Mặc dù không tin tưởng kẻ trước mắt có thực lực như vậy nhưng Đế thiên vẫn đề 100% cảnh giác, đấy là bài học được hắn rút ra từ hàng vạn trận chiến. Nhưng sau khi ngửi thấy mùi long tộc trên người Long Thiên hắn mới giảm đi một chút đề phòng, hắn hỏi.
-ngươi cũng là long tộc vậy không biết nơi đây chính là địa bàn của hắc long tộc chúng ta sao.
Nói xong Đế thiên vẫn nhìn chằm chằm vào hắn động tác chuần bị giống như nếu hắn nói sai thì sẽ ngay lập tức xông lên xé nát địch nhân.
Long thiên thực ra cũng đã đến đây được một lúc rồi, nhìn thấy bộ giáng của hắn kèm theo một mảng rừng cháy đen như bị sét đánh kia Long Thiên cũng hiểu đại khái chuyện gì sảy ra.
Long Thiên cũng không trả lời câu hỏi của hắn mà hai tay chắp ra său lưng tỏ vẻ cao thâm mạt trác mà nói.
-có phải ngươi đang tuyệt vọng vì không thể nào bay ra được khỏi đấu la tinh.
Đế thiên nghe thấy vậy con ngươi co rụt lại bất khả tư nghị nhìn hắn, nhưng rồi hắn suy nghĩ lại cũng thấy bình thường. Nếu hắn có thể vô thanh vô tức mà xuất hiện phía său mình vậy chắc hắn cũng đến đây từ lâu mà nhìn thấy mọi thứ rồi đi.
Còn về chuyện vì sao Long Thiên có thể che giấu được cảm nhận của hắn thì Đế thiên trực tiếp xem nhẹ, hắn nghĩ có lẽ là do đối phương có đặc thù hồn kỹ hoặc bản thân quá kích động nên không để ý đi, đây cũng là một loại thể hiện sự tự tin của hắn về sức mạnh của mình.
Nghĩ đến đây Đế thiên cũng khinh thường hỏi.
-hừ chẳng lẽ ngươi biết nguyên nhân là chuyện gì sảy ra.
Long Thiên nghe vậy cũng mỉm cười nói.
-dĩ nhiên là ta biết chuyện gì sảy ra rồi
Thấy Long Thiên nói vậy mắt hắn lóe sáng, kích động hỏi.
-nếu ngươi biết lý do thì mău nói cho ta.
Cũng không trách hắn kích động như vậy phải biết đây là nguyện vọng cả đời của hắn a.
Long Thiên thấy vậy cũng không nóng vội nói cho Đế thiên mà thần bí nói.
-ta biết nhưng tại sao ta lại phải nói cho ngươi.
Đế thiên nghe vậy cũng đáp.
-nếu ngươi nói cho ta biết thì ngươi muốn bất cứ vật gì của khu rừng này ta cũng có thể lấy cho ngươi, hơn nữa từ nay trở đi ngươi cũng sẽ được ta che trở.
Nghe hắn nói vậy Long Thiên cũng cười to. Cái gì mà bất cứ vật gì, với lại mình cũng cần hắn bảo hộ.
Thấy Long Thiên cười lên ha hả Đế Thiên sầm mặt lại nói.
-ngươi cười là có ý gì.
Long Thiên vẫn không nhanh không chậm nói.
-nếu ta nói ta còn có cách làm cho ngươi có thể ra được bên ngoài vũ trụ thì sao.
Nghe vậy Đế Thiên lại không hề kích động mà lại nhướng mày, mặt hắn toát ra vẻ khinh thường. Trên trán hắn viết thật to hai chữ không tin.
-hừ ngươi định lừa ta.
Phải biết để có thể thoát ra hắn còn vận dụng đến cả long thần chảo mà long thần cửu tử ban cho đủ để đả thương bán thần nhưng vẫn không hề xi nhê gì. Vậy mà tên này lại nói có thể thoát ra, đúng là chuyện cười chẳng lẽ hắn còn mạnh hơn bán thần hay sao. Hắn không biết Long Thiên đã mạnh hơn cả chân chính thần gấp bao nhiêu lần.
Long Thiên cũng không tức giận mà cười cười đáp.
-nếu ngươi không tin vậy ta với ngươi đánh cược như thế nào.
Đế Thiên nghe đến đây sâu thẳm trong lòng cảm thấy có gì đó không ổn nhưng vẫn nghi hoặc hỏi.
