Chương 55: Ám sát 2

Đứng tần ngần suy nghĩ một hồi vệ minh lại nhớ đến gương mặt lưng tròng nước mắt của Trần Trang Ngọc xinh đẹp kia nên hắn quyết định đi xin lỗi ,hắn làm 1 cái chuông gió rồi lấy lọ thuốc khi nảy rút ra 3 viên rồi đi qua hướng biệt viện của nàng

-Đứng lại ngươi đi đâu đấy !

tiếng 1 cô pé khoảng 12 13 tuổi quát nạt vệ minh

-Ta tìm Trần Trang Ngọc !

vệ minh đáp

-Cút ! Công chúa ta đang bận không tiếp ai cả ! Bọn ngươi rảnh quá không lo tu luyện suốt ngày đi làm phiền công chúa ta ! Sáng giờ ta đuổi hết 4 tên như ngươi rồi

nha hoàn của công chúa nói

-Ặc ! Ta đâu có giống tụi kia chứ

vệ minh tự minh oan cho mình

-Thôi vậy cho ta gửi cái này cho Trần tiểu thư ,xin chuyển lời nói là vệ minh ta chân thành xin lỗi!

vệ minh giao cho nha hoàn kia chuông gió và lọ thuốc

-Ngươi là vệ minh ?

-Ừm là ta !

-Vậy ….ngươi vào đi ! Cho …nô tỳ xin lỗi vì tưởng đại nhân cũng giống mấy tên kia quấy rầy tiểu thư …-nha hoàn ấp úp thay đổi thái độ xin lỗi vê minh

Uây sao lại đổi thái độ cung kính ta thế còn cho ta vào ?

vệ mình thầm nghĩ mà không biết rằng là Trần Hạ trưởng lão đã ra lệnh khi vệ minh tìm Trần Trang Ngọc thì phải lập tức cho vào bất kể lúc nào

-Đại nhân đi thẳng vô phòng khách rồi rẽ trái là tới , Công chúa đang tâm tính không tốt ở trong khuê phòng không cho bất kì nha hoàn nào vào hầu hạ ,đại nhân cẩn thận!!

nha hoàn biết vệ minh là người rất quan trọng với Trần hạ trưởng lão nên hảo ý nhắc nhở 1 chút cho vệ minh

-Đa tạ ! Ta biết rồi !

Vệ minh cầm đồ đi vào trên mặt cố bày ra vẻ là tội nghiệp ,ăn năn hối lỗi để mong xoa dịu nàng công chúa đẹp cực phẩm kia ,đi vào theo lời hướng dẫn của nha hoàn kia vệ minh tìm đến đúng khuê phòng của Trần Trang Ngọc tính gõ cửa chuẩn bị sẳn tâm lí nghe bị chửi té tát thì với giác quan được ma phương cải tạo mở rộng của mình vê minh nghe đuọc những tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ cộng với tiếng nước bì bõm

-Ui …uiiii..tên chết bầm ..đánh ta rát thế này ….ái ui ….

Tiếng rên rỉ nỉ non mê người làm vệ minh máu nóng chạy hừng hực làm đam mê trỗi dậy trong người hắn ,hắn lén lén tiếp cận chỗ âm thanh phát ra rồi nhẹ nhàng ngựa quen đường cũ phóng lên nóc nhà nhanh thoăn thoắt lật 1 viên gạch lên dòm xuống

Một tiên cảnh lại hiện ra Trần Trang Ngọc đang nằm sấp trên giường vặn người tay cầm cái khăn có nhúng nước thuốc chậm chậm lên những vết đỏ sau mông nàng miệng không ngừng xuýt xoa rên rỉ chửi rủa tên thủ phạm

Tuyệt phẩm a ! Cặp mông trắng ngần như tuyết vun cao lúc lắc mê người ,điểm trên đó là nhưng dấu tay đỏ của vệ minh càng làm nó thêm nổi bật, nàng nằm trên giường khoả thân hoàn toàn khúc dưới ,2 cặp chân thon dài đan vào nhau ,cái rảnh sâu hun hút giữa 2 bờ mông càng làm tôn thêm vẻ đẹp bí ẩn của nàng ,vê minh chép miệng thèm thuồng ,hơi thở gấp gáp,thèm được nhìn thấy vùng tam giác bí ẩn của nàng ,ý nghĩ thoáng qua trong đầu vệ minh quyết định chơi lớn

Hắn nhảy xuống đất tay cầm sẳn đồ sẽ cho Trần Trang Ngọc miệng hô lớn tay thì cùng lúc đẩy cửa vào phòng

-Trần tiểu thư ơi ta đến thăm nàng đây !

