Đang ôm Cổ Nguyệt Na nhìn chúng nữ vui vẻ chơi đùa khi, đột nhiên ánh mắt Long Thiên liếc sang bên cạnh nhìn thấy Lam Ngân Hoàng đang ngồi ra một góc mỉm cười hâm mộ mà nhìn.
Thấy vậy hắn cũng nhớ ra là có người khác đang ở đây. Long Thiên vội quay sang nàng đạo.
-Lam Ngân Hoàng cảm ơn ngươi.
Lam Ngân Hoàng đang thất thần nhìn thì nghe thấy Long Thiên cảm ơn, nàng cũng dật mình xong vội vàng đứng dậy cúi đầu nói.
- không có gì thưa chủ thượng, ta cũng chỉ là góp một phần sức mọn trong năng lực của mình mà thôi, với lại ở trước mặt ngài ta nào giám xưng Hoàng, ngài gọi ta A Ngân là có thể.
Vừa nghe thấy nàng bảo hắn gọi mình thế nào sau Long Thiên cũng có chút không phản ứng kịp, xong vẻ mặt khó tin hỏi lại đạo.
-ngươi... ngươi gọi A Ngân
Nghe hắn hỏi lại nàng cũng không có không kiên nhẫn mà nhẹ nhàng đáp.
-vâng thưa chủ thượng.
Thấy nàng xác nhận sau Long Thiên cũng không thể không tin tưởng, trong lòng lẩm bẩm đạo. A Ngân, đại danh đỉnh đỉnh a, đây chẳng phải là mẹ của tên nhân vật chính Đường Tam hay sao, sao từ lâu tới nay ta không biết đến.
Cũng không thể trách Long Thiên không biết đơn giản vì bây giờ ở không gian độc lập này hồn thú cường đại đã nhiều vô số kể, nên giờ mà kêu hắn đi tra dò hết thì chẳng thà giết hắn đi, chỉ có những con trên 90 vạn năm hoặc bán thần thì may ra hắn mới nhớ tên.
Hơn nữa lúc đầu biết nàng gọi Lam Ngân Hoàng khi, Long Thiên cũng không phải không nhớ mà đơn giản vì lúc đó hắn quá mức vội vã, cùng với việc A Ngân trong nguyên tác cũng chỉ là 10 vạn năm hồn thú trái phải thôi, còn ở đây nàng cũng đã hơn 70 vạn năm tu vi rồi thì bảo sao hắn không nhận ra.
Hắn vội hỏi lại cho chắc chắn.
-vậy ngươi tu luyện bao nhiêu năm rồi.
A Ngân cũng ngoan ngoãn đáp.
-dạ thưa chủ thượng ta đã tu luyện cũng được hơn 1 vạn năm.
Nghe vậy Long Thiên cũng có chút bất ngờ hỏi tiếp.
-mới 1 vạn năm mà đã hơn 70 vạn năm tu vi?
Nghe hắn khó tin hỏi nàng cũng có chút tự hào xong ngước mặt lên cảm kích nhìn hắn đáp.
-A Ngân có thể được như vậy cũng là nhờ ơn của chủ thượng ngài, cũng may là có ngài tạo ra vùng không gian này, ở đây hoàn cảnh tu luyện tốt, ta cũng không có nhiều thiên địch, cùng với thiên phú điều động sinh mệnh lực từ lam ngân thảo, nên ta mới có tốc độ tu luyện nhanh như vậy.
Xác nhận chắc chắn nàng là A Ngân trong nguyên tác sau, khóe miệng Long Thiên cũng từ từ nhếc lên, trong lòng thì cười tươi một mảnh. Nếu giờ Cổ Nguyệt Na mà nhìn thấy được biểu cảm trên khuôn mặt của hắn, thì nàng cũng chắc chắn sẽ đoán được gia đình lại chuẩn bị có thêm tỷ muội mới rồi.
Trong đầu hệ thống cũng phối hợp mà vang lên âm thanh.
"Tinh phát động nhiệm vụ chi nhánh cưa đổ Lam Ngân Hoàng A Ngân. Ban thưởng 50000 vàng liệu ký chủ có tiếp nhận”
Không do dự hắn bấm vào xác nhận ngay, nói đùa đây chính là mẹ của nhân vật chính a, đúng hợp khẩu vị của hắn, hơn nữa nàng còn là một cái siêu cấp đại mỹ nhân nữa chứ, gái đến mồm còn không thu thì trời chu đất diệt. với lại hắn cũng muốn biết nếu không có A Ngân thì liệu tên nhân vật chính có thể được sinh ra hay không đây, còn về vấn đề nếu không có nhân vật chính thì cốt truyện sẽ như thế nào? xin lỗi vứt cho chó gặm đi thôi.
Nghĩ minh bạch sau khi, Long Thiên cũng trực tiếp đổi giọng, giả bộ ho khan nói.