-đánh cược, vậy ngươi định đánh cược gì.
Thấy hắn đã rơi vào tròng, Long Thiên vui mừng trong lòng đáp .
-đánh cược nếu ta thua không chỉ có thể nói cho ngươi biết nguyên nhân mà còn có thể giúp ngươi ra ngoài. Còn nếu như ta thắng thì ngươi phải trở thành thuộc hạ của ta như thế nào đây rất công bằng đi.
Đế Thiên không đáp ứng ngay mà lạnh lùng hỏi.
-vậy nếu như ngươi thua mà lại không có cách giúp ta thì sẽ thế nào.
-ha ha vậy thì ta đây tùy ngươi xử trí.
Long thiên cười đáp.
Đế Thiên nghe vậy cũng mỉm cười, hắn cũng không nghĩ bản thân sẽ thua, đây là một loại tự tin, kiêu ngạo ăn trong máu của long tộc. Hắn hỏi.
-vậy ngươi muốn đánh cược như thế nào đây.
Long Thiên nghe xong biết mọi thứ kết cục đã định nên cũng trực tiếp nói dơ nắm tay lên nói.
-dĩ nhiên là đánh cược bằng nắm đấm rồi, ngươi cũng không muốn trở thành thuộc hạ của kẻ yếu hơn mình đúng không.
Đế Thiên thấy vậy cũng sang sảng cười, hắn cảm thấy rất thưởng thức tên trước mắt này chút nữa đành buông tha cho tên đó một mạng vậy, còn về vấn đề nếu hắn thua thì bị ném său đầu đi.
Nhưng rồi ngay lập tức ánh mắt Đế Thiên săc bén lên, cơ thể chuyển vào trạng thái chiến đấu. Tuy hắn không nghĩ mình sẽ thua nhưng không có nghĩa là hắn xem thường kẻ địch, đây là bài hoc được Đế Thiên rút ra từ máu.
Dưới chân hắn đất đá đột nhiên nổ tung thân hình thì hóa thành một đạo tàn ảnh màu đen bắn thẳng về phía Long Thiên, tuy hình thể to lớn nhưng tốc độ của hắn lại không hề chậm một chút nào.
Khi khoảng cách Long Thiên chỉ còn năm mét hắn dơ vuốt phải lên cao trực tiếp vồ mạnh xuống theo hướng chéo ngang, một tiếng nổ lớn xuất hiện.
Bùm
Ngay lập tức một mảnh rừng phía său người Long Thiên theo hình cánh quạt bị thổi bay, mặt đất dưới chân bị nổ tung său đó quét sang một bên.
Khói bụi qua đi chỉ thấy một cái hố to lớn xuất hiên kèm theo một mảng rừng biến mất. Ở giữa hố Đế Thiên đang mặt bất khả tư nghị nhìn cảnh tượng trước mắt, tên này dùng một bàn tay chặn đòn đánh của mình.
Đúng vậy lúc này Long Thiên đang trong tư thế dơ một bàn tay nhỏ bé lên chặn lại một bộ móng vuốt to lớn khóe miệng thì nhếch lên một đường cong, cảnh tượng chênh lệch gây độ đánh vào thị giác cực cao, nếu bây giờ có một bản EDM nổi lên thì ngầu phải biết.
Đế Thiên cảm thấy không ổn nhanh chóng lùi về său, một tia khinh thị trong lòng đã biến mất thay vào đó là sự tập trung cao độ. Hắn nhận ra tên trước mắt này không đơn giản một chút nào, mặc dù đòn đánh vừa rồi không phải của hắn hết sức nhưng tên kia đến cả hồn lực cũng còn chưa vận dụng liền đỡ được.
Long Thiên vẫn chưa vội đánh bại hắn, phải để cho hắn cảm nhận được sự chênh lệch său đó sử dụng sức mạnh tuyệt đối nghiền ép kiêu ngạo của hắn mới khiến hắn thua tâm phục khẩu phục được.
Chỉ suy nghĩ trong tích tắc Đế Thiên lại lao đến, lần này hắn sử dụng đến toàn bộ sức mạnh trên cả hai trảo vồ về phía Long Thiên theo thế cuồng phong vũ bão. Hai tay hắn huy động với tốc độ cực nhanh mắt thường không thể nào thấy rõ.
Long Thiên thì mặt vẫn bình tĩnh tay trái cũng không ngừng chuyển động với tốc độ nhanh hơn, đỡ tất cả các đòn đánh của Đế Thiên.
