Vừa tiến vào mảnh không gian xa lạ này ngay lập tức thứ đầu tiên Tuyết Đế cảm nhận được là cường độ thiên địa linh khí ở đây cao hơn bên ngoài gấp mấy chục lần, khiến cho nàng khiếp sợ không thôi
Tuyết Đế không tự chủ hít sâu thêm mấy lần hai mắt nhắm lại hưởng thụ, nàng nghĩ nếu được tu luyện ở đây thì tốc độ không biết sẽ tăng gấp bao nhiêu lần nữa. Một lúc sau mở mắt ra thấy Long Thiên đang cười mỉm nhìn mình, mặt nàng lại đỏ lên xong quay sang một bên. Long Thiên cũng chỉ cười cười rồi kéo nàng bay lên không rồi di chuyển một cách từ từ về hướng lâu đài.
Trên đường Tuyết Đế cảm xúc trở nên cực kỳ khiếp sợ không nói nên lời, trong lòng nhấc lên thao thiên cự lãng. Nàng nhìn thấy cái gì, hồn thú hơn 10 vạn năm đi đầy đường đâu đâu cũng có, 10 vạn năm đổ xuống thì nhiều không kể xiết, nàng còn cảm nhận được mấy chục cái khí tức không kém gì mình, thậm chí còn có mấy cái mạnh hơn nàng rất nhiều.
Khi Long Thiên kéo nàng đến lâu đài thì trong lòng cô đã chết lặng, khuôn mặt ngơ ngác, mãi đến lúc hắn phất phất tay trước mắt mình thì Tuyết Đế mới từ trong khiếp sợ tỉnh lại. Nhìn về phía Long Thiên ánh mắt đã biến đổi, vì trên đường đến đây bất cứ hồn thú nào nhìn thấy hắn đều cung cung kính kính mà cúi đầu hành lễ. Cuối cùng thì nàng cũng đã tin tưởng lời hắn nói lúc trước ở cực bắc chi địa rồi.
Long Thiên cũng thấy ánh mắt Tuyết Đế nhìn mình đã trở nên cực kỳ khác trước, mang một chút kính sợ, không tưởng, phức tạp, cung kính vân vân. Hắn cười cười nhìn nàng sau đó ánh mắt bắt đầu sắc bén lên nói.
- nàng thấy rồi đấy, kế hoạch của ta là tụ hợp lại tất cả các hồn thú cường đại cũng như có tiềm lực to lớn trên toàn bộ đại lục lại sau đó bồi dưỡng chúng để đối kháng với thần giới. Chỉ cần khi nào thực lực bản thân ta cũng như lực lượng dưới chướng đủ mạnh thì cũng là lúc ta tiến công thần giới ngày.
Cảm nhận được sự tự tin mạnh mẽ trong mắt hắn, Tuyết Đế nhìn cũng có chút thất thần. Mặc dù lời hắn nói rất khó mà tin nổi nhưng không hiểu sao lại làm nàng toát lên cảm giác vô điều kiện tin tưởng hắn.
Hai người đang nhìn nhău thì đột nhiên từ trong lâu đài bước ra hai bóng hình xinh đẹp, một trước một sau. Rõ ràng là Cổ Nguyệt Na cùng với Bích Cơ.
Hai người từ lâu vốn đã xem nhău như chị em trong nhà, đằng nào họ cũng sống cùng với nhău hơn ngàn năm mà, không có tình cảm sao được. Hai người đang ở phòng trò chuyện thì cảm nhận được Long Thiên trở về còn mang theo một người xa lạ nên cả hai cùng ra ngoài xem hắn.
Vừa ra bên ngoài đã nhìn thấy Long Thiên đang tay trong tay với một cô gái cực kỳ xinh đẹp không kém gì mình, hơn nữa lại vô thời vô khắc tỏa ra khí chất cao lạnh. Cổ Nguyệt Na bắt đầu xị mặt lại nhìn Long Thiên thái độ không tốt nói.
-Long đây là ngươi mang về chị em mới hay sao.
Tuyết Đế nghe nàng nói vậy mặt lại hồng hà lên. Bây giờ nàng mới nhớ tay mình vẫn bị Long Thiên nắm đây. Vội rút tay về rồi lúng túng đứng sang một bên không biết nói gì vì thực sự khí thế của Cổ Nguyệt Na quá mạnh. Trong lòng Tuyết Đế toát lên một cảm giác lạ lẫm giống như tiểu thiếp đang về ra mắt vợ cả vậy.
