Bên trong đô thành Âm Dương Quốc ,ở 1 căn phòng rộng lớn có 1 thân ảnh đang ngồi trên ghế tóc tai dài bờm xờm ,râu ria lởm chởm ,dơ dáy hôi hám ,nhưng ẩn dưới mái tóc dơ vẩn đó là 1 cặp mắt sáng như sao đang quan sát chung quanh tìm sơ hở trốn chạy ,đó chính là vệ minh
Là ngươi đang nắm giữ ma phương ? Mau giao ra đây ! -1 câu ngắn gọn bá đạo thốt ra từ miệng Thánh Nữ
……!!!
Oành ! ……hộc .!!!!!!-vệ minh phun máu té văng ngược ra sau 2 3 mét ,một cái phẩy tay nhẹ nhàng từ Thánh Nữ băng lãnh
….!
Oành …..! Hự ……oành…….hộc …..!
Không nói nhiều chỉ có hành động ,vệ minh càng im lặng càng ăn đòn đau ,với tu vi thụt lùi của hắn lúc này chân khí hổ thể hoàn toàn không kháng cự nổi đòn đánh của Thánh Nữ ,bao nhiêu đau đớn hắn chỉ cương ngạnh dựa vào thân thể mà chịu đựng ,còn 1 điều lạ lùng là ma phương không hề giúp hắn nhanh chóng tái tạo chân khí cơ thể nữa ,từ hôm cãi nhau đến giờ ma phương hoàn toàn biến mất không thấy tăm hơi tung tích mặc cho vệ minh thông linh hỏi chuyện nhưng cứ như ma phương hoàn toàn không tồn tại vậy
Lê lết thân thể đầy máu hắn lại đứng lên mắt chằm chằm nhìn thẳng vào Thánh Nữ đang che mặt ngồi trên cao
Chẳng lẽ hôm nay ta chết tại đây ! Con mẹ nó ! Gặp ngay con điên này !
Ngươi cũng cứng đầu lắm ! Hừ đừng tưởng ta không có cách !
Thánh Nữ quyết định dùng sưu hồn để lấy thông tin cho nhanh đây là cách lấy thông tin nhanh nhất nhưng rất tàn độc vì sẽ khiến cho người vị sưu hồn trở nên điên điên dại dại tổn thương vĩnh viễn trí não chính vì thế các võ giả địa lục ít khi dùng và chỉ dùng trên người kẻ thù
Nhưng điều bất ngờ là Thánh Nữ không ngờ mình lại gặp 1 thằng có thể nói là ông nội của thuật sưu hồn khi mà vệ minh hắn có thuộc tính mê mị cộng với khả năng tạo ảo giác tinh thần lực mà hắn sau khi học xong xúc cốt vị giết tên tàn hồn kia mà có và hắn đã vận dụng thành công trên Thục Nhàn
Có thể nói tinh thần lực của vệ minh vô cùng mạnh mẽ ngay cả vị nữ nhân của ma phương lén lút nhiều lần công phá vẫn không làm được
Sưu hồn ! -bàn tay Thánh Nữ đặt lên đầu vệ minh ,ánh mắt đẹp như sao dán chặt vào mắt hắn ,ánh mắt vệ minh đang mờ đục tê dại bỗng nhiên phát sáng lên mạnh mẽ ,trên môi một nụ cười ma mị đã quay trở lại
A !...
Á……..!!!!
Vệ minh và Thánh Nữ đồng loạt bị bật văng ra sau đầu đau như búa bổ ,đau đớn vô cùng ,Thánh Nữ thì trông thật thảm hại 2 tay ôm đầu rên la đau đớn
Chết tiệt ! Cút cho ta !!!...a…a….
Không đúng ! Ta đã phong ấn ngươi …â…a…sao ngươi lại thoát ra …a…
Vệ minh lúc này trông như thằng ngốc ,mồm chữ A mắt chữ O khi mà điều hắn vừa thấy lúc nãy
Không thể nào ? Là cô ta ????? Lý Nhã Vân …….????????
