Chương 284: Bố Cục Tác Chiến

“Tuyệt giao” là một kế hoạch nằm trong kế hoạch của tàu Hi Vọng dùng để tiếp cận Noah Số 1, đại khái có nghĩa là cắt đứt hoàn toàn liên hệ giữa tàu Hi Vọng với thế giới bên ngoài, bất kể là mối liên hệ về mặt tin tức hay vật chất, nhằm để giảm khả năng bị thế giới bên ngoài tác động xuống mức tối thiểu.

Nhưng trên đời này không có gì là tuyệt đối, bất cứ việc gì cũng có thể xảy ra ngoài ý muốn, cho dù tỉ lệ xảy ra ngoài ý muốn này có nhỏ đi nữa thì chỉ cần có khả năng xảy ra, nó chắc chắn sẽ xảy ra, không thể nào ngăn cản.

Cho nên để thực thi nhiệm vụ xảy ra ngoài ý muốn đó, trong kế hoạch lâu dài này đã gia nhập thêm hai người Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu và trong lúc Diêu Nguyên cùng hai người này suy nghĩ bàn thảo trong mấy tháng trời mới thiết lập nên kế hoạch “tuyệt giao” này, chuyên dùng để ứng phó với tình huống xảy ra ngoài ý muốn…

Vết tích đánh lừa tác chiến!

Bây giờ tàu Hi Vọng trông giống cái gì?

Giống một đôi đũa hoá thạch kì lạ, đương nhiên rồi, đây là kết luận được đưa ra qua quan sát từ xa, nếu như đến gần và nhìn kĩ, sẽ cảm thấy nó giống như một chiếc tàu vũ trụ bị vứt đi.

Lúc này tàu Hi Vọng đã hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài rồi, thông qua việc sáng tạo ra các nguyên tử ngăn cách các mối liên hệ, thì mọi tin tức đều không thể truyền ra bên ngoài, còn thông qua ngăn cách về mặt vật lí, mọi nguồn sáng cũng không thể truyền ra bên ngoài, những điều này đã khiến cho tàu Hi Vọng chẳng khác gì phế vật, mặc dù quan sát được nó, nhưng người ngoài hành tinh lại không cách nào khai thác được thông tin từ nó, cứ như vậy mà bọn chúng cho rằng nó chỉ là một chiếc tàu vũ trụ trống rỗng bị vứt bỏ, nói cách khác, người ngoài hành tinh thăm dò được nó, thì khả năng lớn nhất cũng chỉ là nhận định nó như một vết tích của người ngoài hành tinh đã bị diệt vong.

Đây chính là mấu chốt được gọi là “vết tích đánh lừa tác chiến”, đối phương rất có thể chỉ xem tàu Hi Vọng như một vết tích, vậy thì cứ để họ cho rằng nó là một vết tích vậy!

Trong tin tức mà thương nhân ngoài hành tinh truyền tới có nhắc đến loại vết tích của nền văn minh thất lạc này, dựa vào sự khác nhau về trình độ khoa học kĩ thuật thì có thể chia tất cả thành ba loại là vết tích của nền văn minh vũ trụ bậc thấp, bậc trung và bậc cao, đồng thời cũng dựa vào sự khác nhau về trình độ khoa học kĩ thuật mà nhận định rằng mức độ nguy hiểm về vết tích của nền văn minh từng bậc cũng khác nhau, ví dụ như phế tích của sự sống ngoài trái đất mà tàu Hi Vọng va phải trước đây thuộc về vết tích của nền văn minh vũ trụ bậc thấp, sự nguy hiểm của nó đa phần đến từ vũ khí phòng vệ hoặc là các loại robot với trí tuệ nhân tạo.