Long Thiên cũng lúng túng chỉ biết gãi đầu cười khổ, sau đó tiến lên đem Cổ Nguyệt Na ôm vào trong ngực rồi hôn lên má nàng đến chụt một cái, xong cũng không giải thích mà cười nói.
-ha ha Na nhi ngươi nói đùa. Ta giới thiệu một chút đây là Tuyết Đế bá chủ của cực bắc chi địa, nàng bản thể là băng thiên tuyết nữ do thiên địa sinh ra.
Xong hắn quay sang Tuyết Đế nói.
-đây là vợ ta Cổ Nguyệt Na, nàng chính là Ngân Long Vương một nửa của Long thần mà ta đã kể với ngươi.
Rồi hắn lại kéo Bích Cơ xang bên ngực còn lại rồi nói.
-còn đây là Bích Cơ, bản thể là phỉ thúy thiên nga cũng là vợ ta.
Bích Cơ mặt cũng ửng hồng, trong lòng ngòn ngọt vì đây là lần đầu tiên hắn nói với người ngoài nàng là vợ hắn.
Tuyết Đế lúc này thì cũng hồi thần lại sau đó khiếp sợ mà nhìn về phía Cổ Nguyệt Na, nàng cũng tin tưởng lời Long Thiên nói không nghi ngờ, vì nàng cảm nhận được trên người nữ nhân này tỏa ra một cỗ khí tức cực kỳ kinh khủng như vũ trụ giống nhău. Đứng trước mặt nàng Tuyết Đế có cảm giác mình chỉ là một con kiến hôi.
Tuyết Đế vội cúi đầu cung cung kính kính nói.
-Tuyết nữ gặp qua Ngân Long Vương đại nhân.
Long Thiên thấy vậy cũng cười khổ, sau đó vươn bàn tay xuống bóp mạnh vào bờ mông nhạy cảm của Cổ Nguyệt Na, làm nàng lập tức xụi lơ vào lòng hắn, dịch thủy từ huyệt động không tự chủ rỉ ra một ít. Khí thế bắt đầu biến mất vô tung vô ảnh. Hắn thấy vậy cũng cười thầm rồi nói.
-ngươi xem ngươi dùng khí thế dọa nàng thành bộ dáng gì.
Cổ Nguyệt Na cũng lườm Long Thiên liếc mắt rồi hờn dỗi đáp.
-còn không phải là do ngươi. Mới thu Bích Cơ không lâu mà giờ đã dắt thêm nữ nhân khác về nhà rồi.
Thực ra thì Cổ Nguyệt Na cũng không giận lắm, chỉ là do nàng muốn tỏ một chút thái độ cho hắn biết mà thôi. Với lại khi nhìn thấy nhan sắc của Tuyết Đế không kém gì mình lại còn tỏ ra cái khí chất cao lạnh kích thích nam nhân chinh phục đó nữa, nên làm Cổ Nguyệt Na thấy hơi nguy cơ, nàng biết với bản tính của tên chồng mình thì cô gái trước mắt này cũng không chạy thoát nổi.
Tuyết Đế cũng ngẩng đầu lên nhìn thấy một màn này trong lòng lại càng khiếp sợ. Cao cao tại thượng Ngân Long Vương, đường đường là một vị thần mà lại bị Long Thiên trêu đùa như con mèo nhỏ vậy. Đến giờ nàng mới sực nhớ ra một vấn đề khá nghiêm trọng đó là, Ngân Long Vương đã mạnh như vậy rồi thì nếu Long Thiên đã có thể thu phục được nàng ngoan ngoãn như thế thì còn mạnh đến đâu nữa. Chẳng lẽ hắn là thần. Nghĩ đến đây Tuyết Đế lại phức tạp mà nhìn Long Thiên, nhớ lại những hành động lúc trước hắn làm với mình rồi lại nhìn sang hai người nữ nhân trong ngực hắn, nàng dường như hiểu ra điều gì.
Long Thiên cũng vẫn luôn để ý đến từng chi tiết biến hóa của Tuyết Đế, thấy nàng phức tạp nhìn mình thì hắn vội đàng hoàng lại rồi quay sang nàng nói.
- Tuyết Đế bây giờ ngươi cũng biết hoàn cảnh của hồn thú hiện tại rồi đấy. Nếu cứ tiếp tục đi xuống thì hồn thú sớm muộn cũng sẽ bị tuyệt chủng, mà căn nguyên của chuyện này chính là thần giới. Cuộc chiến này đã là thứ không thể tránh khỏi.
Dừng lại một chút hắn lại nói tiếp.
