Chương 7: Lớn Không Được Thì Còn Nhỏ Nha

Dương Thần nhìn chạy đi xa Dương Mị đành thở dài một tiếng cũng rời đi Dương Gia , đi thêm vài dặm về phía nam Hạ Thành .

Hạ thành có mấy chục vạn nhân khẩu đường lớn rộng đủ để ba cổ xe ngựa chạy song song , đầy ấp người đi đường mà chen chúc với nhau , tiếng la hét tiếng kêu gọi chào hàng vang lên không dứt bên tai .

Dương Thần đột nhiên phát hiện đồ tốt vội vội vàng vàng chạy đi , chỉ một lúc trên tay vừa mới thôi miên ông bán kẹo hồ lô vừa gặm mà đắt ý đi tiếp .

Không lâu đi vào một tiệm dược thảo " Dược nguyên đường " Dương Thần đưa mắt nhìn xung quanh .

Dược thảo đường là tiệm dược thảo lớn nhất của Hạ Thành do mấy đại gia tộc liên hợp dựng lên .

Dược thảo bên trong bày ra rất nhiều không kể xiết Dương Thần nhìn theo đơn thuốc và được hệ thống hộ trợ , mà thu thập xong chính mình cần dược thảo .

" Chưởng quầy bao nhiêu tiền đây "

Chưởng quầy liền là một trung niên dáng người thấp bé thân rộng bụng phệ , trong mắt thỉnh thoảng lóe lên hai tia gian xảo khôn khéo .

" Cái này bao nhiêu tiền nha "

Bất quá gặp ngay tên vô lại Dương Thần thêm chưởng quầy không phải là võ giả , hắn hai mắt liếc xung quanh không có ai , liền hiện lên màu đỏ ngôi sao tròng mắt xoay tròn .

" Ha ha khách hàng nói gì vậy , ngươi là khách lại chổ ta mua là vui rồi , đều là miễn phí ngươi tự nhiên cầm , nếu không đủ có thể lấy thêm "

Chưởng quầy khuôn mặt hiện lên vui vẽ khóe miệng cười toe toét , còn chủ động đóng gói các dược thảo cho Dương Thần , càng thêm hào phóng lấy thêm cho hắn gấp hai lần dược thảo mà Dương Thần chọn .

" Ha ha vậy đa tạ rồi "

Dương Thần đắc ý tay cầm bao dược thảo rời đi .

" Khách quan nếu cầm nữa thì đến chổ ta nha "

Chưởng quầy nâng cái bụng phệ đưa Dương Thần ra cửa tiệm còn hô lên .

" Ha ha tốt "

Dương Thần đáp ứng một tiếng hướng về Dương Gia đi tới , bổng nhiên thấy một tên lưng hùm vai gấu chạy tới , người này không có điểm gì đặc biệt được cái to con , giống như môt con gấu to đang chạy vậy .

" Con mẹ nó tới nhanh thật "

Tên kia chạy ngang qua Dương Thần mà chửi một câu , thi triển thân tháp nhảy lên mái nhà nhanh nhẹn chớp mắt đã không thấy bóng dáng .

" Thật nhanh "

Dương Thần cảm thấy thân tháp của tên kia tinh diệu , tuy chỉ là động tác chạy trốn đơn giản nhưng cũng chứng tỏ thực lực rất mạnh .

Mà Dương Thần vừa dứt lời phía sau hắn xuất hiện một hồng y nhân , người tới là một đại mỹ nữ , nữ nhân trên tay cầm lấy một thanh trường kiếm đỏ đậm , mái tóc đen nhánh không gió nhưng cũng tự tung bay , cả người như một ngọn gió mà lướt ngang qua mặt Dương Thần .

" Hừ dâm tặc , có gan làm mà không giám chịu , mau đứng lại "

Nàng mày liễu dựng ngược mà nghiến răng quát to , sau khi mắng xong liền hóa thành một đạo tàn ảnh , nóng giận hướng tên kia đuổi theo .

" Mẫu thân cố lên "

Dương Thần còn chưa lấy lại tinh thần thì một giọng trẻ con thanh thúy vang lên , hắn quay đầu nhìn liền thấy được một bé gái chừng bốn năm tuổi thở hổn hển chạy tới , trên đầu cột lấy một bím tóc lệch sang bên trái , không ngừng lắc lư theo mỗi bước chân , khuôn mặt nhỏ nhắn có chút đỏ bừng do chạy quá nhanh mà mệt mỏi .

" Ahhhh..."

Bổng nhiên chân nàng dấp phải cụ đá ngã xuống , Dương Thần liền nhanh nhẹn chạy tới đở lấy nàng .

" Cảm ơn ca ca "

Bé gái nhìn lấy Dương Thần đôi mắt xinh đẹp tràng ngập vẻ ngây thơ thuần khiết cảm tạ .

" Tiểu muội muội , tên muội là gì "

Dương Thần ôm lấy bé gái cười một tiếng ôn nhu hỏi .

" Mẫu thân thường gọi ta là Tiểu Manh "

Tiểu Manh hai tay nhỏ câu lấy Dương Thần cổ , nàng cũng không sợ người lạ mà trả lời .

