.....................
Dương Tuấn nâng cơ thể đầy vết thương cùng những hình vẽ kì dị của Lâm Sinh Long, cơ thể của hắn tỏa ra nhiệt khí đáng sợ, khiến tay của Dương Tuấn cũng cảm thấy bỏng rát, da thịt cũng từ từ cháy lở toét, Lâm Sinh Long sinh mệnh đang trôi đi, như có thứ gì đó đang dần dần ăn mòn linh hồn hắn.
- Thuần Dương chi thể, đối lấy Thuần Âm, cực kì hiếm gặp thân thể.
"Dương Tuấn" giọng nói vang lên, Dương Tuấn trích lấy máu mình, nhỏ từng giọt máu vào miệng Sinh Long, giúp hắn khôi phục chút ít sinh mệnh lực, đôi mắt nhắm chặt của Lâm Sinh Long dần dần mở ra, hình ảnh mờ nhạt dần dần hiện rõ trong mắt hắn, một người quen cũ, có lẽ, đó là vị cứu tinh của hắn, hoặc là một linh hồn đang chờ đợi hắn dưới địa ngục vô thường, nhưng, Lâm Sinh Long biết, hắn không chết và người trước mắt hắn là người hắn luôn chờ đợi. (như gei)
- Là ngươi....
Lâm Sinh Long yếu ớt nói, tay run rẩy nắm lấy tay của Dương Tuấn, yếu ớt nói ra bốn chữ "cứu muội muội ta", sau đó ngất đi, Uyển Nguyệt xuất hiện, nàng nhẹ nhàng đặt tay lên trán Lâm Sinh Long, đè nén cỗ nhiệt lực bên trong hắn, sau đó chuyển hắn vào không gian bên trong.
- Ngươi dự định đi cứu nữ nhân kia?
" Dương Tuấn " âm thanh hỏi Dương Tuấn, dù sao hắn cũng biết rõ mình ở kiếp này là một tên điên lo chuyện bao đồng, có lẽ hắn đã hỏi một câu dư thừa.
- Năng lực của ngươi vẫn chưa đủ, lần trước Ám Tuyệt dùng mô phỏng Đồ Tiên Kiếm cũng đủ giết ngươi, ngươi còn muốn đi?
Lại một câu nói đánh thẳng vào đầu Dương Tuấn, hắn im lặng không trả lời, hắn tự biết thực lực mình ra sao, đánh bại Hình Thiên là do tên kia chỉ là ký thác trên người Lâm Sinh Long, mặc dù có Thí Thần Thương, Dương Tuấn cũng không đủ sức đối phó Ám Tuyệt cùng người Minh Giới.
- Đi tìm Thao Thiết, ta muốn mạnh hơn nữa.
- Ô, đợi một chút...
Dương Tuấn định rời đi, thì bị vị mỹ nữ thiên sứ lúc trước cản lại, Dương Tuấn cau mày, dường như sợ Dương Tuấn nổi giận, nàng ta vội vàng nói.
- Đại nhân, cầu người mang ấu đản này an toàn đến Thứu Thần Viên, ta sợ Tứ Hung sẽ lại tìm đến nó, sẽ là đại hoạ cho Thần Giới.
Nàng ta dùng sức bế quả trứng lên, đưa cho Dương Tuấn với một lời cầu xin, Dương Tuấn suy nghĩ, nhưng rồi giọng nói trong đầu hắn bảo hắn đồng ý, xem như trả nhân tình cho Thần Giới.
............
Quang Minh Thần Điện, là nơi tôn thờ Đại Thiên Thần, là bảo tàng lớn nhất Thần Giới, mà hiện tại, có một tên màu tím kì lạ đang bới móc trong đám bảo vật đó, hắn giống như con người, nhưng trên đầu lại có sừng của dê, mắt đỏ như máu, sau lưng mọc ra hai cánh tay có lưỡi đao như bọ ngựa, mà trên người hắn là vết máu vàng óng bê bết.
