Chương 1: Lê Văn Lâm

Nhẹ nhàng mở cửa phòng cũ kĩ, Lâm từ từ bước vào, đặt lưng lên tấm nệm rách nát. Hắn đã quá mệt mỏi sau một ngày làm việc vất vả, thở dài lắc đầu:

" Mịa nó chứ! Con điếm đó nhìn ngon thế mà khó tính vãi lòng! Chờ ngày tao chịch nát bướm! Tưởng chủ mà ngon!"

Lâm chửi rủa liên hồi, nghĩ đến việc đè con chủ tiệm hắn làm thêm mà lâng lâng. Bỗng nhiên, Lâm đứng phắt dậy, lao nhanh vào nhà vệ sinh:

" Mót quá!"

Lâm từ từ bước ra, đầy khoái cảm, tiếp tục tưởng tượng viễn cảnh sung sướng ấy.

" Mẹ cha nhà mày! Có đưa tiền không?"

" Cả ngày chỉ biết rượu rượu rượu, nuôi chó có khi còn hơn ông!"

.....

Từng tiếng chửi vả từ căn phòng kế bên vang vọng sang làm cắt đứt cơn khoái lạc của Lâm . Mất thú vui, Lâm không nhịn được, hét lớn:

" Không để cho tao ngủ hả hai ông bà kia?"

Tiếng cãi lộn đã ngừng sau khi Lâm lên tiếng.

Nhìn quanh căn phòng, Lâm chán nản thất vọng:

" Khu kí túc xá chán vãi! Nhiều lúc đang xem phim mà cũng phải đề phòng! Haizz!"

Ngán ngẩm cởi chiếc áo trên người lộ ra một thân hình đồ sộ lực lưỡng. Tuy mới chỉ là học sinh nhưng Lâm lại rất cường tráng, hắn có một cơ thể tuyệt vời mà bao anh em mong muốn. Cơ bắp lồng lộn, thớ nào ra thớ ấy.

Ngáp dài một tiếng, Lâm thay một chiếc áo phông, toan đặt lưng xuống ngủ.

" Róc...Rách...!"

Bỗng nhiên một thanh âm khiến Mục Thiên giật mình, lần mò theo tiếng lạ, trên tay cầm một con dao. Áp sát tai vào tường, thanh âm lạ ngày càng rõ, dùng dao khẽ đục một lỗ. Ghé mắt vào, Lâm nhất thời cả kinh, mồ hôi tuôn ra liên hồi, miệng giật thột:

" Oh Shit ! "

Lần nữa đưa mắt nhìn qua chiếc lỗ, thiên đường hiện trước mắt. Thân ảnh nõn nà trắng bóc dần hiện lên sau những dòng nước, Lâm nuốt nước miếng, đây có phải là mơ? Thân ảnh ngày càng hiện rõ, Lâm dương mắt nhìn một chút, hốt hoảng bịt chặt miệng ngăn không cho thốt ra lời, người đang tắm chính là bà cô chủ kí túc 42 tuổi. Nhưng thân hình này lại như gái 24, chỗ lồi cần lồi, chỗ lõm cần lõm, bờ mông cao vút bầu vú căng tròn, không một tí gì là chảy sệ, đôi nhũ hoa tuy đã thâm đen nhưng vẫn rất gợi dục. Hắn hận không thể đem nó mà cắn mà bú mà liếm. Lại một lần nữa tá hoả, khu vườn xinh xắn của cô chủ nhà xuất hiện trước mắt hắn. Khu vườn được chủ nhà chăm chút tỉ mỉ cắt tỉa gọn gàng. Đôi lúc cô lại khẽ rên rỉ nhẹ mỗi khi bàn tay thon gọn của cô khẽ chạm vào làm cho máu trong người Lâm sôi sùng sục. Cô chủ dương cao bàn tay, với lấy cái khăn tắm choàng lên người, nhẹ nhàng bước ra khỏi nhà tắm ( tả hơi thô, ae thông cảm.) . Tiểu huynh đệ phản ứng nãy giờ đã hết chịu nổi, phun trào liên tục. Lâm thở hổn hển, chạy ngay ra ngoài cửa, khuôn mặt đỏ như gấc. Đây chính là lần đầu của hắn. ( lần đầu nhìn trộm chứ xả thì nhiều òi)

Hít thở hồi lâu, Lâm xoay người bước vào nhà:

" Cậu sao vậy?"