" Mẫu thân muội là người vừa mới chạy qua hả "

Dương Thần cũng bắt đầu ôm lấy bé gái đứng ở đó mà nói chuyện .

" Tên súc sinh đó , lại để hắn chạy thoát "

Dương Thần và tiểu Manh nói chuyên một lúc , thấy được nữ nhân một thân đỏ rực quay lại , vừa đi vừa mắng .

Đợi đến khi nàng đi đến Dương Thần và tiểu Manh bên người mới thu lại sát khí , nở nụ cười ôn nhu nhìn lấy tiểu Manh .

" Mẫu thân "

Tiểu Manh thấy mình mẫu thân quay lại mà kêu một tiếng nhào qua nàng trong ngực .

" Đa ta , ta Thập Nhị Nương cảm ta tiểu huynh đệ canh giữ tiểu Manh "

Thập Nhị Nương hướng Dương Thần cảm tạ một tiếng .

Dương Thần nhìn lấy Thập Tam Nương khuôn mặt xinh đẹp , thân hình đầy đặn tỏa ra mùi hương thành thục , một thân hỏa hồng bó sát cơ thể càng thêm hiện ra thân hình lồi lổm .

Đinh : nhiệm vụ mới , làm sao cho hai người theo ký chủ về nha .

Dương Thần đang đánh giá Thập Nhị Nương , thì trong đầu hệ thông vang lên .

" Khụ "

Dương Thần nghe hệ thống phát hành nhiệm vụ , hắn nhìn Thập Nhị Nương không rõ tu vi thì biết nàng ít nhất cao hơn mình hai đại cạnh giới .

Mình thì mới có thất tinh võ giả mà được có mỗi là thôi miên , mà cao hơn mình thực lực thì không thể thôi miên nha .

Mà Thập Nhị Nương cũng chỉ cảm tạ một tiếng quay người rời đi , Dương Thần chỉ nhìn theo bóng lưng của nàng .

" Ca ca tạm biệt "

Dương Thần đang nhìn lấy phần thưởng mình đi cang ngày càng xa thì một tiếng nói vang lên , hắn như là đang ở sa mạc thấy một chai nước ngọn vậy .

" Đúng nha không thôi miên được lớn còn nhỏ đâu "

Dương Thần nhìn lấy tiểu Manh khuôn mặt nhỏ nhắn hướng mình vẫy tay , thì cười một tiêng hai mắt hóa thành màu đỏ ngôi sao xoay tròn một cái lóe lên rồi trở lại bình thường .

" Chào tiểu Manh "

Dương Thần cũng hô lên một tiếng .

" Oa .....ô...ô...ô...con không muốn đi , con muốn cùng với ca ca , con muốn ca ca làm phụ thân ô ....ô.."

Thập Nhị Nương đang ẳm lấy tiểu Manh mới đi được một chút , thì nàng oa một tiếng khóc lên , giãy dụa thân thể nhỏ bé đi xuống nàng ôm ấp , hướng Dương Thần chạy tới .

Dương Thần nhìn thấy mà trong bụng vui sướng , nhưng bên ngoài khuôn mặt một bộ kinh ngạc , còn làm một bộ ngơ ngác mà đưa tay ôm lấy tiểu Manh .

" Cái này xin lỗi "

Thập Nhị Nương cũng bị tiểu Manh cử động mà ngơ ngác , mà nàng nghe được lời của tiểu Manh , thì có chút ngượng ngùng đỏ mặt lên .

" Tiểu Manh đừng làm rộn , chúng ta về nhà "

Thập Nhị Nương vội vã chạy lại kéo lấy tiểu Manh .

" Ô....ô....ô...không muốn ...con muốn ca ca làm phụ thân "

Tiểu Manh không ngừng mà khóc lớn cả người ôm chặt lấy Dương Thần , đem mình thân thể treo ở hắn trên người .

" Ngoan tiểu Manh , theo mẫu thân muội về , sau này còn gặp lại nha "

Dương Thần một bộ khuyên , tay đưa lên vuốt ve nàng lưng nhỏ , nhưng dùng lực đủ để nàng không đau mà Thập Nhị Nương không kéo ra được tiểu Manh .

" Thập Nhị Nương tỷ , ngươi và tiểu Manh ở với ai nha "

Dương Thần cũng giả bộ theo Thập Nhị Nương khuyên lấy tiểu Manh một hồi , nhưng tiểu Manh không đồng ý mà còn khóc càng lớn , hắn thấy cũng đủ rồi nên hỏi .

" Ừ ta và tiểu Manh chỉ hai người mà thôi "

Thập Nhị Nương cũng bất đắc dĩ nhìn mình nữ nhi ở trong ngực của tên nhóc chừng 13 tuổi , đồi làm mình phụ thân , như vậy cũng không phải là mình trưởng phu , nghĩ như vậy mà có chút đỏ mặt đâu .

( đang tính nhận vài sư phụ , để sau này main phụ dưỡng sư mẫu , ae thấy được không )