-E hèm ... mặc dù ngươi rất khiêm tốn, nhưng không thể không phủ nhận công lao to lớn được, nên giờ ta ban cho ngươi chức vị bộ trưởng bộ sinh mệnh, nhiệm vụ là ở lại lâu đài sau đó chăm sóc cho long đản. Ngươi cũng yên tâm có chức vị thì ngươi sẽ được chúng ta dùng tài nguyên chú tâm bồi dưỡng, và hơn nữa là không hạn chế tự do của ngươi.
Nghe thấy Long Thiên nói vậy chúng nữ đang vui cười cũng quay đầu lại, không hiểu mà nhìn hắn.
Băng Đế sau một vạn năm cũng đã trở thành một cô nương nở nang yêu kiều, xong cũng tò mò mà thúc nhẹ vào hông Bích Cơ hỏi nhỏ.
-Bích Cơ tỷ chỗ này của chúng ta có cái chức bộ trưởng gì đó sao?
Bích Cơ nghe nàng hỏi cũng sờ không thấy tóc đạo.
-không có a
Dĩ nhiên là không có rồi, vì đó là cái chức mà tên Long Thiên mất dạy vừa bịa đại ra nhằm cưa gái thôi.
Bất ngờ nhất không ai khác chính là A Ngân. Nàng cũng không nghĩ tới việc mình lại được chính miệng chủ thượng ban thưởng chức vị mà mọi hồn thú ao ước.
phải biết những hồn thú hiện tại nắm giữ chức vị không con nào không phải là bán thần hoặc 90 vạn năm có thiên phú cực cao, hơn nữa tất cả đều có tài nguyên đãi ngộ vô cùng tốt , phải nói thành thần chỉ là vấn đề thời gian.
Không do dự A Ngân vội quỳ xuống dập đầu vui mừng đáp.
-cảm ơn chủ thượng ban thưởng.
Long Thiên cũng dùng thần lực đỡ nàng dậy, trong lòng thì cười nở hoa vì mục đích đã thành công được một nửa.
Đột nhiên mặt Long Thiên biến sắc, mũi hít vào một hơi khí lạnh, xong quay đầu sang thì chỉ thấy Cổ Nguyệt Na đang cười như không cười mà nhìn hắn với ánh mắt đầy sát khí, tay nàng thì đang đặt ở hông hắn 360 độ mà vặn, lại còn dùng tới cả thần lực nữa chứ, còn hắn thì không giám mở phòng ngự nên thương thì không đến, nhưng việc đău đớn một hồi là không thể tránh khỏi.
Cổ Nguyệt Na không giống với ba nữ kia không hiểu chuyện gì. Cái tính toán của hắn làm sao mà qua nổi mắt nàng cơ chứ.
Long Thiên giờ chỉ biết cố nhẫn nhịn, quay mặt ra chỗ khác không giám đối diện với Cổ Nguyệt Na, rồi ho khan để đánh trống lảng, giờ đành phải chịu chứ biết làm sao được, đúng là cái tính sợ vợ của người Việt thì có đầu thai cả vạn năm cũng không hết.
Cổ Nguyệt Na thấy vậy cũng không làm khó hắn nữa, nhẹ nhàng buông tay ra. Dù biết quyết định của hắn mình sẽ không thay đổi được nhưng cũng phải biểu thị một chút cho hắn biết có chừng mực, chứ không tên háo sắc này còn không lôi về một đám.
Thấy nàng buông lỏng Long Thiên cũng thở phào một hơi.
Cổ Nguyệt Na lúc này cũng quay sang đánh giá A Ngân một chút sau đó cũng gật gật đầu hài lòng, đằng nào thì cô gái trước mắt cũng có công cứu mạng mình, nhưng để biểu hiện chính cung uy nghiên nên nàng cũng phải có chút biểu thị nói .
-A Ngân ngươi tốt. Mặc dù hài tử của chúng ta còn chưa ra đời nhưng cũng nhờ ngươi chăm sóc một chút.
A Ngân còn tưởng Cổ Nguyệt Na gật đầu hài lòng vì tin tưởng mình nên cũng vui vẻ bái tạ.
-tạ chủ mẫu.
Ba nữ đứng ngoài đang hồ đồ thì cũng thấy biểu hiện của Long Thiên và Cổ Nguyệt Na nên cũng hiểu ra, sau đó mỉm cười mà đánh giá A Ngân.
Tội nghiệp A Ngân ngây thơ rơi vào ma chảo của sói xám lúc nào mà không hay, lại còn vui vẻ tiếp nhận nữa chứ, điển hình của tính cách bị bán còn giúp người khác kiếm tiền, bảo sao trong nguyên tác chết sớm vậy.
...
Ngày hôm đó các hồn thú cũng biết được rằng tất cả mọi sự khác thường đều bắt nguồn từ việc chủ mẫu sắp sinh, và cũng đã thành công sinh hạ Long đản.