Tiếng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai hắn, giật mình nhìn sang, hoảng hồn lùi về phía sau, chính là bác gái hồi nãy hắn nhìn trộm. Hắn vội vàng khuơ tay :

" Lúc..nãy...Tình cờ...Đúng chính là tình...Aahhhh!"

Lâm nhanh chóng lùi lại, chẳng may bị vấp ngã, té lộn nhào từ bậc thang xuống, lăn lông lốc từ tầng hai xuống. Lâm đưa ánh mắt ân hận nhìn cô chủ nhà sau đó liền bất tỉnh nhân sự.

Tỉnh dậy với một cơn đau đầu dữ dội, Lâm khó khăn mở cặp mắt nặng trĩu, nhìn xung quanh, toàn một màu sắc lạ lẫm:

" Đây...là...đâu? Ta đã chết rồi ư?"

Lâm gắng gượng ngồi dậy, một tia đau đớn truyền vào não bộ, hắn ngay lập tức ôm đầu kêu van.

" Cậu đã tỉnh lại?"

Một cô gái mang bộ phục trang màu hồng đột ngột hỏi.

Lâm dương mắt nhìn cô gái tuyệt trần trước mắt , khẽ than

" Thiên sứ địa ngục là đây sao?"

Cô gái phì cười, liền lấy chiếc máy màu đen đen bên hông đưa lên sát miệng:

" Bệnh nhân Lê Văn Lâm đã tỉnh lại!"

Lâm vẫn chăm chú nhìn cô gái, bỗng một người phụ nữ nữa bước vào, chuyển sự chú ý với cặp mắt chờ đợi. Hắn liền ôm ngay chiếc mền bên cạnh, hoảng sợ kêu lên khi nhìn thấy một lão bà mặt cá trê bước vào:

" QUỶ!!"

Lão nữ tức giận, chẳng nói chẳng rằng thưởng cho hắn một cái bạt tay đau điếng. Hắn xoa xoa má mình, thắc mắc:

" Đau...Vậy chả lẽ.."

Lão nữ xoay người, bước ra khỏi cửa, cất giọng nói:

" Cho hắn xuất viện!"

Lâm lần nữa thắc mắc:

" Viện..??"

Cô gái bên cạnh hắn khẽ nói sau đó cũng tiếp nối bước ra:

" Ngươi chưa chết!"

Đờ ngươi ra một lúc, Lâm mới đứng dậy khỏi chiếc giường, cơn đau đớn lại xuất hiên khiến hắn choáng váng.

" Ting..Bắt đầu quá trình xác nhận ký chủ.."

Một giọng nói vang lên trong đầu hắn. Lâm cả kinh nhìn xung quanh, chẳng phát hiện thấy ai. Giọng nói lại tiếp tục vang lên:

" Ký chủ: Lê Văn Lâm

Sinh năm: 2002

Sở thích: Xem web đen, quay tay, bla bla

Tiền án: Nhìn trộm hàng xóm tắm, Trộm đồ lót.

Tỷ lệ khớp 99,9%

Xác nhận thành công Ting."

Lâm hoang mang tột độ, lắp bắp:

" Ngươi...là...ai?"

" Dâm Tà Hệ Thống!"

Ltg: sai sót thì bỏ qua, thấy hay thì like, ủng hộ. Chương đầu khá ít chữ nha đh gần xaxa các chương sau sẽ cố hơn.