4 mắt nhìn nhau….. 1 giây phút đứng hình..

một nam nhân đứng đó gương mặt tỏ vẻ bất ngờ ,vô tội …

Một nữ nhân nằm trên giường khoả thân hoàn toàn phía dưới mắt trợn to ,ngạc nhiên tột độ bất ngờ không biết làm gì ….

Áaaaaaaaaaaaa!!!.....tiếng thét vang vọng hư không kinh động 18 tầng thiên giới

Một giây phút bất ngờ qua đi cô gái nhanh chóng bật dậy quơ cái váy che ngang đùi

Nhưng cũng chỉ 1 giây phút đó thôi vệ minh đã đạt được ước nguyện là nhìn thấy vùng tam giác huyền bí đó chùm lông đen mê người e ấp che khuất cái mép l-n đỏ hồng tươi mơn mởn ,chỉ bấy nhiêu đó vệ minh đã quá thoả mãn

-Ặc ! Ta …ta xin lỗi ..ta không cố ý !!!

-Ra ngoài ! Nhanh ta ngoài cho ta !

Trần Trang Ngọc giọng gấp như muốn khóc

bước ra ngoài sau lưng vang vọng tiếng đóng cửa một cái rầm cực mạnh ,vệ minh trong đầu nhớ lại cảnh xuân khi nãy mà không ngừng tặc lưỡi hưng phấn cười hắc hắc thoả mãn trong đầu

Đợi cả buổi trời cánh cửa phòng vẫn đóng im lìm vê minh bắt đầu cất tiếng gọi

-Trần tiểu thư ơi ! Ta qua thăm nàng đây !.....

-Trần cô nương ơi ! Ta có mang quà tặng nàng đây!.....

-Trần công chúa ơi ! Cho ta xin lỗi ta không cố ý đâu !....

-Trần muội muội ơi ! Ta hứa là ta chưa nhìn thấy gì đâu !....

-Trần đại tỷ ơi ta hứa không đánh mông nàng nữa đâu ! ……

vệ minh cứ đứng ngoài mà lải nhải

-Khốn kiếp ! Câm miệng cho ta

Trần Trang Ngọc hết chịu nổi mở banh cửa gương mặt đỏ hoét đầy tức giận ,bộ ngực phập phồng lên xuống ,cặp mắt phượng lườm vệ minh như kẻ thù ,môi mím chặt lại căm tức

-Ta…ta xin lỗi mà ! Ta không cố ý đâu …xem nè ta mang quà qua để xin lỗi nàng nè !! Hồi nãy chỉ là hiểu lầm thôi ! Hiểu lầm thôi ha! Ta thề ! Ta thề ta chưa thấy gì hết ! Ta bị mù ! Bị mù rồi !

vệ minh miệng mồm thoăn thoắt thanh minh nhắm tịt mắt tay giả vờ đưa ra trước mò mò làm như bị mù

-Ngươi bị mù hả ?

-Ừ ừ ta mù rồi !

-Ngươi muốn ta tha thứ hả ?

-Ừ ừ ta xin lỗi ! Ta không cố ý đâu !!!

-Mông ta trắng không ?

-Trắng ! Trắng bóc …..ặc không không trắng ! ..à không không thấy không thấy gì hết !!

-Đi chết đi ! Đi chết đi

2 tiếng đi chết đi cùng vang vọng nhưng vệ minh nghe được 1 tiếng trong đó là giọng của nam và 1 tiếng là của Trần Trang Ngọc

-Vệ minh ! Ngươi cẩn thận sau lưng !

tiếng Trần Trang Ngọc hốt hoảng khi thấy 1 tên áo đen che mặt đang ở phía sau đâm kiếm thẳng về phía vệ minh

Vệ minh còn đang nhắm mắt lập tức mở mắt chân đạp thất bộ tinh di nhằm né tránh nhát kiếm kia

-Muộn rồi !

Tên sát thủ tay còn lại cầm một thanh chuỷ thủ nhỏ hơn đâm thẳng về phía hông vệ minh

Xoẹt !....máu tươi chảy ra thành dòng nhưng đó là máu của Trần Trang Ngọc nàng đã nhanh chóng đạp khinh công chen vào che chắn cho vệ minh nhanh như cắt ,2 bàn tay nàng chụp lên thanh chuỷ thủ dính đầy máu tươi ngăn cản bớt 1 phần đâm sâu của tên sát thủ ,cả thân người vô lực ngã lên vệ minh

-Khốn kiếp !

