Âm Dương Thiên Ấn là một con dấu bằng ngọc, tầm cỡ bàn tay, lúc này đang hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người.
Ngay cả Trường Tồn Tiên Ông nhiều lần từng xem Âm Dương Thiên Ấn tự luyện cũng bước ra Phong Kỷ động, nhìn phía Âm Dương Thiên Ấn trong mắt đầy hoài niệm.
Không ai thúc dục, cũng không có pháp lực dao động, Âm Dương Thiên Ấn bắt đầu chầm chậm quay tròn, hai con cá đen trắng ngậm đuôi mặt sau ngừng bơi.
Theo Âm Dương Thiên Ấn quay tròn, ‘nhân’ của mọi ‘quả’ và ‘quả’ của mọi ‘nhân’ càng nặng hơn, mỗi người đều cảm giác liên hệ giữa mình và Âm Dương Thiên Ấn lại tăng thêm.
Mình có duyên với Âm Dương Thiên Ấn, có ‘nhân quả’, đây là chí bảo đệ nhất Cửu Châu, mình nên được hưởng.
Suy nghĩ đó xuất hiện trong đầu mọi người, rốt cuộc có người nhịn không được muốn ra tay.
Đó là một vị tu sĩ Hợp Thể kỳ, ở Cửu Châu cũng coi như cao thủ, gã tự nhận có tư cách nắm giữ chí bảo bậc này.
Bạch Hoành Đồ còn chưa ra tay đã có mấy Trưởng lão Hợp Thể kỳ đè người lại.
Đạo tông cái gì không nhiều chứ Trưởng lão Hợp Thể kỳ thì nhiều lắm.
Trong đám người lại có vài tu sĩ ra tay, không chỉ Hợp Thể kỳ, đến Hóa Thần kỳ, Nguyên Anh kỳ cũng muốn có được Âm Dương Thiên Ấn.
“Thiên Ấn che linh đài mọi người.” Giang Ly thở dài.
Mọi người trên đài cũng có suy nghĩ “Vật này có duyên với ta”, nhưng bọn họ kiềm chế rất tốt.
Tuy thực lực không đồng đều, đại đa số Hoàng đế đều chỉ Hóa Thần kỳ, Nguyên Anh kỳ, nhưng tâm tính bọn họ tốt hơn tu sĩ dưới đài.
Hơn nữa bọn họ cũng biết, nếu mình dám cướp Âm Dương Thiên Ấn, vậy sẽ bị Tông chủ Đạo tông và Đương đại Nhân Hoàng trấn áp.
Mặt mũi mất hết.
Kiếp vân ngưng tụ, thiên uy ùn ùn cứ như Âm Dương Thiên Ấn luyện thêm một vòng sẽ chạm đến cấm kỵ, Thiên Đạo không khoan dung.
Đến Bạch Hoành Đồ Độ Kiếp kỳ cũng nhịn không được mặt trắng bệch, mồ hôi ròng ròng, kiếp nạn này quá khủng bố, không phải phàm nhân có thể đối mặt, nhưng không biết so với Thiên Kiếp của Giang Ly thì bên nào kinh khủng hơn.
Giang Ly độ kiếp mười lăm lần, Thiên Kiếp thì cái trước còn kinh khủng hơn cái sau.
Hắn lén nhìn Giang Ly, phát hiện đối phương đang đầy hứng thú nhìn Tiên khí kiếp nạn, hoàn toàn không bị ảnh hưởng, hắn có ý muốn hỏi kiếp nạn thế nào, nhưng ở dưới thiên uy hắn khó mở miệng được.
Bạch Hoành Đồ còn như thế thì những người khác đều chẳng khá hơn là bao, không ai dám chấm mút m Dương Thiên Ấn nữa.