- Ồ, đây rồi...
Người kia tìm thấy được đồ vật gì đó thì ồ lên, là một khúc xương nhọn màu vàng, có hoa văn mờ ảo bên trên, toả ra một luồng khí thế chèn ép đáng sợ, người kia cẩn thận để nó vào một cái hộp ngọc, cất lên sau lưng.
- Hửm? Hình Thiên sau bỗng nhiên biến mất?
Người kia quay đầu nhìn về phương xa, khí tức của Hình Thiên bỗng nhiên biến mất khiến hắn khó hiểu, ở Thần Giới, không, ở cái giả Thần Giới suy thoái này làm gì có kẻ đánh bại được Hình Thiên, cho dù hắn chỉ đang kí thác.
- Kekeke, rất thú vị...
Người kia cười ghê rợn, hắn bước ra ngoài Quang Minh Thần Điện, nơi này bị phá hủy không chỗ nào nguyên vẹn, đều bị một thứ gì đó sắc bén cực kì cắt qua, mà Quang Minh Thần Điện cùng những thần nhân bảo vệ, đều bị cắt làm tư.
[Hủ Tôn]
Là sinh linh sống trong hư không, nhưng lại vô tình ăn phải xương của Bằng Minh, trở thành Sát Thần của hư không, không gì không thể chém, trung thành tuyệt đối với Bằng Minh.
.........
Đâu đó trong tinh không, là một viên cổ tinh khổng lồ, được che giấu bằng một loại trận pháp cổ lão, khiến nó giống như một viên tử tinh bình thường, nhưng không một ai biết, đó là tồn tại qua hàng ngàn kỷ nguyên Thú Thần Viên.
Ngâm.... Lệ.....
Nơi đó có long ngâm phượng hót, Kháo Sơn Thần Quy cõng núi ngang dọc, Thúy Long uốn lượn trên chín tầng mây, Kỳ Lân trầm mình trong biển lửa, Uyên Vũ lặn sâu trong sông băng, hùng vĩ hình tượng khiến người khác trợn mắt.
Mà ở bên ngoài có một tầng ánh sáng trắng tinh như ngọc, nhưng mờ ảo khó lường bao phủ toàn bộ Thú Thần Viên, là đại trận ẩn giấu Thú Thần Viên khỏi kẻ ngoại lai, nhưng cũng ở khoảng thời gian nhất định, đại trận sẽ mở ra.
Vù vù....
Dương Tuấn xé rách hư không, mang theo Thao Thiết Ấu Đản chạy tới tinh vực của Thú Thần Viên, ở đây Thần giả vô số, thông qua nơi khác thí luyện thành công mà đến, chuẩn bị tiến vào Thú Thần Viên lập khế ước với Thần Thú, hoặc trầm mình trong Thần Huyết Hồ để gia tăng độ tinh khiết huyết mạch trong người.
- Uy, tại sao quả trứng này không thể nhét vào trong Ấn Kí Phong Phù?
Dương Tuấn tinh thần lực cố hết sức nhét Thao Thiết Ấu Đản vào trong Phong Phù không gian, nhưng quả trứng chỉ đung đưa mấy cái liền rơi trở ra, dính bên người Dương Tuấn như trẻ sơ sinh, hút lấy sức mạnh thuần túy của hắn.
- Xem ra, nó đã lập khế ước với ngươi.
Giọng nói lành lạnh kia vang lên trong đầu Dương Tuấn, khiến hắn chỉ có thể lắc đầu thở dài, hiện tại chỉ có thể đi tìm Thao Thiết chữa trị Chiến Thiên Thần Phủ, sau đó đi Minh Giới một chuyến, cứu Lâm Tuyết Y, tùy tiện phá hủy U Minh Hoả Tuyền, tìm kiếm tung tích hai vị Thánh Nhân.
U.... U.... U.....