Khi Thánh Nữ sưu hồn vệ minh ,hắn lặng lặng vận ma mị đồng thời chuẩn bị tạo ảo cảnh linh trí vây chết cô ta thì bất ngờ khi 2 tâm trí giao nhau vệ minh và Thánh Nữ đồng loạt nhìn thấy ảo cảnh ở thời đại lúc trước khi xuyên không từ lúc gặp nhau thế nào ? Vệ minh bậy bạ thế nào ? Lý Nhã Vân vô tình hại chết vệ minh thế nào ? Cả 2 linh hồn đồng loạt bị hút vào lỗ đen thế nào ?........đều phơi bày và sau đó bị hất tung ra
Là cô????
Chết tiệt !!!! Là ngươi thả con quỷ đó ra !!!-Thánh Nữ điên lên phóng tới vệ minh
Không được ! Ngừng tay ! -Bàn tay vỗ xuống lại ngưng lại thu về vỗ thẳng vào bộ ngực căng tròn của nàng
Hộc !!....Thánh Nữ Phun máu ngã lăn
Cái quái gì vậy ? Sao trông như cô ta là 2 người ?
Chẳng lẽ đa nhân cách sao ? Hay nói cách khác là 2 linh hồn cùng tồn tại trong 1 người ???-vệ minh vừa dùng lí luận y khoá tiên tiến của mình vừa kết hợp lí luận của đại lục này
Lý Nhã Vân chẳng lẽ cô ta cũng bị hút đến đại lục này nhập vào Thánh Nữ này ? Nhưng sao lại giống như đa nhân cách ???..chẳng lẽ linh hồn Thánh Nữ vẫn cùng tồn tại với Lý Nhã Vân ?....
Cơ hội tranh thủ lúc này giết cô ta giải trừ ấn kí trên ngực mình!-Nghĩ là làm vệ minh bước tới bên Thánh Nữ đang nằm đó ,một chưởng đưa lên dùng dằn chưa hạ chưởng
Nhưng còn Lý Nhã Vân …??
Vệ minh thực sự đau đầu ,đưa tay kéo khăn che mặt của nàng ra vệ minh lại một lần bất ngờ ,khuôn mặt đẹp với một nốt ruồi đỏ ngay dưới mi mắt trái ,khuôn mặt đẹp của một vị thần nữ cao quý ,khuôn mặt giống y như đúc với khuôn mặt của Thánh Thiên Tâm xuất hiện trong lúc vệ minh và ma phương lần đầu gặp nhau ,khuôn mặt của nương tử đã liều chết bảo vệ ma phương …khuôn mặt của một nữ thần đẹp nhất thế gian
A…..vệ minh bật thốt nên lời ,một phần vì nàng quá đẹp ,một phần vì lại là gương mặt như đúc với nương tử ma phương
Cái ….quái gì vậy ???!.....ma phương huynh ??? Ma phương huynh ??.....-đáp lại vẫn là sự im lặng của ma phương
Vệ minh thật sự bối rối khổng hiểu chuyện gì đang diễn ra
Ư……đầu ta đau quá !!-Thánh nữ lên tiếng làm vệ minh theo bản năng 1 tay đưa lên vận hết sức chuẩn bị vỗ xuống chuẩn bị kết liễu nàng nhưng ….
Bác sĩ …………. là huynh …….!!!- những lời nói với thái độ ôn nhu
Câu nói tiếp theo làm vệ minh chùng tay ngay lập tức
Là nàng ta …nàng ta muốn giết ngươi …không phải ta …..bác sĩ ….ta xin lỗi ….là ta hại chết huynh …..ta đã sửa sai nhưng đáng tiếc …quá muộn ….!!-nói xong Thánh nữ bật khóc
Ta …..!!!!!-vệ minh tính nói gì đó nhưng cũng may hắn phản xạ cực nhanh đạp chân phóng ra sau
Phành !.....một chưởng băng khốc vô tình vỗ ngay xuống chỗ vệ minh đang ngồi khi nảy
Là ngươi ! Ngươi thả con quỷ đó ra ! Chết !
Không ! Không được ! Là ta hại chết hắn ta không muốn lại sai lầm ! -Thánh nữ như điên tự biên tự diễn tự nói tự trả lời tự ôm đầu đau đớn
Nếu ngươi giết hắn ! Ta kéo ngươi cùng chết !
Ngươi dám !
Á…..á……-Thánh nữ ôm đầu đau đớn lăn lộn
Nếu không phải người trong cuộc vệ minh sẽ coi đây là 1 diễn viên đa tài ,biến hoá khôn cùng
Ngừng ngừng tay ….á….á…..ta không giết hắn …….á…..!! Đầu ta …đau quá …..
