đơn giản đối với x13 chỉ dễ như trở bàn tay.

Nhưng bây giờ đang ở trên Thủy miên tinh căn bản là không cần nóng lòng làm ngay, Dương Hạo đang kỳ quái x13 sao lại đột nhiên biến thành tích cực như vậy:" Trở lại Lôi Mông Tinh làm không được sao, mà ngươi hôm nay bị gì vậy?"

X13 nhanh nhẹn đem toàn bộ số kim châu cho vào dong luyện, sau đó đưa kim dịch vào một chiếc khuân đã chuẩn bị từ trước, nó ấp úng nói:" Làm ngay bây giờ cũng tốt , nếu không hoàn thành được sợ là chúng ta cũng không về Lôi Mông Tinh được."

Dương Hạo lại càng hoảng sợ, suy tưởng đầu tiên chính là nghĩ rằng Hỗn nguyên tử cùng x13 đang lập âm mưu quỷ kế:" Chuyện gì xảy ra vậy? Lão già kia! Ngươi lại làm gì?"

Ai ngờ Hỗn nguyên tử cũng một bộ ủy khuất:" Cái gì là cái gì, ta cũng không biết. X13 sao chúng ta không thể về Lôi Mông Tinh được?"

X13 mặc dù trả lời nhưng trên tay vẫn không ngừng hoạt động, hiển nhiên nó biết rõ tình huống nguy cấp:" Hoàng kim giáp xác trùng là sinh vật không dễ chọc."

" Không dễ chọc cũng bị ta đánh chạy." Dương Hạo có chút đắc ý.

Nhưng x13 lại hoàn toàn không có khả quan như vậy:" Giáp xác trùng là một loại quần cư động vật, bọn họ vinh cùng vinh, nhục cùng nhục, bình thường ngoài lúc khai quáng thì cơ bản đều ở cùng một chỗ."

" Vậy thì thế nào? Vừa rồi chúng ta đã đánh chạy một con đó thôi." Dương Hạo nghỉ ngơi một lúc đã hồi lại một phần sức lực, có thể nói chuyện. Nhưng lại chợt cảm giác được chuyện không bình thường như vậy, x13 hình như còn giấu diếm điều gì đó " Quần cư? Ngươi nói bọn chúng quần cư sao?"

" Uh." Đan lô trên tay x13 đã sắp thành hình.

" Vậy khi một con bị công kích sẽ tập thể phản kích?" Dương Hạo nghĩ tới động vật quần cư điển hình nhất là sói, chính là một tập thể đông đúc.

" Đúng vậy!" Thanh âm X13 thoáng trầm trọng " Hoàng kim giáp xác trùng là một loài quần lạc (người thì là bộ lạc),ít nhất cũng có mấy trăm con trùng tử, nếu đuổi giết người ta căn bản là không ai có thể chạy thoát."

Căn bản là không cần x13 giải thích thêm nữa nhạy cảm thuật của Dương Hạo đã cảm giác được từ chỗ không xa có năm con Hoàng kim giáp xác trùng đang bò đến như xe tăng, tốc độ của chúng siêu nhanh, có vẻ sắp đuổi giết tới nơi.

Dương Hạo lúc này mới suy nghĩ cẩn thận, khó trách sao con giáp xác trùng kia lại kinh thiên động địa chạy về phía sau, căn bản đó không phải là chạy trốn, mà là bị chọc giận sau đó trở lại sào huyệt gọi bạn.

" Sao ngươi không nói sớm!!" Dương Hạo đột nhiên có khí lực phẫn nộ chất vấn x13. Nếu sớm biết rằng có sự phản kích quy mô như vậy thì hắn căn bản đã không đánh vào chúng.

" Các ngươi nói ta quá bi quan, còn không cho ta nói chuyện xui xẻo cơ mà." X13 dĩ nhiên còn ra vẻ thập phần ủy khuất " Ta đã chế xong đan lô, đã có thể chế thuốc rồi."

" Không còn kịp rồi." Thanh âm Hỗn nguyên tử nghẹn ngào hiếm thấy.

Chỉ thấy tứ phía quanh Dương Hạo đã có hơn mười con giáp xác trùng khổng lồ, vừa rồi con bị Dương Hạo đánh chạy kia cũng ở trong đó, có điều nó chỉ là một đầu khá tiểu nhân mà thôi, con tối kinh khủng cao bằng hai tầng lâu, trên người giáp xác cũng đã biến thành màu xích kim (vàng đỏ sậm). Vừa rồi một con giáp xác trùng đã khiến Dương Hạo bị thương cả người, bây giờ số lượng gấp hơn mười lần, sợ rằng muốn lấy mạng hắn mất.

" Đem nguyên liệu luyện đan giao cho x13!" Hỗn nguyên tử rống to lên, lão dường như cảm giác được mối nguy hiểm liên quan đến sinh tử, đan đỉnh song tu phái lại đang bên bờ diệt vong.