Vê minh điên tiết lên khi thấy Trần Trang Ngọc vì mình mà bị thương lập tức ôm lấy nàng chân đạp thất bộ tinh di nhanh như cắt đưa nàng ra khỏi phạm vi của tên sát thủ

Tay bịt chặt vết thương trên hông nàng đang không ngừng phun máu vệ minh đau lòng lập tức xé áo cột cố định vết thương thoăn thoắt

Tên sát thủ không để vệ minh rảnh rỗi lập tức nhanh như cắt phóng tới chiêu nối tiếp chiêu đánh thẳng về vệ minh đang ôm Trần Trang Ngọc mà vung kiếm ,vệ minh cắn răng vận toàn bộ công lực né tránh đỡ đòn nhưng cũng không tránh khỏi bị cắt da cắt thịt nhưng may mắn không bị vết thương trí mạng

Nhất Thất đệ nhị trọng ! Vệ minh ý nghĩ xoay chuyển tu vi hơn mình 1 đại cảnh giới,miễn cưỡng cũng đánh được 1 trận nhưng mình còn phải bảo vệ Trần Trang Ngọc ….chạy thôi!! vệ minh ôm Trần Trang Ngọc chân đạp thất bộ tinh di quán tính thuộc tính phong cực hạn nhanh chóng vừa chạy vừa né tên sát thủ đang bám riết không thôi

Con mẹ nó ! Dai như đỉa! những luồng kiếm khí sắc bén cắt da cắt thịt vệ minh lỗ chỗ tuy không trí mạng nhưng như vậy hoài sẽ không ổn

Vệ minh đặt Trần Trang Ngọc xuống quay người đứng đối diện tên sát thủ hai tay thủ thế chuẩn bị tung chiêu

-Hắc hắc không chạy nữa à !

tên sát thủ vừa lao tới vừa nói

-Ngươi là ai !

vệ minh băng lãnh hỏi

-Xuống địa ngục mà hỏi !

Băng hoả cầu ! Vê minh không nói nhiều tung chiêu thẳng về phía khuê phòng Trần Trang Ngọc ,uy lực quả cầu mạnh mẽ nổ tung hất mạnh phá huỷ hoàn toàn khuê phòng ,1 mặt vệ minh đôi co đánh với tên sát thủ

-Hừ tính gọi cứu viện hả !

Tên sát thủ lăng lệ đoán ra ý đồ vệ minh lập tức ra tay nhanh lẹ độc chuẩn hơn nhằm vào toàn chỗ yếu hại của vệ minh

Vệ minh bình tĩnh đón đỡ vận dụng thuộc tính hơn người của mình mà khéo léo hoá giải những chiêu kiếm lăng lệ của tên sát thủ kia ,chốc chốc hắn lại dung hợp thuộc tính gay ra 1 số đòn bất ngờ khiên tên sát thủ tái mặt né tránh

-Hừ may cho ngươi ! Lần sau đừng hòng thoát khỏi tay ta !

tên sát thủ cảm nhận thấy gì đó nên nhanh tay ném 1 viên bi khói sau đó biến mất không thấy hình

Vừa chớp mắt Trần hạ lão sư ,viện trưởng và Võ Tôn nhanh chóng có mặt sau khi nghe tiếng nổ kinh hoàng từ biệt viện của Trần Trang Ngọc ,Nam thúc cũng như bay chạy ngay vào thiên tài doanh

-Vệ minh !! Người không sau chứ ?

Võ tôn lập tức chạy tới hỏi han vệ minh

-Hắn chạy hướng đó !

vệ minh nói ngay

Viện trưởng nhìn theo 1 hướng lập tức nhún người đuổi theo

Vệ minh lập tức xoay người chạy tới bên Trần Trang Ngọc đang nằm im nhắm mắt ,đôi môi nhợt nhạt và bị mất máu ,Võ tôn trưỡng lão lập tức lấy đan dược nhét vào miệng Trần Trang ngọc rồi lại tiếp tục lấy ra đan dược khác bóp nát đắp lên vết thương ,đưa tay quệt vết máu Võ Tôn trưỡng lão đưa lên mũi ngửi

-Không sao đâu ! Vết thương không sâu lắm,việc cần nhất là nghỉ ngơi tịnh dưỡng trước đã !