Không giống Long Thiên sững sờ về việc này, đối với hồn thú việc Long sinh ra trứng là một điều cực kỳ bình thường nên mọi hồn thú hôm nay đều rất vui vẻ mà gửi lời chúc phúc tới chủ thượng của chúng.
.............
Khác với sự vui sướng phía bên trong tiểu không gian, bên ngoài Đấu La tinh hiện giờ đang phong vân ngập trời.
Do dị tượng cùng với sinh mệnh chi lực đổ về Tinh Đấu đại xâm lâm khiến cho rất nhiều hồn thú hay hồn sư tưởng lầm là nơi đây có chí bảo xuất thế.
Tất cả những hồn sư hay hồn thú cường đại trên Đấu La tinh đều đổ xô về đây tranh đoạt. Long Thiên cũng biết được điều này do có phân thân bên ngoài báo về, nhưng vậy thì sao chứ hắn cũng không quan tâm lắm, phải biết hắn đã cùng Cổ Nguyệt Na đặt hàng loạt các huyễn trận bên ngoài kết giới, đống trận pháp đó đủ khiến cho bất kỳ con hồn thú nào đi vào cũng lạc đến kiếp sau, trừ khi nó là bán thần.
...........
Phía Bắc cách Tinh Đấu đại Xâm lâm 1000 dặm. Nơi này hiện đang có một cảnh tượng mà gần như chỉ có thể thấy được ở Cực Bắc Chi địa.
Đó là cảnh tượng hơn 100 con thái thản tuyết ma viên đang nặng nề bước tới, khác với trên mặt tuyết ở đây mỗi cái dậm chân của chúng đều khiến cho mặt đất rung chuyển, làm cho những con hồn thú quanh đó sợ mất mật chỉ biết chạy chốn.
Dẫn đầu cả đám chính là Thái Thản tuyết ma vương mà bị Long Thiên đánh cho suýt chết. Nói đi cũng phải nói lại tên này sau sự kiện hôm đó không những không chết mà còn nhân họa đắc phúc đột phá 50 vạn năm.
Xong do cảm thấy nhục nhã vì bị Long Thiên đánh bại nên 1 vạn năm qua hắn dốc hết toàn bộ tài nguyên của tộc mà điên cuồng tu luyện, khiến cho năm ngoái hắn lại đột phá 60 vạn năm.
Điều này làm cho lòng tự tin của hắn bành chướng muốn đi trả thù, nên nhân dịp thấy nơi đây có chí bảo xuất thế hắn muốn qua tranh đoạt xong tiện thể báo thù luôn.
Cũng chỉ trách Long Thiên lúc đó đánh ngất hắn quá mức dứt khoát nên tên này cứ nghĩ là do mình bất cẩn bị đánh lén, chứ Long Thiên sức mạnh cũng chỉ sàn sàn Tuyết Đế mà thôi.
cả đàn đang di chuyển thì đột nhiên có một tên cao tuổi chính là trưởng lão của tộc phía sau bước lại gần Thái Thản Tuyết ma vương nói đạo.
-Vương lão thần thấy lần này chúng ta chỉ nên đi tranh đoạt bảo vật thôi, còn việc báo thù ta thấy không ổn cho lắm.
Nghe trưởng lão nói vậy Thái Thản Tuyết Ma vương tức giận quay đầu quát.
-ngươi sợ cái gì không thấy ta đã đột phá 60 vạn năm tu vi rồi sao, thậm chí bây giờ ta cũng có thể đánh ngang với Tuyết Đế. Tên đó cũng chỉ nhân lúc ta không để ý rồi đánh lén mà thôi, nên lần này cho dù có không thắng ta cũng phải lấy lại bằng được danh dự.
Nghe Vương mình nói vậy tên trưởng lão cũng thở dài rồi đi tiếp. Hắn biết tính cách vương rất cố chấp.
-thôi thì nếu có chuyện gì bèn dùng cái mạng già này bồi theo vương vậy.
Trưởng lão trong lòng thầm đạo.
Đột nhiên như cảm giác được gì đó Thái Thản Tuyết ma vương chợt dừng bước chân xong nhìn về phía xa một bên.
Đám tộc nhân thấy vương khác thường cũng nhao nhao dừng lại nhìn theo.
Từ hướng đó đột nhiên một đạo hồng quang xuất hiện, di chuyển với tốc độ cực nhanh về phía đám Thái thàn tuyết ma viên.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi đạo hồng quang đó đã xuất hiện trước mặt Thái Thản Tuyết Ma vương với hình dạng là một con mắt khổng lồ màu đỏ mọc đầy xúc tua.
Kẻ này không ai khác chính là Tà Nhãn bạo quân chúa tể sau hơn một ngày băng qua biển đến được đây.