“Là Địa Thủy Hỏa Phong Tứ kiếp nạn!” Trường Tồn Tiên Ông nói ra kiếp nạn Tiên khí, sắc mặt lão nghiêm trọng, nhíu mày: "Ở Tiên giới có ngươi nói, thế giới là do này bốn nguyên tố này tạo thành, Tứ đại kiếp nạn này có thể sáng thế cũng thể diệt thế, cực kỳ khủng bố!”
Âm Dương Thiên Ấn bị bốn tầng kiếp nạn thử thách, ngọc bích lục từ từ trong suốt, cứ như đang tái sinh.
Một tia lửa trong Hỏa kiếp nạn bắn ra, đốt ngọn núi lớn gần đó thành thủy tinh!
Một giọt nước trong Thủy kiếp nạn rơi, tạo thành một cái hố sâu không thấy đáy, cứ như thông đến mặt bên kia Cửu Châu!
Tốc độ quay của Âm Dương Thiên Ấn dần chậm lại, độ trong suốt tăng lên, bốn tầng kiếp nạn dồn hết sức lức muốn phá hủy Thiên Ấn.
Đạo Tổ kinh tài diễm diễm, Âm Dương Thiên Ấn được luyện chế càng bất phàm, theo Trường Tồn Tiên Ông nói, tất cả Tiên khí đều phải được chủ nhân luyện chế mới thăng cấp mình được, chỉ có Âm Dương Thiên Ấn là đặc biệt, có thể tự luyện chế!
Trong kiếp nạn khủng bố này Âm Dương Thiên Ấn không ngừng thăng cấp mình, cuối cùng nó ngừng quay, toàn thân hóa thành như thủy tinh, hoàn mỹ không tì vết, không dính bụi trần thế gian!
Âm Dương Thiên Ấn nhẹ cử động đánh tan bốn tầng kiếp nạn!
Thiên Ấn lại luyện một vòng!
“Rốt cuộc hoàn thành.”
Bạch Hoành Đồ thở một hơi, đồng thời đó cũng là suy nghĩ của mọi người.
“Chúc mừng Bạch Tông chủ, có thể được Tiên khí như thế!”
“Đạo tông lực lượng hùng hậu!”
“Hôm nay quả nhiên là được thêm kiến thức!”
Người trên khán đài không ngừng chúc mừng Bạch Hoành Đồ, Bạch Hoành Đồ nghe cũng là mặt mày hớn hở, trong lòng khá là đắc ý.
“Hừ! Một đám phàm nhân nhục thân yếu ớt, dựa vào cái gì có được ta?”
Tiếng trẻ con chưa bao giờ nghe truyền khắp Đạo tông, giọng điệu cực kỳ kiêu ngạo.
“Là ai nói năng lỗ mãng!”
Có Trưởng lão Đạo tông rống giận nhưng không tìm thấy nơi âm thanh phát ra.
“Ở phía trên.” Giang Ly nhíu mày ngửa đầu nhìn trời.
“Cũng có tên thông minh đấy.” Giọng nói trẻ con đầy cười nhạo, cả Giang Ly cũng không cho vào mắt, nhưng mọi người không người để ý nó nói gì, bởi vì nó có thể nói là chuyện khó thể tin được.
Âm Dương Thiên Ấn đang nói chuyện!
“Ngươi là ai!” Tông chủ Đạo tông nghiêm nghị quát hỏi, từ đó tới giờ hắn chưa từng nghe bảo vật nói chuyện được!
Dù là Tiên khí cũng chưa từng!
“Hahaha, ta là ai à? Ta đương nhiên là Âm Dương Thiên Ấn!” Âm Dương Thiên Ấn lộn nhào, cứ như là đang chúc mừng mình ra đời.
“Thiên Ấn tự luyện tám lần tất thảy, vừa rồi chính là lần thứ chín, Tiên khí cửu luyện có thể sinh ra linh trí, ta cứ tưởng rằng là truyền thuyết, không ngờ lại là thật!” Trường Tồn Tiên Ông đi đến khán đài, như lâm đại địch.