Nói cô gái đó giải ấn kí cho ta !-vệ minh ăn ké ngay
Nhưng đáp lại là một Thánh Nữ hai tay ôm đầu bất tỉnh nhân sự do quá đau đớn
Chậc !.....-vệ minh tiếc nuối vì bỏ qua cơ hội
Đứng tần ngần nhìn Thánh Nữ nằm bất tỉnh giữa gian phòng ,vệ minh gãi đầu gãi tay không biết tính sao
Giết hay không giết ?
Với nam thì khỏi phải nói 1 chưởng xử ngay nhưng đây là cô gái xinh đẹp như thần lại mang trong mình linh hồn của Lý Nhã Vân ,một người mang duyện nợ ở thế giới cũ …..
……! Ư …..!
Ân …..! Rút kinh nghiệm lần này vệ minh đứng xa xa không dám mò lại gần
Cô là ?.....Lý Nhã Vân hay …Thánh nữ …??
Sao bác sĩ lại lưu lạc đến đây ? Sao lại có thể là 2 ta ! Thật sự không thể tin được xuyên không là có tồn tại !!!
Ân ..lúc đầu ta cũng không tin nhưng nó vẫn diễn ra …có lẽ không có gì là không thể …!mà sao cô lại cùng tồn tại với ma nữ kia thế ?
Ta không biết ..thật sự là không biết, khi ấy…..ta tưởng mình chết nhưng không hiểu sao khi tỉnh dậy ta thấy mình vẫn còn có thân thể nhưng là thân thể của 1 người khác …chính là Thánh Nữ này !
Ban đầu linh hồn cô gái này liên tục đánh ta ,đuổi ta nhưng thực sự ta không biết làm sao để đi ,ta không biết làm sao để chết để rời bỏ thân thể này ….! Mà cô gái cứ liên tục tấn công ta nên ta….phản ứng lại ,kết quả sau lần đó ta và cô gái đó đều trọng thương đau đớn vô cùng ,đầu ta và cô gái này như muốn nứt toang ra …đau đớn không chịu nổi …..
Thế là ta và cô gái đó đành chấp nhận một sự thật ,ta và vô gái đó cùng tồn tại …..bọn ta thoả thuận ban ngày là cô gái đó xuất hiện ,còn ban đêm là …ta ,nhưng một lần không hiểu vì sao cô gái đó dùng tà thuật gì trợ giúp từ bên ngoài phong ấn ta …giam giữ ta vào một góc sâu không thể thoát ra ,từ đó cô ấy giành quyền kiểm soát thân thể mãi đến gần đây có một lực tác động cực mạnh đánh thẳng vào đây phá vỡ vách phong ấn nên ta mới thoát ra được nhưng vẫn không cử động được ! Cộng với hôm qua không biết bác sĩ dùng cách gì hoàn toàn giải phóng cho ta giúp cho ta tự do phản kháng giành quyền kiểm soát thân thể
Ân ! Ta hiểu rồi có lẽ là do một chỉ kia của Nguyên Phong!!! Còn hôm qua là do mê mị mình đánh bậy đánh bạ
Ặc vậy giờ khi nào là cô còn khi nào là ma nữ kia ?
Có lẽ …sẽ giống như lúc trước…. ! -vệ minh nhìn thấy được một ánh mắt u buồn xa xăm
Ta…ta sẽ tìm cách giúp cô ! Nhưng trước tiên cô giúp ta giải trừ ấn kí được không ? Ta sẽ giải phóng được sức mạnh lúc đó có thể sẽ có cách ....a ta có thể dùng mê mị thử xem sao ? Ta sẽ thử giam cầm linh hồn ma nữ kia ? …có thể ….!!!-vệ minh vừa nói vừa tự tin
Để ta thương lượng với Thánh Nữ ,ấn kí linh hồn đó cô ta gieo thì phải cô ta giải !
Ân ! Bác sĩ Vệ Minh ta thật lòng xin lỗi ! Lúc đó thật sự ta ….
Được rồi ! Chuyện qua rồi ! Bỏ qua đi ! Dù gì ở đại lục này còn gặp được nàng còn sống là tốt rồi!
Hai ánh mắt nhìn nhau đối diện, một chút cảm xúc gì đó lạ lùng len lỏi sưởi ấm nhau ở cái đại lục xa lạ này
Âu cũng là duyên phận !