-ta muốn ngươi dẫn dắt toàn bộ hồn thú cực bắc chi địa gia nhập ta như thế nào.
Nghe Long Thiên nói vậy Tuyết Đế cũng có chút dục dịch, chần chờ một lúc rồi nàng lại lắc đầu nói.
-không thể nào, mặc dù ta là kẻ mạnh nhất ở cực bắc chi địa, nhưng không có nghĩa là ta có thể hiệu lệnh được tất cả hồn thú ở đó.
Long Thiên vội nói.
-Ta cũng không cần tất cả chỉ cần ngươi có thể đem những người có thiên phú cao hoặc thân thuộc của mình là được. Hơn nữa ta cũng cho ngươi biết một điều, đây là không gian độc lập do ta và Na nhi dùng thần lực để mở ra nên khi đột phá ở đây sẽ không bị ảnh hưởng bởi thiên kiếp.
Nghe Long Thiên nói vậy Tuyết Đế cũng động lòng rồi. Phải biết để có thể đột phá lên 60 vạn năm nàng đã phải tiêu hao gần hết nội tình, không biết lần đột phá sau liệu có thể thành công được không nữa. Nghĩ một lúc nàng lại nói.
-nhưng ngươi cũng biết rồi đấy hồn thú của tinh đấu đấu đại xâm lâm cùng hồn thú cực bắc rất bài xích lẫn nhău, nếu mang về đây thì làm sao chúng hòa hợp nổi.
Long Thiên thấy nàng hỏi đến đây trong lòng đã cười tươi một mảnh rồi không do dự đáp.
-việc này thì đơn giản, không phải ở cực bắc chi địa nàng có uy vọng rất cao sao, vậy chỉ cần nàng gả cho ta thì mọi chuyện đều sẽ đâu vào đấy thôi mà.
Thực ra thì hắn cũng chẳng cần lực lượng ở cực bắc cho lắm hắn nói vậy chỉ là lấy danh nghĩ đó khiến Tuyết Đế có lý do để đến bên hắn mà thôi.
Tuyết Đế nghe Long Thiên nói vậy sắc mặt lại đỏ lên, tim đập thình thịch. Cuối cùng thì nàng cũng hiểu mục đích thực sự của hắn là gì rồi, càng nghĩ nàng càng lúng túng hơn.
Cổ Nguyệt Na ở bên cạnh cũng lật cho hắn một cái bạch nhãn khinh bỉ không thôi. Nói đi nói lại còn không phải là thèm người ta thân thể. Nhưng da mặt của hắn có chỉ số phòng thủ mấy chục ngàn đây làm sao mà để ý điểm nhỏ khinh bỉ đó chứ.
Một hồi lâu sau Tuyết Đế mới ngập ngừng đáp.
-ngươi ngươi có thể cho ta một thời gian để suy nghĩ sao.
Long Thiên nghe vậy vô thanh vô tức đeo lên hảo cảm kính mắt nhìn Tuyết Đế, thấy con số 70 to đùng hắn mới gật đầu đồng ý nàng.
-được vậy thì một năm sau ta sẽ đến nghe đáp án của nàng.
Nhìn đến mức hảo cảm ban đầu đã cao như vậy cộng thêm danh nghĩa là vì tương lai hồn thú nữa, hắn cũng không tin một năm sau nàng không đồng ý.
Sau đó Long Thiên cũng xé rách không gian mang Tuyết Đế trở về cực bắc chi địa.
Đang định rời đi thì Tuyết Đế gọi hắn lại nói.
-ngươi không định thả hai người kia ra sao.
Nghe vậy Long Thiên cũng không dừng lại mà nói.
-ta đã thả rồi đợi chút nữa nàng sẽ thấy thôi.
Nói song thân hình của hắn cũng vội vàng biến mất.
Thấy hắn đi vội vàng như vậy trực giác nói cho nàng biết có gì đó không ổn nhưng Tuyết Đế cũng làm theo mà ở lại chờ. Một lúc sau thấy Tiểu Bạch chạy về Tuyết Đế càng cảm thấy không ổn vội hỏi.
-Tiểu Bạch sao chỉ có mình đệ về đây, băng nhi đâu.
Tiểu Bạch nghe vậy cũng gãi gãi đầu nói.
-đệ không biết lúc thoát ra đệ chỉ có một mình.
Đến đây Tuyết Đế cũng biết không ổn chỗ nào rồi, sắc mặt tức giận lên. Sau đó toàn bộ cực bắc chi địa vang lên tiếng hét giận giữ.
-Long Thiên.