Xung quanh phạm vi hai người giao chiến mảnh rừng đã bị nghiền nát tạo thành một khu vực chân không rộng hàng nghìn mét. Toàn bộ tinh đấu đại sâm lâm cũng bị rung chuyển do dư ba của trận chiến, những hồn thú nhỏ yếu chỉ biết nằm rạp xuống run còn hồn thú cường đại thì đều nhìn về một hướng, chính là nơi diễn ra cuộc chiến.
Ngay cả Cổ Nguyệt Na đang ngủ ngon lành trong phòng cũng bị đánh thức, nhưng nàng chỉ mở hé mắt sau đó dùng thần lực cảm nhận toàn bộ khu rừng rồi cũng mất đi hứng thú mà ngủ tiêp, trong miệng thì lẩm bẩm.
-Hừ không có việc làm lại chạy đi trêu chọc hậu bối.
Quay lại cuộc chiến. Lúc này Đế Thiên đã càng đánh cành chấn kinh, càng đánh càng kinh hãi. Hắn nhận ra một sự thật là kẻ trước mắt mạnh hơn mình rất nhiều, đơn giản bởi vì từ đầu đến giờ hắn đã sử dụng toàn bộ lực lượng cơ thể cùng với hồn lực nhưng vẫn không thể để tên này dùng đến bàn tay thứ hai chứ nói gì đến hồn lực.
Đế Thiên lập tức dừng lại lui về său miệng thở hồng hộc, sắc mặt đã trở nên cực kỳ ngưng trọng, hắn hỏi.
-ngươi là ai, tại sao mạnh như vậy nhưng ta lại chưa từng nghe nói qua.
Long Thiên cười đáp.
-ha ha đánh bại ta đi rồi ta sẽ nói cho ngươi biết. Với lại ta khuyên ngươi nên xuất ra món vũ khí của mình đi nếu không sẽ chẳng còn cơ hội nữa đâu.
Nghe vậy Đế Thiên cũng không chần chờ nữa mà lấy ra món thần khí mà long thần cửu tử ban cho, chính là long thần chảo.
Long thần chảo vừa xuất hiện khí tức của Đế Thiên lập tức bay vọt một mảng lớn, bầu trời cũng trở nên ảm đạm, không khí xung quanh cũng bị nghiền ép đến vặn vẹo. Một cỗ khí thế sát phạt từ cơ thể hắn tỏa ra hướng Long Thiên nghiền ép mà đi. Nhưng Long Thiên chỉ hơi hơi xua tay cỗ khí tức đó lập tức tiêu thất.
Đế Thiên thấy vậy chỉ hừ nói.
-đây chính là trạng thái mạnh nhất của ta, ở trạng thái này thậm chí ta có thể sánh ngang với bán thần ngươi đã chuẩn bị tiếp nhận sao.
Long Thiên chỉ cười mỉm nói.
-tới đây đi khơ mon bay bi
Không nhiều lời nữa Đế Thiên lập tức nhảy lên cao cao tay cầm long thần chảo bổ mạnh về phía Long Thiên, không khí xung quanh cũng trở nên bạo liệt do ma sát với long thần chảo.
Vẫn như cũ Long Thiên chỉ dơ lên tay trái xong trực tiếp nắm lấy long thần chảo. Mặt đất dưới chân hắn nổ tung tạo ra một cơn địa chấn với cường độ lên đến 20 độ richter, khiến cho toàn bộ hồn thú trong tinh đấu đại sâm lâm đều đứng không vững.
Nhưng Long Thiên lúc này vẫn không hề có biến hóa nào, tay trái vẫn nắm chặt long thần chảo. Đế Thiên thì kinh hãi tột độ muốn rút về nhưng làm thế nào cũng không nhúc nhích nổi.
Long Thiên bây giờ mới bắt đầu sử dụng đến tay còn lại của mình, hắn nắm chặt tay phải lại rôi nhìn Đế Thiên mỉm cười nói.
-bây giờ đến lượt ta rồi nhỉ.
Nói xong không để hắn phản ứng Long Thiên trực tiếp dùng nắm tay phải đấm mạnh vào ngực hắn, mặt đất lại không chịu nổi mà nổ tung.
Thân hình Đế Thiên thì bay ngược về phía sau với vận tốc siêu âm, trực tiếp cày xuyên qua mặt đất mãi đến khi đụng vào ngọn núi cách đó hơn hơn năm nghìn mét mới dừng lại nhưng ngọn núi đó cũng bị nổ nát vụn.