Võ Tôn nói trên mặt hiện ra 1 nét căng thẳng rồi sau đó nhanh chóng chay tới vệ minh xem xét những vết thương ngoài da của vệ minh

-Ngươi có cảm thấy trong người khác thường không ? Công lực có đang bị tán loạn không ngưng tụ được không ? Đưa tay cho ta xem mạch nào !!!!

-Ta bình thường ! Cảm ơn Võ Tôn trưởng lão !

vệ minh ngầm vận chân khí cảm thấy hoàn toàn bình thường liền trả lời và đưa tayvcho Võ Tôn bắt mạch

-Được rồi ! Nơi này không tiện ở lâu , vệ minh ngươi đem Trang Ngọc về biệt viện của ngươi nghỉ ngơi đi ! Rồi ở đó đợi ta !

Trần hạ lão sư căn dặn

Đợi vệ minh rời đi Võ Tôn trưởng lão ánh mắt thâm sâu nói với Nam thúc và Trần Hạ

-Phế Công Độc của Âm Dương Bang !

-Chết tiệt !

Nam thúc nổi điên đá văng một chậu cây

-Lâm Kì Nam ! Ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt sao ? Nam thúc ta dù còn 1 hơi tàn cũng quyết liều đến cùng với ngươi !

Nam thúc cắn răng đến bật máu

Nam thúc bình tĩnh ! Độc này ta có thể luyện giải dược nhưng cần nguyện liệu chủ chốt là Tụ Băng Thảo sinh trưởng ở phía Bắc đại lục ,ta nhẩm tính để tìm được và luyện chế cũng mất 2 tháng ….ta e là với khoảng thời gian đó thì có cứu được Trần Trang Ngọc cũng sẽ mất hết tu vi phế nhân cả đời !

Trần hạ lão sư gương mặt thất thần cay đắng không biết nói gì tự thầm trách mình đã đưa Tràn Trang Ngọc vào học viện ,im lặng 1 lúc lâu Trần Hạ mở miệng

-Ta lập tức đi tìm !

-Trần Hạ lão sư khoan đã ! Ta mạo muội có 1 kế hoạch khác muốn đề xuất !

Nam thúc nói

-Ý ngươi là …??

Võ tôn nói

-Đúng ! Tấn công phân đà Âm Dương Bang bắt được vị đà chủ giao thuốc giải !

Nam thúc nói

-Việc này ….có lẽ phải hỏi qua ý viện trưởng !

Võ tôn khuôn mặt ngưng trọng

-Được rồi đợi viện trưởng rồi nói !

Trần hạ lão sư ánh mắt loé lên một sát khí

-Ta đã cho Trần Trang Ngọc uống đan ,tạm thờ sẽ ngăn được độc tính 1 tuần ! Hi vọng chúng ta có đủ thời gian !

-3 cái mạng già chúng ta nghĩ ngơi cũng quá lâu rồi ! Có lẽ nên vận động thôi !

trần hạ nói

-À mà còn 1 điều lạ là cái thằng nhóc vệ minh ,hắn lại không bị độc công phá, ta cũng chưa hiểu được !!

-Có lẽ là do vật đó !

Nam thúc nói

Viện trưởng quay về với cái lắc đầu không tìm thấy tên sát thủ ,cả 3 kéo về gặp vệ minh hỏi rõ đầu đuôi ,lập tức viện trưởng sai cấm vệ binh bảo vệ nghiêm ngặt biệt viện của vệ minh ,Võ tôn sai Mị Nương qua chăm sóc cho Trang Ngọc vì nô tỳ của Trang Ngọc đã bị sát thủ giết chết

Sắp xếp xong xuôi cả 3 rời đi mang theo trong minh những suy nghĩ đối sách để tìm ra kẻ muốn giết vệ minh mà nghi vấn lớn nhất là Lâm gia ,chuyện lúc này không còn đơn giản nữa khi âm dương bang đã vào cuộc …việc cần làm bây giờ là nhanh chóng bắt được tên sát thủ còn đang lẩn quẩn trong học viện tránh nguy cơ lần sau ,viện trưởng ra lênh Thiên Tài Doanh nội bất xuất ngoại bất nhập ,biêt viện của vệ minh bố trí tầng tầng lớp lớp trận pháp bảo vệ ,Trần hạ lập tức quay về hoàng cung lấy tình báo phân đà Âm Dương bang ,Nam thúc thì ra ngoài dò hỏi ,Võ Tôn ở lại thiên tài doanh bảo vệ