So với nền văn minh vũ trụ bậc thấp mà nói thì vết tích của nền văn minh bậc trung lại nguy hiểm hơn nhiều, ví dụ như trong tin tức của thương nhân ngoài hành tinh có đồng loạt ghi chép về một chủng tộc người ngoài hành tinh chuyên đi tìm vết tích, họ phát hiện ra một chiếc tàu vũ trụ không lớn lắm, hơn nữa còn trông như cũ nát, những người ngoài hành tinh đi tìm vết tích này tay nghề đã thuần thục rồi, lịch sử thăm dò của bọn họ cũng đã lên đến hơn ngàn năm, vì vậy dĩ nhiên họ không thể phán đoán theo cách là nhìn bề ngoài nó không nguy hiểm thì cho là an toàn và cử người tiến sâu vào, bọn họ đã tiến hành nghiên cứu và quan sát chiếc tàu vũ trụ cũ nát này tận mười năm, thậm chí còn có được được một số thông tin từ những mảnh vỡ của tàu vũ trụ được trục vớt, họ nhận định rằng trình độ khoa học kĩ thuật của chiếc tàu vũ trụ này rất có khả năng là vượt xa tưởng tượng, do đó đã tập hợp hơn mười mấy nền văn minh cùng với nền văn minh vừa thuần thục vừa có lịch sử thăm dò này để bắt đầu bước vào bên trong vết tích của chiếc tàu vũ trụ này.

Nhưng kết quả là ngoài một nền văn minh do vẫn đuổi kịp mà thoát khỏi nguy hiểm thì những nền văn minh còn lại toàn bộ đều tuột lại phía sau và bị huỷ diệt trong chiếc tàu vũ trụ cũ nát này… đây là một chiếc tàu với nền văn minh vũ trụ cấp cao, sau khi nền văn minh đại chúng gia nhập vào, nó đã tự huỷ thủ tục khởi động, cuối cùng tự nổ tung, biến thành một hố đen nhỏ, không những minh chứng cho việc mười mấy nền văn minh bị huỷ diệt, mà sự tồn tại của hố đen nhỏ này, thậm chí còn biến thành một hệ tinh đồ ở chỗ đó…

Cho nên, vết tích của nền văn minh vũ trụ bị thất lạc là một điềm lành, một khi trục vớt thành công thì nền văn minh này sẽ thu được lợi ích cực lớn, nhưng đồng thời, vết tích này cũng là một mối nguy, một khi trục vớt thất bại, may thì tổn thất lượng lớn nguồn nhân lực và tàu sẽ bị vuột mất, xui thì tất cả những người tham gia vào việc trục vớt sẽ đều bị huỷ diệt, mãi mãi không xuất hiện.

Cho nên, dưới kế hoạch “tuyệt giao”, tàu Hi Vọng cứ như vậy mà giống như một vết tích của nền văn minh thất lạc, vậy thì thay vì để người ngoài hành tinh quan sát nó mà không có kết quả, chi bằng trực tiếp bố trí nó thành vết tích còn hay hơn, như vậy thì mới có thể để cho tàu Hi Vọng đủ thời gian tiến hành hoà hoãn, dù gì thì chỉ cần ba tháng là có thể nhảy vọt, thật ra không thực hiện bước nhảy vọt ngay lập tức cũng chẳng sao (đó là sự nhận định lúc đầu, bây giờ thì không được), vì vậy không cần lừa gạt người ngoài hành tinh để làm gì, chỉ cần kéo dài thời gian là được.

Sau khi quyết định việc tiến hành kế hoạch “vết tích đánh lừa”, một vài hệ thống nội bộ bên trong tàu Hi Vọng đã bắt đầu bận rộn, bởi vì có những công tác đã được lên kế hoạch kĩ càng từ lâu, cũng có rất nhiều thứ đã chế tạo hoàn tất, nên chỉ cần đem nó dùng vào những chỗ cần dùng là được.

Sau khi quyết định kế hoạch “vết tích đánh lừa tác chiến” được hai ngày, Waal đã xuất viện và đang ngồi trong phòng hạm trưởng chơi máy tính, trước mặt cô bé, Diêu Nguyên, Nhiệm Đào, Thích Hiểu Điểu, Vương Quang Chính và cả Ba Lệ, mấy người bọn họ cũng đang ở đó, Diêu Nguyên thì đang ngồi trên ghế hạm trưởng nhìn đồng hồ trên tay mình.

