Chương 7: Ta Nhận Nàng Lẫn Tình Yêu

Tác: Nhập Linh cảnh sẽ ngưng tụ Thần Hồn, thì họ sẽ phải vào một nơi gọi là Bích Hồn Thần Động, để liên kết với Thần Hồn của mình, từ từ dựng ra Hồn Tâm, dung nạp Thần Hồn và pháp lực để nuôi dưỡng Thần Hồn ở trong đó, pháp lực càng thuần khiết thì Thần Hồn khi xuất hiện sẽ có uy lực càng mạnh.

..............................................

Ầm...

Một vụ nổ lớn bùng lên, một đầu hỏa long màu tím khổng lồ từ đó bay lên không trung, tan ra như pháo hoa giữa bầu trời.

Dương Tuấn chiến đấu với chân linh của Thượng Cổ Huyết Hạt ròng rã 1 canh giờ, mua Đại Hoạt Lực Đan để phục hồi hoàn toàn từ hệ thống và hồi sinh không biết bao nhiêu lần, Long Khiếu Cửu Thiên và Thiên Quân Hoành Bộ cũng đã tiến cấp, có thêm chiêu thức Chân Long Phi Thiên và Hoành Tảo Thiên Quân.

Thượng Cổ Huyết Hạt chân linh đang tìm Hiến Anh thì bị Dương Tuấn quấy rầy, khiến nó vô cùng giận dữ, nhưng nó không hiểu sao sâu kiến này nó giết mãi không chết.

Ầm.... Roạt....

Dương Tuấn bị huyết hạt vĩ đánh bay, thân thể đập lên mặt đất, kéo ra một rãnh sâu hoắm, hạt vĩ không dừng lại lần nữa đập xuống, Dương Tuấn trở thành đống huyết nhục đỏ tươi.

Ục.... Ục...

Từ đống huyết nhục đó lại xuất hiện một người thiếu niên, Dương Tuấn lần nữa phục sinh khiến Huyết Hạt thật sự cuồng nộ.

Kréc....

Thượng Cổ Huyết Hạt rống lớn, pháp lực toàn bộ ngưng tụ, suốt một canh giờ qua nó chỉ sử dụng tốc độ và sự cường đại của thân thể để giết Dương Tuấn, nhưng lần này nó không tiếc đem tất cả pháp lực và bản nguyên ra để giết Dương Tuấn.

Thượng Cổ Huyết Hạt từ từ thu nhỏ, thay vào đó là hư ảnh một con bò cạp màu đỏ to hơn gấp mấy lần Huyết Hạt cũ, huyết hạt thu nhỏ rồi tan thành mưa máu, còn hư ảnh huyết hạt thì càng to lớn thêm, che khuất cả một vùng trời.

- Chậc, thật mẹ nó chơi lớn, đáng tiếc, không giết chết ta được.

Dương Tuấn chậc lưỡi, lắc lắc đầu, đạp lên thân pháp, lao đến vung Thiên Đao vào hư ảnh huyết hạt.

Huyết Ngọc Nhãn lơ lửng trên giữa trán hư ảnh huyết hạt bừng sáng, một luồng sáng cực lớn bắn ra, như trăng tàn sao rơi, sắc trời đều biến sắc.

Dương Tuấn nhanh chóng thu Thiên Đao vào túi đồ, dang tay hứng đỡ luồng sáng này.

Uỳnh....

Luồng sáng nhanh chóng bao trùm Dương Tuấn, đánh lên cả mặt đất, khiến mặt đất nứt toác, sụp đỏ, để lại một hố sâu dài 2, 3 trăm trượng, vô cùng khủng bố.

Hư ảnh huyết hạt lụi tàn, Huyết Ngọc Nhãn to lớn cũng chỉ còn tỏ bằng ngón tay cái, nằm lăn lóc trên mặt đất, bây giờ chỉ cần có kẻ xấu số nhặt lên, nó sẽ hút cạn máu kẻ đó, cứ như vậy liên tục 1 vạn người, nó sẽ lần nữa tạo ra huyết trì, lần nữa khôi phục chân linh.

Bỗng một bàn tay nhặt lên Huyết Ngọc Nhãn, khiến nó rung động vì vui mừng, nhưng chưa đến 1 giây sau nó đã rung động kịch liệt vì sợ hãi, người nhặt nó lên không ai khác là Dương Tuấn.

- Không ngờ nhỉ, tiếc là ngươi không thể giết ta, nên ta đành tiễn ngươi một đoạn.

Rắc....

Bóp nhẹ ngón tay, Huyết Ngọc Nhãn trong tay giống như một viên ngọc bình thường bị bóp nát, nó sợ hãi hơn là nó không thể hút máu Dương Tuấn được, điều này càng làm nó thêm sợ hãi.

Keng, diệt sát Phá Linh cảnh viên mãn nhận được 10 vạn sát điểm và pháp lực.

Keng, lần đầu vượt nhiều cấp diệt sát kẻ địch nhận gói quà Trưởng Thành lớn.

Keng, nhận được công pháp Thị Huyết Cuồng Ma Thiên giai cửu phẩm.

Ba âm thanh thông báo của hệ thống vang lên, làm Dương Tuấn thở phào nhẹ nhõm.

Xuất ra quyển công pháp Thiên giai cửu phẩm, là một quyển da trục màu vàng ố, bên trên có hình văn của một con huyết hạt, bỗng nhiên huyết hạt di chuyển, lao về giữa trán Dương Tuấn, dung nhập vào trong hắn.