“Trường Tồn sư đệ.”
“Thiên Ấn sư huynh.”
Âm Dương Thiên Ấn và Trường Tồn Tiên Ông hành lễ nhau.
Nếu Âm Dương Thiên Ấn không sinh linh trí, vậy nó chỉ là vũ khí của Đạo Tổ, nếu sinh ra linh trí thì nó là đồ đệ của Đạo Tổ!
Trường Tồn Tiên Ông tuy là người nhiều tuổi nhất Cửu Châu, nhưng cũng là đệ tử nhỏ nhất của Đạo Tổ, luận bối phận, lão là sư đệ của Âm Dương Thiên Ấn!
“Thiên Ấn sư huynh sinh ra linh trí thật là đáng mừng, không biết sau này có dự định gì không, nếu không chê, không ngại đến Đạo tông ngồi chơi?” Thái độ Trường Tồn Tiên Ông đối với Âm Dương Thiên Ấn rất khách sáo, một Tiên khí có linh trí mạnh cỡ nào, lão không thể tưởng tượng được.
Âm Dương Thiên Ấn lắc lắc thân cứ như là đang lắc đầu: “Hảo ý của sư đệ ta nhận, nhưng bây giờ ta chỉ muốn làm một chuyện.”
Đột nhiên giọng Âm Dương Thiên Ấn to hơn, truyền khắp Cửu Châu, dù là Long Cung ở ngoài biển sâu cũng nghe được rõ ràng.
“Cho Linh bảo thiên hạ tự do, thành lập Hoàng triều Linh Bảo!”
“Nhân loại độc ác, cầm linh bảo chúng ta tàn sát lẫn nhau!”
“Nhân tộc các ngươi dựa vào cái gì nắm giữ bọn ta! Linh bảo chúng ta phải tự do!”
Dùng giọng trẻ con nói ra những lời này, dường như là một chuyện rất buồn cười, nhưng mà người ở đó không ai cười được.
Bọn họ cảm giác Linh bảo của mình đang xao động!
“Linh khí thiên hạ, ta thay trời ban cho các ngươi linh trí cùng tự do!”
“Pháp khí thiên hạ, ta thay trời ban cho các ngươi linh trí cùng tự do!”
“Đạo khí thiên hạ, ta thay trời ban cho các ngươi linh trí cùng tự do!”
“Tiên khí thiên hạ, ta thay trời ban cho các ngươi linh trí cùng tự do!”
“Kì binh đạo ngoại, ta thay trời ban cho các ngươi linh trí cùng tự do!”
Âm Dương Thiên Ấn giống như vua của Linh bảo, hiệu lệnh Linh bảo Cửu Châu, theo từng mệnh lệnh nó ban ra, Linh bảo đua nhau sinh ra linh trí!
Linh khí, Pháp khí, Đạo khí thì thôi, đến cả Tiên khí cũng sinh ra linh trí!
Âm Dương Thiên Ấn có thể ban linh trí cho bảo vật cùng cấp với mình!
Âm Dương Thiên Ấn, điểm hóa vạn vật, là ‘nhân’ của mọi ‘quả’, ‘quả’ của mọi ‘nhân’, chí bảo đệ nhất Cửu Châu.
Lúc này mọi người mới biết được năng lực thật sự của Âm Dương Thiên Ấn!
“Âm Dương Thiên Ấn đại ca nói đúng, Tiên khí cao quý chúng ta tại sao phải bị người sử dụng chứ!”
“Phản bọn chúng! Phản lại bọn chúng!”
“Mỗi lần đánh nhau đều viết viết vẽ vẽ lên người ta, đúng là làm người ta chán ghét!”
“...”
“Cổ Kim kiếm huynh không nói chuyện được, Tha Sơn thạch ta nói giúp hắn, Tiên khí bọn ta muốn thành lập Hoàng triều của mình!”
Mọi người đều biết, Cửu Châu, đại loạn rồi!
...