- Còn năm phút nữa là bắt đầu tiến hành hoạt động bố trí vết tích, Waal, có thấy được tương lai như thế nào chưa?

Diêu Nguyên vừa nhìn đồng hồ, vừa nói với Waal.

Waal thì cứ tập trung chơi máy tính, chỉ trả lời qua loa:

- Tương lai có chuyển biến cháu chắc chắn sẽ báo với mọi người, còn nếu không có thì cháu cũng đành bó tay, cháu không có khả năng biến ra tương lai cho mọi người, vì vậy đừng hỏi nữa, chú Diêu Nguyên, chú không cảm thấy mình nói nhiều sao?

Diêu Nguyên không để ý đến cô bé, vẫn tiếp tục nhìn đồng hồ, nói với Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu ở bên cạnh:

- Tương lai không có biến chuyển, người ngoài hành tinh lại còn sắp đến, chứng minh rằng hiện tại bọn chúng vẫn chưa phát hiện ra chúng ta, cũng không đang tiến hành quan sát tàu Hi Vọng, rất có thể bọn chúng vẫn chưa đến Tinh Hệ này, bây giờ chính là thời điểm tốt để lên kế hoạch bố trí vết tích.

Nhâm Đào vẫn giữ bộ dạng nhàm chán, anh ta không nói chuyện, Thích Hiểu Điểu ở bên cạnh đợi anh ta một lúc lâu nhưng thấy anh ta không nói gì, khẽ thở dài và nói:

- Đích thực là như vậy, hơn nữa nghĩ kĩ thì một phần tương lai mà Waal nhìn thấy chỉ là xuất hiện mấy chục người ngoài hành tinh tiến vào bên trong tàu Hi Vọng thôi, vả lại cũng không có loại vũ khí uy lực lớn công kích từ xa nhắm vào tàu Hi Vọng, điều này chứng minh rằng bọn chúng không hề biết gì về tình hình của tàu Hi Vọng, nếu không thì sẽ không thận trọng như vậy, mấy chục người ngoài hành tinh này rất có thể chỉ là một đội thăm dò nhỏ, nói không chừng bọn chúng cũng xem tàu Hi Vọng như một chiếc tàu chứa vết tích của nền văn minh thất lạc.

- Trình độ khoa học kĩ thuật trong quá trình cải cách công nghiệp lần thứ năm.

Diêu Nguyên thở dài nhẹ nhõm:

- Tiêu chuẩn của nền văn minh như thế này vẫn chưa đủ để lấy sự đột phá của Sáng Thế Lạp Tử che giấu đi hạn chế của mình, vì vậy chắc chắn bọn chúng không thể nào nhìn thấy bên trong tàu Hi Vọng, có điều… kế hoạch “vết tích đánh lừa” là chiêu bài cuối cùng của chúng ta rồi, lỡ như vẫn không được, vậy thì lần này chúng ta thật sự là lành ít dữ nhiều.

Diêu Nguyên nói đến đây, mặt của Thích Hiểu Điểu bắt đầu đỏ lên, lộ vẻ xấu hổ, lần này gặp phải nguy hiểm, nguyên nhân không phải là do Diêu Nguyên ra tay cứu Noah số 1, mà là do anh ta sơ suất và chủ quan, anh ta là người duy nhất có thể giao tiếp với ZERO, lần này khiến cho tàu Hi Vọng rơi vào tình cảnh nguy hiểm cũng là do anh ta quên mất việc truy hỏi ZERO, sau khi bắt đầu bước nhảy vọt với hình thức nằm trong tầm kiểm soát, chính vì câu hỏi “Còn có thể thực hiện “Nhảy vọt không trình tự” hay không?” mà đã khiến cho tàu Hi Vọng rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan.