Keng, phát hiện dị vật đoạt thể, hệ thống lập tức diệt trừ.

Keng, diệt sát hồn ký Thượng Cổ Huyết Hạt Khai Thể cảnh viên mãn không nhận được thưởng.

Dương Tuấn cảm giác thân thể mất kiểm soát, linh hồn phiêu phiêu muốn thoát ra, nhưng âm thanh hệ thống vang lên như phao cứu sinh cứu sống hắn, cảm giác linh hồn và thân thể trở lại thành một.

- Thật mẹ nó nguy hiểm mà, không ngờ Thượng Cổ Huyết Hạt lại còn chiêu này.

Dương Tuấn mồ hôi lạnh chảy ướt cả lưng áo, nói sợ hãi nhất chính là cảm giác lúc nãy.

Keng, tu vi liên tục đột phá, tu vi đạt đến Nhập Linh tầng 1.

..... Pháp Lực: [95 vạn/8 vạn]....

Keng, nhận được gói quà Tăng Cấp nhỏ.

Keng, kí chủ chưa có Thần Hồn nên chưa thể tiếp tục đột phá.

Hệ thống tiếp tục vang lên thông báo, cảm giác cơ thể trở nên cường đại, bên trong cơ thể như thêm ra một khoảng trống.

- Đến lúc chọn một cái Thần Hồn rồi...

Dương Tuấn lấy ra vé rút Thần Hồn từ gói quà Tân Thủ lúc trước, tâm niệm khẽ động, tờ giấy trong tay rực cháy, biến thành một vòng xoáy đen giữa không trung.

Keng, chúc mừng kí chủ nhận được tam phẩm Thần Hồn Tham Thực Hoàng Sư.

[Tham Thực Hoàng Sư] : chân linh Hoàng Sư vô cùng tham ăn, có thể cắn nuốt Thần Hồn hoặc Hồn Đan khác để tiến phẩm.

Keng, Thần Hồn tự động dung hợp với kí chủ.

Keng, Thần Hồn dung hợp thành công.

Sau lưng Dương Tuấn bốc lên một luồng khói vàng, trong đó từ từ xuất hiện hư ảnh một con sư tử màu vàng hùng dũng, nhưng ngay lập tức trở thành một con sư tử con trụi, nằm xụi lơ, bụng tóp lại trơ xương như đói lâu ngày.

- Thần Hồn mẹ gì thế này?

Dương Tuấn nhìn thấy Thần Hồn thì khóc không ra nước mắt, thật muốn cho mình một đao kết thúc sự sống.

Dương Tuấn lấy viên Hồn Đan tam phẩm lúc trước thu được ném cho Hoàng Sư, ngay lập tức hai mắt nó sáng quắc, miệng hấp một cái viên Hồn Đan đã bay thẳng vào miệng, sau đó nó còn dùng đôi mắt long lanh cùng vẻ mặt thèm khát nhìn Dương Tuấn chờ mong.

- Không còn đâu, mau về Hồn Tâm đi.

Dương Tuấn lấy tay xua Hoàng Sư, nó dùng vẻ mặt thất vọng nhìn Dương Tuấn, sau đó hoá thành một luồng khói bay vào cơ thể Dương Tuấn.

- Thần Hồn thật mẹ nó khốn nạn mà, còn dám chê cả ta.

Dương Tuấn bực bội mắng không khí, lúc này Hiến Anh từ đâu chạy đến, tu vi Thường Dân nên nàng không sở hữu thân pháp mà phải chạy bộ đến, khiến hai quả đào tiên đung đưa qua lại thích mắt.

- Hộc, hộc, ngươi có bị làm sao không? Chân linh Thượng Cổ Huyết Hạt đi đâu rồi?

Hiến Anh cúi người thở dốc, hai gò bồng treo lủng lẳng ngạo nhân khiến nam nhân nào cũng muốn hái xuống mà thoả thích nhào nặn.

- Không cần lo, Huyết Hạt bị ta giết rồi.

Dương Tuấn nhìn hai quả đào tiên không chớp mắt, nói.

- Thật sao? Đúng là ta không còn liên hệ với Huyết Ngọc Nhãn nữa. Đa tạ ngươi.

Tần Hiến Anh mừng rỡ cúi người đa tạ Dương Tuấn, đây là lần đầu nàng cúi đầu trước một nam nhân.

- Vậy điều kiện lúc trước tính thế nào?

Dương Tuấn ngay lập tức thay đổi thái độ, hỏi Hiến Anh.

- Ân, ta biết, chỉ có điều bây giờ ta chỉ là thường dân, thiên tài địa bảo ta cũng không có, ta không biết đưa gì cho ngươi, nếu không chê thân thể sống 5000 năm này của ta, thì ta không còn gì để đưa cả.

Hiến Anh cúi gằm đầu, vừa nói mà khuôn mặt của nàng đỏ rực, từ trước đến giờ nàng chưa nói những điều này với nam nhân nào cả..

Bỗng nhiên Hiến Anh cảm giác thân thể bị bế lên, mặt nàng bị đưa vào một cái lồng ngực rộng rãi, rắn chắc, ngoài Dương Tuấn thì còn có ai, hắn bây giờ hai mũi đều thở ra khói trắng, miệng nghiêm túc nói.

- Được, thân thể này, ta nhận, nhưng ta muốn cả trái tim có tình yêu của nàng nữa...

................................................

P/S: Zui zui sẽ có chương, gõ bằng điện thoại nên lâu vãi ra....