Bất ngờ, từng âm thanh như ma kêu quỷ khóc ớn lạnh vang lên khắp nơi, bên trên Thú Thần Viên xuất hiện một lỗ hổng đen kịt khổng lồ, từ bên trong rơi ra một bóng đen khổng lồ, dài đến vạn trượng, cả người có khí tức tà ác màu đen bao trùm, hai con ngươi như hai viên tiểu tinh đỏ ngầu, nó hình dáng như kì lân, nhưng dài hơn, chỉ có một sừng, lại không có đuôi, hai chân trước lại mọc ra vô số nanh nhọn, quỷ dị vô cùng.
Rống - Thao Thiết, chui ra đây cho bổn tôn.....
Thứ kia rống lên, âm ba hình cung quét ra bốn phía, thần giả xui xẻo không chạy khỏi đó bị chấn vỡ vụn, linh hồn nhục thể đều yên diệt, quả thực cực kì khủng bố, mà Dương Tuấn lông mày hơi nhíu, thứ quái vật này vậy mà lại gọi Thao Thiết cút ra đây?
- Là Ngã Ma, Ngã Ma phân thân...
Giọng nói trầm trọng của người kia vang lên trong đầu Dương Tuấn, trong một ngày lại gặp rồi hai cái Tứ Hung phân thân, có thể thắng Hình Thiên vì hắn bất quá là phụ thể ý chí, mà Ngã Ma lại khác, nó là chân chính phân thân, 1 thành sức mạnh của Ngã Ma.
Ùng.... Ùng....
Hư không vô tận xuất hiện vòng xoáy, vòng xoáy khổng lồ như muốn thôn phệ cả hư không, đem tinh vực này đều nuốt hết sành sanh, bên trong chui ra một đầu tương tự Ngã Ma Thần Thú, nhưng nó không có khí tức tà ác bao phủ, không có nanh nhọn mọc quanh, mà là như bảo thạch sáng chói toàn thân, thánh khiết vô lượng.
Thao Thiết.
- Hừ, một cái phân thân cũng đến Thao Thiết nhất chủng bọn ta làm càn, Ngã Ma lão tổ tông ngươi cũng thật xem thường bọn ta.
Cái kia Thao Thiết mở miệng nói chuyện, bất quá chỉ có Dương Tuấn hiểu được bọn chúng đối thoại, kỷ nguyên cổ ngữ không phải bất cứ ai cũng biết, bọn họ ngơ ngơ ngác ngác, nhìn về hai đầu khổng lồ thần thú, mang theo tò mò cùng sợ hãi.
- Ha ha a, ta một cái phân thân này, đủ diệt ngươi trên dưới nhất chủng.
Ngã Ma ngửa đầu cười lớn, âm ba rung động tinh không, bức lui toàn bộ luyện thần giả ra xa hơn ngàn trượng, quang màng phòng ngự Thú Thần Viên cũng hiện ra rạn nứt, mà Thao Thiết bên kia tại chỗ thổ huyết, thanh huyết nhuốm màu một tử tinh, sau đó khiến nó ầm ầm tan vỡ.
- Vậy mà, đạt tới Tru Thần cảnh.
Thao Thiết miệng thì thầm, đối với Thần Thú tu luyện, thân thể trước tiên là cột mốc, sau đó cường hoá huyết mạch mà tăng lên tu vi, theo đó Tru Thần cảnh tương tự Cửu Thiên Bán Thánh, cộng thêm thân thể cường đại, thì có thể nói là nửa bước Thánh Nhân.
Ngâm....
Thú Thần Viên vang ra vô số thần thú tiếng rống, vô số thần thú lao ra khỏi Thú Thần Viên, đối mặt với Ngã Ma nguy cơ, Thú Thần Viên sẽ lập tức hủy diệt, nếu như Thao Thiết nhất chủng ngã xuống, bọn chúng không thể không đứng lên chống trả.
.............
P/S : Tròn 100c :).