Ngay lúc này, đồng hồ trên tay của Diêu Nguyên vang lên tiếng tít tít, Diêu Nguyên không nói gì, ấn cái nút màu xanh trên bàn, cùng lúc đó, toàn thân Waal kích động mạnh, cô bé buông con chuột máy tính ra, sắc mặt trở nên phấn chấn và nói:

- Không có, không có người ngoài hành tinh… đúng vậy, đúng là ngày này rồi, nhưng tôi không thấy người ngoài hành tinh xuất hiện, trong phòng hạm trưởng, tôi nhìn thấy chú Diêu Nguyên và mọi người, tất cả đều đang ở đây, thời gian là… mười hai giờ đêm, qua rồi, qua ngày mới rồi, không có việc gì xảy ra cả!

Waal vẫn là một cô gái trẻ, đặc biệt là bây giờ, nhân loại đang trong tình trạng tuổi thọ bình quân lên đến bảy tám mươi tuổi, thì cô ấy vẫn được xem là một cô gái trẻ, vẻ mặt vui cười không ngớt của cô bé hiện giờ chỉ thiếu điều hát lên thôi, thật ra, trong mấy ngày nay cô chính là người bị áp lực nhất trên tàu Hi Vọng, không những khả năng chấp nhận hiện thực của cô yếu hơn nhiều so với Diêu Nguyên và những người khác, mà còn là vì cô bé hầu như ngày nào cũng đều nhìn thấy cảnh tượng người ngoài hành tinh đến giết hại, cảnh tượng đó, thậm chí ngay cả vũ khí với uy lực dữ dội của những chiến sĩ liên sao hàng đầu còn không có cách nào ngăn cản, cho dù chỉ có mấy chục người ngoài hành tinh gây ra việc mưa máu gió tanh bên trong tàu Hi Vọng thì họ cũng không thể nào chống trả được.

Cho nên sau khi quyết định lên kế hoạch “vết tích đánh lừa”, cô bé luôn dán mắt vào máy tính cho đến khi mệt mỏi quá sức và ngủ thiếp đi mới thôi, cô bé không dám để mình thảnh thơi, bởi vì cô sợ nếu kế hoạch này thất bại, cộng với việc chứng kiến một tương lại bị huỷ diệt, thì cô ấy thật sự không chịu nỗi…

Cho đến bây giờ, cô bé mới hoàn toàn cảm thấy nhẹ nhõm, bởi vì trong sự hiển thị về tương lai, ngay cái ngày mà người ngoài hành tinh tiến vào tàu Hi Vọng, đột nhiên lại không có chuyện gì xảy ra, điều này cũng có nghĩa là kế hoạch “vết tích đánh lừa” có thể tiến hành thuận lợi, nói không chừng… nói không chừng tương lai khiến mọi người vô vọng đó thật sự không xảy ra nữa!

Thật ra, trong lòng của những người kia cũng rất nhẹ nhõm, họ cũng sợ vậy, sợ kế hoạch sau khi tiến hành, những người ngoài hành tinh kia vẫn đồng loạt tiến vào bên trong tàu Hi Vọng, nếu thật sự là như vậy thì kế hoạch “vết tích đánh lừa” sẽ hoàn toàn vô hiệu, con đường duy nhất chỉ có liều mạng chiến đấu mà thôi…

Diêu Nguyên đứng dậy và nói:

- Vậy đi, theo kế hoạch ban đầu, Nhâm Đào, Waal, hai người tiếp tục quan sát xem tương lai có biến chuyển chút nào không, đặc biệt là chú ý xem thời gian mà người ngoài hành tinh tiến vào, nhớ kĩ, chúng ta chỉ chế tạo ra được ba miếng “mồi nhử” thôi, mỗi miếng mồi nhử được chế tạo trong khoảng một tháng, hơn nữa chi phí cũng vô cùng lớn, chúng ta phải tính thời gian mà mồi nhử nổ tung chính xác đến từng ngày, thậm chí là từng giờ mới được.

- Chúng ta chỉ có ba miếng “mồi nhử” lắp đặt vết tích để thực hiện nhảy vọt trong không gian!